Bash im lặng.
Chị gái của Judith.
Anh hùng Orc không hề biết gì về người chị gái, nhưng anh có thể hình dung ra cô ấy là người như thế nào.
Chị của Judith chắc hẳn là một quý cô vô cùng xinh đẹp.
Thêm một nữ hiệp sĩ xinh đẹp nữa…
Chỉ có một số phận duy nhất khi cô ấy rơi vào tay Orc.
Vào thời điểm đó, không ai quan tâm tới việc hiếp dâm.
Với tộc Orc, đó là cách đối xử thông thường với các nữ tù binh - bắt giữ và cưỡng hiếp.
Khi hòa ước được ký kết và ban hành, trong đó bao gồm lệnh cấm hiếp dâm, một trong các đại biểu của loài người, Lily Đẫm máu (Blood-Stained Lily), đã hạ gục một tên Orc và phát biểu.
‘Lũ Orc các ngươi đã chà đạp lên lòng tự tôn của những nữ chiến binh thuộc chủng tộc khác khi hiếp dâm họ! Các ngươi còn dám tự nhận mình là những chiến binh chân chính hay sao? Một nữ chiến binh khi đã bước ra tiền tuyến đều đáng được tôn trọng và được đối xử như một nam chiến binh! Họ đã sẵn sàng chấp nhận cái chết! Không được phép nhục mạ họ! Hãy để họ chết trong danh dự!’
Dù đám Orc hiểu rõ hậu quả của những việc mình đã làm, vẫn còn những kẻ không thể kìm chế ham muốn của bản thân, những kẻ lỳ lợm không chịu thay đổi, và những kẻ lo ngại về việc duy trì nòi giống của tộc Orc.
Không phải mọi Orc đều như vậy.
‘Tôi đã luôn căm ghét Orc, lũ Orc đã cướp đi chị gái của tôi. Người chị thông minh, đứng đắn, tuyệt vời của tôi. Người chị mà tôi luôn ngưỡng mộ…’
Khuôn mặt Judith tràn đầy vẻ căm giận, giống như lần đầu tiên cô gặp Bash.
Cô ghê tởm lũ Orc.
Cô muốn giết hết tất cả bọn chúng.
Cô căm ghét lũ Orc nhiều tới mức mọi người gần như có thể nghe thấy mọi suy nghĩ của cô.
Tuy nhiên, biểu cảm của Judith nhanh chóng dịu lại.
‘Nhưng tôi đã suy nghĩ khác. Giờ đây tôi đã biết rằng có những Orc tốt ở ngoài kia. Giống như anh vậy.’
Sự thù ghét của cô với tộc Orc sẽ không bao giờ biến mất.
Nhưng những gì xảy ra hôm nay đã khắc sâu vào trái tim cô.
Biểu cảm của Judith đã nói lên điều đó.
Câu chuyện của cô không tác động nhiều tới Bash, nhưng Zell đã nhận ra điều gì đó.
Nàng tiên bay tới gần tai Bash và thì thầm.
(Ngài Bash, có lẽ chúng ta thất bại rồi.)
(…Oh? Không phải cô ấy nói tôi là một người tốt sao? Mọi chuyện sẽ ổn thôi.)
(Không, không, không, vấn đề không phải ở đó, mà ở chỗ ngài là một Orc. Cô gái này sẽ không đời nào đồng ý làm chuyện đó với một Orc. Chắc hẳn ngài cũng có một danh sách những chủng tộc mà mình sẽ không bao giờ kết đôi với họ, đúng không?)
Bash có một danh sách những chủng tộc mà anh sẽ không bao giờ làm tình với họ.
Một trong số đó- Người thằn lằn (Lizardmen).
Anh không bao giờ muốn giao phối với một loài bò sát.
Thậm chí còn khó có thể phân biệt nổi trong số họ đâu là đàn ông và đâu là đàn bà.
Thứ hai trong danh sách, loài Ong sát thủ (Killer Bees).
Họ đơn giản là ong, và họ chỉ sinh ra ong con. Kể cả bộ gen mạnh mẽ của loài Orc cũng không thể thay đổi điều đó.
Thêm vào đó, Khi Ong sát thủ cái có thai, cô ta sẽ ăn thịt bạn tình của mình.
Bash không muốn lần đầu tiên mình giao phối cũng là lần duy nhất.
Và còn nhiều chủng tộc khác nữa không phù hợp cho việc duy trì nòi giống.
Với Judith, Orc là một trong số đó. Việc kết hôn với cô ấy là điều không thể.
(Nghe này. Ngài không thể cưới cô ấy làm vợ, nhưng cô ấy sẽ vẫn coi ngài là một người đàn ông tốt! Ngài vẫn còn cơ hội ở đây! Ngài có biết phụ nữ loài người có rất nhiều bạn không? Có thể cô ấy sẽ giới thiệu cho ngài một ai đó đồng ý kết hôn với Orc đó!)
(Tôi hiểu rồi!)
Một hàng dài những nữ kỵ sĩ xinh đẹp giống Juidth hiện lên trong tâm trí Bash.
Anh yêu mến từng người trong số họ.
Qủa là đáng thất vọng khi không thể có được Judith, những miễn là anh vẫn tìm được một nữ kỵ sĩ xinh đẹp thì mọi chuyện đều ổn cả.
(Oh, nhưng ngài không thể đề nghị cô ấy giới thiệu cho mình một người khác được. Phụ nữ loài người không thích như vậy đâu. Cô ấy sẽ nổi giận nếu ngài chuyển đối tượng quá nhanh đó.)
(Vậy, tôi nên nói thế nào?)
(À… ừm… A! Tôi biết rồi! Hãy thử nói rằng ngài ‘đang tìm kiếm một người nào đó’.)
Bash gật đầu.
Anh luôn có thể dựa vào Zell.
Nếu chỉ có một mình, anh sẽ không bao giờ có thể xử lý những tình huống như thế này.
‘Judith, có chuyện này tôi cần em giúp.’
‘Có chuyện gì vây ?’
‘Tôi đang tìm kiếm một vài người, giống như tôi đã làm ở Krassel này. Em có thể giúp tôi không ?’
Judith ngẩng đầu, cô bối rối trước câu hỏi của Bash.
Cô quay lại nhìn Houston và bất ngờ trước phản ứng của ông.
Vị Chỉ huy Hiệp sĩ, người vẫn đang im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người họ, khẽ gật đầu.
‘Nếu vậy thì tôi có thể giúp anh đấy.’
‘Huh… ông có thể sao ?’
‘Tôi là Chỉ huy Hiệp sĩ của Krassel. Luôn cảnh giác với những sự việc xảy ra trên thế giới và thu thập thông tin là một phần trách nhiệm của tôi.’
Với tư cách là Chỉ huy Hiệp sĩ, cấp bậc của Houston ngang với một Tướng quân Orc.
Và một Tướng quân tốt luôn quan tâm đến cấp dưới của mình.
Một người không thể trợ giúp cho cấp dưới của mình sẽ không bao giờ có thể trở thành một Tướng quân.
Orc có thể là một loài đơn giản, nhưng chúng không ngu ngốc.
Chúng biết những phẩm chất cần có của một người chỉ huy.
Bash dù là một chiến binh vĩ đại, nhưng không có nghĩa anh sẽ trở thành một người chỉ huy vĩ đại.
Anh hùng hiểu rằng vị Chỉ huy Hiệp sĩ chắc hẳn rất thân quen với những nữ kỵ sĩ làm việc dưới trướng của ông.
‘Anh nên đi tới Vùng đất của Elf- Lâm trấn Siwanasi. Tôi chắc anh sẽ tìm thấy điều mình cần ở đó.’
‘Oh, Elf ư… ?’
Đó không phải lời giới thiệu mà anh mong đợi.
Bash đã hi vọng một cuộc gặp gỡ với những nữ hiệp sĩ khác.
Nhưng Elf thì cũng tốt thôi.
Họ không có cơ thể đầy đặn như loài người, nhưng họ có thể kết hợp khá tốt với Orc. Hơn nữa, con của họ có tiềm năng sử dụng phép thuật mạnh mẽ. Elf là một lựa chọn không tồi.
Họ được nhiều người biết đến vì có tuổi thọ cao, cơ thể khỏe mạnh, và vô số mỹ nhân.
Tuy nhiên, vài Orc không thích Elf. Chúng cho rằng họ chỉ có da bọc xương.
Bash không nằm trong số đó.
Không có elf nào nằm trong Khu sinh sản của Orc. Một người vợ elf sẽ là một người vợ độc nhất vô nhị, xứng với danh hiệu Anh hùng của Bash.
(Elf à? Không tệ đâu thưa ngài!)
(Được! Vậy chúng ta hãy khởi hành ngay thôi.)
Sau khi tìm được mục tiêu mới, Bash quay lưng bước đi.
Houston bất ngờ trước hành động của anh.
‘Khoan đã, anh đi đâu vậy?’
‘Tới rừng Siwanasi.’
Khu rừng Siwanasi cách đây không xa. Từ vị trí của họ, con đường tới đó ngược hướng với đường trở lại Krassel.
Không có lý do gì để quay lại Krassel.
‘Sao anh không dành lại một đêm ở Krassel? Anh luôn được chào đón ở đây!’
‘Tôi không có thời gian cho việc đó.’
Bash muốn tạm biệt trinh tiết của mình càng sớm càng tốt.
Cơ hội đang chờ đợi anh ở rừng Siwanasi, do đó anh không được chậm trễ một giây phút nào nữa.
‘Tôi nghĩ đêm nay chúng ta có thể ăn mừng chiến thắng ở quán rượu.’
‘Vẫn còn quá sớm để ăn mừng. Tôi vẫn chưa đạt được mục tiêu của mình.’
Houston muốn níu giữ Bash thêm một chút nữa, nhưng ông chỉ đành mỉm cười chấp nhận.
‘Anh nói đúng. Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ không giữ anh lại nữa.’
Khi những chiến binh nhận thấy Bash sắp rời đi, họ quay lại nhìn anh với ánh mắt tò mò pha chút lo lắng.
Nhưng cả Houston và Judith đều im lặng.
Tất cả bọn họ lặng lẽ nhìn theo bóng lưng của anh.
Cho tới khi Judith bước lên.
‘Ngài Bash!’
Bash dừng lại.
Trong lòng anh tràn ngập hi vọng.
‘Cầu mong thần may mắn luôn mỉm cười với anh!’
Mọi hi vọng tan biến nhanh như khi chúng xuất hiện.
Vị Anh hùng gật đầu đáp trả và chậm rãi bước đi.
Mục tiêu mới: Lâm trấn Siwanasi.