Đang là buổi sáng sau cái hôm mà các nhà thám hiểm quay về thành phố.
“Fufufu….Yêu cầu đã được chấp nhận, mình cũng cần phải cảm ơn mấy thằng lầy lội trên Diễn Đàn mới được……Ổn roài…” (Yuuji)
Yuuji đi lòng vòng quanh ngôi nhà với Kotarou trong khi lầm bầm vui vẻ.
Họ đang thu hoạch thức ăn gần ngôi nhà.
Kotarou đang liên tục đánh hơi và đánh dấu, “Đây là lãnh thổ của tôi”
Có vẻ như cô chó đang cố gắng ghi đè mùi của mình lên mùi của mấy nhà thám hiểm lạ mặt kia.
Alice thì đang ngồi trong nhà.
“Có vẻ như mấy nhà thám hiểm đã đi về phía Nam. Nếu mà cái thành phố nằm gần con sông mà con sông thì lại nằm ở hướng Tây nếu tính từ ngôi nhà thì chắc chắn họ sẽ đi theo con đường ở hướng Tây…..” (Yuuji)
Yuuji vung cây rìu nhỏ, cậu liên tục so sánh giữa con đường hướng Nam và con đường hướng Tây trong khi thu hoạch thức ăn.
“Họ nói là mất những 3 ngày, nhưng mình chỉ đi có 2 ngày 3 đêm…..Nếu mình không định quay về và đi tiếp thì có thể mình đã tới được thành phố từ hè năm ngoái rồi.” (Yuuji)
“Woof” Kotarou sủa trong khi Yuuji đang nghiền ngẫm.
“Cậu đang nói cái quần gì thế? Alice sẽ gặp nguy hiểm đấy.” (Kotarou)
Là cái mà cô chó muốn nói. Yuuji chẳng hiểu ý của Kotarou và chỉ vuốt đầu cô ấy.
“Mới thu được chút cỏ dại để hút thôi, nhưng hãy quay về sớm nào Kotarou. Vì có vẻ gần đây có nhiều người trang bị đầy đủ lảng vảng quanh khu rừng….” (Yuuji)
Woof woof! “Đúng đó, cậu cần phải cảnh giác hơn!” (Kotarou)
Kotarou sủa với Yuuji rồi dẫn đường cậu về nhà.
Có vẻ như Yuuji đã biết cảnh giác là cái gì.
✦✧✦✧
Sau khi đi thu hoạch hồi sáng rồi về nhà ăn một bữa cơm trưa thanh đạm và giờ đang là buổi chiều.
Yuuji đi ra ngoài vườn và với vài lý do chẳng thể hiểu được, cậu bắt đầu làm một vài cử chỉ kỳ lạ.
Alice đang ngủ trưa trong phòng, còn Kotarou thì lăn bên cạnh cô bé.
Tay phải của cậu đang nắm cổ tay trái trong khi duỗi thẳng tay phải ra. Tay cậu nhắm tới một khoảng trống trong vườn rồi Yuuji hét lên như một thằng dở người.
“Được ra lệnh bởi “Pháp sư Rừng Xanh” Yuuji. Hỡi Ngọn Lửa đến từ Âm Phủ, hỡi Ngục Tù của ngọn Lửa Thánh đã giam giữ các vị Thần, hãy hội tụ trong cánh tay phải của ta với một sức mạnh có thể dễ dàng nghiền nát Kẻ thù của Chúa. Hiện ra, Sáu Tầng của Địa Ngục Sâu Thẳm, Blazing Hell!!!!” (Yuuji)
Vâng, có vẻ như chỉ là một thằng Chuunibyou dở người.
Tất nhiên là chả có cục lửa nào chui ra từ tay cậu.
Hơn nữa sao cậu lại la lối Âm phủ và rồi lại gọi ra Địa Ngục?
Và cũng không phải là Kẻ thù của Chúa mà là Kẻ thù của Phật.
Quả là một câu chú rối như sợi mỳ ống.
“Yuuji-nii, anh đang làm gì trong cái tư thế lạ đời đó vậy?” (Alice)
Có vẻ như Alice đã quan sát cậu.
Alice đã tỉnh dậy sau buổi trưa và ra vườn để tìm Yuuji.
Kotarou cũng đi cùng với cô bé đang lườm Yuuji với đôi mắt lạnh lẽo.
“Cậu đang bày trò gì đấy hả?” (Kotarou)
“Oh, em đã dậy rồi à Alice. Thì em biết đây, luyện tập phép thuật thôi. Dù sao anh cũng là ‘Pháp sư Rừng Xanh’ mà.” (Yuuji)
Yuuji nói trong khi vỗ ngực tự hào. Cậu ta có tí liêm sỉ nào không vậy?
Hơn nữa, cái thằng vô liêm sỉ này còn như lên tiên khi được gọi là “Pháp sư Rừng Xanh” dù cho cậu không thể dùng phép thuật.
Alice bối rối nhìn Yuuji với biểu cảm “éo thể tả được”.
“Ể? Chẳng phải dùng phép thuật là làm cái chỗ gần bụng này nóng lên với ‘um’ rồi ‘ei’ một cái thì phép thuật sẽ xì ra sao?” (Alice) (Suu: Khuyến cáo nên làm thử =))))) )
Trong khi mô tả cho Yuuji, Alice đặt tay mình vào đan điền ngay dưới rốn rồi nói ‘Ei’.
“Nhưng em biết đấy Alice, như thế rất là chuối và chẳng ngầu chút nào! Hơn nữa khi gọi tên phép thuật ra thì chắc chắn nó sẽ mạnh hơn. Em có tập cũng anh không?” (Yuuji)
“Có! Alice muốn thử~~!” (Alice)
“Vậy thì anh sẽ luyện tập phép thuật hệ nước, nên Alice muốn làm sao thì làm! Nhưng đừng bắt chước anh, em cần phải có suy nghĩ riêng của mình, được chứ?” (Yuuji)
Cậu chẳng xấu hổ mà còn không ngần ngại lây chuuni cho Alice bé bỏng của chúng ta.
“Nữ Hà Bá, hỡi Nữ Hà Bá vĩ đại của dòng sông. Ta là người bạn của nàng, Pháp sư Rừng Xanh. Hãy phun nước thánh để chữa lành vùng đất này. Heal Rain!” (Yuuji) (Suu: Lâu lâu chém tí =)) )
Lần này thì cậu lại đi tán tỉnh Hà Bá. Tất nhiên, cậu chẳng phải là bạn bè gì của Hà Bá cả.
Phép thuật đã không thành công.
“Ummmmmmmmmm, một ngọn lửa đỏ, nóng và to, tới đây!” (Alice)
Alice giơ hai tay đang nắm chặt của mình lên cùng lúc rồi “Ei” một cái, cô bé để hai tay đã mở ra ngay trước người.
Phép thuật đã thành công.
Một ngọn lửa đỏ chói, nóng rực to cỡ đầu của Alice được tạo ra và gây ra phản ứng nổ ngay trong vườn.
“Ehehehe~~, làm được rồi, nó to thật đấy, thật là ngạc nhiên đó Yuuji-nii~~!” Alice nhảy lên nhảy xuống một cách dễ thương khi nói vậy.
Yuuji cứng người khi nhìn thấy ở giữa khu vườn đã bị cháy đen.
Từ tất cả cục lửa mà Yuuji từng thấy Alice làm, cục này rõ ràng là khác hẳn so với mấy cục khác.
“……Không thể nào, mình là Pháp sư Rừng Xanh. Gã Joss cao to đen hôi đã nói thế. Nên chắc chắn là mình phải dùng được phép thuật. Không, không phải thế. Chắc chắn là cái mà mình đã làm trước đó, chỉ là giờ mới thành công thôi. Chắn chắn là thế!” (Yuuji)
“Nhưng mình không thể làm Alice bé bỏng chán nản…” nên cậu lầm bầm.
Dù sao thì Yuuji cũng biết đó không phải là sự thật. Nó chỉ là sự trốn tránh thực tế của cậu mà thôi.
“Em gái của chị thật là tuyệt vời! Kotarou cọ người vào Alice.
Alice ngồi thụp xuống rồi ôm Kotarou khi cười “Ehehe~~”
“Etto ne, chị làm chỗ này nóng lên rồi ‘Ei’ một cái là chị dùng được ma thuật ngay~~” Alice nói thế trong khi đặt tay lên bụng của Kotarou, có vẻ như cô bé đang dạy cho cô chó đáng yêu của chúng ta.
Ngoại trừ cái tên dở người bị Chuunibyou ra, nó có vẻ là một cảnh tượng yên bình và ấm áp.
Trong khu vườn của nhà Houjo là một cây anh đào đã trồng 28 năm với những cành cây như vươn tới bầu trời xanh và năm nay cũng thế, nó được trang trí bởi những búp hoa chớm nở khác nhau.
Đã qua một năm kể từ khi Yuuji và ngôi nhà bay tới thế giới khác.
Yuuji, Kotarou và Alice, 2 người và 1 con vật đã cùng nhau vượt qua mùa đông giá rét.
Như là để đánh dấu cho sự kết thúc của những ngày bình yên ấy, khi mà cây anh đào trong vườn nở rộ, một biến cố đang chờ đợi phía trước…..