------------------------------------------------------------------------------------
Shinyaku Toaru Majutsu no Index kì trước!!
Sau khi phần nào xoay sở để thoát khỏi mối đe dọa từ Tăng Thống (một lão Ma Thần xác ướp) và sống sót trở về kí túc xá học sinh của mình, một cái hộp các-tông nhỏ phá mở ra và Ma Thần Nephthys bật ra ngoài. (Phải, tất cả chuyện này thực sự đã xảy ra như vậy đấy.)
“…”
“…”
Bên trong căn phòng kí túc sáng lờ mờ của mình, Kamijou Touma ngoan ngoãn ngồi trên sàn gỗ.
Sao chổi Arrowhead, tức cuộc tấn công cuối cùng của Tăng Thống, đã gây ra rất nhiều thiệt hại. Cánh cửa sổ vỡ phía ngoài ban công đang được che lại bằng một miếng nhựa như là một biện pháp tạm thời, song cái lạnh tháng mười hai vẫn len lỏi xâm nhập vào bên trong. Tăng Thống đúng thực là một lão già khó có thể tha thứ được. Tinh thần cao của lão vẫn khiến Kamijou gặp rắc rối ngay cả bây giờ.
Bên trong căn phòng lạnh lẽo ấy, có hai người đang đứng ở tư thế đe dọa trước mặt cậu trai. Một người là Index, nữ tu có mái tóc bạch kim mặc bộ trang phục màu trắng với viền thuê vàng giống như một tách trà, còn người kia là Othinus, một Ma Thần cao mười lăm centimet.
“Và?”
“…Vâng?”
“Touma, tại sao anh vẫn mang thêm mấy kẻ ăn bám mới chứ? Anh thực sự có thể lo nhiều đến thế này à!? Không phải anh luôn phàn nàn ngân sách tháng này đã tới giới hạn rồi sao!?”
“Anh thực sự không nghĩ nổi giận với anh vì chuyện này là công bằng đâu. Nephthys tự chuyển chính mình đến đây trong một cái hộp đấy chứ! Anh cũng có biết gì đâu!!”
Tất cả mọi người ở đây ngoại trừ Kamijou đều là kẻ ăn bám (bao gồm cả con mèo). Othinus gửi cho cậu một ánh nhìn ý nói “Ta chẳng muốn nghe điều đó từ ngươi”. Cô dạo gần đây đã nhận ra con mèo sẽ không tấn công cô khi bụng nó đã no căng, thế nên cô đá cái hộp thức ăn thú nuôi làm một phần cám giòn phủ lên trên sàn.
Thứ cô nhận được chỉ là bị phủ đồ ăn lên khắp người và bị tấn công còn nhanh hơn nữa, nhưng Index và Nephthys lại chẳng có vẻ gì là bận tâm. Họ còn ngây thơ diễn giải rằng con mèo bị lạnh đang muốn sử dụng cô nàng mười lăm centimet ấy làm nguồn sưởi ấm.
“Như tôi đã nói, đây cũng là vấn đề của tất cả các người.” Nephthys nói khi vật vả đứng dậy với mồ hôi phủ khắp người. "Kamisato Kakeru đã xuất hiện rồi. …Nếu cái tên World Rejecter ấy có sức mạnh tiêu diệt toàn bộ các Ma Thần, Othinus của cậu cũng sẽ không thoát được vô sự đâu.”
Cô ta có thể đang cố nghiêm túc một trăm phần trăm, song sự kinh khủng trong cách diễn đạt khiến cho những người khác chỉ thấy mỗi một mĩ nhân da nâu có cơ thể khỏa thân chỉ được phủ lên bởi lớp băng vải đang nhổm dậy trên tứ chi ở tư thế báo cái.
Khóe mắt Index xếch lên.
Khi nhìn thấy những chiếc răng nanh lộ ra trong cái miệng đáng yêu của cô bé, Kamijou như cảm thấy toàn bộ lông tóc mình dựng đứng lên.
“Anh khá chắc chuyện này đã vượt quá sự xui xẻo và được tính như là vô lí rồi đấy!”
“Vậy, Touma, anh có thể thề với Chúa là suy nghĩ của anh lúc này hoàn toàn thuần khiết không hả?”
“E hèm.”
Quay mặt và hắng giọng chứng tỏ là một lựa chọn sai lầm.
Cậu nhìn thấy ảo giác một ngón cái đang bật nắp che nút an toàn nằm trên cần điều khiển của một chiến đấu cơ.
“Toumaaaa!!”
“Eeeeeek! Anh phải đối mặt với chuyện này mà không có lấy một điểm lưu hay một đêm nghỉ ngơi sau trận chiến với lão Tăng Thống điên rồ đó sao!?”
“Thức ăn của chúng ta sẽ ra sao nếu anh cứ mang thêm mấy kẻ ăn bám tới chứ!? Như bữa tối nay sẽ ra sao đây!? Em sẽ không đẩ anh lấy một phần thứ ăn của người khác để nuôi thêm gái đâuuuuuuuuuuuuuuuu!!”
“Là chuyện đó sao!!!???”
Cuối cùng cũng tìm ra cách chống trả trên mặt trận tâm lí, Kamijou trượt sang một bên mà không đứng dậy khỏi tư thế ngồi của mình. Hành động ấn tượng này đã giúp cậu tránh được cuộc tấn công Index.
Phải, nếu như chịu làm thì Kamijou Touma khá là tài giỏi.
Nếu cần thiết thì nó còn đủ sức giải quyết cả Thế Chiến 3.
“Bgyahn!!”
“Anh sẽ không cho em mượn tay anh đâu, Index. Nếu em là một cô gái giỏi giang thì tự đứng trên hai chân mình đi.”
Dù vậy, trời bây giờ cũng đã tối rồi. Kamijou đã mệt mỏi đến mức chẳng muốn làm bất kì công việc nhà nào, thế nhưng nếu không ai làm gì thì đồ ăn sẽ không xuất hiện.
“Nghe đây, Index. Khi mọi chuyện trở nên khó khăn, chúng ta chỉ cần phải dựa vào nồi lẩu đáng tin cậy thôi. Càng nhiều người thì chi phí mỗi người sẽ giảm xuống và nó sẽ tạo điều kiện để trò chuyện bởi vì mọi người đều ăn cùng một nồi! Anh không biết điều gì đã mang Nephthys tớ đây, nhưng rõ ràng là mặc kệ nó sẽ không phải là ý hay. Hơn nữa, anh sắp đóng băng ở đây rồi! Sao cửa sổ lại phải bị vỡ trong tháng mười hai chứ!? Ông phiền phức đến mức nào vậy chứ, Tăng Thống!? Được rồi làm vậy đi! Tập trung mọi thứ chúng ta có để làm một nồi lẩu ngẫu nhiên nào đó đi!!”
“Em sẽ không để anh làm ‘thứ ngẫu nhiên nào đó’ đâu! Anh chỉ làm có ba bữa một ngày, vậy nên anh phải đặt cả cơ thể lẫn linh hồn mình vào việc làm mỗi bữa đấy!!”
“Giỏi thế thì sao em không làm luôn đi, Index!?”
Kamijou hét trả lại với mái tóc đã dựng sẵn nay càng dựng thêm nữa.
Lúc cậu tới đằng trước tủ lạnh, Othinus lên tiếng trong khi bị cái lưỡi thô ráp của con mèo tấn công.
“Ngươi thực sự có nguyên liệu cho nồi lẩu, hay bất cứ thứ gì cho vấn đề đó à?”
“Đừng có xem thường đồ ăn rẻ tiền của một học sinh, Othinus à. Nếu muốn, tôi có thể biến vài mẩu thịt heo thừa với lõi bắp cải thành một món ăn ngon-…”
Cậu nói nhỏ dần ngay khi mở tủ lạnh ra.
Cậu đứng chết lặng khi nhìn thấy những gì ở bên trong.
“…Index.”
“Gì vậy, Touma?”
“Anh nhớ rõ đã trữ đồ từ đợt hạ giá ba ngày trước mà. Thế thì tại sao lại chẳng còn gì ngoài nước tương và miso trong tủ lạnh thế hả?”
“E hèm.”
Quay mặt và hắng giọng chứng tỏ là một lựa chọn sai lầm.
Kamijou Touma như cảm thấy mạch điện hẹp trong đầu mình vừa mới bị nướng khét.
“Sao em dám làm vậy hảảảảảảảảảảảảảảảảảảảảảảảảảảảảảảảả!!”
Bữa tiệc lẩu hôm nay, Danh sách nguyên liệu 1
Nước tương. Miso.
(Bản ghi chép nhanh)
Kamijou Touma: “Cá nhân tôi nghĩ chút nước dùng dashi với súp miso thường là ổn rồi.”
Othinus: “Chả có ổn gì đâu.”
Index: “Ngay cả súp miso nóng ở quầy gyudon cũng còn ngon hơn thế nữa.”
Kamijou Touma: “…”