Người ta xuyên không đều sẽ đến thời không ngược lại với văn minh hiện tại, có du giả sẽ đến thế giới cổ đại tu tiên, giang hồ phong vân hay dân quốc, thời đại tinh tế còn cô rất may mắn, vừa xuyên đã được ở hiện đại nền khoa học gần giống thời đại cô sống. May mắn đến thật không dễ dàng mở cửa sổ ra đập vào mắt cô là cái quái gì đây? Zombie? Tang thi xác sống? Mạt Thế?
Tay cô run lên nhanh chóng đóng cửa lại.
CMN!!! Vừa xuyên là đến mạt thế chơi nhau à? Cô ghét nhất ghét nhất chính là truyện mạt thế. Vì sao ư? Nơi đó thấy rõ lòng người nhất vì sinh tồn con người trở nên rất độc ác ích kỷ. Nhưng đó là nhân tính cô có thể hiểu.
Hiểu cái rắm! Cô sẽ không nói là cô sợ tang thi da thịt thối rửa máu me man rợ ăn thịt người đâu.
Cô chán chường bò lên giường nằm suy nghĩ về nhân sinh, tiếng gõ cửa dồn dập bên ngoài kéo cô về từ suy tư.
Cô chân trần nhảy xuống thảm lông mềm, giờ mới để ý cách bài trí trong phòng này rất xa hoa theo phong cách công chúa hoà bình mát mẽ, toàn màu xanh trắng diện tích rộng rãi chứng minh nguyên chủ này chính là tiểu thư nhà giàu, nhưng đã không còn quan trọng, mạt thế buông xuống chẳng mấy chốc cô sẽ không nhà không tiền, tự kiếm ăn sinh tồn với zombie càng khó.
"Đừng đập cửa nữa! Nghe rồi"
Cô nghe được hơi thở dồn dập ngoài cửa. Kẻ đến là người.
Mở cửa ra cô không thể tin vào mắt mình, đôi mắt hạnh mở to nhìn người nam nhân đối diện. Dung mạo như tranh vẽ ngũ quan tuyệt diệu, đường nét xương hàm cương nghị hoàn mỹ, môi mỏng hút hồn, mũi cao ngạo nghễ, đôi mắt đẹp như thiên hà trên bầu trời long lanh huyền ảo khiến người không cưỡng được bị cuốn vào đôi mắt ấy. càng khỏi phải nói đến dáng người đĩnh bạc cao lãnh phi phàm kia bất cứ lời tả nào cũng không hình dung được thần thái phi thường đẹp ấy.
Ôi đẹp trai quá! Tâm hồn nhan khống của cô lại nổi lên rồi. Tân Mai ngắm hắn đến thất thần. Trước khi đối diện cục diện xác sống bên ngoài cô cần bổ mắt a, nếu không khắc sâu cảnh đẹp trước mắt, ngày tháng sau này mỗi lần ăn cơm làm sao nuốt trôi với đám xú zombie.
Hắn nhíu mày nhìn phản ứng chậm chạp ngơ ngẩn trên khuôn mặt cô, một giọt mồ hôi trên trán lăn xuống đến chiếc cằm hoàn mỹ, mắt hắn dần dần hoa lên gục người xuống vai cô.
Tân Mai ngốc lăn vội đỡ hắn, suýt vì sức nặng mà ngã nhào. Khó khăn chật vật dựa vào tường lây lây hắn "Này! tỉnh dậy đi"
Vừa chạm vào lưng hắn bàn tay đã nhuộm đỏ, hoá ra là bị thương a.
Vác hắn nằm sấp trên giường cô đi lấy hộp cứu thương, cô rất tỉnh khi xé áo thấy vết đạn sau lưng hắn, lấy dao phẫu thuật nhỏ khử trùng theo kí ức sinh viên trường y tài năng của cô mà chuẩn xác rọc xuống, đáy mắt cong cong. Tự tán thưởng bản thân tay mơ lần đầu như cô mà cũng có ngày được phẫu thuật trên người sống như trong phim. Sau khi lấy viên đạn ra cô vệ sinh sạch sẽ vết thương của hắn băng bó một cách chuyên nghiệp.
Thằng nhãi này là anh trai nguyên chủ tên Nam Phương Vực. Nguyên chủ Ninh Á Doanh cha mẹ là người trong hắc bang đã mất sớm để lại gia sản khổng lồ cho cô, từ bé được nhà Nam Phương nhận nuôi. Mối quan hệ của nguyên chủ với người anh trai này rất tệ, tuy cô là con nuôi nhà họ Nam Phương nhưng cha mẹ nuôi cưng chiều yêu thương cô như con ruột vì năm đó cha cô huynh đệ kết nghĩa cứu cha hắn mà chết, mẹ cô mất trước đó nhưng lại là bạn thân của mẹ hắn nên sau sự kiện đó Nam Phương Huyền kế thừa chức trong bang phái của cha cô, luôn áy náy mới dành hết sự quan tâm cho cô, đại khái năm sinh nhật tuổi của cô. Cha mẹ nuôi phát hiện Nam Phương Vực đứa con trai duy nhất của mình có hành vi sai trái với nguyên chủ, nên đã tống cổ con ruột ra nước ngoài du học.
Còn về hành vi sai trái là gì không hề nghe thông tin lão cẩu gửi nhắc đến. Cô nghĩ chắc là bắt nạt nguyên chủ nên cô bé mới ghét hắn đến nổi năm nay luôn không muốn thấy hắn. Nhưng một tháng trước Nam Phương Vực tuổi bộ dáng khác xưa anh tài kiệt xuất trở về nước tham gia lễ tang bà ngoại hắn. Cũng có gặp nguyên chủ nhưng tỏ ra lạnh nhạt không quen. Hôm nay bị thương nặng lại lăn về nhà tìm đứa em gái này. Thông tin có kể hắn sau này yêu sâu sắc nữ nhân có khí vận sủng nhi có thể gọi giống như nữ chính trong truyện cô hay đọc đi. Ở tại mạt thế thành lập căn cứ tranh giành sống còn với nam chính.
Vật nóng hổi chạm vào tay cô. Cô nhìn tay hắn vô tri giác đặt trên tay cô. Người hắn rất nóng còn ướt nữa, cứ như dầm mưa lội nước trong khi bị thương. Cô đặt tay lên cái trán nóng như lửa của hắn thật giống hệt sốt cao nga.
Lấy thuốc hạ sốt cùng chống viêm cho hắn nuốt một cách khó khắn xong. Tân Mai mới chợt nhớ lúc thức tỉnh dị năng sẽ sinh ra phản ứng cơ thể nên có dùng thuốc cũng không đúng bệnh. Cô thở dài bất đắc dĩ moi tủ áo phòng của Nam Phương Vực ra. Bộ nào cũng như bộ nào tây trang, thể thao, âu phục, quần áo sơ mi đều đen trắng gấp gọn theo màu sắc người này chắc chắn bị bệnh rối loạn cưỡng chế.
Cô mắt sáng rực quan sát người nằm bất tỉnh trên giường, vai rộng eo hẹp, từng khối cơ bụng săn chắc hiện ra, làn da trắng vừa phải, dáng người nam nhân này thật cực phẩm, cô trộm sờ tí đậu hũ nhưng vẫn bày ra bộ dáng không còn cách nào khác. "Thật xin lỗi anh nha, em gái bất đắc dĩ...mạo phạm." lời vừa dứt cô tuột luôn chiếc quần duy nhất còn đang che trên cơ thể của hắn.
Chân dài hoàn mỹ, cơ thể rắn chắc không hề có tí mỡ thừa nào trên người, cô đoán mặt đẹp dáng đẹp chắc chắn chỗ đó của nam nhân này cũng sẽ rất đẹp. Cô nhìn lâu hơn giây xuống phần dưới rốn ba tấc của hắn.
Ôi! Có nên thay luôn cái quần nhỏ của hắn không? Thôi bỏ đi là con gái phải có tiết tháo không thể biến thái như vậy được, nhân lúc người gặp nguy lợi dụng thân thể người ta.
Đổi quần áo cho Nam Phương Vực xong cô nhìn đồng hồ treo tường cũng đã h tối. Cái bụng nhỏ có chút réo. Cô dạo quanh nhà phát hiện trong nhà vắng lặng. Người giúp việc vệ sĩ quản gia đều không có ai như trong trí nhớ thân thể này. Thông tin mà cô nhận theo lý hôm nay là ngày đầu tiên mạt thế bắt đầu. Nam Phương Vực trở về nhà chính bị sốt cao thức tỉnh dị năng đầu hệ hoả lại không hề bị trúng đạn như hiện tại.
Nguyên chủ Ninh Á Doanh hai ngày trước nhận được tin tức về cái chết đột ngột của vị hôn phu thanh mai trúc mã Tần Việt có liên quan đến Nam Phương Vực tâm sinh nghi ngờ, trước mộ Tần Việt người nàng ta yêu, thề sẽ tìm ra hung thủ giết hại y. Đến hôm sau tra ra được quả thật do hắn làm. Ninh Á Doanh trông thấy Nam Phương Vực hôn mê nghĩ thời cơ trả thù cho vị hôn phu đã đến, bèn dùng dao tẩm độc định đâm chết Nam Phương Vực.
Không ngờ hắn đúng lúc tỉnh dậy chỉ đẩy Ninh Á Doanh ra nhưng dị năng của hắn bất chợt xuất phòng vệ khiến nàng ta tự trúng chiêu chết tức tưởi. Nam Phương Vực đau đớn vì cái chết của nàng do chính hắn gây ra, lưu trữ xác em gái nghĩ đủ mọi cách hồi sinh Ninh Á Doanh, tâm tư dần dần biến đen.
Sau này Nam Phương Vực gặp Tề Niệm chuyển chấp niệm lên người cô ta. Tề Niệm thiên đạo ưu ái máu cô ta có khả năng chữa lành mọi vết thương nghe nói cô ta từng gặp nguy hiểm sau đó gặp kỳ ngộ uống được ngụm nước phục sinh. Điều này khiến Nam Phương Vực đánh chủ ý lên Tề Niệm hắn bảo yêu Tề Niệm sâu sắc. Thực tế là vì muốn cứu em gái hắn sống lại. Muốn tìm được nguồn nước phục sinh kia nhưng thiên đạo không hướng về người lòng dạ bất chính như hắn.
Kế hoạch của hắn khởi động dùng máu nữ chính đến nơi cũ kia mở ra Phục Sinh Trì thành công giúp Ninh Á Doanh hồi sinh. Nữ chính Tề Niệm chết nhưng do nửa đường Bạch Diệc Phi đến phá hoại khiến Tề Niệm đoạt xác túc mệnh trong thân thể Ninh Á Doanh, vừa yêu vừa hận Nam Phương Vực lúc yếu lòng nam chính Bạch Diệc Phi thâm tình xuất hiện. Nam Phương Vực thất bại vì không nỡ ra tay giết nữ chính trong hình dáng Ninh Á Doanh, cuối cùng bị nam nữ chính hợp lực tiêu diệt.
Kết cục của nam nữ chính cũng rất nhảm thực chất Bạch Diệc Phi chỉ yêu máu của nữ chính. Hắn ngày ngày rút dần cạn kiệt máu của Tề Niệm. Sau này khi Tề Niệm chết hắn cảm thấy trong lòng khó chịu tuy hắn có được cả thế giới nhưng lại nhận ra mãi mãi mất đi người con gái mà hắn yêu. Hoá ra hắn diễn giả thành thật câu nói:" Em không phải cô độc đâu, rất nhanh...Ta sẽ đến bồi em." là minh chứng cuối ngã xuống của một đời hào kiệt anh tài.
Cô nhận xong nội dung thầm phỉ nhổ sự cẩu huyết của thế giới này. Nếu đây không phải do Lão Cẩu nói là thế giới thật cô đã cho rằng tác giả truyện này sẽ bị ăn gạch, nghe cào phím tới mức héo tàn.
Bộ Truyện máu chó văng tung toé nhất năm.
Truyện ngược luyến bầy tra nam đóng giả ngôn tình kết dở nhất năm.
Chết sạch từ vai ác, vai phụ, quần chúng ăn dưa cũng không tha, đến nam nữ chính cũng ngẻo. Không biết còn kết nào lạ lùng hơn nữa không? là phận nữ nhi Tân Mai có chút đồng cảm cho số phận nữ chính.
Nhưng việc cô làm không phải là thoát ngược giúp nam nữ chính thay đổi số phận tương ái tương sát đúng chất ngôn tình. Mà là thay đổi số phận nguyên chủ, chỉ cần cô không chết có thể sống trong mạt thế cùng tên muội khống Nam Phương Vực ngăn chặn ngọn nguồn sự hắc hoá của hắn, Đảm bảo hắn sẽ không làm chuyện nghịch thiên đạo, nhiệm vụ sẽ thành công.