Hôm nay, Shikina phục vụ trong nhà ăn.
Liệu cô nàng elf đáng thất vọng này có làm đúng công việc và thực hiện theo các ca Rokuko giao cho? Tôi nghi ngờ lắm, nên sẽ quan sát nhờ chức năng của Menu-san.
“Cảm ơn vì đã chờ đợi!”
Với tiếng bùm, Shikina đặt suất ăn lên bàn.
Thấy thế, Ichika là đồng nghiệp giáo viên của cô ấy nhăn mày.
“Thôi nào Shikina, cẩn thận hơn chút đi. Chị làm k’hông ổn tí nào.”
“Vâng! Đã rõ!”
Về sau cô ấy đặt cẩn thận hơn.
Thực ra quá cẩn thận đến mức tốn 30 giây đặt các món lên bàn một-cách-vô-thanh.
“Quá chậm! Nhanh hơn! Làm cẩn thận và nhanh hơn!”
“Vâng! Đã rõ!”
Sau đó, cô ấy lập lờ ở mức quá chậm và quá nhanh cho đến cuối cùng ổn định ở mức giữa.
“… Được rồi! Đừng quên cách làm!”
“Vâng! Cảm ơn rất nhiều, giáo quan!”[note40190]
Shikina nói và nghiêm chào em ấy.
Chẳng hiểu sao khách hàng mạo hiểm giả đều vỗ tay. Chắc bởi họ thấy Shikina cố hết sức là một nữ bồi bàn giỏi.
“Trời ơi dễ thương quá. Bé có bạn trai chưa?”
“E-em chưa có bạn trai, nhưng em là học trò của Sư Phụ Kehma!”
“Một elf hửm? Khá hiếm quanh đây đấy, em đến từ nơi nào?”
“Đế đô! Em đến làm học trò của Sư Phụ Kehma!”
“Quả mông căng tròn này, muốn tét dằn vặt ghê.”
“Người duy nhất được tét em là Sư Phụ Kehma!”
Shikina thậm chí trả lời toàn bộ câu hỏi.
“Lại là Trưởng Làng?”
“Biết ngay mà. Tất cả mỹ nhân của làng đều vây quanh Kehma-san.”
“Ít nhất chia cho bọn tôi một người…”
Và nhờ vậy vài sự ghét bỏ gửi đến tôi. Đứa elf này nói không thèm nghĩ gì cả, im điii.
Ngoài ra, có Tiếp Tân-san của hội nếu mấy người muốn mỹ nhân, chứ không phải tất cả họ đều vây quanh tôi.
“Ooooh? Quý khách thân mến, anh có chắc không? Còn n’hững nữ mạo hiểm giả khác nữa.”
“Họ đều kiếm đàn ông xong xuôi hết rồi!”
“Lấy nhóm cựu binh của Roppu làm ví dụ. Họ đang tạo dựng tên tuổi từ việc huấn l’uyện tân binh, nếu anh chỉ dạy mấy bé mới vào nghề, biết đâu sẽ được thưởng một nụ hôn.”
“… Nhưng họ vẫn sẽ giữ cảnh giác trước người mở lời?”
Ichika bật cười.
“Đó! Chính! Là! Lý! Do! Anh nhận nhiệm vụ huấn luyện tân binh từ hội! Họ sẽ tin tưởng phần nào nếu thông qua hội. Anh cần làm công việc hẳn hoi nhưng sau đó anh sẽ là đàn anh ngầu lòi với họ… hiểu chưa?”
“(Giật mình)!!”
“Anh… sẽ đi nhận nhiệm vụ, lát sau quay lại.”
“Oi, đừng chạy vượt mặt tôi!”
“Vui vẻ nhé~, nhớ quay lại~”
Sau khi nghe Ichika nói, vài mạo hiểm giả uể oải trong phòng ăn đứng dậy và chạy đi mà chưa ăn xong.
Một nữ mạo hiểm giả (bên cạnh bạn trai) nói với Ichika.
“Nè, Ichika-san. Nhiệm vụ huấn luyện mà chị chắc tới, thực sự sẽ giao cho họ phụ trách một cô gái à?”
“Ai biết~? Mấy nhiệm vụ đó thường giao cho cùng giới tính, nên sẽ phụ thuộc vào số lẻ không? Nhưng gần đây rất nhiều tân binh~, biết đâu họ thành công lớn~”
“Vậy hội trả bao nhiêu cho chị giới thiệu?”
“Bí mật~”
Ichika nhe miệng cười. Chắc là vừa kiếm lời.
“Giáo quan, giới thiệu là ý gì?”
“Em dàn dựng chuyện này để lôi kéo người huấn luyện cho hội đổi lấy khoản phí nhỏ… à, giữ bí mật này với Chủ Nhân nhé!?”
“Đã rõ!”
Ichika, em đi làm quảng cáo từ khi nào?
Ờ thì, tôi không bận tâm em ấy kiếm chút tiền tiêu vặt. Dù sao tiền đều chui vào máy xèng và mua đồ ăn.
☆
Với những điều kể trên, có vẻ Shikina đủ khả năng làm nữ bồi bàn, nhưng liệu cô ấy có bảo vệ được bí mật của Ichika?
Lưu ý, do tôi đã bảo Ichika nói cho Shikina vài bí mật và giữ kín trước mặt tôi.
Shikina sẽ sống cùng bọn tôi một thời gian, khả năng giữ bí mật của cô ấy là điều tôi muốn xác nhận.
Tôi cần xác nhận có thể giấu Shikina bao nhiêu về hầm ngục.
Tôi không định nói bí mật bất kể cô ấy kín miệng hay không, nhưng vấn đề là liệu có cần hạn chế dùng menu trong sảnh ăn của nhà trọ. Và nó sẽ ảnh hưởng cách bọn tôi xử lý nếu cô ấy phát hiện ra.
Tôi gọi Shikina tới phòng nghỉ nhân viên và yêu cầu báo cáo về ngày hôm nay.
“Này, Shikina. Cô có giấu diếm chuyện gì không?”
“Chuyện con giấu diếm hử?”
Shikina nghiêng đầu tự hỏi và đặt tay lên môi.
“Umm, không hẳn… à phải. Quần lót của con hôm nay màu trắng! Người muốn nhìn qua không?”
Nói xong, Shikina không do dự xốc váy lên.
Ờ, màu trắng. Nàng elf đáng thất vọng.
“Đó không phải ý tôi. Chẳng hạn Ichika đang giấu gì đó sau lưng...”
“Ồ, con không báo cáo do được bảo giữ bí mật, nhưng cô ấy nói chuyện liên quan tới phí giới thiệu!”
Shikina dễ dàng tiết lộ bí mật.
Cô ấy không thèm giấu gì luôn. Đúng là cái miệng toang hoang.
“… Ichika bảo cô phải giấu mà?”
“Cô ấy nói vậy, nhưng không chống lại người thứ bậc cao hơn là lẽ bình thường.”
“Chẳng phải Ichika là tiền bối của cô?”
“Người nắm quyền ở đây là Sư Phụ. Bởi vậy lời của Sư Phụ Kehma là luật.”
Ra vậy, cô ấy tuân theo thứ hạng.
Với Shikina, vạn vật đều dựa trên thứ hạng. Nghe theo mọi lời của người hạng cao hơn. Cô ấy giống một con chó.
“Theo tiêu chuẩn đó ai là người xếp hạng cao nhất với cô?”
“Thưa người! Con đã thề trung thành với đất nước, cho nên người đó là hoàng đế!”
“Nếu tôi nói một bí mật cho cô… và hoàng đế ra lệnh nói, cô sẽ làm gì?”
“Thưa người! Con sẽ tuân theo!”
“Nếu hoàng đế ra lệnh giết dân thường, cô sẽ làm gì?”
“Thưa người! Con sẽ giết họ!”
Thật à? Cô ấy trả lời không hề do dự một giây.
Khiến tôi phải lùi lại đôi chút.
“Trái tim của mọi hiệp sĩ trong hiệp sĩ đoàn đều giống nhau! Một hiệp sĩ đế quốc sẽ đặt mệnh lệnh cao hơn tình bạn và gia đình.”
“… Hể? Nhưng hiện giờ cô không phải hiệp sĩ.”
“T-trái tim con vẫn là của một hiệp sĩ!”
Chậc, biết ngay mà. Tôi phải giấu mọi thứ liên quan tới hầm ngục với Shikina.
Nhân tiện, tôi nhớ lại một tên từng cố phá lõi hầm ngục dù biết chống lại mệnh lệnh của đế quốc. Kết cục là hắn bị xử gọn, nhưng không đời nào họ đoàn kết như lời của Shikina.
… Ít nhất, tôi nên dạy cô ấy cách giữ bí mật với mấy tên cấp trên.
Hiện giờ cô ấy không khác gì một con golem, không thể suy nghĩ cho bản thân—à, golem thật ra còn tốt hơn. Một con golem sẽ không biết nói mấy lời tai vạ.
Phải rồi… Tôi sẽ dạy cô ấy biết xấu hổ và suy nghĩ cho bản thân, dùng vẻ ngoài xinh đẹp bù đắp tất cả.
Đủ để mấy tên quý tộc rước cô ấy đi trong hoàn cảnh không thể quay lại hiệp sĩ đoàn.
Tôi lập ra kế hoạch giáo dục Shikina.