Từ tứ chi rồi đến cơ thể của một cô gái dần xuất hiện từ cái vạc. Cô ấy đang khỏa thân kìa. Cứ như là vừa được sinh ra ấy nhỉ.
Tôi không chắc là phải đưa mắt nhìn vào đâu, nhưng Nữ Thần bảo, ‘Một thằng đàn ông thì không nên liếc nhìn như thế,’ và thế là tôi nhìn ra chỗ khác.
Tôi có thể nghe âm thanh xào xạc ở phía sau lưng mình. Nữ Thần đã chuẩn bị quần áo sẵn rồi và nữ thư kí có vẻ như đang luồn tay vào bên trong tay áo.
“Woah, ngực của ngươi còn to hơn của ta nữa.” (Trans: :v, tội nghiệp bé Thần loli)
Tôi vô tình nghe thấy mất tiêu. Sau một lúc họ nói tôi có thể quay mặt lại và tôi liền làm thế. Trước mặt tôi là một cô bé trong bộ đồ hầu gái. Cô bé trông có vẻ như đang ở cỡ 15, 16 tuổi gì đó. Cô còn có một mái tóc màu bạc được cột lên khá gọn gàng.
Chuyện này có vẻ khá kì lạ khi con bé vừa sinh ra đã có tóc để buộc lên rồi, nhưng khi mà suy xét kĩ hơn thì việc cô ấy sinh ra mà không phải là em bé còn lạ kì hơn nữa.
Tôi cho rằng đây là phước lành của Nữ Thần. Tôi nghĩ thế, nhưng Nữ Thần đã phủ nhận điều này.
“Đấy là bởi cái bình Klein đã được đặt trong Lâu Đài Quỷ Vương này đấy. Những “cái bình” này nằm bên trong mỗi Lâu Đài Quỷ Vương, và chúng sẽ cho phép ngươi triệu hồi ma thú như thế này với đúng nguyên vật liệu và ma thuật đó.”
“Ma thú?”
Tôi nhìn về phía cô hầu gái.
“Đúng, đây là một người thuộc ma tộc. Thấy không, cô ấy có một cái đuôi xuất hiện từ phía dưới lưng kìa. Và không phải đó là dấu vết trên đùi cô ấy sao?”
“Bề tôi không nhìn chằm chằm đến mức đó đâu.”
“Đúng là một người đàn ông đích thực. Ngươi muốn xem vết bớt đó không?
“Thế thì bề tôi cũng không ngại đâu.”
Tôi nói một cách bỡn cợt.
Đấy là một câu nói đùa đấy. Đây là thế giới mà Nữ Thần có tồn tại, và tôi có thể sử dụng ma thuật vô song. Và bây giờ tôi đã làm quen với hiện thực đang bao gồm cả ma thú lẫn ma tộc. Nhưng có vẻ như cô bé này không hề hiểu lời đùa đó chút nào cả.
“Vâng, thưa chủ nhân. Em sẽ cho ngài thấy dấu vết này để ngài có thể xác nhận rằng em là một ma tộc.”
Cô ấy liền kéo váy mình lên.
Đúng thật là có một loại cổ ngữ ma thuật đang phát sáng ở đấy.
Tôi liếc thật nhanh.
“Thế là đủ rồi…” Và bảo cô bé để váy xuống lại.
Cô ấy cúi chào. Có vẻ như là cô bé sẽ nghe theo mọi mệnh lệnh mà tôi sẽ đưa ra. Cô ấy cũng có thể tự sát nếu như tôi lỡ đùa mà kêu cô ấy làm thế. Có lẽ tôi nên cẩn thận khi phát ngôn trong lúc say rượu quá. Sau khi quyết định như thế, tôi bắt đầu hỏi thăm cô ấy. Tôi đáng lẽ ra có thể hỏi Nữ Thần, nhưng bé hầu gái này đúng ra là một kiểu hình thư kí thông minh nhỉ. Và tôi muốn dựa vào cô ấy càng sớm càng tốt.
“Vậy, cô em đằng kia ơi.”
“Ngài đang cho gọi em sao?”
“Phải… Ahh, gọi vậy thì có hơi mông lung quá.”
“Vâng, đúng là như vậy. Cấp dưới của ngài cũng sẽ tăng lên dần từ bây giờ thôi. Em sẽ rất biết ơn nếu ngài ban cho em một cái tên.”
“Vậy thì em sẽ được gọi là Eve nhé.”
“Eve?”
“Em không thích nó à?”
“Không phải ạ, nhưng, nó có nghĩa là gì vậy?”
“Có một thế giới khác gọi là ‘Trái Đất’ mà ta đã nghiên cứu. Đây là tên của một trong những tôn giáo của nơi đó. Cô ấy được cho là người phụ nữ đầu tiên đã từng xuất hiện đó."
“Em đã hiểu rồi. Và em là người đầu tiên mà ngài đã tạo ra, và thế là ngài đã ban tặng cho em cái tên ấy nhỉ.”
Nói chính xác hơn thì, Nữ Thần đã tạo ra cô bé, nhưng nó vẫn sử dụng tóc của tôi. Và cô bé là tay sai đầu tiên của tôi, nên tôi cũng có chút hứng thú ở đây.
“Um, là như thế đó. Giờ thì em đã có tên rồi, bắt đầu làm việc tốt nhé.”
“Vâng ạ.”
Eve cúi chào một cách tôn kính.
“Điều đầu tiên mà ta muốn biết là năng lực của em. Em có thể làm gì đây, Eve?”
“Em là một thư kí ạ. Em có lẽ không phù hợp ở chiến trường cho lắm, nhưng em không thua một ai trong lĩnh vực kiến thức đâu ạ.”
“Có lẽ là một cuốn bách khoa di động chăng?”
“Một cuốn bách khoa có thể phục vụ ngài nếu ngài vui lòng ạ. Ngoài tri thức của em ra, em rất tự tin với khả năng hầu gái của mình.”
“Vậy em có thể lo công việc nhà cửa nhỉ. Khả năng đó sẽ hữu dụng đây. Nhưng mà, kiến thức của em bây giờ quan trọng hơn nhiều. Hmm, em nói đã nói là em không được trang bị nhiều cho việc chiến đấu, nhưng liệu ta có thể triệu hồi ma thú từ cái vạc phù hợp với việc đó hơn không?”
“Vâng, ngài có thể làm điều đó. Nếu ngài có đủ nguyên liệu và ma thuật ạ.”
“Chà, vậy ta nên làm thế nhé.”
“Em khuyên ngài nên làm thế. Lâu đài này đang thiếu nhân lực đấy ạ.”
“Có một loại xếp hạng gọi là “Độ Hiếm”. Nữ Thần rất hào hứng khi cô ấy thấy Độ Hiếm của em đó.”
Bản thân Nữ Thần liền trả lời tiếp cho câu đó.
“Oh, chuyện đó à. Mỗi ma thú được triệu hồi sẽ được đánh giá bởi độ hiếm của chúng.
Bắt đầu từ thấp nhất:
Đồng ☆
Bạc ☆☆
Vàng kim ☆☆☆
Mithril ☆☆☆☆
Huyền Thoại ☆☆☆☆☆
“Là như thế đấy.”
“Thật là tuyệt vời. Eve có độ hiếm cao nhất luôn.”
“Chuẩn chuẩn. Kể cả Nữ Thần ta đây cũng sẽ nhảy cẩng lên nếu ta có thể tạo ra một chủng Huyền Thoại luôn đấy.
“Bề tôi đã hiểu rồi. Ma thú được triệu hồi với mức độ hiếm khác nhau. Và càng hiếm thì càng mạnh nhỉ.”
“Chính xác.”
Nữ Thần trả lời với nụ cười trên môi.
“Đúng thật là ấn tượng khi ngươi đã có thể sở hữu chủng Huyền Thoại ngay lần thử đầu tiên luôn đó. Đúng là ngươi sinh ra để làm anh hùng mà.”
“Bề tôi nghĩ là ‘kẻ phản diện’ mới đúng. Bề tôi là một Quỷ Vương cơ mà.”
“Cũng đúng. Vậy thì trở thành kẻ phản diện vĩ đại nhất đi nhé.”
Nữ Thần cười khúc khích và cuối cùng cũng nói:
“Thôi, ta nên rời đi là vừa. Ngươi có thể nghe phần còn lại từ cô bé thư kí đằng kia. Và ráng cố hết sức để mở rộng lâu đài nhé.”
“Bề tôi thật sự không muốn người đi, nhưng bề tôi sẽ cố gắng. Vậy thì, chúng ta sẽ không bao giờ gặp nhau nữa ư?”
“Oh, tất nhiên là không rồi. Ta chắc là chúng ta sẽ gặp lại sau mỗi sự kiện lớn thôi (Trans: bản Eng là after each milestone).”
“Bề tôi đã rõ. Vậy thì, tạm biệt người nhé.”
“Hm? Ngươi đưa tay ra để làm gì thế?
“Đây là cách chào hỏi từ thế giới cũ của bề tôi. Một cái bắt tay thôi, mà bề tôi cũng không rõ nó có phổ biến ở đây hay không nữa.”
“Oh, bắt tay à. Ở đây người ta cũng làm thế. Nhưng với vương quốc của các vị thần thì không hẳn.
Nhưng mà, cô ấy vẫn nắm lấy bàn tay của tôi. Đấy là một bàn tay mềm mại, đầy nữ tính.
“Tạm biệt nhé. Ta tin là ngươi sẽ trở thành Quỷ Vương Tối Cao thôi.
“Bề tôi sẽ cố gắng.”
Cô ấy chào ‘bye-bye’ trong khi không gian bắt đầu biến dạng và rồi cô ấy biến mất.
Một Nữ Thần lúc đến lẫn lúc đi đều đột ngột như nhau.
Cô ấy có vẻ như thích thoắt ẩn thoắt hiện như thế. Cô ấy còn nói chúng ta sẽ gặp lại nhau, và tôi cũng không cảm thấy một chút gì là buồn bã khi thấy cô ấy rời đi.
Giờ thì cô ấy đã biến mất, tôi nhìn về phía cô hầu gái lần nữa.
“Được rồi, bắt đầu họp chiến thuật nào. Ta thấy ngoài kiến thức của em ra, em cũng có năng lực về chiến lược và chính trị nữa nhỉ.
“Vâng ạ, thưa chủ nhân. Ngài có một đôi mắt thật sáng suốt.”
Cô bé cười đồng ý, nhưng sau đó lại thêm rằng có một chuyện cần phải làm trước khi chúng tôi bắt đầu.
Cô ấy cần phải phục vụ chủ nhân một tách trà nóng. Một người hầu gái đầy lòng tự trọng như cô không cho phép cuộc họp bắt đầu mà không có một tách trà nào cả.
Chuyện này có hơi phiền phức, nhưng tôi vẫn cho phép cô bé làm thế. Và tôi cũng muốn thưởng thức xem trà ở thế giới này có vị như thế nào nữa.
*-*-*-*-*-*-*-*-*
Mr. Kuro
*-*-*-*-*-*-*-*-*