Ghi chú Tác giả:
Điểm nhìn sẽ bị chuyển ở giữa câu chuyện.
**************************************
「Hai nhân hai là bốn, hai nhân ba là sáu, hai nhân bốn là tám, hai nhân năm là mười, hai nhân sáu mười hai, hai nhân tám mười sáu, hai nhân chín, hai mươi… tối nay được ăn thịt!」(Alice)[Các bạn không hiểu cảm giác gõ hết bảng nhân hai cảm giác nản vcl thế nào đâu =)))]
「Được rồi, anh sẽ rã đông miếng thịt heo. Ta sẽ có thịt nướng cho bữa trưa! Và Alice này, hai nhân chín là mười tám. Có phải em cố tình nói ‘tối nay ăn thịt’ phải không?」(Yuuji)
Cô bé khúc khích cười khi bị Yuuji vỗ nhẹ. Cậu thực sự nuông chiều em gái của mình.
“Vì cả hai không cần giúp đỡ gì nữa rồi.” Đôi mắt nó nói vậy khi Kotarou để hai người họ làm những điều họ thích.
Ngay cả cô chó đáng quý và tin cậy cũng nuông chiều đứa em gái[note2733].
Liệu Alice sẽ học tốt nếu cứ như vậy?
*pururururu pururururu*!
Có tiếng chuông vang ngoài phòng khách. Đó là điện thoại.
Đương nhiên, nếu internet kết nối được thì điện thoại cũng thế.
Tuy nhiên…
「Vâng, đây là Houjou…Lại lần nữa à? Mình chẳng nghe thấy gì ngoài âm thanh kỳ quặc như ‘Kyurukyuru’. Có lẽ đây là cuộc điện thoại từ Nhật Bản」(Yuuji)
Đúng vậy, mặc dù điện thoại đã được kết nối, nhưng cậu không thể nghe thấy cái gì trừ tiếng *kyurukyuru* nghe như đang tua băng ghi âm.
「Tivi cũng không thể nhận tín hiệu được… Nếu nhà mình ở đây thì chuyện gì đã xảy ra với chiếc nhà ở Nhật Bản? Mình muốn liên lạc với em gái nhưng lại không có địa chỉ email…*thở dài*」(Yuuji)
□ □ ■ ■ □ ■ ■ □ □
「Mình đã đến nơi! Chui trong cái lồng chật chội đó suốt 12 tiếng đồng hồ quả là một cực hình. Nhật Bản cũng lạnh nữa...!」(Sakura)
Cô em gái ruột Sakura Flores (tên thời chưa chồng: Houjou Sakura ) đã về tới Sân Bay Quốc Tế Nhật Bản.
“Đầu tiên là thuê một chiếc xe đùng không nhỉ? Nhưng mình tự hỏi là có thể về tới nhà trên đường xá và dưới thời tiết như thế này.”
Sakura lẩm bẩm phàn nàn trong khi đang đi tới quầy thuê xe.
Cái tính nói độc thoại lớn tiếng giống hệt thằng anh trai của cô.
「Nếu em định tới Utsunomiya City thì sẽ mất ít nhất 2 tiếng khi đi trên đường cao tốc Ken-Ou bởi vì bây giờ đường đang vắng. Em có thể vào Đường cao tốc Ken-Ou khi rẽ vào Taiei, tiếp tục đi đường cao tốc Touhoku qua Kuki Shiraoka JCT.」(Chị Nhân viên ở Quầy)
「Ooh! Em đã thấy nó nối với đường cao tốc Ken-Ou khi đang ở Mỹ rồi. Em cảm ơn chị, Onee-san!」(Sakura)
Cô tự nói với chính mình “Người Nhật đi phía bên trái[note2734] nên mình cần phải cẩn thận mới được.”. Sau một cuộc hành trình dài, cuối cùng cô cũng đã tới ngôi nhà của gia đình Houjou.
✦✧✦✧
「Cái gì thế này!!![note2735]」(Sakura)
Cô ấy không phải là Matsuda *saku[note2736].
Khi Sakura về tới nơi mà đáng lẽ ngôi nhà gia đình của Houjou phải đang ở đó, cái mà cô thấy chỉ là bãi đất trống.
Chiếc nhà không ở đây.
Cánh cổng cũng rứa.
Và cả hàng rào bao quanh ngôi nhà.
Tại nơi mà ngôi nhà Houjou trước kia ở đó, có một cái hố trống thấp hơn khoảng 50cm so với mặt đất.
「Eh. Thật nè. Cái gì vậy. Oniichan đã dọn nhà đi? Không, có lẽ mình nhầm địa chỉ rồi. Chắc rồi, hahahahaha.」(Sakura)
“Mặc dù hơi xa một chút, thử đi tới nhà hàng xóm Fujiwara-san xem sao. Đèn vẫn đang sáng, nếu không phải là ojisan hoặc obasan[note2737], có thể là ai đó ở đấy. Nhưng nếu nhà đấy đúng là của Fujiwara-san, thì ngôi nhà biến đâu mất rồi?”
Vừa lẩm bẩm phàn nàn, Sakura vừa bước tới nhà hàng xóm chỉ cách đó 300 mét, cô vẫn đi bằng ô tô.
Cô ấy đang thực sự bối rối.
Rằng,
Hàng xóm ấy thật sự là Fujiwara-san.
Ngôi nhà Houjou đã biến mất khỏi vị trí ban đầu của nó.
「Ah...... mình không có chỗ ở qua đêm rồi.」(Sakura)
_________________
Trans Zenno: Ngủ qua đêm, hóng ông hàng xóm NTR =))))
Đợi chút, nếu đọc được dòng này, các bạn hãy cầu nguyện cho cái laptop của mình, hiện tại đang sống dở chết dở, mà trong đó chứa 10 chap của bọ rom-com sắp tung bom, và 40 trang SAO: Progressive. #Prayforlaptop =((