Pan:Hầy, chap này là để bù cho mấy hôm tôi lặn nha các bác. Tình hình là sắp tới bận rồi nên tiến độ không nói trước được, nhưng tôi vẫn sẽ cố ít nhất tuần hai chap(cố vừa thôi nha). Cuối Cùng thì vẫn như mọi khi, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Trans: RandyV
Edit: Pan
___________________________________________________________
Sau khi Onii-chan rời nhà, tôi ngây người ra trước cửa một lúc.
Phải đến vài giây sau, tôi mới thở dài một hơi rồi quay lại phòng khách.
Tôi ngồi xuống rồi ăn nốt bữa sáng trong khi còn ngơ ngác.
“Onii-chan của mình... sẽ đi hẹn hò à...”
Tôi cứ thế lẩm bẩm thành lời những gì mình đang nghĩ trong một lúc lâu.
Về phía Rinke, cô nàng không hề nghĩ rằng mình lại khó chịu đến vậy khi biết anh trai cô là Tsukasa đi hẹn hò.
(Không, anh trai mình đã là sinh viên năm hai cao trung... Nên chuyện anh ấy hẹn hò cùng một cô gái...)
Tôi cứ vừa ăn vừa suy nghĩ vẩn vơ, đến mức cơm trên đĩa đã hết sạch từ lúc nào mà chẳng hay.
Đến khi nhận ra điều này, tôi mới đem chiếc đĩa vào bếp rồi nhúng vào nước.
Bữa sáng của Onii-chan sẽ được bạn anh ấy là Shigemoto Yuuichi ăn, người mà vẫn còn đang trên gác, như anh đã nhắc đến lúc trước.
Rinke đi lên tầng rồi gõ cửa phòng onii-chan của cô.
Cánh cửa mở ra ngay lập tức, và Yuuichi nhìn tôi với vẻ tò mò.
“Hmm? Rinke à, có chuyện gì vậy?”
“Em làm bữa sáng rồi, anh có muốn ăn không?”
“Từ đã, cho anh á?”
“Em làm cho Onii-chan của em, nhưng anh ấy đi mà chẳng ăn.”
“Ồ, anh hiểu rồi. Anh rất biết ơn đấy.”
“Để em mang lên cho anh.”
“Ồ, thế để anh xuống phòng khách cũng được... Mà không, cậu ấy dặn anh không được rời khỏi phòng.”
“...Có sao đâu? Đấy có khi chỉ là anh ấy đùa thôi.”
“Thật sao? Vậy anh có thể ăn ở phòng khách chứ?”
“Được mà, em không phiền đâu.”
Và rồi cả hai người họ xuống phòng khách.
“Mmm! Ngon thật đấy, Rinke ạ!”
“Cảm ơn anh...”
Rinke cảm ơn cậu ấy trong khi rửa bát.
“...Rinke này, em ổn chứ?”
“Eh...?”
Yuuichi, người đã quan sát Rinke, hỏi trong khi ăn bữa sáng.
“Em ổn chứ? Trông em có vẻ hơi sững sờ đấy.”
“Không... về chuyện đó. Yuuichi-san này, anh có biết anh em đi hẹn hò với ai không?”
“Phải, anh có biết. Cậu ấy học cùng lớp anh tên là Shimada Sei.”
“Shimada... Sei...”
Rõ ràng rồi, Onii-chan đúng thực sự là đi chơi với một cô gái.
“Onii-chan có đang hẹn hò với người đó không?”
Rinke đã vô cùng do dự và lo lắng khi hỏi câu ấy, nhưng cô đã nói ra được băn khoăn trong lòng rồi.
“Không, anh không nghĩ họ đang hẹn hò đâu, ít nhất là chưa.”
“Ph-Phải rồi nhỉ... chưa á?”
Tôi đã suýt cảm thấy nhẹ nhõm khi biết hai người ấy chưa hẹn hò, nhưng những gì anh ấy nói sau đó vướng lại trong tôi, và nhịp tim tôi trở nên hỗn loạn.
“Phải đấy, Tsukasa hình như đã tỏ tình với cậu ấy rồi.”
“Huh...?”
Rinke mở to mắt khi cô nghe được điều ấy.
“Có đúng không vậy... Anh ấy đã tỏ tình á?”
“Đúng mà, Tsukasa kể vậy. Nên anh cũng khá chắc đấy là thật.”
“L-Là vậy sao...”
Cô bé chưa bao giờ nghĩ rằng người anh trai mình, Tsukasa, ngày nào đó sẽ tỏ tình với một cô gái.
“Cảm ơn em vì bữa ăn. Nó ngon lắm, Rinke-chan ạ.”
“Ồ... cảm ơn anh. Đưa em cái đĩa với.”
“Để anh rửa cho Rinke-chan. Trông em có vẻ hơi mất tập trung, nên anh lo em đánh rơi đĩa lắm.”
“Cảm ơn anh...”
Yuuichi đứng trước bồn rửa bát thay Rinke, và rửa luôn cả đĩa cho cô.
“Để anh lo cho, em về phòng nghỉ đi.”
“Vậy thì, em sẽ nhận lòng tốt của anh vậy. Khi nào rửa xong, anh nhớ lấy khăn lau qua một lượt rồi để đó cho em nhé.”
“Đã hiểu.”
Nói xong, Rinke rời phòng và lên gác.
“...Em ấy trông có vẻ chán nản sao ấy, khi mà nghe rằng Tsuksa đã có người thương. Có vẻ như không chỉ Tsukasa nhỉ. Đến cả Rinke cũng là Brocon cơ đấy.”
Yuuichi chầm chậm rửa đĩa trong khi lẩm bẩm như vậy với bản thân.
Trong khi đó, sau khi đã lên tầng và vào phòng mình, Rinke gục mặt xuống giường.
Gương mặt cô xoay sang một bên và nhìn vào bức tường... nơi phòng của Tsukasa.
“Onii-chan baka”
-Anh đã khen rằng em dễ thương mà.
Rinke vùi mặt vào gối, rên rỉ “Uuu!”.
Em tưởng anh nói anh yêu em mà, Onii-chan. [note37056][note37057]