Bối cảnh nên xem
Đế quốc Senna là từ nơi còn dư lại của cộng đồng tạo nên, trái đất gần ngàn năm biến hóa điên cuồng, quỷ đạo trái đất di chuyển bị hành tinh va chạm mà lệch hướng, trái đất đã muốn rời xa hệ mặt trời, tiến nhập vào hệ ngân hà xa lạ, loài người gọi nó là ngân hà thứ ba, trái đất cũng xảy ra biến hóa thật lớn, không có ánh sáng mặt trời, chỉ có một mặt trăng cùng ngôi sao, nó chỉ mang đến một phần như ánh sáng mặt trời, cái khác là một loại phóng xạ biến dị, thực vật sinh trưởng quá mức tươi tốt, hơn nữa lại có độc, động vật bị tiến hóa thành người thú, trong nhân loại xuất hiện chứng Nadeau (là chứng bệnh mà con người bị tia phóng xạ làm ô nhiễm dẫn đến nhiều chứng bệnh).
Tại giữa hoàn cảnh không thể sinh tồn, vẫn có người trời sinh có kháng thể, sinh sống tốt đẹp trong thế giới này, bọn họ chính là gia tộc Viêm Liệt Qua, cũng là các cấp lãnh đạo của Senna.
Gia tộc Viêm Liệt Qua:
“Anh! Quần áo bẩn của anh lại ném vào tủ đồ của em nữa rồi!”
“Em giúp anh giặt cũng không được sao! Hừ! Quỷ hẹp hòi!”
“Không phải anh có một người máy hầu gái sao? Vì cái gì bảo em giặt! Kháo!”
“Anh chính là để cho em giặt mới có thể an tâm được, Mộc, em sẽ không nhẫn tâm để anh không mặc quần áo đi.”
“…….Em rất muốn nhìn xem bộ dáng người lãnh đạo tương lai của Senna kiêm tướng quân đệ nhất mang thí thí đi đường nha……..”
Đế quốc Senna buổi sáng ở thế kỷ , siêu người máy phỏng theo nữ hầu Hạ Lỵ Lệ cùng siêu người máy phỏng theo nữ hầu Dịch Lệ Ti, liếc nhau, lại cùng lắc đầu:
“Dịch Lệ Ti, cô nói đại thiếu gia vì sao cứ để cho nhị thiếu gia giặt quần áo….” Hạ Lỵ Lệ nhẹ nhàng ấn vào cái nút trên tường, phòng khách khổng lồ từ trong lòng đất mọc lên một thiết bị phun nước nháy mắt phun lên cả không gian, mảng thủy tinh hoàn toàn trong suốt xuất hiện một tầng ánh sáng trôi nổi, làm cho đêm tối trở nên như ban ngày.
“Đại thiếu gia có khiết phích….trừ nhị thiếu gia ra không ai có thể tới gần đại thiếu gia được”. Dịch Lệ Ti ấn cái nút bên kia vách tường, từ trong vách tường xuất hiện thiết bị tạo gió nháy mắt đem phòng thổi không còn giọt nước tạo nên sự khác biệt lúc đầu.
“Dịch Lệ Ti, vì cái gì nhị thiếu gia lại luôn nghe theo lời đại thiếu gia chứ?” Hạ Lỵ Lệ khó hiểu hỏi.
“Sai rồi……là đại thiếu gia tự bám lấy nhị thiếu gia nhờ giúp đỡ.” Dịch Lệ Ti lắc đầu.
“Nguyên lai là vậy nha! Thật không dám tin tưởng! Ai……….”
Hai tiếng đồng hồ sau……..
Vĩnh viễn chỉ là Viêm Liệt Qua mười lăm tuổi. Mộc, bỉu môi, khuôn mặt trắng dính đầy bọt nước, bong bóng trắng muốt bay lung tung. Lông mi dài buông xuống che mất con mắt thật to, khẽ cười hé lệ lộ ra nét mặt đáng yêu. Đứng ở trên cầu thang chậm rãi đi xuống lầu.
“Nhị thiếu gia sớm an.” Hạ Lỵ Lệ cùng Dịch Lệ Ti ôn hòa xoay người chào hỏi.
“Hạ Lỵ Lệ, chị đem cái này đi giặt cho tốt~~~” Mộc chán ghét cầm trong tay nội y người nào đó nhét vào tay Hạ Lỵ Lệ. Đáng ghét, ai nói sẽ giặt nội y cho anh hả! Hừ!
“Đại thiếu gia sớm an.” Trong lúc Mộc trong lòng đang thầm oán người nào đó thì người đó vừa vặn cũng xuống lầu.
Đại thiếu gia Viêm Liệt Qua. Lạc, hai mươi ba tuổi, tản ra mùi vị nam nhân, hơi thở tràn đầy cuồng dã, Lạc ngáp, thân thể cao lớn cường tráng dựa trên tay vịn cầu thang, một đầu tóc đỏ rực để ở bên gáy.
“Mộc. Anh nói không được phép đem quần áo của anh cho người khác giặt!” Lạc nhìn đến quần áo trong tay Hạ Lỵ Lệ. Khuôn mặt tối đi một tầng. Hướng về phía Mộc gầm nhẹ.
“Hừ! Vì cái gì hả! Em đều giặt quần áo cho anh năm năm nay, em đã muốn hai mươi tuổi rồi, không thể ở đó làm chuyện mà mấy bà vợ làm được! Em muốn như đại nam tử làm việc lớn thôi!!!” Mộc bề ngoài nhỏ xinh, mười lăm tuổi đưa lên nắm đấm, cắn răng nói chuyện!