The Authors Pov - Góc Nhìn Của Tác Giả

chương 96: trở về [2]

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"..."

... như thể việc em gái tôi không thể phát âm tên tôi là chưa đủ tệ rồi—giờ tôi đột nhiên thấy mình đang đi cùng chuyến tàu với Emma.

Ừ.

Emma Roshfield, một trong dàn nhân vật chính và là con gái của Thị trưởng thành phố Ashton.

Haizz.

Tệ hơn nữa, cô ấy đang ngồi cạnh tôi với cả hai mắt nhắm nghiền. Có vẻ như cô ấy đang say ngủ.

Cảm giác như thể tôi đang ngồi dưới thanh kiếm vậy.

"...Huuuuuam"

"Im đi."

Một giờ sau khi đi tàu, tôi không thể không ngáp được. Nhưng với Emma, người đang ngồi cạnh tôi, có vẻ cái ngáp lặng lẽ của tôi đã ngay lập tức khiến cô ấy phản ứng gay gắt.

Lý do cô ấy nổi cáu rất có thể là do cô ấy đang kiếm cớ để gây sự với tôi ngay từ đầu.

...và ngay khi nhìn thấy cơ hội, cô ấy đã kiếm chuyện với tôi ngay.

Tôi đoán cô ấy vẫn còn ác cảm với tôi vì những gì tôi đã làm với Jin...mà cũng chẳng trách được. Tôi cũng sẽ phản ứng tương tự nếu tôi thấy bạn của mình đột nhiên bị bóp cổ bởi một tên lạ mặt nào đó. Không phải là tôi có bạn gì... mhhh, có lẽ là Smallsnake, nhưng nói thật thì chắc có lẽ tôi sẽ cười trước.

Liếc nhanh cô ấy, tôi đảo mắt vặn lại.

"Gì?"

"Đó là lần ngáp thứ tám rồi đấy."

"Cô đếm luôn hả?"

Ai điên đến mức lại đếm số lần ai đó ngáp trời? Dị vãi ra.

"Tôi biết cậu đang nghĩ gì. Không. Tôi không có thói quen đếm người khác ngáp... nhưng sẽ khác nếu như mỗi khi cậu ngáp, cậu lại duỗi người và di chuyển về phía tôi."

À.

Có lý.

Cũng đúng thật.

"Xin lỗi."

"…cậu nên vậy."

Vì tôi đã sai, nên tôi đã xin lỗi một cách đàng hoàng. Nhưng sau khi nghe câu trả lời của cô ấy, tôi bắt đầu hối hận về quyết định của mình.

Cuối cùng, tôi không nói gì nữa và chỉ ngả người ra sau ghế. Không đáng để bận tâm... đó là suy nghĩ ban đầu của tôi, tuy nhiên, khi chuyến tàu tiếp tục, tôi càng cau mày.

[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL VÀ TRUYENHD ĐỂ ỦNG HỘ DARKIE DỊCH]

Nhận thấy sự thay đổi trong thái độ của tôi, Emma tức giận hỏi.

"...gì đó?"

Ban đầu, tôi định phớt lờ cô ấy và đợi chuyến tàu đến Lock một cách êm ả. Nhưng sau khi nhận thấy tâm trạng cáu kỉnh của cô ấy, một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu tôi. Liếc nhìn cô ấy, tôi hỏi.

"Này, tại sao cô lại đi tàu hỏa thế?"

"Thế thì liên quan gì cậu không?"

Mỉm cười, không bận tâm đến câu trả lời cục súc của cô ấy, tôi nói.

"Cô chưa có quên mà, đúng không?"

"Quên cái gì?"

Mỗi lời cô ấy nói đều như chứa nọc độc vậy. Gần như thể cô ấy đang kìm nén bản thân để không tấn công tôi vậy. Giả vờ không để ý đến điều đó, tôi uể oải nói.

"Cô nợ tôi một ân huệ đấy."

"…”

Mặc dù cô ấy trông vẫn còn tức giận, nhưng miệng cô ấy vẫn ngậm chặt lại. Cô ấy không nói nên lời nào cả. Cho dù cô muốn chửi bới tôi bao nhiêu đi nữa, cô cũng không thể thốt ra lời nào. Cô ấy biết tôi nói đúng.

“Chuyện gì ra chuyện đó chứ…”

"À, vậy tôi đoán mạng sống của cô chỉ đáng giá như vậy… thôi kệ vậy."

"Ghhh ... rồi!"

Bị dồn vào đường cùng, Emma chỉ biết tức giận giậm chân xuống đất.

Cô ấy cũng giống như Amanda, không thích mắc nợ người khác, nên sau khi tôi nhắc nhở cô ấy về việc tôi đã cứu mạng cô ấy, cô ấy chỉ có thể cúi đầu chịu thua. Hờn dỗi, cô ấy nói.

"Cậu muốn cái gì?"

Mỉm cười trong lòng, một lần nữa, tôi hỏi.

"Tại sao cô lại đi tàu?"

Mặc dù câu hỏi của tôi có vẻ ngẫu nhiên và hơi đụng chạm đời tư cô ấy, nhưng có lý do cụ thể khiến tôi hỏi cô ấy điều này.

Emma rất giàu có.

Hãy để tôi nói lại. Emma Roshfield giàu nứt vách. Giàu đến mức cô ấy có thể mua bang hội của bố mẹ tôi gấp trăm lần chỉ bằng tiền trợ cấp của mình.

...điều này có nghĩa là cô ấy không cần phải đi tàu hàng không để đến học viện Lock.

Không, thực tế mà nói, xem xét việc cha cô ấy yêu quý cô ấy như thế nào, không đời nào cô ấy được phép đi tàu hàng không đến Lock. Hơn nữa, khi tôi nhìn xung quanh cô ấy, cô ấy cũng không có bất kỳ vệ sĩ nào xung quanh bảo vệ mình cả.

...đây là điều mà cha cô thường không bao giờ cho phép xảy ra.

...và nếu linh cảm của tôi đúng, điều này có nghĩa là một điều.

[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL VÀ TRUYENHD ĐỂ ỦNG HỘ DARKIE DỊCH]

"...Nói ngắn gọn là cha tôi hiện không có ở thành phố Ashton, và chú tôi thì bảo tôi đi tàu trở về học viện Lock."

"Tôi hiểu rồi..."

Đúng như tôi nghi ngờ.

Mặc dù tôi phớt lờ hầu hết những gì cô ấy nói, nhưng tai tôi vẫn nghe được một thông tin quan trọng.

'Cha tôi hiện không ở thành phố Ashton' và ‘Chú tôi bảo tôi đi tàu về học viện Lock'

Mặc dù cô ấy không nói rõ hơn, nhưng tôi biết chú của cô ấy là ai.

Theodore Rosfield.

Người quyền lực thứ hai trong gia đình Roshfield, và cũng là chú ngoài giá thú của Emma.

Và gã ta cũng là nhân vật phản diện chính của cốt truyện của Emma. Đến cuối arc của Emma, cô ấy sẽ phải lòng Kevin.

...vấn đề là, sự kiện này, theo tính toán của tôi, lẽ ra phải hai tháng nữa mới bắt đầu. Tức là một tháng sau kỳ thi giữa kỳ.

Điều này có nghĩa là cốt truyện một lần nữa đã thay đổi ...

Câu hỏi quan trọng dấy lên là...

Đó có phải là lỗi của tôi không? Hay là do thứ gì đó ngoài tầm kiểm soát của tôi đã thao túng cốt truyện gốc từ trong bóng tối?

...có lẽ nào là người đã gửi tôi đến thế giới này chăng?

Nếu vậy, mục tiêu của họ là gì, và tại sao lại là tôi?

Cuối cùng, suốt khoảng thời gian còn lại, tôi ngồi trên ghế đắm chìm trong những suy nghĩ của riêng mình, hoàn toàn quên bén mất việc Emma đang ngồi cạnh tôi.

...

"Ryan, con lại xem hồ sơ đó làm gì thế?"

"Không có gì, con chỉ tò mò thôi à mẹ."

Bên trong một căn hộ đang xuống cấp, một cậu nhóc đang cẩn thận xem qua một chồng hồ sơ. Khi anh đọc qua các hồ sơ, mắt cậu vẫn chú ý đến phía TV.

Kênh tin tức.

[…Hiện tại, ở quận phía Bắc, bang hội Sword of Light và bang hội Luxious, hai bang hội cấp vàng với quy mô lớn, đã chính thức tuyên chiến với bang hội Bull's Wrath. Mặc dù lý do của cuộc chiến bất ngờ này vẫn chưa được tiết lộ, nhưng nhiều nguồn tin nói rằng nó liên quan đến việc hai người thừa kế của cả hai bang...]

"…thì ra là do anh."

Mặc dù bề ngoài cậu nhóc ấy trông giống như một đứa trẻ mười hai tuổi, nhưng đôi mắt và biểu cảm của cậu ấy lại khác xa xo với các đứa trẻ mười hai tuổi thông thường.

Khi mắt cậu đảo giữa TV và sấp tài liệu trên tay, một nụ cười nhỏ nở trên môi cậu ta.

Nhớ lại mấy ngày trước, Ryan nhớ lại thanh niên với mắt xanh tóc đen đã xuất hiện và giải quyết gọn gàng hai người từ bang hội Luxious phái tới.

[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL VÀ TRUYENHD ĐỂ ỦNG HỘ DARKIE DỊCH]

Lúc đó cậu ấy không nghĩ nhiều vì quá lo lắng cho mẹ mình. Nhưng sau khi tin tức về việc bang hội Luxious đột nhiên tuyên chuyến với bang hội khác lan đến tai cậu, Ryan chợt nhận thấy rằng có điều gì đó không ổn.

Thời điểm có gì đó quá trùng hợp...

Chính xác là vài ngày sau khi cậu nhìn thấy thanh niên tóc đen đem hai gã từ Luxious đi đâu mất.

Ấn tượng ban đầu của Ryan về chàng thanh niên tóc đen không được tốt lắm.

Đó là vì cậu ấy đã thấy bang huy trên tay áo của anh ta.

...bất kể chuyện gì đang xảy ra, Ryan vẫn chú ý đến từng chi tiết nhỏ xung quanh mình.

Lúc đầu, Ryan cũng giống như hai gã trong Luxious, cũng nghĩ rằng thanh niên tóc đen kia đến từ bang hội Bull's Wrath, chủ yếu là do cậu ta có thể nhìn thấy bang huy ẩn dưới tay áo của anh ta.

...nhưng khi đọc qua các bài báo liên quan đến nhóm lính đánh thuê kia, Ryan ngay lập tức hiểu được mọi chuyện. Hơn nữa, khi nhìn vào TV, Ryan ít nhiều có thể xác định rằng mọi thứ đều do người thanh niên đó gây ra, hoặc ít nhất chắc chắn anh ta có góp phần vào chuyện này.

'Thú vị đấy.'

Cậu ấy không mất nhiều thời gian để hiểu được toàn cảnh bức tranh. Qua cách anh ta xúi giục Luxious và Sword of Light đấu đá lẫn nhau, đến cách anh ta có thể đổ hết mọi thứ lên đầu bang hội Bull's Wrath.

Ryan cũng nghĩ ra một kế hoạch tương tự, trên thực tế, cậu nhóc có nhiều kế hoạch phức tạp hơn, tốn ít thời gian hơn và hiệu quả hơn... nhưng tất cả các kế hoạch của cậu ấy đều có một sai lầm nghiêm trọng khiến cậu ấy không thể thực hiện chúng được.

Cậu ta không có khả năng chiến đấu ... và cả mẹ cậu ta cũng vậy.

Với hai yếu tố đó kìm hãm cậu ta lại, cậu ta không thể tìm ra cách nào để thoát khỏi những mớ rắc rối đang tìm đến mình.

Cho dù cậu ấy muốn thực hiện kế hoạch của mình đến mức nào đi nữa, với sức mạnh cấp hiện tại thì kế hoạch của cậu ấy sẽ vĩnh viễn không bao giờ thực hiện được. Cậu chỉ đơn giản là quá yếu đuối.

Vì vậy, cậu chỉ còn biết bất lực giương mắt nhìn mẹ mình gặp nguy hiểm. Cậu ấy rất ghét điều đó.

Cậu ghét sự bất lực này.

Cậu ta luôn chợt tỉnh giấc vào ban đêm và nguyền rủa ông trời đã cho anh ta một bộ não thông minh nhưng lại không có chút sức mạnh thể chất nào hết. Đặc biệt là vì đây là một thế giới mà sức mạnh thống trị tất cả. Do đó, trí thông minh của cậu ấy thường bị lờ đi.

—Lật! —Lật! —Lật!

Nhìn qua lời đề nghị lố bịch bày ra trước mắt, Ryan không khỏi bị cám dỗ.

Thỏa thuận này tốt hơn nhiều so với thỏa thuận mà Luxious đã đề ra.

Nhà ở miễn phí, lương cao, thời gian làm việc ngắn... đây là một công việc quá lý tưởng. Hơn nữa, nhớ đến việc mẹ mình đã phải làm việc cực nhọc hàng ngày để nuôi cậu ăn học, Ryan như muốn ký vào tờ giấy này tới nơi rồi.

...Tuy nhiên, cậu ấy đã dừng lại giữa chừng.

Cậu đang quá bốc đồng.

Cậu cần quan sát nhiều hơn... cần hiểu nhiều hơn...và do đó, sau một lúc suy nghĩ, Ryan quyết định rằng mình sẽ không ký vào giấy tờ.

Nhất là cho đến khi cậu xác định được liệu họ có đáng tin cậy hay không.

Cậu không thể mạo hiểm...

"Ryan đến giờ ăn tối rồi!"

[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL VÀ TRUYENHD ĐỂ ỦNG HỘ DARKIE DỊCH]

Nghe tiếng mẹ gọi mình, mặt cậu như được bật công tắc, và nét mặt trẻ con ngây ngô liền xuất hiện để thay thế. Cậu mỉm cười la lên.

"Con đến đây.”

#Darkie

Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.

Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/the-authors-pov-goc-nhin-cua-tac-gia/chuong-96-tro-ve-2

Truyện Chữ Hay