Tuyệt Thế Đường Môn: Học Tỷ, Mời Giúp Ta Tu Hành

chương 147: hiểu lầm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 147: Hiểu lầm

Lúc này, sau khi Trần Phong đã rời đi, Lăng Lạc Thần cùng Ngũ Trà mệt mỏi ngủ say. Đúng lúc này bên ngoài có tiếng mở cửa vang lên.

"Két!"

"Ngũ Trà, sớm......"Như Như đẩy ra cửa phòng, mỉm cười nói.

Nhưng khi nhìn thấy tràng cảnh trước mặt, nụ cười trên mặt nàng lập tức cứng đờ. Cái này...... Đây là tình huống như thế nào!!!

Chỉ thấy Như Như kinh ngạc không thôi nhìn chằm chằm trên giường ngủ, Lăng Lạc Thần cùng Ngũ Trà đang nằm cùng một chỗ.

Hai người đều không có lấy mảnh vải che thân, nhưng điểm làm nàng bất ngờ nhất chính là hôm qua thời điểm Lăng Lạc Thần đến hàn huyên quá muộn, muộn như thế còn đến đây sau đó... sau đó....đã thế trên người còn có những vết đỏ để lại.

Lần trước nàng đã phát hiện trên cỗ Ngũ Trà có một vết đỏ, nàng vẫn nghĩ đến chắc hẳn một nam học viên nào đó đem Ngũ Trà câu dẫn đi.

Nhưng không nghĩ quả thật không nghĩ tới, người này chính là Lăng Lạc Thần.

Vừa rồi Như Như thanh âm, để Ngũ Trà cùng Lăng Lạc Thần bừng tỉnh.

Ngũ Trà mở mắt, liếc mắt liền thấy được Như Như đang trợn to mắt nhìn nàng.

Lăng Lạc Thần ngượng ngùng vội vàng đem thân thể che lại.

Lúc này xung quanh trở nên trầm mặc, sau một lát.

Ngũ Trà nhìn Như Như nói: "Như như, ta......"

Như Như vươn tay ra hiệu nàng dừng lại, nói "Ngũ Trà, ngươi không cần nói: ta hiểu, ta đều hiểu, ta không tiếp tục quấy rầy các ngươi, kỳ thật ngươi coi như thích nữ nhân, cũng sẽ không ảnh đến quan hệ giữa chúng ta, ta vẫn là tỷ muội tốt của ngươi."

Nói xong, nàng liền rời đi khỏi phòng, thuận tay đem phòng ngủ đóng lại.

Để Lăng Lạc Thần cùng Ngũ Trà không khỏi nhìn nhau.

Hiển nhiên Như Như đã hiểu lầm quan hệ giữa Ngũ Trà cùng Lăng Lạc Thần, nhưng cũng không thể trách nàng, dù sao tràng cảnh lúc đó quá mức dọa người.

Ngũ Trà cùng Lăng Lạc Thần mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, Lăng Lạc Thần chậm rãi nói: "Như Như học tỷ, tựa hồ hiểu lầm quan hệ giữa ta và ngươi......" Ngũ Trà thẫn thờ một lát, sau đó nhào đến dừng sức lay người Lăng Lạc Thần nói: "A!!! Lăng Lạc Thần đều tại ngươi, đều tại ngươi nên ta mới bị hiểu lầm!!!!"

Lăng Lạc Thần bị lắc lư đến choáng váng nói: "Ngũ Trà, ngươi trách ta làm gì, chính là tại tên tiểu hỗn đản kia. Nếu không phải hắn đem chúng ta cùng... làm sao có chuyện bị hiểu lầm!"

Ngũ Trà tức giận nói nói: "Lăng Lạc Thần ngươi nha đầu chết tiệt kia, nếu không phải ngươi hơn nửa đêm chạy tới đây, chuyện này sao có thể xảy ra? Suy cho cùng vẫn là lỗi của ngươi!"

Sau một lúc lâu, hai người rốt cục bình tĩnh lại.

Lăng Lạc Thần trấn định nói: "Hiểu lầm liền hiểu lầm, dù sao cũng tốt hơn việc kia bị phát hiện."

Ngũ Trà thở dài nói: "Cũng đúng, chỉ là không biết về sau ta còn mặt mũi nào đối mặt Như Như"

............

Trong lúc Mã Tiểu Đào tiến về Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thu hoạch hồn hoàn, Trần Phong cùng Lăng Lạc Thần, Công Dương Mục, Hoành Thiên, Diêu Hiên, Tây Tây, tiến hành phối hợp.

Sử Lai Khắc đấu hồn khu.

Hôm nay, là ngày Sử Lai Khắc học viện tuyển chọn đội ngũ dự bị.

Những đệ tử hạch tâm năm thứ hai hầu như đều tham gia.

Đây chắc chắn là lứa đệ tử nhiều nhất, thiên phú mạnh nhất, lần này Nam Duẫn Nhi, Đới Hoa Bân, Huyễn Nguyệt, Thiên Thủy, Vũ Phong, Chu Lộ, Vương Đông, Tiêu Tiêu đều tới tham gia.

Trong đó tu vi cao nhất chính là Đới Hoa Bân, hiện tại hồn lực của hắn đã đạt đến cấp ba mươi bảy.

Bên cạnh hắn Vương Đông tu vi kém xa khá nhiều, lúc này nàng mới chỉ đạt đến Đại Hồn Sư, sau một năm chăm chỉ tu luyện, cũng chỉ vừa đột phá đến cấp hai mươi tám.

Về phần Hoắc Vũ Hạo, mặc dù đang đả thông kinh mạch, chuyển tu Huyền Thiên Công, có thể tu luyện bình thường, tốc độ tu luyện cũng không chậm, nhưng để tu luyện đến hai mươi cấp hồn lực, thật sự quá khó khăn.

Cuối cùng, Hoắc Vũ Hạo từ võ hồn hệ chuyển đến hồn đạo hệ tu luyện.

Bản thể võ hồn của Hoắc Vũ Hạo chính là một đôi nhãn lực, hơn nữa hắn còn sở hữu tinh thần lực của hắn có chút khác biệt, cho nên thiên phú tu luyện hồn đạo sư phi thường xuất sắc.

Huyền lão đồ tôn Vương Ngôn đối với Hoắc Vũ Hạo rất coi trọng, thường xuyên nghiên cứu Hoắc Vũ Hạo bản thể võ hồn, đổi lại hắn sẽ trợ giúp Hoắc Vũ Hạo trong tu luyện cùng nhiều việc khác.

Hoắc Vũ Hạo dùng một năm, từ người không biết gì trở thành hồn đạo sư cấp một, để Linh Vũ khiếp sợ không thôi, cuối cùng hắn phá lệ để Hoắc Vũ Hạo theo hắn tu luyện hồn đạo khí.

Lúc này, Từ Tam Thạch đang đi bên cạnh Giang Nam Nam, vừa đi vừa nói: "Nam Nam, ngươi hôm nay thật xinh đẹp, hôm qua, ta tìm được một chiếc vòng tay rất đẹp, phi thường phù hợp với ngươi!"

Nói xong hắn từ nhẫn trữ vật lấy ra vòng tay lục bảo, nịnh nọt đưa cho Giang Nam Nam.

Giang Nam Nam ánh mắt băng lãnh xen lẫn chán ghét, mặc dù hận không thể một cước đạp chết Từ Tam Thạch nhưng nàng cũng biết mình không phải Từ Tam Thạch đối thủ.

Giang Nam Nam băng lãnh nói: "Không cần, ngươi đừng hao tổn sức lực đi theo ta nữa!"Nói xong nàng liền đi ra chỗ khác, rời xa Từ Tam Thạch.

"Ai! Nam Nam, lại cự tuyệt ta!."Từ Tam Thạch không khỏi thở dài nói.

Tại bên cạnh hắn, Bối Bối suy tư nhíu mày không thôi.

Từ Tam Thạch nhìn xem hảo huynh đệ của hắn, không khỏi nghi hoặc thầm nghĩ: "Kì quái, có chuyện gì sảy ra với hắn sao, dựa theo thường ngày, hắn phải đang lải nhải mới đúng? Hôm nay làm sao an tĩnh như vậy??"

Ánh mắt hắn không khỏi chăm chú đánh giá Bối Bối.

Từ Tam Thạch chọc ghẹo nói: "Hảo huynh đệ, ngươi có chuyện gì không vui? Nói xong liền vui vẻ."

Bối Bối nghe thấy trực tiếp vung ra một chưởng uy hiếp nói: "Từ Tam Thạch ngươi tên tiện nhân này, ta đều thương tâm thành dạng này, ngươi còn vui vẻ ?"

Từ Tam Thạch bị Bối Bối uy hiếp, hổn hển nói: "Bối Bối, ngươi tên tiện nhân này còn không biết xấu hổ nói ta tiện? Ta quan tâm ngươi, ngươi lại hành xử như thế với ta?"

Bối Bối hai đầu lông mày giãn ra, hồi phục bộ dáng nho nhã.

Từ Tam Thạch duỗi ra cánh tay ôm cổ Bối Bối, hắc hắc cười xấu xa nói: "Để ta đoán xem, có thể để ngươi phát sầu đến mức này, khẳng định là chuyện cùng Tiểu Nhã có quan hệ, ta đoán đúng hay không!"

Bối Bối sắc mặt cứng đờ, hiển nhiên Từ Tam Thạch đoán trúng.

Người hiểu rõ ngươi nhất, không phải địch nhân của ngươi mà chính là huynh đệ, người hiểu rõ Bối Bối, Từ Tam Thạch dám nhận thứ hai, không người dám nhận đệ nhất.

Bối Bối sở dĩ ủ dũ chau mày, cũng bởi vì Đường Nhã không để ý tới hắn, khi hắn đi tìm Đường Nhã để hỏi han chỉ nhận được một câu: "Bối Bối, ngươi rất tốt, nhưng là......"

Ngươi rất tốt, nhưng chúng ta không thích hợp.........

Từ Tam Thạch nhìn xem Bối Bối cứng ngắc sắc mặt, lập tức biết hắn đoán đúng.

Hắn không khỏi nói: "Bối Bối, ngươi cùng Tiểu Nhã thế nào, ngươi còn xem ta như ngoại nhân? Cái này sao không nói cho ta? Nói cho ta, nhỡ đâu ta sẽ đề xuất cho ngươi một chủ ý hay......"

Bối Bối im lặng, chuyện bị từ chối này quá mất mặt.

Nếu như bị Từ Tam Thạch tiện nhân này biết được hắn bị từ chốt, đây chính là thiên đại trò cười.

Nơi xa, một thân ảnh chậm rãi đi tới, một tay đùi gà, một tay hồ lô rượu, không phải tên ăn mày...... Khụ khụ, không phải Huyền Tử thì chính là ai?

Sử Lai Khắc học viện tiến hành tuyển chọn ra thành viên tham gia đội ngũ dự bị, hắn đang nhàm chán tự nhiên muốn đi quan sát một hai.

Huyền lão một ngụm rượu, một ngụm đùi gà, đi tới trước mặt một đám học viên: "Tiểu vương, tới đây cho ta. "

"Huyền lão."Vương Ngôn vội vàng tiến về phía trước, cung kính hành lễ.

"Người đều đến đông đủ sao?"Huyền lão đối Vương Ngôn hỏi.

Vương Ngôn cung kính nói: "Huyền lão, đã toàn bộ đến đông đủ, võ hồn hệ hạch tâm đệ tử từ nhị niên đến ngũ niên cấp tổng cộng là hai mươi hai người, về phần hồn đạo hệ bên kia cũng chỉ tới một người."

"Ừ, không tệ, nhiều người mới có ý tứ."Vừa nói xong, Huyền lão xoay người tiến về đấu hồn khu.

Hôm nay bởi vì tuyển chọn đội ngũ dự bị, cho nên đấu hồn khu đã không còn ai ngoại trừ các hạch tâm đệ tử, cũng chỉ có Huyền lão cùng những lão sư kia.

Huyền lão nhìn xem những học viên bên dưới, hài lòng gật gật đầu.

Lúc này đấu hồn khu rất nhiều hạch tâm đệ tử thầm nghĩ trong lòng, "Lão tửu quỷ này là ai? Làm sao Sử Lai Khắc học viện còn chứa chấp dạng người này??"

Huyền lão lắp bắp nói: "Các ngươi, nấc...... Những tiểu tử này đều nghe kỹ cho ta, khảo hạch lần này rất đơn giản, nhưng đối với các ngươi cực kỳ trọng yếu.

Lão phu xưng là Đại Loạn Đấu, ngay tại khu vực bên trong đấu hồn khu, các ngươi có thể tùy ý công kích, muốn đánh thế nào thì đánh, cuối cùng ta chỉ cần bảy người trụ vững chính là người chiến thắng. Rõ chưa? Các lão sư khác đều ra ngoài đi. Lão phu hô bắt đầu, các ngươi liền giao thủ!!"

Truyện Chữ Hay