Có 1 trò chơi tên là ''The Heroic Tales of Rokia Academy.'' ( Những câu chuyện anh hùng ở học viện Rokia)
Trò chơi này dù chỉ mới được phát hành từ 1 năm trước nhưng nó đã làm tôi hứng thú với đồ họa xuất sắc, bản đồ rộng lớn và cốt truyện lôi cuốn.
Tuy nhiên, nó không phải là tựa game mà tôi chơi với tất cả niềm đam mê của tôi vì nó đang bắt đầu ở thời điểm mà mọi thứ sắp tan vỡ.
Rồi 1 ngày.
''Wow....Nó thật sự đạt được kìa.''
Kim Ha-Joon bật cười vì sự lố bịch.
Hôm nay là ngày cá tháng tư.
Nhưng cái tựa game chết tiệt này, sau sự kiện cá tháng tư, nhà phát triển đã cập nhật những kĩ năng vô lý của họ.
''Nó thật sự rất tuyệt.''
Đó có phải là vì đây là tựa game sẽ sụp đổ
sau 3 ngày không?
Khi tôi mở hộp quà ngẫu nhiên mà tôi đã nhận được từ sự kiện cá tháng tư, 1 kĩ năng kì lạ xuất hiện.
[Sức mạnh tối thượng] (Supreme Fortitude)
-Sức mạnh tinh thần được cường hóa. Sự kích động biến mất, và sự tập trung và kiên trì vô tận vượt xa nhân loại-
Miễn nhiễm với pháp thuật tâm linh
Cấp : SS
Loại : Chủ động
Thời gian hồi : ???
[Ngưng Đọng Thời Gian]
Tất cả thời gian của vạn vật đều dừng lại trừ bạn.
Cấp : SSS
Loại : Chủ động
Thời gian hồi : ???
Cái trước có vẻ ổn đấy, nhưng cái phía sau có hơi....
Ngưng Đọng Thời Gian.... Nghiêm túc đấy à?
Nó cứ như 1 skill được tạo ra để làm gỏi game hợp pháp vậy.
''Giờ có vẻ nhìn nó giống game rác lắm rồi đấy.''
Tất nhiên rồi, 1 kĩ năng được tạo ra vào sự kiện cá tháng tư, nên có thể hiểu tại sao lại tồn tại 1 skill vô lý như vậy. Dù sao đằng nào con game này cũng sập sau 3 ngày thôi.
Có lẽ nó được làm ra để mua vui cho mấy tên làm ra con game này.
''Chà.... trong 3 ngày à.''
3 ngày là quá nhiều đối với tôi.
Ít nhất thì nếu tôi có skill Ngưng Đọng Thời Gian, có lẽ tôi có thể thấy được ending của các nhân vật còn lại? Theo 1 cách nào đó, đây là skill mà gần như có thể vượt qua mọi thứ dễ dàng.
"A... Giờ nên làm gì với nó bây giờ?"
Ha-Jun không muốn có sự hối tiếc không cần thiết.
Khi mà Ha-Jun bắt đầu chơi con game này, nó đã nát lắm rồi.
Ha-Jun, một người chẳng có gì để làm, thi thoảng chơi game để giết thời gian, và bây giờ, sau 1 năm , anh đã hoàn thành tất cả các nhân vật và giờ chỉ còn 1 nhân vật còn lại.
Tất nhiên, nếu bắt đầu với skill này bây giờ, Ha-Jun có thể thấy được ending của nhân vật đó sau 3 ngày, nhưng anh không muốn vậy.
3 ngày sau, Ha-Jun sẽ là 1 nhân viên chính thức.
Trước khi trở thành công nhân viên chức, Ha-Jun muốn chơi thứ gì đó có thành tựu 1 chút hơn là ngồi trong góc phòng và ngồi chơi game.
"Nào, bắt đầu nhỉ?"
Trong trường hợp bạn không biết, Ha-jun đang có ý định chuẩn bị 1 cách tốt nhất.
Buồn chán là 1 thứ rất đáng sợ, kể cả bạn không có , bạn vẫn có thể chạm tay tới bàn phím 1 lúc nào đó. Con game này rất dễ gây nghiện, nên bạn sẽ chẳng biết lúc nào bạn sẽ đặt tay mình vào đâu, nên Ha-Jun cần dọn dẹp 1 chút.
"Okay, xóa tất cả mọi thứ."
Ha-Jun xóa 5 nhân vật đã max level, và xóa luôn nhân vật còn lại , sau đó Ha-Jun ngả mình trên giường và nhìn lên trần nhà.
Kể từ bây giờ, Ha-Jun dự định sẽ sống 1 cuộc sống siêng năng.
Ha-Jun cần phải sống. Số tiền mà anh đã tiết kiệm đang dần cạn kiệt.
Không định hướng. Đó là cuộc sống của Ha-Jun hiện tại.
Không có 1 gia đình để dựa dẫm , vì anh là 1 cô nhi.
"Ngày mai, mình nên ra ngoài 1 chút".
Ha-Jun nhắm mắt.
Trong căn phòng tối.
Vào thời điểm mà Ha-Jun đang ngủ , máy tính bật lên, và 1 ánh sáng mờ nhạt từ máy tính bắt đầu chiếu sáng khắp căn phòng xung quanh anh ấy.