Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

chương 31: lần đầu thổ lộ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nguyên bản tên chương là vui sướng cùng thất lạc cơ, nhưng ta thấy để như này hợp hơn nhiều…heheh…

“ Ta cùng hắn không có cái gì!”

Long Vân Thấm còn chưa nói xong, nhưng thái độ quýnh lên của nàng ngược lại làm cho sắc mặt Lăng Triệt ngày càng tích tụ khí đen, hắn cũng chưa có nói cái gì nàng đã vội vã giải thích, nếu không phải trong lòng có quỷ thì là gì?

Văn Nhân Mặc..

“Bản vương không có nói ngươi cùng hắn có cái gì.” Lăng Triệt gằn từng tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói. Biểu cảm của nàng rõ ràng là có vấn đề, ánh mắt kia là biểu đạt cho cái gì?

Long Vân Thấm bị hắn ép sát từng bước lui ra sau, cuối cùng bị dồn đến trên vách tường, không còn đường lui nữa đành ngẩng đầu nhìn hắn.

“Ta thực sự cùng hắn không có gì. Ngươi nếu như không tin thì tự tìm hắn mà hỏi.”

Lăng Triệt cười lạnh, khinh thường hừ mũi : “Bản vương không cần hạ thân phận đi hỏi hắn, ngươi cho rằng bản vương rất nhàn rỗi không có việc gì làm.”

Cũng không phải không có chuyện gì, nếu ngươi bận như vậy sao cứ như âm hồn không tan ở trong tẩm cung của ta thế! Nàng cảm thấy lúc trước ngầm đồng ý để Lăng Triệt tiến vào như thế có hay không sai lầm, hiện tại hắn tùy ý ra vào phòng ngủ của nàng nàng cũng hết đường phản bác.

Nhích thân thể ra xa một chút, nàng cực lực tránh đi tiếp xúc của hắn, hơi thở nam nhân này ngày càng tỏa ra nguy hiểm, đêm này nàng không nên chọc giận hắn thì hơn.

Cảm giác được hành động người trước mặt, Lăng Triệt nhìn khoảng cách Long Vân Thấm vừa kéo ra giữa hai người, ánh mắt lộ ra một tia lạnh băng, không nói hai lời liền kéo nàng đến gần, hai tay chống lên vách tường giam cần nàng ở trong. Vừa rồi là hắn không kìm chế được cảm xúc.

“Trâm cài này cho ngươi, về sau chỉ cho ngươi dùng nó.Của Long Thanh Dương ngươi hội cất đi đi.” Đây là cực hạn của hắn, nếu Long Thanh Dương không phải huynh trưởng của nàng, hắn đã trực tiếp tiêu hủy trâm ngọc kia.

“Không có khả năng.” Long Vân Thấm nhất định không nhận mộc trâm này, tuy nàng cùng Lăng Triệt kết mình, nhưng không có nghĩa là hắn có thể điều khiển được tự do của nàng. “Ta sẽ không dùng trâm cài của ngươi.”

Phong tục Nam Hoàng quốc, trừ bỏ người thân trong gia đình, nam tử khác phái tặng trâm cài cho nữ tử, đều là biểu đạt sự ái mộ của mình với nữ tử đó. Lăng Triệt hắn đang đùa giỡn nàng sao?

“Bổn vương cho ngươi cài.” Không chấp nhận nàng cự tuyệt, hắn trực tiếp đem mộc trâm kia cài trên búi tóc nàng, nhìn đến mộc trâm chính mình khắc thành mang trên tóc nàng, hắn cảm thấy cả người đều là thỏa mãn.

Đúng rồi, chính là cảm giác này, hắn thích nàng.

“Về sau, không được để nam nhân khác đưa ngươi trâm cài đầu.” Lăng Triệt không báo trước hôn nhẹ cái trán Long Vân Thấm, giọng điệu bá đạo lại vô cùng nghiêm túc.

Hai bàn tay Long Vân Thấm đang năm chặt hai bên sườn cứng đờ, trừng lớn mắt nhìn động tác bất thường của Lăng Triệt, hắn vừa mới làm cái gì!

“Thế nào, biểu cảm này của ngươi là có ý tứ gì?” Nàng đã không phản kháng, vậy hắn xem như nàng đã cam chịu. Lăng Triệt trực tiếp đem sự việc đơn giản hóa.

“Ngươi, ngươi không phải là thích nam nhân sao?” Long Vân Thấm đột nhiên đẩy hắn ra, đem trâm cài kia rút ra ném xuống đất, cả người giống như bị kinh hách chạy ra xa mấy thước, hoài nghi nhìn Lăng Triệt.

Một phen tình huống nghịch chuyển trực tiếp làm cho nam nhân đang vui sướng đầy mặt kia triệt để hóa đá, lời nói vừa rồi của Long Vân Thấm vẫn còn quanh quẩn bên tai hắn, hắn nhìn đào mộc trâm trên mặt đất, thanh âm càng lúc càng thâm trầm : “Ngươi vừa nói cái gì? Thích nam nhân?”

A, nguyên lai trong lòng nghĩ hắn thành cái người như vậy đấy!

Long Vân Thấm không tự chủ được nuốt nước miếng, đem sự việc này vạch trần ra ngoài quả thực không tốt lắm, nhưng hành vi vừa rồi của Lăng Triệt làm nàng bị kinh hách có chút nói mà không suy nghĩ.

“Ta cái gì cũng chưa nói, ngươi cùng Văn Nhân Mặc như thế nào ta cũng đều không biết.”

Sắc mặt Lăng Triệt hết đen lại xanh, “Bản vương cùng Văn Nhân Mặc?”

“Haha, ngươi yên tâm, ta nhưng là không có để ý gian tình đồng tính gì gì đó..”

Nàng biết phong tục cổ đại rất nghiêm khắc, đoạn tụ chi phích chỉ sợ sẽ bị người đời phỉ nhổ, chê cười thậm tệ, nhưng nàng sẽ không giống bọn họ nghĩ vậy. Lăng Triệt cùng Văn Nhân Mặc đều là người tài hoa, nàng sẽ không mang thành kiến của thời đại này mà nhìn họ.

“Ngươi….Ngô…”

Lời của nàng trực tiếp bị nuốt hết, cả người bị hắn bá đạo ấn lên vách tường, đầu lưỡi truyền đến một trận đau đớn, có cái gì ướt át ấm ấp trườn vào trong miệng nàng. Lăng Triệt bữa bãi cắn mút đôi môi nàng, cứ truy đuổi đầu lưỡi nàng không thôi, nàng muốn tránh đều không được, cuối cùng đành phải chấp nhận.

Ánh mắt nam nhân trước mặt có chút mê ly, nhu tình vụn vặt dần dần tích tụ trong mắt hắn, nhìn đôi môi bị hôn đến sưng đỏ của Long Vân Thấm, tâm tình của Lăng Triệt lúc này tốt không tưởng được.

“Bản vương không thích nam nhân, mặc kệ ngươi là nghe tin đồn này ở đâu, bản vương đã hướng ngươi chứng thực. Còn có, Thấm Nhi, bản vương nói cho ngươi, bản vương đối ngươi động tâm.”

Lăng Triệt đem đào mộc trâm từ trên đất nhặt lên, thổi thôi đi một chút tro bụi, lại một lần nữa vì nàng cài lên búi tóc.

“Tặng ngươi trâm cài ngươi vẫn chưa đủ để hiểu sao? Nha đầu ngốc nhà ngươi sao có thể nghĩ ta thích nam tử?”

Long Vân Thấm mờ mịt vuốt vuốt đôi môi có chút đau, lập tức mạnh mẽ đẩy Lăng Triệt ra. Nàng nghĩ sai lầm rồi sao, nhưng nàng tình nguyện cứ nghĩ sai lầm như vậy cả đời. Nàng chưa bao giờ ngờ được Lăng Triệt lại đối nàng động tâm tư, rõ ràng hắn đối nàng chưa từng có một chút ái muội, không có một chút biểu hiện khác thường nào, thậm chí nàng còn cho rằng bọn họ sẽ có một ngày coi như không quen biết.

Đêm nay, hắn lại đến đưa nàng trâm cài đầu còn có…dám … Đây là cái gì?

Nàng quả thực không hiểu, cũng không muốn hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Trâm cài? Long Vân Thấm lần thứ hai tháo xuống mộc trâm, nàng không có ném ra chính là ra sức niết nó trong tay. Nàng cực lực tránh đi tầm mắt nóng rực của hắn, Lăng Triệt người này thành phủ quá sâu, trong hoàng cung này nàng không nghĩ cùng hắn đụng chạm.

“Sự tình tối nay bản cung chỉ cho rẳng là ngoài ý muốn, Nhiếp Chính vương xin đừng nhắc lại lần thứ hai.”

Tươi cười của Lăng Triệt cứng đờ, hắn nhìn ánh mắt thanh lãnh quen thuộc của nữ tử trước mắt, muốn tiến lên nói một câu gì lại không đủ dũng khí. Nàng hiểu rõ hắn thích nàng, vẫn là gỡ trâm cài cự tuyệt hắn, còn có nàng nói là hiểu lầm.

Nàng, thật sự cự tuyệt!

“Vì sao?”

“Chúng ta vốn là người của hai thế giới, Nhiếp Chính vương cao cao tại thượng, ta không dám trèo cao.” Trong lòng Long Vân Thấm lúc này một mảnh hỗn loạn, nàng bây giờ thực muốn một mình yên tĩnh.

Lăng Triệt trầm mặc hồi lâu, cuối cùng lắc người rời đi.

Long Vân Thấm gần như lập tức đem của sổ đóng lại, cả người nhanh chóng đi đến trên giường. Nàng cuộn tròn lại thân người, hai cánh tay vòng lên ôm lấy hai chân, cảm giác đụng chạm vừa rồi nàng vẫn còn một chút cảm giác, thậm chí khoang miệng nàng còn có mùi hương của hắn.

Nhưng là…. Long Vân Thấm lắc đầu, bọn họ vốn không cùng một thế giới, vốn không nên có bất cứ quan hệ gì. Hơn nữa, nàng không thích chứ ‘thích ‘ kia, thích, vĩnh viễn cũng chỉ là thích.

Ôm vị trí trái tim mình, cảm nhận được từng nhịp đập bên trong đó, Long Vân Thấm âm thầm quyết định, nàng từ nay về sau càng ít tiếp xúc với Lăng Triệt.

Hôm sau, Long Vân Thấm đem mộc trâm kia bỏ vào trong hòm, cùng một chỗ với ngọc trâm của Long Thanh Dương trước kia, nàng quả nhiên là không thích hợp với trâm cài.

“Công chúa, đồ ăn sáng đã chuẩn bị tốt.” Xuân Lan thần sắc chợt lóe, hai cánh môi của công chúa…à…sưng a, đây là… Nàng không phải nha đầu không hiểu chuyện, tự nhiên biết kia là như thế nào phát sinh, bởi vậy chỉ giám âm thần kinh hãi.

Long Vân Thấm đem sắc mặt Xuân Lan thu hết vào trong mắt, nàng bình tĩnh nói : “Việc này chỉ có mình người biết!” Lăng Triệt tối qua dùng sức rất lớn, môi của nàng đến hôm nay vẫn còn chưa hết sưng, hơn nữa nhìn thấy rất rõ ràng, nguyên bản hôm nay nàng muốn đi gặp Long Thanh Dương, hiện tại đành từ chối.

“Ta có chút mệt mỏi, không cần quấy rầy.”

Tâm tình Long Vân Thấm cực thấp, lễ cập kê đã càng ngày càng gần, đến khi nàng ra cung ở thì liền tốt rồi, sẽ không còn liên quan gì đến Lăng Triệt chết tiệt kia nữa.

Long Thanh Dương bên ngoài có chút thất lạc, hắn vốn định hôm nay sẽ dẫn Long Vân Thấm đi thăm ngoại tổ phụ một chút, không nghĩ đến hôm nay nàng không rảnh. Nàng giống như đối với ngoại tổ phụ của hắn rất quan tâm, hắn tự nhiên không khách khí cùng nàng giứoi thiệu.

Truyện Chữ Hay