Chiharu nhìn Maki chạy đến dãy sạp thức ăn rồi nàng cũng đi đến chỗ cửa hàng của Ngư nhân. Trái tim nàng thổn thức khi nghĩ về các món phụ kiện làm từ san hô.
Những đồ trang trí được xếp thành hàng trên một mảnh vải đặt trên quầy. Người bán hàng là một Ngư nhân. Nhìn qua trông cô ấy không khác gì người thường cả, nhưng tai của cô ấy trông giống như vây cá hơn, hết khép rồi mở. Mang cá chạy suốt từ đôi tai của cô ấy xuống vai. Môi mỏng và miệng rộng. Mắt nhỏ. Mái tóc óng ánh dài xuống tận thắt lưng. Cô ấy đứng trên hai chân, nhưng ngón tay và ngón chân đều có màng, và cô ấy có một làn da mạnh mẽ để chống lại ánh mặt trời. Nói cách khác, cô ấy đẹp không tưởng.
Nhiều người lần đầu được thấy Ngư nhân, giống như Chiharu, và tất cả đều đang mơ màng trước người đẹp.
"Chào, cô bé dễ thương. Tới xem mấy món trang sức này đi."
Chiharu sực tỉnh và nhìn xuống quầy.
"Lấy hết cho em."
Và mém nữa là nàng đã nói vậy. Tại vì đồ đẹp quá mà. Nhưng nàng sẽ không nói đâu. Vảy cá có nhiều màu sắc, mỏng và trong suốt như được làm từ gương. Có những đôi bông tai làm từ nhiều lớp vảy mà khi rung lên sẽ phát ra tiếng nhạc. Một cái vòng cổ làm từ san hô màu hồng nhạt được đánh bóng. Một tiếng là không đủ để ngắm hết mọi thứ, Chiharu nghĩ thầm. Và rồi, một cái bóng trùm lên người nàng.
Hửm? Nàng ngẩng đầu lên. Nữ nhân viên vừa nãy giờ không thấy đâu. Thay vào đó là một nam Ngư nhân trẻ, đẹp trai đang đứng kế bên nàng. Chiharu ngẩn ngơ nhìn người đó, thầm ghi chú lại trong đầu, Ngư nhân nam thật là soái.
Và cánh tay của người đó vươn ra, chầm chậm nâng cằm nàng lên, hướng vào ánh mắt ấy.
"Cô gái được Đấng gửi xuống, để ta nhìn mặt nào."
Chiharu đơ người. Khóe mắt nàng đọng lại gì đó. Là tóc của anh ta. Nó đang nhúc nhích. Nó đang ngọ nguậy kìa.
Tóc anh ta di chuyển và nâng phần tóc trước trán của nàng lên. Anh ta chau mày.
"Sao Người lại che mất đôi mắt đen tuyệt trần này? Và cả dấu ấn đầy tình yêu của Đấng nữa. Sao nó lại bị che đi?"
Anh ta thì thào.
"Hả? À, tại vì, ưm..."
Đó là do nàng không muốn bất cẩn làm rớt mất 1 triệu thôi. Nhưng mà, không nói thẳng ra được. Nàng hoảng loạn tìm lí do gì khác để trả lời.
"Ta hiểu. Thế giới của con người thật khó sống. Nào, theo ta. Tên của Người là gì?"
"Ừm, Chiharu."
"Chihaaru."
Ối chết. Nàng lỡ nói rồi. Anh ta lặp lại cái tên một cách trìu mến, rồi đột ngột nhấc bổng nàng lên.
"Hả! Khoan, khoan!"
"Người bơi được không? Không quan trọng, một chuyếc thuyền đã được chuẩn bị sẵn dành cho Người. Sau này tôi sẽ dạy Người học bơi."
"Cái gì, không, chờ đã?"
"Nào, chúng ta hãy đi đến đất nước của tôi thôi. Đừng lo lắng, ở đó cũng có người ở đất liền nữa. Người có thể bỏ niêm phong xuống và sống cuộc đời tự do."
Anh ta lập tức đi thẳng về phía biển. Và ở phía đó, là một đàn Ngư nhân đông khủng hoảng.
"Ôi, đứa trẻ được yêu thương."
"Đứa bé do Đấng cử xuống."
"Ôi, lạy Đấng."
"Đến với chúng ta nào."
Làm gì đây! Làm gì đây! Và một giọng nói vang lên.
"Chiharu!"
"Nè, chờ đó! Anh đang làm cái gì vậy hả!"
Người đàn ông trẻ cau mày và nói.
"Người đi cùng ai khác nữa sao? Hừm? Một cậu bé. Không. Một thiên sứ nữa?"
Chiharu gật đầu lia lịa.
"Bỏ tôi xuống. Chúng tôi còn ba vùng đất phải đến nữa."
"Sao Người phải làm vậy? Sống ở biển là đủ rồi."
"Không-không-không. Tôi là con người. Và chúng tôi đang đi du lịch."
Đúng ra thì, hai nàng mới vừa lên đường có hai tiếng trước thôi.
"Nhưng vì sao? Tôi đến đây sau khi cảm nhận được sự hiện diện của một đứa trẻ được Đấng ưu ái. Và giờ người lại nói là không muốn đi cùng chúng tôi?"
"Chúng tôi cần phải đến gần Thế Giới Hắc Ám và thanh tẩy cho thế giới trước đã."
"Việc đó có thể làm sau. Đã bao lâu rồi mới có một đứa trẻ được yêu thương đến chỗ chúng tôi chứ? Chúng tôi sẽ đưa Người kia đi nữa. Nào, lên đường thôi."
Lúc này, Maki, Kaider và Nyran đã bắt kịp.
"Không đi đâu cả! Tôi biết Ngư nhân các người thích trẻ con, nhưng như thế này là bắt cóc. Cô bé này có việc ở đất nước người Dwarf. Thả cô bé ra."
"Làm ơn thả cháu ra."
Chiharu bồi thêm sau lời của Kaider. Các Ngư nhân buồn bã nhìn hai nàng. Ôi không. Ánh mắt đó, giống hệt như của Điểu nhân vậy. Nàng phải làm rõ chuyện này.
"Bọn cháu sẽ đến thăm mọi người sau khi công chuyện đã hoàn tất. Nên lúc này hãy để cháu đi."
"Và khi nào thì công chuyện của Người sẽ hoàn thành? Ngày mai?"
"Không sớm vậy đâu, nhưng cháu hứa là bọn cháu sẽ trở lại."
Anh ta nhìn qua Maki.
"Chúng cháu hứa."
Maki tuyên thệ. Nam Ngư nhân thở dài và đặt Chiharu xuống. Maki nhanh chóng đến bên bạn mình.
"Nhưng ít nhất Người có thể gặp mặt những thần dân của biển được không?"
Kaider và Nyran dè chừng đi cùng trong lúc Maki và Chiharu được dẫn đến chỗ các Ngư nhân khác. Những bàn tay được đưa ra chạm vào, níu vào, và xoa xoa đầu hai nàng. Việc này tiếp diễn đến tận giờ tàu chạy.
Đây là một phần thuế mà các Thánh Nữ phải bỏ ra. Maki và Chiharu đã làm tốt hết mức nhiệm vụ. [note15570]
"Nào, đến giờ rồi đấy."
Kaider gọi.
"Đứa trẻ được Đấng ưu ái, Người nhớ phải trở lại đây sau khi kết thúc hành trình."
"Vâng, chúng cháu hứa." "Vâng, bọn cháu hứa."
Hai đứa trẻ đáp lời, chia tay mọi người đầy tiếc nuối.
"Nhanh lên!"
Cả nhóm chạy về tàu. Chỗ ngồi của họ vẫn còn trống, họ nhẹ nhõm ngồi xuống.
"Thật là mệt."
"Du lịch thật khó."
"Ahahaha."
Kaider cảm thấy thú vị.
"Không. Nói mấy đứa nghe, thường thì người ta không chạm trán con Trừng Trừng, hay là gặp Ngư nhân bắt cóc nào khi đi du lịch đâu?"
"Các Ngư nhân có vẻ rất thích người, giống như Điểu nhân vậy."
"Ồ, anh không nghĩ vậy. Khoan, các em cũng bị Điểu nhân săn à?"
"Vâng ạ, suýt nữa là họ đã cắp em cháu bay mất."
"Chỉ là tình cờ thôi! Đó là bởi vì em dễ mang đi hơn."
Nyran bật cười.
"Chà, nhìn em giống lắm."
Giống gì? Kể cả vậy thì, cái vụ 'không nghe người khác nói' này... Bọn họ đúng là có não để trên mây, và dưới biển. Chiharu thở dài. Nhưng ít nhất là dễ chịu hơn mấy người ở nội địa. [note15572]
"Mà, em thật sự rất muốn mua gì đó làm quà lưu niệm... Có lẽ đây là ý trời không muốn em tiêu pha quá trớn."
Chiharu càu nhàu. Kaider nhìn nàng với gương mặt sửng sốt.
"Chouze, em vẫn chưa phát hiện sao?"
"Phát hiện gì?"
Anh chàng hất cằm vào Maki, Maki-chan sao? Ồ.
Hai nàng ngạc nhiên nhìn nhau. Họ gắn lên từ lúc nào vậy? Trên tóc, khắp người, và cả trong túi nữa. Chỗ nào cũng đầy những vảy cá. Hở.
"Bọn họ chắn chắn là rất thích hai em đấy."
Hoặc là họ chỉ muốn đánh dấu chủ quyền thôi. Hai nàng lặng lẽ gỡ từng miếng vảy và xếp gọn gàng lại vào túi. Có thể chỗ này sẽ bán được. Hai nàng buộc phải làm vậy, chiếm chỗ quá.
Lại có thêm một sự cố nữa, nhưng ít nhất hai nàng đã tranh thủ được một ít rượu và đồ trang sức. Nên nói chung là mọi việc đều tốt đẹp. Hoặc đó là những gì Maki kết luận. Nhưng tất cả những người Dwarf mà nàng gặp trước giờ đều tử tế và vui tính. Nếu nàng có thể đến được vùng đất của người Dwarf thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Tiếng chuông vang khắp hòn đảo Ngư nhân, báo hiệu giờ tàu rời ga.
=======================================
Ảnh minh họa cho các Ngư nhân. Mà... tạm bỏ qua phần chân đi.