"Tống Thanh Ca nhìn đám người Tô Trường Phong, nước mắt rơi không ngừng.
“Trường Phong, em không trách anh...... Cũng không phải lỗi của anh..... anh mau đứng lên......
€ó lẽ là bởi vì bị tra tấn quá lâu, thân thể yếu đuối của cô đã đến cực hạn, cũng có lẽ là bởi vì tâm tình quá mức kích
động, Tống Thanh Ca còn chưa nâng Tô Trường Phong dậy, thân thể mềm nhữn, hôn mê bất tỉnh.
“Thanh Ca!" Tô Trường Phong tiến lên ôm lấy nàng.
“Chị dâu!" Mặc Ảnh kinh hô một tiếng.
Tô Trường Phong ôm lấy Tống Thanh Ca, lo lắng vạn phần: “Gọi bác sĩ tốt nhất Hàng Thành lại đây, lập tức, nhanh lên!"
“Vâng!”
“Thanh Ca, anh đưa em rời khỏi nơi này. Có anh ở đây, về sau không ai dám động đến một cọng lông của em nữa”
Tô Trường Phong ghé vào bên tai Tống Thanh Ca ôn nhu nói xong, ôm lấy thân thể cô, bước ra khỏi tầng hầm ngầm.
Trong biệt thự.
Khâu Thiên Hải bị trói tay chân, lạnh lùng nhìn về phía đám người Tô Trường Phong.
“Mau buông tao rai” “Mày biết đại ca tao là ai không?”
“Đại ca tao là Bắc Thiên Vương thế giới ngầm của Hàng Thành!”
“Dám đối xử với tao như vậy, đại ca tao nhất định sẽ giế t chết mày!”
“Bắc Thiên Vương? Rất lợi hại sao?" Tô Trường Phong nhìn hắn, thản nhiên nói.
“Thành phố này có sáu công ty có tài sản hơn năm ngàn vạn, ba mươi KTV, hai mươi khách sạn, mười chín nhà hàng,
đều là sản nghiệp của đại ca tao!"
Đại ca tao nói một câu, có thể điều động thế lực nửa thế giới ngầm Hàng Thành.
“Có gan, mày dẫn tao đi tìm đại ca tao. Tao nhốt vợ mày cũng được đại ca tao cho phép.”
“Đại ca thương tao nhất, hôm nay mày làm tao bị thương, đại ca nhất định sẽ giế t chết mày. Ha ha, mày chết chắc rồi”
Trong mắt Khâu Thiên Hải không hề có chút sợ hãi. Nói xong lời cuối cùng, hẳn lại còn càn rỡ cười lạnh.
“Đi đâu tìm hän?" Tô Trường Phong thản nhiên nói.
Nếu chuyện này, cũng là ý của đại ca Khâu Thiên Hải, vậy cũng phải đi tìm tên đó tính sổ.
Khâu Thiên Hải lạnh lùng nói: "Khách sạn Quân Thành. Hôm nay cháu gái tao kết hôn, tổ chức hôn lễ ở đó. Mày dám đi không?”
Tô Trường Phong nhìn hắn: "Được, tôi dẫn ông đi.”
“Phong ca, cứ như vậy mà tha cho tên cặn bã này sao!”
Khâu Thiên Hải ngược đãi Tống Thanh Ca, kch thích dã tâm của Mặc Ảnh, khiến cô không giết tên này thì không đủ
để giải tỏa được cơn tức này.
"Tô Trường Phong thản nhiên nói: "Yên tâm, ông ta sẽ chết rất thảm.”
“Dẫn ông ta đi cùng, chúng ta đi chúc mừng Bắc Thiên Vương gả con gái nào!”
“Vâng!"
“Lão đại, biệt thự này xử lý thế nào?" Mặc Ảnh lại nói.
"Tô Trường Phong ôm Tống Thanh Ca, quay đầu, nhìn thoáng qua.
“Đốt nơi này đi” “Vâng!” Một lát sau, ánh lửa ngút trời.
Bạch Vân sơn trang, trong một mảnh lửa hừng hực, căn biệt thự phút chốc hóa thành tro tàn......
Khách sạn Quân Thành. Khách khứa như mây, người đến người đi, rất náo nhiệt.
Bắc Thiên Vương đang chiêu đãi khách khứa. Mặt hắn đỏ bừng, khi cùng khách nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng cười to một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ thỏa mãn.
Hôm nay là ngày đại hôn của con gái ông ta.
Cô dâu Khâu Mỹ Linh mặc áo cưới màu trắng, cùng chú rể Bạch Tư Triết, xuất hiện trước mắt mọi người.
Khâu Mỹ Linh dáng người đầy đặn, lồi lõm hấp dẫn, cũng coi như là mỹ nữ. Nhưng mà, tính cách của cô với vẻ đẹp bên ngoài hoàn toàn trái ngược nhau.
Thân là nữ nhi của Bäc Thiên Vương thế giới ngầm Hàng Thành, cô từ nhỏ muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, ai dám không nghe lời cơ chứ.
“Ba, làm xong hôn lễ, ba phải mua cho con và Tư Triết mỗi người một chiếc Ferrari, lại mua cho chúng con hai tòa biệt thự. Mặt khác, ba để lại mười đường khẩu dưới trướng cho Tư Triết Quản." Khâu Mỹ Linh nói với Khâu Thiên Giang.
Khâu Thiên Giang chiếm cứ nửa cái thế giới ngầm Hàng Thành, có được ba mươi sáu cái đường khẩu, mỗi cái đường khẩu quản một khu vực, theo tháng nộp lên phí bảo kê.
Đối mặt với công phu của con gái, Khâu Thiên Giang cũng không cự tuyệt.
“Được, đều nghe lời con. Hôm nay là ngày đại hôn của con, ba hy vọng con vui vẻ.”
Khâu Thiên Giang miệng đầy tươi cười.
“Cảm ơn ba, yêu ba nhất." Khâu Mỹ Linh làm động tác hôn gió. “Mỹ Linh, có thấy chú hai không? Sao chú ấy còn chưa
tới?" Khâu Thiên Giang có chút nghỉ hoặc.
Hôm nay là ngày đại hôn của cháu gái, Khâu Thiên Hải không nên đến muộn mới đúng.
“Còn không biết tính chú hai sao, bây giờ không biết còn đang ngủ trong lòng người phụ nữ nào." Khâu Mỹ Linh hừ một tiếng.
Khâu Thiên Giang bất đắc dĩ, chỉ có thể nói, "Qua năm
phút nữa, hôn lễ sẽ bắt đầu” Năm phút sau, đám cưới chính thức bắt đầu.
Tiếng nhạc vang lên, ánh đèn trong đại sảnh lấp lánh, tiếng người ồn ào, rất náo nhiệt......
Lúc này, trước cửa khách sạn. Hai đạo thân ảnh, từ từ bước đến.
Nhưng mà, mới vừa đi tới lối vào, đã bị bốn người bảo vệ canh cổng chặn lại.
“Xin chào tiên sinh, mời xuất trình thiệp mời." Bảo vệ đầu đỉnh cầm đầu, nhìn hai người từ đầu đến chân.
Người tới ngẩng đầu, thản nhiên nhìn về phía đối phương: "Không có thiệp mời.”
“Không có thiệp mời?" Ánh mắt đối phương trong nháy mắt lạnh xuống. “Nếu không có thiệp mời, vậy thì đi nhanh lên, không nên ở đây cản trở người khác.”
Mấy tên bảo an này nghĩ, nếu không lấy ra thiệp mời, nói rõ hai người này không được mời tham gia hôn lễ, cũng cho thấy hai người này, không phải là đại nhân vật gì.
Người tới cười nhếch mép một cái.
"Tôi vì giết người mà đến, tại sao lại cần thiệp mời?” Xoẹtl
Bốn gã bảo vệ ở cửa, ánh mắt lập tức căng thẳng.
“Muốn chết! Muốn gây sự trong hôn lễ của đại tiểu thư nhà tôi?”
Bảo an cầm đầu vung tay lên, ba người phía sau trong nháy mắt cũng vung gậy theo, xông về phía người đang nói chuyện.
Nhưng mà, hai người vừa đến ngay cả động cũng không động, chỉ là tay phải nhẹ nhàng đẩy một cái.
Bùm!
Bốn người bảo an giống như tờ giấy, trong nháy mắt bay ngược ra ngoài!
“Chúng ta đi vào thôi.”
Hai người vừa tới đã nghe được trong khách sạn truyền đến từng trận vui cưc rò hay, lập tức sẽ bắt đầu..."
Bên trong khách sạn.
Đám cưới đã đi đến điểm mấu chốt.
Đám cưới trị giá hàng triệu USD này không làm khách khứa thất vọng. Dưới sự dẫn dät của MC, không khí bắt đầu nổi lên.
Mời các vị khách quý hiến lễ.
Người dẫn chương trình nói xong, các tân khách nhao nhao dâng ra lễ vật đã chuẩn bị sẵn.
“Tổng giám đốc Triệu của tập đoàn bất động sản Hãn Hải, tặng một tòa long phượng vàng ròng......”
“Tập đoàn mậu dịch Bác Uy, tặng Ngọc Như Ý hai đôi
“Hàng Thành Tiền gia, tặng Phỉ Thúy vòng tay bốn đôi......
Đúng lúc đó.
Một thanh âm đột nhiên từ lối vào truyền đến. “Hàng Thành Tô gia, tặng một phần quà mừng!” “Hả?”
“Nhà họ Tô? Nhà họ Tô nào?”
Mọi người nhao nhao nhìn về phía cửa trước.
Nhưng là bởi vì phản quang, chỉ có thể thấy rõ ở cửa lớn có hai cái bóng mà thôi.
Mà lúc này, chỉ thấy một bóng đen, xoẹt một cái, sau đó đứng trước mặt MCI
Đây là một "món quà" được bọc trong giấy đỏ. MC nhìn Khâu Thiên Giang trên đài.
Đôi mắt Khâu Thiên Giang chớp động, "Mở ra.” “Được.”
MC cẩn thận mở tờ giấy đỏ ra, sau đó, một vật phẩm màu đen xuất hiện trong tâm mắt mọi người.
Đây dĩ nhiên là một cái - - đồng hồ! Tặng đồng hồ!
Mọi người không khỏi hít vào một hơi khí lạnh...