Ta. . . . đang ở đâu ?
Mạc Ảnh Quân mờ mịt nhìn không gian trống trải trắng xóa trước mặt.
Một giây trước hắn vừa bị ô tô tông chết, một giây sau đã xuất hiện ở nơi này, chẳng lẽ đây là . . . . . . . thiên đường ?
Đứng một hồi, vẫn không có gì xảy ra, không gian vẫn vắng lặng trắng xóa như trước, Mạc Ảnh Quân mặt không biểu tình đơn giản nằm xuống, hai mắt nhắm lại ------- ngủ.
Hệ thống giấu mình ở bên cạnh, thấy vậy trên trán vạch rõ đường hắc tuyến, 'Hắn vốn muốn im lặng một lúc khiến nhân loại hoảng sợ để dễ hành động, ai ngờ tên này . . . . !'
'Ting, hệ thống kí danh xuất hiện.'
Mạc Ảnh Quân vẫn đang nhắm mắt ngủ.
'Ting, hệ thống kí danh xuất hiện.'
Tiếp tục ngủ.
'Ting, hệ thống kí danh xuất hiện.'
Ngủ.
'Ting, hệ thống kí danh xuất hiện.'
Hơi xoay người, tiếp tục ngủ.
'Ting, hệ thống kí danh xuất hiện.'
. . . .
'Ting, hệ thống kí danh xuất hiện.'
Hệ thống không tin không khiến tên này tức chết, có ai ngủ say như vậy không, chắc chắn là giả vờ !
'Ting, hệ thống kí danh xuất hiện.'
Ba mươi phút sau.
'Ting, hệ thống kí danh xuất hiện.'
Hệ thống khóc không ra nước mắt, tên này rốt cuộc là yêu ngủ đến mức nào a?! Hắn làm phiền nửa tiếng cũng không thèm mở mắt ra hay đáp lấy một câu, tức chết bổn hệ thống rồi!
Âm thanh phiền nhiễu bên tai cuối cùng cũng biến mất, có thể ngủ ngon được rồi. Mạc Ảnh Quân thỏa mãn thầm nghĩ.
Năm tiếng sau, Mạc Ảnh Quân từ từ mở mắt ra, trong mắt còn có chút hơi nước, mờ mịt nhìn không gian trước mặt. Thiên đường không phải là có cảnh đẹp, thiên thần cùng sơn hào hải vị sao? Không gian trắng xóa này là gì? Hắn chết chưa? Hắn chết rồi mà. . . . .
'Ting, hệ thống kí danh xuất hiện.' Hệ thống phát hiện người bị 'bắt cóc' đến đây đã tỉnh dậy, lập tức phát ra âm thanh, ngữ điệu máy móc thế nhưng xen chút vui sướng bên trong.
Đồng thời, một chùm sáng trắng lao vút đến trước mặt Mạc Ảnh Quân, thế nhưng còn chưa kịp nhào vào lòng thanh niên đã bị hắn một tay tát bay sang một bên.
'Oa, tên kí chủ khốn kiếp, dám đánh bổn hệ thống !' Hệ thống bị tát bay ra một đoạn, lập tức bay vòng về, phẫn nộ gào thét trước mặt thanh niên.
Mạc Ảnh Quân hơi nhíu mày nhìn chùm sáng nhảy nhót trước mặt, đây là thứ gì ?
'Phàm nhân ngu ngốc, ta là hệ thống, không phải là thứ gì !' Âm thanh phẫn nộ phát ra từ chùm sáng, so với ngữ điệu máy móc lúc nãy nhân tính hóa hẳn lên.
Mạc Ảnh Quân hơi nghiêng đầu quan sát thứ tự xưng là hệ thống trước mặt, hệ thống là cái gì, có ăn được không ?
'Không thể ăn, phàm nhân ngu ngốc !' Hệ thống trừng mắt nhìn thanh niên. Mặc dù không biết mắt ở vị trí nào trên chùm sáng lập lòe kia . . .
Lúc này mới tỉnh hoàn toàn, vẻ mặt Mạc Ảnh Quân từ mờ mịt ngây ngô chuyển sang nghiêm túc lãnh đạm, cái này không trách hắn, mỗi lần hắn tỉnh ngủ đều cần vài phút lấy tinh thần, lúc này đầu óc hơi hỗn độn một chút.
"Ngươi là ai ?" Mạc Ảnh Quân nghiêm túc mở miệng, bản thân cũng đứng dậy, lấy tay phủi quần áo.
'Ta là hệ thống kí danh , ngươi là kí chủ của ta.'
"Ta chết chưa ?"
'. . . .Rồi.' Người bình thường không phải nên hỏi tại sao ta ở đây trước sao ?
"Oh." Vẻ mặt hờ hững.
". . . . Ngươi không hỏi thêm gì sao ?" Hệ thống mờ mịt, nhân loại này sẽ không là đầu óc chậm phát triển đi ?
Mạc Ảnh Quân nhíu mày, hỏi ngược lại: "Hỏi cái gì ?"
Hệ thống trầm mặc.
Thấy hắn không đáp lời, Mạc Ảnh Quân mặc kệ, ánh mắt quan sát không gian xung quanh, chân tiến lên trước.
Hệ thống thấy hắn động đậy, phát ra âm thanh 'Ngươi đi đâu ?'
"Không biết." Mặt không biểu tình, Mạc Ảnh Quân tiếp tục tiến thẳng về phía trước.
Nếu hệ thống có khuôn mặt, lúc này trên trán hắn nhất định là nổi đầy gân xanh, vô cùng phẫn nộ.
'Đứng lại.'
Tiếp tục bước đi.
'Không nghe bổn hệ thống nói gì sao, đứng lại.'
Chùm sáng vòng lên trước mặt Mạc Ảnh Quân chặn đường hắn.
Mạc Ảnh Quân dừng bước, lạnh nhạt mở miệng: "Ngươi muốn gì ?"
Hệ thống hít sâu một hơi, nói chuyện với tên này bực mình quá !
'Đây là không gian của bổn hệ thống, ngươi là túc chủ của ta, việc của ngươi là đi các thế giới làm nhiệm vụ.'
Mạc Ảnh Quân nghiêm túc nói ra thắc mắc, "Túc chủ? Các thế giới? Nhiệm vụ ?"
Cuối cùng cũng nói chuyện với ta! Hệ thống có chút vui vẻ.
'Túc chủ là người thi hành nhiệm vụ, nhiệm vụ được phân ra làm các cấp S-A-B-C-D-E-F, cấp S là cao nhất. Mỗi thế giới có nhiệm vụ khác nhau tùy thuộc vào cấp độ. Làm nhiệm vụ sẽ có exp, exp dùng để thăng cấp các thứ.'
Mạc Ảnh Quân nghe xong, chậm rãi nói: "Không làm."
'Cái gì ?!' Tên khốn kiếp này, hắn tốn công sức thời gian giảng cho hắn, một câu 'không làm' là xong hả !
Hệ thống tức giận bay loạn xạ trong không gian, quan trọng là . . . . . dù tên kia không muốn làm cũng nhất định phải làm. Lúc hệ thống kéo người này vào không gian, đồng nghĩa với việc thân xác ngoài kia đã tan biến, nếu hắn không làm nhiệm vụ thì không còn nơi nào để đi.
Chùm sáng buồn bực bay xuống trước mặt Mạc Ảnh Quân, phát ra âm thanh 'Ngươi đã chết.' Cho nên không thể trở về.
Mạc Ảnh Quân im lặng.
Thấy vậy, hệ thống kêu lên 'Làm nhiệm vụ ngươi sẽ được đến các thế giới, biết được nhiều thứ thú vị, sẽ có . . . .'
"Tốt."
'A ?' Hệ thống sửng sốt, hắn đang biên soạn lời dụ dỗ nha, cứ vậy nói 'tốt' hả ?
Mạc Ảnh Quân chậm rãi lặp lại câu vừa rồi: "Tốt."
'Ngươi đồng ý rồi ?!' Hệ thống không thể tin được hỏi lại. Tên 'mặt quan tài' này tự nhiên tốt tính vậy ?
Mạc Ảnh Quân không nói gì, nhìn chằm chằm chùm sáng lơ lửng trước mặt.
Đột nhiên thanh niên đưa tay ra tóm lấy chùm sáng, hai tay đồng thời nhào nặn, đáy mắt lóe qua sự tò mò.
'Nhân loại, mau buông bổn hệ thống ra !' Chùm sáng hoảng sợ, ra sức giãy giụa.
"Ta đáp ứng ngươi." Cho nên nghịch tý đâu có sao ?
Bởi vì hai bên chấp nhận kí kết, hệ thống nháy mắt hiểu được suy nghĩ của túc chủ nhà mình, khóc không ra nước mắt 'tại sao ta lại chọn tên này làm túc chủ ?!'
Nghịch chán, thanh niên một tay tự nhiên hất chùm sáng ra ngoài, một tay che miệng ngáp một cái, hắn lại buồn ngủ rồi.
Hệ thống buồn bực bay trở về, bất quá đứng cách thanh niên một đoạn, âm thanh máy móc truyền đến.
'Ting, nhận diện túc chủ.'
'Ting, đang quét ------'
'Ting, quét dữ liệu hoàn thành.'
'Ting, mở ra giao diện nhân vật.'
Hệ thống trợn trừng mắt nhìn bảng số liệu, không thể tin được quay sang nhìn chằm chằm Mạc Ảnh Quân.
'Ngươi . . . . . !'