“Tụi mi đột nhiên tới có mục đích chi?”
Người phụ nữ hét.
“Ta muốn đàm phán với cô."
"Đàm phán? Han, mần chi đơn giản rứa được?"
“Dừng lại đi. Cô gái tóc đuôi ngựa đây là thủ lĩnh Hiệp sĩ. Cô gái da sạm là phù thuỷ. Bọn ta tuy ít người nhưng năng lực hoàn toàn trên cơ đấy."
"Han! Ai tin mi chứ?"
Người đàn ông đứng gần Leona tấn công cô ấy.
Tuy nhiên *Kin*, con dao của hắn bay đi với một âm thanh chói tai.
"Quá ngây thơ."
"Ng-người này… vung kiếm trong nháy mắt…!"
Vui vẻ nhìn họ tranh cãi, Eunice cười như đang tận hưởng.
"Ahaha! Ngươi muốn thấy sức mạnh hả? Thế thì…!~"
Eunice bắt đầu niệm phép.
Và, một đám mây đen tối được tạo ra, và sấm chớp xuất hiện từ đó.
"Rồi, sét *Dokan*…!"
"Xin hãy ngừng đi, Eunice-sama."
Melia lập tức ngăn cô ấy lại.
"Nếu ngài làm vậy thì con tàu sẽ chìm mất. Với cả chỉ cần trình diễn chút thôi là đủ rồi ạ."
Chứng kiến cảnh ấy, đám thuỷ thủ đoàn run rẩy ngã quỵ.
Eunice đã định giải phóng vài đòn sấm sét nhẹ nhàng.
Đương nhiên họ phải kinh hãi rồi.
"Chậc, ta đang muốn hét dokaaan mà."
Eunice phụng phịu hoá giải đám mây sét.
Cơ mà, đưa Melia theo quả là lựa chọn đúng đắn. Eunice đáng trông cậy đấy nhưng lại hơi tăng động.
Tôi cần cô ấy theo mình, nhưng việc trông coi thì quả phiền phức thật.
Theo đó, tốt hơn hết là đưa Melia, hầu gái của Eunice đi cùng.
"Kư, tụi mi là quái quỷ chi?"
"Hiểu rồi chứ?"
"Chỉ là đàm phán thôi chứ chi?"
"Phải."
Mào đầu thành công.
"Rứa, hãy đến phòng tiếp khách."
"Hiểu rồi."
Trên đường đi, tôi hỏi Bridget về điều mình thắc mắc nãy giờ.
"Ta thấy có rất nhiều thuỷ thủ đàn ông, ở đây không phân biệt đối xử sao?"
"Cái chi cũng được miễn là [Hữu dụng]. Rứa là châm ngôn của ta."
Rất thú vị. Bởi vì phân biệt đối xử vốn đã ăn sâu vào gốc rễ của thế giới này mà.
"Mi, dù là một gã đàn ông nhưng mi lại trông tự tin rứa."
"Hiển nhiên."
"Mi sở hữu lực chiến rất đáng kinh ngạc, thiệt nguy hiểm."
"Đoán xem."
"Mà kệ đi. Mi là trai hay gái với ta chẳng quan trọng."
"Đúng. Miễn có khả năng và biết vâng lời là được nhỉ?"
"Tinh ý lắm!"
Kuku, có vẻ tôi sẽ làm thân được với Bridget đấy.
Mà, mọi chuyện cứ phải từ từ.
Eunice đi cùng chúng tôi, nghiêm đầu thắc mắc.
"Đàn ông có giá trị gì ngoài làm đồ chơi chứ?"
Cái máu dâm của Eunice vẫn thế.
Cô nàng chỉ xem đàn ông như công cụ tình dục.
Mà, tôi nghĩ mình cũng tương tự theo cách khác.
"Đây, tới rồi."
Chúng ta đã đến phòng tiếp khách trong khi đang trò chuyện.
"Rứa, tụi mi muốn bàn vụ chi?"
Với tính cách thẳng thắn, Bridget lập tức đi ngay vào vấn đề.
Chúng tôi ngồi xuống và bắt đầu đàm phán.
Phụ nữ biết cách nói chuyện đúng là tiện thật.
"Ta sẽ nói thẳng. Ta muốn con tàu này đưa chúng ta đến Japoneru."
"Sao ta phải nghe lời mi?"
"Ta sẽ không nói chi tiết đâu."
"Không răng? Rứa thì kết thúc đàm phán. Kiếm con tàu khác đi."
Quả nhiên, chỉ vậy thôi không đủ.
Tôi đã hy vọng cô ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời để có lợi cho cả hai bên.
Tôi cười thầm trong đầu.
"Ta không quan tâm lắm con tàu nào sẽ đưa mình đến Japoneru cơ mà… Nếu thế ta sẽ trả giá."
"Không phải vấn đề tiền bạc."
"Vậy thì là gì?"
"… Ta ghét nghe lời kẻ khác."
"Hou…"
Tôi không nén nổi nụ cười.
"Vậy là cô không thích nghe lệnh?"
"Đúng."
Tôi mới hơi lịch sự một chút mà Bridget đã được đà lấn tới.
Vậy càng thú vị, cô nàng này đúng là khờ.
Song hành cùng việc sử dụng năng lực, đánh giá cảm xúc cũng khá quan trọng.
Tốt thôi.
Đã thế thì chỉ cần…
"… Ta sẽ hỏi lại lần nữa. Cô sẽ ngoan ngoàn chấp nhận đàm phán chứ?"
"Cứ mơ đi."
Mới lúc trước tôi còn tưởng cô nàng này là loại người có thể dễ dàng nói chuyện.
Phiền phức ghê.
"Nếu không được thì đành vậy."
"Mi định mần bạo lực răng? Rất tiếc nhưng ta đã đặt rất nhiều bẫy trong căn phòng ni."
"Ta được đưa đến đây là có chủ đích sao?"
"Đề phòng thôi. Mi có gương mặt được nớ, ta sẽ cho mi làm đông đội."
"Haa."
Tôi khịt mũi.
"Rất tiếc nhưng đây cũng vậy, ta không định nghe lệnh ai đâu."
"Rứa đi chết đi."
Đám hải tặc đúng thật…
Chà, tôi đã muốn tận hưởng không khí đàm phán vậy mà.
"Đáng tiếc, cô sẽ phải theo ta."
"Oi. Mi mần chi rứa?"
Tôi tập trung ma lực.
"~~ Trở thành người phụ nữ của ta."
Tôi niệm cheat quyến rũ lên Bridget.