Chapter 22 :
Ảo ảnh sư.
Trong lúc tiến đến mục tiêu, Serulis hỏi tôi:
“ Ngài Locke. Loại quái vật nào có thể dùng ảo thuật vậy? ”
“ Ta cũng không chắc, do chúng không thường xuất hiện. ”
“Phải chăng nó là một con Nue?”
“Thứ đó chỉ là truyền thuyết, ta cũng chẳng biết nó có thực sự tồn tại hay không nữa.”
“ Thật sao? ”
Serulis nghiêng đầu.
Nue là loại quái vật được nhắc đến trong các câu truyện cũ. Chúng có thể điều khiển được sét, dùng được ảo thuật để đe doạ con người ở thủ đô.
Đấy chỉ là một phần của truyền thuyết về Anh hùng khoảng mấy trăm năm về trước.
Nó được cho rằng là có bản mặt giống với khỉ hay mèo, thân hình của hổ, chồn và thậm chí là của gà. Thứ đó sở hữu quá nhiều câu chuyện bí ẩn được con người truyền tai nhau từ rất lâu.
“ Vậy nếu thật sự đó là một con Nue, thì ta có thể bắt sống nó và giao nó cho các nhà ngiên cứu… ”
“ Ta chắc chắn bọn họ sẽ rất vui khi điều đó xảy ra đấy. ”
“ Được rồi! ”
Con bé có vẻ rất háo hức. Nhưng tôi thật sự không nghĩ thứ ta đang tìm kiếm là một con Nue, mà chỉ đơn thuần là một kẻ nào đó sử dụng ảo thuật.
“ Có lẽ Hội nên thêm vào thông báo rằng có thể Nue sẽ là mục tiêu. “
“ Hẳn họ không nghĩ đấy là một con Nue ”
“ Ngài nghĩ như vậy sao? ”
Một nhân viên lâu năm của Hội chắc hẳn sẽ nghĩ rằng chỉ là do dân làng sợ hãi mất khôn mà thôi.
“ Ta đã đến gần nơi lần đầu tiên nó được phát hiện. ”
“ Đúng thế. ”
“ Không biết nó có thật sự ra mặt không nhỉ? ”
Serulis thật sự rất mong đợi việc này. Tôi thật sự thấy lo lắng vì con bé đang tỏ ra thiếu thận trọng.
“ Cô không thấy lo à?”
“Ạ không, em chỉ thấy rất nóng lòng thôi.”
“Vậy thì được rồi.”
Sau khi tiến vào sâu hơn một chút.
“Grừuuu!!!”
Rồi không hiểu từ đâu ra, một con rồng khổng lồ xuất hiện. Nếu chỉ nói về kích cỡ thì thứ đó chắc hẳn đã sống rất lâu đấy.
“Th.. Thấy rồi.”
Serulis rút kiếm của cô bé ra sẵn sàng.
Tôi bình tĩnh nhìn nó, thứ mang hình dạng rồng kia chẳng mang cái sức ép mà tôi nhận thấy từ loài rồng cả.
Dù đấy chỉ là ảo giác, nhưng thật sự đấy là một cái rất tốt.
Mọi thứ về nó quá hoàn hảo.
Serulis đang run như cầy sấy. Có vẻ con bé đã quên rằng đấy chỉ là ảo giác.
“Serulis, tới đi.”
“Đã rõ.”
Con bé lao tới. Không hổ là một hạng B, cô bé rất nhanh và kiếm thuật cũng ấn tượng thật đấy.
Con rồng quất một khoảng rộng về phía trước bằng đuôi của nó.
Serulis nhảy sang một bên để né nó.
Tiếp đến là vuốt rồng, đòn tấn công sắc bén ấy nhanh chóng tiến tới cô.
“Cái gì?”
Serulis chặn đòn đó lại bằng kiếm. Phản ứng tốt đấy chứ.
Một, hai rồi ba đòn. Cô bé chặn từng đòn một, nhưng cô bé bắt đầu mất đi thể đứng của bản thân.
Và rồi con rồng tiếp tục sử dụng đuôi của nó một lần nữa để tấn công. Serulis không còn lựa chọn nào khác nên đành nhảy lên trên không để né đòn.
Cứ như thể nó đọc được chuyển động của cô ấy, còn rồng bắt đầu tấn công Serulis bằng hơi thở lửa của nó. Và do đang lơ lửng ở trên không nên cô bé không thể tránh được đòn đấy.
“Gaaaaghhh”
Cơ thể cô bé hoàn toàn chìm trong ngọn
lửa của còn rồng rồi rơi xuống.
Serulis quằn quại trong đau đớn khi lăn lộn trên mặt đất. Bộ não của Serulis hẳn đang bảo cô bé rằng cô đang bị thiêu đốt bởi ngọn lửa của con rồng.
Và điều đấy khiến ảo ảnh này chuyên nghiệp đến mức tuyệt vời.
“ Ấn tượng thật.”
Tôi nói lớn giọng nhằm để người sử dụng ảo ảnh, chắc hẳn đang ở gần đấy có thể nghe được. Rồi tôi tiến đến tấn công con rồng.
Con rồng lại gầm lên một lần nữa.
“ Graaaa!!”
Nó lại quất đuôi mình về phía tôi, nhưng tôi xoá bỏ nó đi bằng tay phải của mình, tôi cũng xoá đi vuốt của nó luôn.
Do ảo thuật cũng được tạo nên bởi ma thuật, nên tôi có thể triệt tiêu nó đi bằng [ Drain Touch ].
Dẫu vậy, đuôi và móng vuốt của nó tái tạo rất nhanh ngay sau đó.
Tôi phải làm gì đó với phần lõi nhằm hạ gục nó một cách hoàn toàn.
Rồi tôi ngay lập tức lại gần con rồng và đặt tay lên trán của nó. Kích hoạt [ Drain Touch ].
Tôi nhận ra phần trán chính là nơi chứa lõi của nó.
Và cứ như thế, tôi hấp thụ ma thuật tạo nên ảo ảnh. Rồi trong nháy mắt, con rồng giả biến mất.
Cùng lúc đó, tôi học được cách sử dụng thứ ảo thuật này luôn.
Dĩ nhiên, tôi đã biết sử dụng những ảo ảnh đơn giản. Nhưng tôi chưa có khả năng niệm những ảo ảnh chi tiết và có hồn như thế này.
Sẽ có lúc nó sẽ trở nên hữu dụng trong tương lai.
Và rồi tôi hướng mắt nhìn Serulis vẫn đang lăn lộn trên mặt đất.
“ Cô còn tính lăn lộn như thế bao lâu nữa? Đấy chỉ là ảo ảnh thôi mà. ”
“ Ahhh… Hử? À, phải. Nó không đau chút nào cả. ”
“ Cô biết đấy, cô sẽ thua nếu cô cứ cố gắng tấn công ảo ảnh một cách thông thường mà thôi. ”
“ Em ước gì ngài nói điều đó với em sớm hơn. ”
“ Mà, ta nghĩ là cô sẽ quên điều ta nói ngay nếu bản thân không trải nghiệm nó một lần thôi. ”
“ Giờ nhắc lại, có thể ngài nói đúng. ”
Nhưng nhìn Serulis có vẻ hơi khó chịu.
“ Mà này Serulis, đây là lần đầu cô nhìn thấy ảo ảnh à? ”
“ Dạ vâng. ”
“ Thế nó có đau không? Có cảm giác là cô bị thiêu cháy không?”
“ Có đau. Em không nghĩ là ảo ảnh lai kinh khủng như vậy. ”
“ Thường thì ảo ảnh không gây ra sát thương. Nhưng kẻ tạo ra thứ này chắc chắn rất có kĩ năng đấy. ”
Serulis nghiêng đầu thắc mắc
“ Ngài Locke. Ngài bảo rằng em không nên chiến đấu với nó theo cách thông thường…vậy em phải đối mặt với chúng như thế nào? ”
“ Tìm kẻ niệm phép rồi đánh bại hắn. Nếu cô không làm được, thì tốt nhất là bỏ chạy. ”
“ Chạy? Em thật sự không muốn làm thế. ”
“ Vậy còn tốt hơn là đi ngắm gà đấy. ”
“ Dù vậy, nhưng mà… ”
Xác nhận rằng Serulis không bị sao, rồi tôi hét lên,
“ Tên kia. Ta không biết mục đích của ngươi là gì, nhưng sao chúng ta không xuống mà nói chuyện nhỉ? ”
Chẳng có tiếng trả lời. Chắc hắn chỉ đang cẩn trọng.
Nghe tôi hét lên, Serulis nhìn tôi ngạc nhiên.
“ Vậy nó không phải là quái vật ạ? ”
“ Ta không tin là quái vật có thể sử dụng ma thuật đến mức độ này. ”
“ V..vậy sao? ”
Rồi tôi lại lên tiếng một lần nữa.
“ Nếu hai ta không thể đàm phán, thì ta thề rằng sẽ không tấn công ngươi cho đến khi mặt trời lặn. ”
Nói rồi tôi quẳng thanh gươm của Quỷ Vương ra xa.
“ Sao ngài lại quẳng nó đi như thế!!”
“ Ta sẽ thu hồi nó lại sau một lúc nữa nên đừng có lo. ”
“ Nếu vậy được. ”
Rồi rôi lại hét lên.
“ Ta biết rằng những thiệt hại ngươi gây ra rất nhỏ. Chắc hẳn là ngươi đang cố bảo vệ thứ gì đó phải không?
”
“ Bọn ta tới đây do yêu cầu của hội mạo hiểm giả. Nếu ngươi không ra mặt, bọn ta sẽ bắt buộc phải đến đó rồi điều tra xem ngươi đang giấu thứ gì đấy. ”
Một lúc trôi qua sau khi tôi nó điều đấy thì không khí trước mắt chúng tôi khẽ biến dạng.
Khu vực đó cứ như thể chỉ có nước thay vì không khí vậy.
Tên đó dường như đã điều khiển sự khúc xạ của ánh sáng để che giấu chỗ trốn của bản thân mình.
Dù khu vực đấy xa chỗ tôi đứng, nhưng hắn đã thành công ngăn tôi phát hiện ra khu vực đấy.
Hắn chắc chắn đã dùng thêm cả phép thuật chặn sự hiện hữu ma thuật.
Một tên pháp sư tài giỏi.
Sau đó, hình bóng của một chàng trai xuất hiện. Cậu ta nhìn còn trẻ hơn cả Serulis và Shia.
Một chàng trai trẻ với không khí sắc bén xung quanh mình.
Và cả cặp sừng cừu hiện hữu trên đầu - khẳng định cho xuất xứ quỷ tộc của cậu ta.