Ở đây có một bộ bàn ghế xa hoa mà tôi chưa bao giờ để ý đến luôn. Tôi liền ngồi xuống và đợi cho tới khi Eve quay trở lại. Cô ấy đang đẩy một cái xe con màu bạc để mang theo trà. Cái ấm đang đựng nước nóng bên trong và lá trà được thêm vào trước mắt tôi và sau đó cô bé rót trà vào một cái tách. Cái tách đã được làm ấm sẵn, cùng với nhiệt độ hoàn hảo và lượng nước vừa phải tạo nên một hương thơm tuyệt vời. Cạnh đó còn có cả chanh và sữa và tôi liền chọn sữa. Với ba viên đường.
Một hương vị ngọt ngào và đậm đà lan tỏa trên đầu lưỡi của tôi.
Đúng là không ngoa khi cô bé khá tự tin về khả năng phục vụ của mình, và đã làm cho vị giác của chủ nhân cô rất hài lòng.
Thông minh và rất trung thành. Có lẽ tôi đã thật sự nhận được thuộc hạ tuyệt vời nhất có thể rồi. Tôi nhâm nhi và uống hết tách trà với sự hài lòng nhưng liền bảo Eve ngưng lại trước khi cô bé rót thêm tách thứ hai.
“Trà như thế đã đủ rồi. Giờ thì cùng bàn về chiến thuật nào.”
“Vâng ạ.”
Eve trả lời với một cái cúi đầu thấp.
“Giờ thì Nữ Thần đã rời đi rồi, ta phải dựa vào em thôi, Eve."
“Ngài cứ dùng em thoải mái đi ạ. Em sẽ sẵn sàng chết nếu người ra lệnh. Và sẽ phục vụ ngài vào buổi tối nếu ngài muốn ạ.”
“Em thật sự rất trung thành đó. Em còn tình nguyện dâng cả cuộc đời của em nữa.”
Nhưng mà, tôi vẫn tiếp tục.
“Ta không có thấp hèn đến mức ra lệnh đó đâu. Ta khá là chắc đấy, nên em cứ tập trung vào việc làm thư kí cho ta là được rồi.”
“Chắc chắn rồi ạ.”
Cô bé gật đầu mà không biểu lộ một chút chần chừ.
“Hmm, quay về chủ đề chính khi nãy nào. Nữ Thần bảo rằng ta nên mở rộng lâu đài này. Nhưng ta cần phải có nguyên liệu để làm điều đó. Kho của chúng ta thế nào?”
“Khá giới hạn. Chúng ta không thể dựa vào nó quá lâu được.”
“Vậy ta nên gia tăng nguyên liệu trước nhỉ.”
“Em đồng ý.”
“Liệu có cách nào không?”
“Ngàu có thể xây thêm một nông trại bên trong lâu đài. Hoặc mở rộng thị trấn, gia tăng dân số, và tăng thuế. Triệu hồi một đội quân, dùng chúng để thu hoạch hoặc cướp bóc. Đấy là những phương pháp thông thường ạ.”
“Ta cho rằng lựa chọn cuối cùng là nhanh nhất nhỉ.”
“Vâng.”
“Hiện giờ, lâu đài này hoàn toàn không được phòng vệ. Nên bắt đầu từ một đội quân là cần thiết nhất. Được, ta đã quyết định. Ta sẽ tạo ra một binh đoàn hùng mạnh nhất.”
“Thật là tuyệt vời, thưa chủ nhân.”
“Ta thường sẽ chọn chất lượng hơn số lượng, nhưng ta đang cần số lượng ngay bây giờ. Ta muốn gầy dựng nên một quân đoàn không thể lay chuyển được.”
“Một quân đoàn?”
“Phải. Thứ có thể đánh vào tâm trí của những Quỷ Vương khác và khiến bọn chúng phải suy nghĩ kĩ trước khi tấn công chúng ta.”
“Vậy thì ngài phải dùng nguyên liệu tốt và tạo ra nó thôi.”
“Tốt lắm. Mang nguyên liệu ra đây cho ta.”
“Vâng thưa ngài.”
Cô bé rời đi để lấy nguyên liệu. Vài phút sau, những nguyên liệu được bày ra trên bàn gồm:
-Mandragora (cây khoai ma)
-Light Scarab (Bọ Hung)
-Ash Tree (Cây Tần bì)
-Lá Cây Thế Giới
-Xương Huyền Bí
Và vân vân.
Tôi kết hợp chúng lại rồi cho vào cái vạc.
Những sự kết hợp ấy đều là cảm hứng của tôi. Nói cách khác thì, ngẫu nhiên ấy mà. Nhưng có vẻ như là suy nghĩ quá nhiều về nghi thức triệu hồi này cũng chẳng đem lại lợi ích gì nhiều cả. Tất nhiên, lũ ma thú sẽ thay đổi dựa vào nguyên liệu, nhưng mỗi công thức đều sẽ cho những kết quả khác nhau.
Ta không thể tạo lại những ma thú giống nhau khi chỉ dùng những nguyên liệu tương tự.
Ta sẽ phải thử nghiệm nhiều lần và phải dựa vào kinh nghiệm bản thân nữa.
Đầu tiên tôi cho Xương Huyền Bí và cây Khoai Ma vào trong cái vạc.
Tôi sử dụng ý chí của mình trong khi ma lực tuôn chảy từ bên trong tôi.
Rồi tôi suy nghĩ về quân đội lý tưởng của mình.
Thứ mà tôi cần sẽ bao gồm ý chí sắt đá không dễ bị đánh bại và khả năng gây ra sự kinh hãi.
Tôi sẽ cần những binh lính gan góc để thực hiện điều đó.
Cả sức mạnh để tiến công kể cả khi đồng đội của chúng đang ngã xuống.
Một tinh thần chiến đấu bền bỉ kể cả khi chúng đang bị thương.
Tôi cảm giác có vẻ hơi quá sức để triệu hồi bọn Goblins hay Orcs. Và thế là tôi tưởng tượng ra lính Skeleton. Và hình ảnh đó dần thành hình.
Khói bay lên từ cái vạc và những cổ tự xuất hiện.
ĐỘ HIẾM : Đồng ★
Chủng tộc: Âm binh, Skeleton Warrior
Nghề: Chiến Binh
Chiến Lực: 82
Kĩ Năng: Hồi Phục
Những khúc xương trắng toát phóng ra từ cái vạc. Chúng kêu lách cách và hợp lại để tạo nên hình dạng con người. Khi chúng mang theo kiếm và khiên, chúng trông như những chiến binh khá ngầu lòi vậy.
Chiến binh Skeleton.
Chiến lực của chúng còn thấp hơn cả thư kí Eve của tôi nữa, nhưng số lượng của chúng đã bù đắp khiếm khuyết đó. Có tổng cộng 30 con cả thảy. Tôi không chắc là tôi nên tính toán ra sao, nhưng đơn giản nhất thì, 82x30 sẽ bằng 2460 chiến lực cả thảy.
Tôi biết chúng sẽ phục vụ cho tôi rất tốt, nhưng chúng không thể giao tiếp với tôi được.
“…”
“…”
“…”
Khi cả 30 bộ xương nhìn chằm chằm vào tôi cùng lúc, bầu không khí có thể trở nên khó xử, và thế là tôi quyết định đưa ra lệnh đầu tiên. 10 đứa sẽ canh gác Lâu Đài Quỷ Vương. 10 đứa khác sẽ đi tuần ở Thị Trấn Lâu Đài. Và 10 đứa còn lại sẽ ở bên cạnh tôi.
Tôi sẽ sử dụng chúng như một lực lượng đặc nhiệm để thu thập nguyên liệu và xâm chiếm nơi khác. Thế nhưng, con số 10 thì vẫn là con số khá ít ỏi. Chắc chắn không hề đủ. Tôi sẽ phải triệu hồi thêm ma thú nữa vậy.
Tôi nghĩ thế.
Tôi cho Cây Tần Bì và Lá cây Thế Giới vào trong cái vạc. Lần này tôi không thèm suy nghĩ gì nữa là. Tôi không thể hình dung được thứ gì sẽ xuất hiện từ gỗ và lá cây nữa. Nhưng tôi lại muốn có thêm binh lính. Và binh lính sẽ là thứ mà tôi sẽ nhận được đây.
Độ Hiếm: Bạc ★★
Chủng tộc: Golem Gỗ
Nghề: Chiến Binh Golem
Chiến lực: 322
Kĩ Năng: Không có.
Lần này một làn khói cực kì dày đặc tỏa ra từ cái vạc và lấp đầy căn phòng. Khi làn khói tan biến, thì trước mặt là 3 con Golem Gỗ đứng sừng sững ở đó. Chúng cũng không thể giao tiếp, nên cũng chả có câu “Hân hạnh được gặp Ngài”, nhưng chúng vẫn nghe theo lệnh của tôi là được rồi.
“Thật tuyệt vời. Không ngờ ngài có thể tạo ra những con Golem mạnh mẽ đến thế. Tuyệt vời lắm thưa chủ nhân.”
Cô bé ca ngợi hết lời.
“Giờ thì ta đã có binh lính rồi. Tiếp theo, ta phải thu thập nguyên liệu thôi. Và là một người thực tế như ta, ta sẽ sử dụng mánh khóe để thực hiện điều đó.
“Một ý kiến tuyệt vời thưa ngài.”
Eve cúi đầu. Cái mũ trắng hạ xuống.
Cô bé trông thật là dễ thương với bộ đồ hầu gái ấy quá.
*-*-*-*-*-*-*
Mr. Kuro
*-*-*-*-*-*-*