Lúc đó, từ trong từ đường bên kia núi, Phi Dương đang tu luyện đột nhiên bị choáng váng, cả khuôn mặt tái xanh. Hắn ngưng tụ tinh thần đã nhập ma, thậm chí là run rẩy. Lý trí hắn đã nằm gọn trong một mảnh tăm tối, không lối thoát. Sợ quá, hắn hốt hoảng thét lớn: "Cứu mọi người cứu ta, ta bị tâm ma phản phệ, cứu, cứu". Hắn không ngừng la hét nhưng là từ đường có mỗi mình hắn, không ai có thể nghe thấy. Hắn ngã gục xuống đất, con mắt nhắm nghiền, ra đi về nơi cực lạc.
Một tiếng trôi qua, Phi Dương tỉnh dậy và mở mắt ra. Hắn ngạc nhiên, ở đâu, ta đang ở đâu, nơi này quá lớn, ảm đạm tựa như trong một bộ phim ma vậy. Hắn quá sợ hãi khi đi quanh phòng tìm lối thoát. Đột nhiên hắn cảm thấy cơn đau đầu của mình bạo phát, quá đau, đau đến hắn không thể chịu đựng nổi nữa, hắn ngã thẳng xuống đất ôm lấy cái đầu mình.
Trong cơn đau đớn, đại lượng ký ức tràn về ký ức bị lãng quên bỗng nhớ lại tình huống hiện tại. Hắn đã chuyển sinh thành một kẻ giống hắn y như đúc từ cái tên cho tới cái khuôn mặt này không khác gì diện mạo lúc trước cả. Chỉ là ký ức có chút khác, được bổ sung thêm ký ức nơi này.
Nơi này chính là Vân Ẩn đại lục, võ đạo vi tôn, người chết vô số. Về thân phận, hắn sống ở trong một gia tộc nhỏ ở phía bắc, là con trai của gia chủ. Gia tộc của hắn thì đã ẩn mình từ lâu không can thiệp bên ngoài, còn vì cái lý do gì thì hắn không rõ nữa.
Theo hắn được biết, tình hình hiện tại thì thằng này tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma nên hắn đoạt được cái cơ thể này. Trong trí nhớ, thì ở gia tộc này tu luyện rất khắt khe, từ nhỏ đến lớn cũng chỉ biết tu và tu, cha hắn dường như suốt ngày thần hồn bất ổn như thể lo sợ cái gì đó vậy.
Minh bạch một điểm nữa, hắn sống mấy năm nay đều tại mật thất, bao nhiêu năm mới tu luyện tới cảnh giới Võ Linh bây giờ.
Tương tự theo Vân Ẩn Đại lục, võ đạo cũng liền được chia thành những cảnh giới như sau: Võ Sĩ, Võ Sư, Võ Linh, Võ Vương, võ Tướng, Võ Hoàng, Võ Tôn, Võ Đế, Võ Thánh. Mỗi cảnh giới thì được chia thành các tiểu cảnh giới là sơ kì, trung kì, hậu kì và đỉnh phong.
Ngoài cảnh giới ra, cũng phải nói tới thiên phú nữa. Thiên phú chia từ cao đến thấp là đỏ, xanh, vàng, lam (cực giỏi, giỏi, thường, kém).Nếu ta nói nó cẩn thận, nó tương ứng với sự cảm ngộ của bản thân mình. Xanh mất hai năm để học một môn công pháp kiếm thuật, thì màu đỏ chỉ mất có nửa năm mà thôi. Cảm ngộ càng cao, càng có cơ hội tốt hơn để tiến lên cảnh giới của hơn bất kỳ ai khác màu xanh, vàng hay lam đột phá.
Ở gia tộc, ngoài cha hắn thì hắn còn có một con muội muội tên Phi Tuyết (tư chất đỏ) tính cách hơi tự kiêu và thằng anh Phi Dục (tư chất vàng) vừa gắt vừa ôn hòa. Còn Phi Dương hắn thì tư chất vàng a.
Đột nhiên, sâu trong tâm trí của mình, Phi Dương nhìn thấy một quả bóng đang liên tục bành chướng, lớn dần lớn dần, hắn cố dừng nó lại nhưng không được.
Bùm!
Một tiếng nổ vang trong đầu hắn, một bảng số liệu liền ngay lập tức hiện ra. Hắn khá ngạc nhiên khi nghĩ rằng đây là một hệ thống, nhưng hắn không rõ về tấm bảng này. Đơn giản vì không có tiếng nói chỉ là một cái bảng.
Bảng thống kê tăng trưởng
Tên: Phi Dương
Cảnh giới: Võ Linh Sơ Kỳ
Lực chiến:
Thiên Phú: Tinh thần (yếu)
Công Pháp: không
Thần Thông: không
Thư viện: Song Đấu Cực Quyền, Thôn Phệ Lực Lượng, Thiên Nhãn Tăng Phúc, Hư Không Ẩn Sát Thuật.
Đây là một phụ kiện bất ngờ, một kinh hỉ nhỏ. Hắn vô cùng hạnh phúc, có lẽ cơ hội đổi đời là đây. Hắn thề, đời này sẽ không còn tẻ nhạt nữa, hắn thề hắn sẽ đánh bạo hết thảy kẻ chống lại hắn.
Hắn đang muốn tiếp tục xem xét cái bảng này, nhưng hắn không biết rằng trời đã sáng. Một tiếng gọi "Thiếu chủ" vọng vào mật thất của hắn.
Nó thực sự gây phiền nhiễu, nhưng hắn vẫn còn nhiều thời gian để kiểm tra thứ này. Tắt đi tấm bảng, hắn liền đẩy cửa hầm "két két" một tiếng rồi đi ra bên ngoài. Đứng đợi hắn bên ngoài, là một lão giả nhìn hơi cổ hủ, mang chút vẻ lịch sự, khuôn mặt nhìn tầm . Đó là quản gia của cha hắn, thường được gọi là Hải Bá.
Người lão giả này quét mắt qua Phi Dương một chút, điềm đạm nói: "Thiếu chủ, gia chủ triệu tập ngài đến đại sảnh gặp ông ấy."
Không ngần ngại Phi Dương trả lời: "Đưa ta đi"
"Vâng," Hải Bá quay người lại và dẫn hắn đi đến đại sảnh.
Đến trước cửa, hắn liền gặp Phi Tuyết cũng đang định bước vào. Bất quá, khi nhìn thấy hắn nàng cười: "Ca à, huynh bế quan lâu như vậy, ấy mà tu vi vẫn không bằng muội được a".
Phi Dương hầm hừ: "Đừng vội đắc ý, chỉ là hơn ta hai tiểu cảnh giới thôi, không có gì to tát."
Nàng cười rạng rỡ nhìn hắn nói: "Hừ, ca, thấp vẫn chỉ là thấp mà thôi. Huynh vẫn không mạnh hơn được ta đâu nhỉ."
Phi Dương lúc này thật sự cũng không muốn rắc rối với con bé nhiều, gây nên anh em bất hòa cái gì hết. Dù sao nó cũng là tiểu muội mình mà.
Không do dự, thoắt cái hắn đưa tay lên xoa đầu nàng: "Hừ, tự kiêu ít thôi, tương lai ta sẽ vượt qua muội thật đấy".
Phi Tuyết hốt hoảng, vậy đẩy tay hắn ra, nói: "Đừng xoa đầu ta, ta không thích chút nào".
Xải bước mà đi vào, Phi Dương nhìn Phi Tuyết: "Thôi, vào đi, cha đang đợi đấy".
...
Cùng lúc đó, đại sảnh đang ngồi ở đấy là gia chủ Phi Chiến, bên dưới hắn cũng liền là Phi Dục ngồi.
"Cha, ta có nên nói cho tiểu đệ, muội muội không." Phi Dục nói.
Phi Chiến nhìn hắn gật đầu nói, "Không, không được phép tiết lộ điều này ra với đệ đệ và muội muội con. Bị áp lực, tu luyện sẽ không tốt đâu".
Phi Dục cũng liền gật ngay cái đầu, biểu hiện đồng ý.
Theo chân Hải Bả vào hội trường. Phi Dương, Phi Tuyết cùng bước tới trước mặt Phi Chiến: "Nhi tử kính chào phụ thân".
Phi Chiến hời hợt phất tay nói: "Không có gì, ngươi ngồi xuống đi".
Đợi lũ con mình ngồi vào vị trí đầy đủ. Phi Chiến, liền đứng dậy và nói: "Hôm nay ta gọi các ngươi đến vì một vấn đề, mặc dù gia tộc chúng ta không có quyền lực lớn, nhưng sức mạnh cũng là thiết yếu để nó duy trì. Vì vậy, bây giờ ta quyết định đưa các ngươi ra ngoài tập luyện, mỗi người một đường để trải nghiệm, nâng cao tu vi bản thân. Cũng chỉ mong rằng là các ngươi sẽ trở về khi gia tộc gặp chuyện nguy hiểm. "
Đồng thời hắn đưa một cuộn giấy cho ba đứa con của mình rồi nói: "Đây chính là địa điểm khảo hạch của ngũ đại tông môn trong năm tới, ta hy vọng rằng các ngươi có thể trúng tuyển vào trong đó. Tuy nhiên, không được để lộ tên gia tộc ra ngoài, rõ chưa".
"Rõ, thưa cha" Phi Dương, Phi Húc cùng Phi Tuyết đồng thời trả lời dõng dạc.
Nghe xong, Phi Chiến trực tiếp nói với ba đứa con của mình: "Ở nhà nốt đêm này, mai trực tiếp khởi hành ngay. Ta chỉ nói như vậy thôi, các ngươi lui xuống."
...
Khi ba người vừa lui xuống, Hải Bá tiến lại cạnh Phi Chiến nói: "Gia chủ, đại họa của gia tộc chúng ta, có khả năng sẽ ập đến sớm, lão hủ cũng đã tính toán, thời gian cũng chỉ còn lại năm mà thôi."
Phi Chiến u sầu nói: "Ta cũng chỉ có thể hy vọng bọn trẻ có thể trưởng thành kịp thời điểm đó mà thôi."
Phi Dương đi xuống lúc, lòng hắn liền cảm thấy điều này không ổn chút nào. nhưng giờ hắn quá yếu, có hắn cũng chả thể làm được bất cứ điều gì cả.
Trước mặt về phòng, hắn vẫn là kiểm tra máy kia trước khi ra khỏi nhà. Sau khi ngổi ngay ngắn lên giường, hắn liền bật tấm bảng lên.
Tên: Phi Dương
Cảnh Giới: Võ Linh Sơ Kỳ
Lực chiến:
Thiên Phú: tinh thần (yếu)
Công pháp: không
Thần thông: không
Thư viện: Song Đấu Cực Quyền, Thôn Phệ Lực Lượng, Thiên Nhãn Tăng Phúc, Hư Không Ẩn Sát Thuật.
Khi nhìn vào những thứ này, hắn không quan tâm cho lắm, hắn chỉ chú ý nhất là cái thư viện mà thôi. Sau khi hắn nhìn vào công pháp, hắn thấy rất sốc. Mẹ nó tất cả đều là vũ trụ công pháp. Tuy không hiểu đẳng cấp gì nhưng nghe đến cái từ vũ trụ ở kiếp trước đã không phải tầm thường rồi.
Song đấu cực quyền Vũ Trụ cấp: tích tụ linh lực ở mi tâm bàn tay có thể tích trữ mọi lúc (có giới hạn) bộc phát uy lực cực lớn tạo thành tổn thương cho kẻ địch. Có thể sử dụng liên tục. Đặc điểm: bạo kích linh lực áp xúc ở lòng bàn tay chỉ sử dụng lần tăng x sát thương và cần ngày hồi lại. Tăng phúc tùy theo cảnh giới.
Thôn phệ lực lượng [ Vũ Trụ cấp]: ( tầng) cho phép khi chém giết địch nhân chuyển đổi thành sức mạnh và cảm ngộ kẻ đó sang mình. Đối với loài khác (trừ loài không có linh trí) tác dụng giảm một nửa. Thăng cấp cần đại lượng chém giết. Tối đa tầng hấp thu thành sức mạnh. Uy lực có thể giảm do hệ thống đo lường trạng thái người chơi.
Thiên nhãn tăng phúc[ Vũ Trụ cấp]: chức năng quét mã của sách chỉ cần học chú ngữ để sách quét. Không ngôn ngữ gì không hiểu, không trận pháp nào không rõ kết cấu, không cái gì không xem thấu.
Hư Không Ẩn Sát Thuật[ vũ trụ cấp ]: (??? Tầng): Cho phép kí chủ len lỏi vào không gian trong hư không để trốn và đồng thời để ám sát. Lưu ý không dịch chuyển được tại chỗ, chỉ chui vào phút phải bay ra ngay không thì không gian sẽ sụp đổ. Còn nữa khi chui ra thì tất nhiên cũng chui lại vào được nhưng cũng sẽ tốn phút hồi sức. Tăng khả năng cảm nhận, tăng tốc độ di chuyển.
Xem xong, hắn liền đã rõ ràng và những gì hắn phải làm bây giờ. Hắn cần chọn một nơi để thực hiện đại lượng chém giết trước. Suy nghĩ hồi lâu, hắn quyết định sẽ chọn một quả núi để rèn luyện.
Sáng sớm, hắn nói lời chia tay với cha xong, anh quyết định ẩn giấu đi huấn luyện. Hắn chọn một bộ đồ, một thanh kiếm, một con ngựa tốt lên đường. Còn về anh em của hắn, họ đã rời đi từ sáng sớm rồi.
P / s: Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ.