Thật sự là một khuôn mặt trời sinh đã được nam nhân yêu thích, cỗ khí chất nhu nhược kia đừng nói nam nhân, cho dù là chính nàng, cũng nhịn không được đi che chở nàng.
Shiraishi Mai nghĩ thầm, bất kể nữ sinh xinh đẹp đến đâu, ở trước mặt Nishino Nanase cũng sẽ cảm giác được uy h·iếp, nếu như mặc kệ Yeshi Yao, nhất định có thể đem nàng thương tổn đến thương tích đầy mình, nói không chừng sẽ phải rời đoàn...
Không biết tại sao ý niệm đê tiện như vậy cứ hiện hữu trong lòng Shiraishi Mai...
"Được."
Nàng cố gắng làm cho giọng nói của mình có vẻ nhẹ nhàng hơn.
"Ăn mì sợi không mang ta theo sao?" Hashimoto Nanami từ một bên xông tới.
"Còn ta nữa." Matsumura Sayuri cũng chui ra.
Shiraishi Mai nghĩ thầm, Nanami cũng bị Yeshi Yao mê hoặc, để cho nàng cùng đi là được rồi.
"Xin lỗi, ta và Nanase có chút chuyện riêng muốn nói.'
"Việc riêng?
"Cho nên Sayuri để lần sau đi."
Ý của ngươi...... Ta cũng có thể đi?"
"Hashimoto Nanami vui chỉ tay vào mình, Matsumura Sayuri bĩu môi rầu rĩ không vui.
Sau khi kết thúc buổi trình diễn trên sàn catwalk của Shiraishi và Nishino Nanase, Yeshi Yao đã rời đi từ sớm, gửi tin nhắn cho Nishino Nanase trên LINE.
"Biểu hiện không tệ nha, người mẫu nữ trang bìa tương lai."
"......"
Không trả lời, có lẽ nàng đang bận, Yeshi Yao nghĩ thầm.
Cửa hàng mì ramen.
Ba thiếu nữ ngồi bên một cái bàn, ban đầu đều không nói gì, cho đến khi mì sợi nóng hổi được mang lên bàn.Shiraishi Mai rốt cuộc nói lời dạo đầu.
"Na - chan, có phải rất bất ngờ khi ta hẹn ngươi ra ngoài không?"
"Có một chút..." Nishino Nanase không biết làm sao.
"Kỳ thật chỉ là bởi vì một nam nhân."
Nishino Nanase và Hashimoto Nanami đều kh·iếp sợ nhìn nàng.
Sao lại nói tới đề tài này chứ?
"Yeshi Yao, hắn tên là Yeshi Yao, các ngươi chỉ biết hắn là một vị viết tiểu thuyết, lại không biết thực ra hắn là một tên cặn bã nam. Hắn từng chân đạp hai chiếc thuyền đồng thời nghiêm trọng thương tổn một vị xinh đẹp thiện lương thuần khiết thiếu nữ, cho nên về sau, kính xin các ngươi cách xa hắn một chút, đây là lời khuyên của ta. Được rồi, ta nói xong rồi."
Shiraishi Mai bắt đầu ăn mì, còn lại mặt khác hai nữ hai mặt nhìn nhau, trợn mắt há hốc mồm.
Nishino Nanase: "Yeshi sensei...... Cặn bã?"
Bất luận như thế nào cũng không cách nào đem hai chữ nam nhân có chút mập mạp, ánh mắt rạng rỡ kia liên tưởng cùng một chỗ.
Hashimoto Nanami : "Không thể nào? Trừ phi...... Trước kia hắn quen biết ngươi, hơn nữa ngươi còn bị hắn bội tình bạc nghĩa?"
"Không phải ta... Là... Chị của một bạn học, chị ấy cho ta xem ảnh của Yeshi Yao, cho nên đến nay ta vẫn còn nhớ rõ hắn. Khi Na - chan vẫy tay với nam nhân kia trên sân khấu, ta đã nhìn thấy hắn, các ngươi không biết lúc đó trong lòng ta rung động và kinh hãi như thế nào. Cho dù không phải là đồng bạn một nhóm, là một người phụ nữ đứng ở vị trí của mình, ta cũng có trách nhiệm và đạo đức nhắc nhở các ngươi tránh xa nam nhân cặn bã."
Nghe Shiraishi Mai nói như vậy, trong lòng Nishino Nanase còn có chút không phục, dựa vào cái gì nói sensei là cặn bã nam a!
Hashimoto Nanami cũng không thể tin được, trải qua thời gian ở chung ngắn ngủi với Yeshi Yao, nàng tin tưởng giác quan thứ sáu của mình, Yeshi Yao không phải là một nam nhân mặt người dạ thú.
Nhìn thế nào cũng không thể tưởng tượng hắn từng lừa gạt., tổn thương qua nữ nhân.
"Mai - chan, ngươi là lo lắng Na - chan yêu đương bị khuyên lui cho nên mới nói như vậy sao? Kỳ thật ngươi cũng không cần như thế, Yeshi sensei như vậy nam nhân, tình nguyện chính mình đau khổ chịu đựng tưởng niệm cùng tình yêu, cũng sẽ không ép buộc Na - chan gặp mặt."
Nishino Nanase lại lâm vào trầm tư thật sâu.
Sensei không phải là người như vậy!
Sensei không thể là người như vậy.
Lời nói như vậy một mực quanh quẩn trong lòng nàng, hơn nữa càng ngày càng lớn.
"Yeshi Yao chân đạp hai chiếc thuyền, một vị là biên tập viên của hắn, tên là Nishida Rika; một vị là chị gái của bạn học ta. Sau đó nàng phát hiện ra bạn trai mình yêu sâu sắc là một nam nhân cặn bã ghê tởm như vậy, tinh thần rơi vào trầm cảm, không lâu sau liền t·ự s·át."
Đoạn trước là thật, đoạn sau là Shiraishi Mai tự mình thêm mắm dặm muối, hy vọng dùng câu chuyện cặn bã nam khiến người nghe kinh sợ này để cảnh tỉnh hai vị tỷ muội - -
Yêu quý sinh mệnh, rời xa cặn bã nam nhân.
Nàng cũng đã nói nghiêm trọng như thế, cho dù là Hashimoto Nanami luôn luôn có chủ kiến của mình cũng không khỏi tin ba phần.
Lại càng không cần phải nói đến Nishino Nanase mới ở chung với Yeshi Yao hơn một tháng.
Nishida Rika - Shiraishi Mai lại biết cái tên này, tất cả quá khứ bỗng nhiên hiện lên rõ ràng trước mắt, cùng với những chi tiết đã từng xem nhẹ.
Nishida Rika có chìa khóa nhà sensei, lần đầu tiên gặp mặt cũng là trực tiếp mở cửa đi vào.
Thứ hai, Nishida Rika kết hôn có con, nhưng lại l·y h·ôn,có phải có quan hệ với Yeshi Yao hay không?
Thứ ba, sensei đã từng lấy ra ví tiền đưa tiền cho thiếu nữ Joshi Kousei kia, rõ ràng hai người có vô đạo đức quan hệ lui tới.
Tất cả manh mối liên hệ với nhau, tâm hồn Nishino Nanase dần dần dao động.
"Sensei, thật sự là một tên cặn báo. bã sao?"
Không được, trừ phi chính miệng ta nghe được sensei thừa nhận, bằng không ta là tuyệt đối không thể tin được, sensei là cặn bã nam nặng nề như vậy một sự thật.
"Ngươi còn có phương thức liên lạc với bạn học kia không? Ta muốn hẹn nàng ra ngoài gặp một lần." Hashimoto Nanami cảm giác trong lời nói của Shiraishi Mai có chỗ không thật.
Nàng khẳng định còn có chuyện gạt mình, chân tướngtuyệt đối sẽ không đơn giản như thế!
Shiraishi Mai đã từng gặp qua Yeshi Yao? Hay là bọn họ căn bản là quen biết?
Trong ánh mắt Hashimoto Nanami chưa nhìn về phía Shiraishi Mai tràn ngập tò mò cùng thăm dò.
Ba người rầu rĩ ăn xong mì sợi, tuy rằng Nishino Nanase nói là chính mình mời khách nhưng là cuối cùng vẫn là chia đều.
Ba người cùng ngồi tàu điện ngầm sau khi trở về, Nishino Nanase liền cưỡi xe đạp từ trong nhà xuất phát, vốn là cách sensei nhà cũng không xa, đại khái một tiếng đồng hồ sau, tòa nhà cũ kỹ tám tầng nhà trọ đã gần ở trước mắt.
Nishino Nanase đánh giá chung quanh một chút, giống như không có nhìn thấy xe cộ cùng nhân vật khả nghi, nàng cũng không muốn lần nữa bị paparazzi chụp vừa vặn, cho nên lúc ra cửa còn đem mũ bảo vệ của mình lật lên, không chỉ có như thế, nàng còn đeo lên một bộ kính râm.
Nàng vừa định cưỡi đến dưới lầu, lại đột nhiên nhìn thấy một vị mặc OL đồng phục nữ tính trẻ tuổi từ bãi đỗ xe trong góc đi ra, trong tay còn xách theo một túi lớn đồ vật, Nishino Nanase thấy được xanh biếc hành tây từ trong túi chui ra.
"Chắc là rau phải không? Bà nội trợ?"
"Không phải, là người quen - -"
Nishida Rika.
"Mấy giờ rồi?" Nàng nhìn điện thoại, buổi trình diễn thời trang kết thúc lúc chín giờ tối, mà bây giờ đã gần mười giờ.
Đã trễ thế này còn chạy đến nhà sensei nấu cơm? Để nói rằng mối quan hệ giữa hai người là trong sạch, trừ khi Nishino Nanase có ý định trở thành một kẻ ngốc.
Nếu như không phải quan hệ của hai người thân mật đến trình độ nhất định, một vị thiếu phụ l·y d·ị mang theo một đứa nhỏ làm sao có thể không thèm để ý ánh mắt người khác chạy đến nhà trọ của một nam nhân độc thân, hơn nữa còn nấu cơm khuya cho hắn?
Ăn cơm xong bọn họ định làm gì? Ăn gì? Xem tình hình lần trước, hẳn là sẽ uống chút rượu sensei trong nhà còn có một bộ đắt tiền loa thiết bị, hoặc là bọn họ còn có thể nghe ojii - san nhạc jazz, sau đó mượn ý rượu, ôm cùng một chỗ, bọn họ từ trên sofa lăn xuống thảm, quần áo rải rác đến khắp nơi đều là, sensei kia mập mạp thân thể bị thiếu phụ đẫy đà dáng người cưỡi ở dưới thân...
Ta đang nghĩ cái quái gì vậy? Nishino Nanase mặt đỏ tới mang tai, trong lòng nói không nên lời là tư vị gì, khó chịu đến muốn khóc.
Nhưng nàng không thể khóc, như vậy quá mất mặt.
Nữ nhân kia thật không biết xấu hổ, sensei cũng vậy.
Mang tâm tình buồn bực thương cảm như vậy, Nishino Nanase dùng sức đạp xe đạp, quẹo một cái trở về.
Gió lạnh đêm cuối thu đã làm cho nàng cảm giác được có chút lạnh lẽo, cây cối hai bên đường phố bắt đầu rơi xuống lá vàng, bánh xe nghiền qua lá rụng, tựa hồ truyền đến thanh âm vỡ vụn.
Giống như thanh âm trong lòng nàng lúc này.