Cô khóc đến cơ thể mệt rã rời. Ngũ trong vòng tay của Tiết Hải. Hắn nhẹ nhàng nhấc bỗng cô lên mang ra xe đưa về Tiết gia. Người trong nhà vô cùng ngạc nhiên, tuy Tiết Hải khét tiếng là ăn chơi xa đọa nhưng chưa lần nào hắn đưa bất kỳ cô gái nào về nhà. Nhưng hôm nay, trên tay hắn đang bế ai đó? - "là Thiết Thanh Thanh" - quản gia cất giọng
Hắn mở cửa phòng mình ra, đặt cô gái bé nhỏ đó xuống cách chậm rãi, nhanh chóng tắt đèn rồi ra ngoài. Tiết Hải đứng ngoài sân thượng, ngồi trên ghế nhấm nháp chút rượu vang đỏ, hình dung lại những gì mình vừa nói lúc nãy
Điều khiến con người trở nên ngây dại nhất, đó chính là tình yêu. Ngay cả lúc bản thân chẳng có cái gì nhưng lại muốn chăm sóc người mình thương cả đời này. Và chắc hẳn, Tiết Hải đang trong vòng xoáy đó
- ông chủ Kim? Tôi mua cả bệnh viện X đó, ông mau thu xếp nhanh chóng, sáng mai tôi mua nó là của tôi (câu nói mạnh bạo khiến người hắn nổi gân lên)
Hắn biết hắn đang vì cô người hầu mà làm những chuyện không đâu nhưng chẳng hiểu lý do nào thúc đẩy hắn dữ dội vậy
- em trai... sao giờ này không về phòng? (Tiết Vân đã ở đấy từ lúc nào)
- bà chị vẫn chưa về sao? dai thật... (uống cạn ly rượu đắng chát)
- vì chưa về nên mới biết được, hôm nay em phá luật của chính mình, dẫn cô gái nào về nhà! là ai? ai làm cho em chị mê đắm vậy?
Tiết Hải nhìn về phía xa xa, hôm nay trăng không có, sao cũng không. Trên trời chỉ duy nhất một màu đen u tối
- một cô gái mà em muốn dành cả đời để bảo vệ!
- là Thanh Thanh- cô người hầu mới của em? hơ... em đừng trêu đùa tình cảm của người khác vậy chứ! (Tiết Vân có vẻ đang cáu lên)
- chỉ biết là khi nhìn người ta đau lòng, mình không ở hoàn cảnh ấy cũng xót xa theo. Còn khi người ấy nở nụ cười, xung quanh dù không vui trong lòng lại hân hoan khôn xiết... haha, em say rồi (lại tiếp tục uống)
Tiết Vân nhìn em trai mình trong tình trạng như vậy, thật sự rất hiếm thấy, chưa bao giờ Tiết Hải vì ai mà đau lòng, vì ai mà nói những lời ai oán như vậy. Cô đặt tay lên vai Tiết Hải, vỗ về như lúc nhỏ chị em thường an ủi nhau
- em chắc chứ?
- em vào với cô ấy (đứng lên và đi vào trong)
Tiết Vân nhìn theo bóng dáng hắn, lòng nửa vui nửa buồn, cầm ly rượu uống dỡ, cạn sạch hơi
Tiết Hải nhìn thấy thân hình thấp thoáng của Thanh Thanh qua ánh đèn mờ mờ của căn phòng kín. Bộ âu phục hắn mặc trên người giờ nồng nàn mùi rượu khi nãy, khuyết đặc!