Nương Tử Nhà Ta Là Chư Thiên Đại Lão

chương 42: thảo tuyết hồi ức (6)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 42: Thảo Tuyết hồi ức (6)

Cả ba nữ hài lúc này đã đi tới Xuân Hương Tửu nơi mà mẫu thân của Thảo Tuyết làm việc.

Ở đây không gì hơn là khách đông nghìn nghịt,đến cái cửa cũng lớn tới khó mà tin được.Bên trong Tửu Lâu này lại có rất nhiều vũ công xinh đẹp,y phục hở hang đang nhảy múa vô cùng quyến rũ.

Tu sĩ các nơi hiện diện tại đây vẫn là không ít thậm chí mơ hồ có cả cường giả ẩn hiện một uy áp vô hình.

Cả ba đi vào mà không gặp phải ngăn cản gì.

Thảo Tuyết và Mị Hồng bám lấy vạt áo sau lưng của Mị Hồ đi theo nàng ta.

Thảo Tuyết liếc nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy mẫu thân mình đâu cả.

Nàng cảm thấy nơi này thật rộng quá mức đi,thảo nào mẫu thân từng nói làm ở đây khá là vất vả công việc.

"Tỷ tỷ,mẫu thân của ta đang ở đâu thế!?".Thảo Tuyết giật giật vạt áo của Mị Hồ khẽ hỏi.

"À,mẫu thân của muội làm dọn dẹp tại tầng thứ 70 cơ nên chúng ta phải lên trên đó,vừa vắng vừa rộng,tha hồ thưởng thức đồ ăn a!!".Mị Hồ mỉm cười đáp.

Nghe vậy Thảo Tuyết liền vui mừng khôn xiết,sắp được gặp mẫu thân khiến Thảo Tuyết không khỏi nhanh nhớ nhung a.

"Đến đó phải hay không sẽ có cường giả khủng bố tồn tại a!!".Mị Hồng hơi lo lắng nói.

Nhưng Mị Hồ bộ dáng không mấy quan tâm,bọn họ cường giả thì kệ bọn họ chứ liên quan gì nàng,vớ vẩn là nàng sẽ tới diệt cả Tông Môn kẻ đó.

"Kệ đi,bọn họ là cái thá gì chứ!!".Mị Hồ kiêu ngạo nói.

"Có phải cái cường giả có thể nắm vô số vũ trụ trong lòng bàn tay người phải không Mị Hồng?".Thảo Tuyết quay sang nhìn Mị Hồng hỏi.

"Ừ,đó đều là những Hạ Hoàng cảnh cường giả có chiến lực vô cùng khủng bố,thậm chí tại đó có cả Tông Sư người cũng tới thưởng thức rượu đó!!".Mị Hồng đáp.

Thảo Tuyết nghe vậy liền khó hiểu ra mặt,làm sao mà người nhỏ như vậy có thể nắm vũ trụ trong tay to lớn được chứ.

Cả hai bắt đầu đi vào một cái thang truyền tống rồi ánh sáng lập loè hiển hiện,truyền tống hai người chớp mắt lên đến tầng thứ 70.

Thảo Tuyết khi nhìn thấy ánh sáng long lanh có những đốm sáng li ti liền là hứng thú,nó thật sự rất là đẹp a.

"Nếu muội thích ta sẽ nhờ trưởng lão cao tầng tóm một cái vũ trụ cho muội làm đồ chơi nhé!!".Mị Hồ lên tiếng.

Nàng rất thích hai cái nữ hài đi theo mình,hai đứa thật sự rất ngoan khiến Mị Hồ luôn cảm thấy vui vẻ khi tại bên hai người.

"Nhưng vũ trụ bao la như này này,sao có thể cầm trên tay được chứ!!".Thảo Tuyết giang đôi tay ra nói nói.

Nghe vậy cả Mị Hồ lẫn Mị Hồng liền bật cười,đây rõ ràng là cái hài nữ chưa được nhìn thấy cường giả hái vũ trụ bao giờ a.

Cả ba lại cứ thế di chuyển qua kha khá nơi đi đến một căn phòng còn trống.

Ở đây có rất nhiều phòng riêng biệt,tuyệt đối cách âm một dạng,riêng tư khu vực tuyệt đối,miễn là trả đủ tiền liền có thể thoải mái sử dụng.Gia nhân đi lại không ngớt,có người dọn dẹp,có tiểu nhị đi lại khắp xung quanh.

Thảo Tuyết tiếp tục nhìn nghiêng ngó dọc,muốn thấy mẫu thân của mình đang làm gì.

Để rồi rốt cuộc bản thân cũng đang thấy mẫu thân mình tại lau dọn một căn phòng cùng mấy người nữ nhân khác.

Có rất nhiều căn phòng ở đây khách rời đi liền là những gia nhân dọn dẹp sẽ tới lau dọn sạch sẽ khu vực đó.

"Mẫu...!!".

"Chúng ta vào căn phòng trống rồi thưởng thức đồ ăn thôi,còn chuyện gặp mẫu thân muội thì đợi đến trưa đi Tuyết nhi!?".

"Phải đó,đến giờ trưa nghỉ thì họ sẽ đi ăn cơm và khi đó chúng ta hẵng tới thì hơn!".

Thảo Tuyết nghe hai người nói vậy liền có chút không muốn nhưng đành vậy.Nàng cũng không muốn gây phiền hà cho mẫu thân của mình a.

Để rồi trong lòng vô cùng tiếc nuối.

Và chính sự tình này sẽ dẫn đến một loạt thảm hoạ sau đó.

Tại bên trong một căn phòng nơi đây,một nam tu sĩ đang ngồi uống rượu cùng có vài vũ công đang tại bên hầu hạ.

"Ài,sao Đại sư lại phải phái ta tới tận đây tìm người nhỉ,đã vậy mấy hôm nay tìm căn bản không thấy chút nào manh mối!!".Nam tu sĩ nhìn trong tay tấm lệnh bài chìm trong men say.

"Ah,công tử nhẹ nhàng thôi~!!".Một nữ vũ công xinh đẹp khẽ rên vì bàn tay kia đã chạm vào phần nhạy cảm của nàng.

"Tiểu mỹ nhân,ở đây cho phép đụng chạm vào các muội miễn là trả đủ tiền vậy phải hay không cũng có thể làm chút gì đó thú vị a!!".Nam tu sĩ nhẹ nhàng nói vẻ say đắm.

"Công tử thật là phóng khoáng nhưng thật tiếc nơi đây luật chỉ cho phép đụng chạm thân mật chứ không cho phép làm chuyện chân chính hư hỏng a!!".Nữ vũ công mỉm cười nhu mị đáp.

Nghe vậy nam tu sĩ liền lắc đầu thở dài,chỉ cho sờ chứ không cho làm chuyện chính,đây con m* nó là ức hiếp người quá đáng mà.

Mà hắn nghe đồn Tửu Lâu này trước kia chính là một Lầu Xanh kỹ nữ khu vực được Ma Tình Tông chiếm đoạt và phát triển thành một tửu lâu như bây giờ.

Đúng lúc đang chìm trong men rượu hắn khẽ nhìn qua tấm lệnh bài và....

Cổ của hắn bỗng chốc rơi xuống ngay lập tức,máu phun như mưa cực kỳ thảm trạng.

"Cái...!?".Nam tu sĩ kinh hãi nhìn cái người nữ tử đã ngồi tại bên trong căn phòng này từ bao giờ mà không thể tin nổi.

Thân thể của hắn máu me tuôn trào như suối,liền tại ngã xuống khiến nam tu sĩ chết lặng,nhận thức bản thân rõ ràng đã bị rơi xuống thủ cấp.

"Con cẩu của Đông Châu đại lục đang làm cái gì ở Tây Vực đại lục này thế,tìm gì à!?".Nữ tử thần bí lên tiếng dò hỏi.

Nàng nhẹ nhàng đưa chén rượu được rót bởi các vũ công lên trên đôi môi hồng nhuận ướt át mà uống lấy.

Nhan sắc tuyệt thế không gì sánh nổi,lam y phấp phới mái tóc màu xanh da nước biển đẹp tới ngây người.

Nàng tên Toan Linh,là người thuộc huyết mạch bộ tộc Toan Nghê trấn thủ Tây Vực đã lâu rất lâu rồi.

Hôm nay gặp kẻ ngoại lai có ý đồ mới ra tay một dạng.

"Ngươi... ngươi là thánh nữ của bộ tộc Toan Nghê huyết mạch!?".Nam tu sĩ kinh hãi.

Đáp lại lời nói này chính là một sự lạnh lẽo nhìn chằm chằm lấy hắn bằng con mắt đen nhánh đầy vô tình.

Vụt!!

Đúng vào lúc này,tấm lệnh bài bỗng dưng phát sáng dữ dội tại chỗ,nó miếng ngọc không ngừng phát sáng âm u tử khí.

Khí tức trở nên vô cùng cường đại khiến Toan Linh có chút kinh ngạc tò mò nhặt lên thứ này.

"Thứ này là gì đây?".Toan Linh khẽ nói.

Nàng chưa từng thấy loại trận văn dạng này được khắc trên cái gì bao giờ nên không khỏi lấy làm tò mò nhìn ngó.

Nam tu sĩ lúc này thủ cấp có một ấn ký tại mi tâm hiển hiện tại hắn nhìn ra ngoài xuyên qua lớp cửa liền thấy ba cái nữ hài đi ngang qua một dạng.

Mà cái kia nữ hài Thảo Tuyết thân ảnh tử khí âm u,sát khí khủng bố tựa chốn u minh Ma Đế muốn đại giá quang lâm giết hết thế gian vạn vật vậy.

Cái này hình ảnh đã tại nơi ấn ký truyền tới một nơi không rõ ràng khu vực bên trong mật thất.

Một lão gia hoả ánh mắt đỏ bừng cười như điên như dại nhìn vào cái này một dạng hình ảnh truyền tới.

"Àh-- cuối cùng,cuối cùng,cuối cùng,cuối cùng,cuối cùng,cuối cùng,cuối cùng Ma Đế người kế thừa cũng tới rồi,cũng đến rồi,cũng xuất thế rồi,cũng tồn tại rồi.....!!!!!!".

Lão già thân mặc đạo bào cười phá lên hưng phấn như một kẻ tâm thần một dạng lão gia hoả.

"Phải cướp lấy người kế thừa mới được!!".Lão khẽ nói.

Trở về căn phòng tầng 70,Xuân Hương Tửu.

Kẻ tu sĩ rơi thủ cấp kia đã triệt để chết đi,tan thành cát bụi.

Toan Linh nhìn lấy vẻ nghi kỵ khó tả,rõ ràng kẻ kia đã bị một thứ vô hình lực lượng gì đó diệt sát toàn thân hình thể .

"Bọn chúng đang muốn tìm gì ư!?".Toan Linh nghĩ thầm suy đoán.

Nàng vẫn chưa hiểu ngọn ngành câu chuyện nhưng khẳng định vụ này cần báo cho Đế Quốc Thánh Giang này.

Phía ba nữ hài tử lúc này,

Cả ba đã đi vào căn phòng còn trống rồi bắt đầu ngồi vào gọi tiểu nhị.

"Tiểu nhị ngươi mau đem cho ta nhiều món ngon nhất ở đây!!".Mị Hồ thản nhiên gọi món.

Người tiểu nhị nghe vậy liền cúi người thành kính đi chuẩn bị ngay lập tức.

Nhìn một màn này không khỏi để Thảo Tuyết có chút kỳ lạ nhìn Mị Hồ.

"Hồ tỷ tỷ,tỷ có thân phận như nào mà quen nơi này thế!?".Thảo Tuyết nhìn Mị Hồ tò mò hỏi trong khi còn đang ăn chiếc màn thầu nhân thịt heo ngon nhất thành.

Nghe Thảo Tuyết hỏi thì Mị Hồ cũng tò mò kỳ lạ nhìn Thảo Tuyết.

"Sao muội biết!?".Mị Hồ vẻ thắc mắc hỏi.

"Vì hộ vệ ở đây không hề hỏi hay ngăn chặn chúng ta khi tiến vào đây trong khi có ngăn người khác,với tỷ tỷ nhiều tiền như vậy chắc là đến đây khá nhiều nhỉ!?".Thảo Tuyết bỏ cái màn thầu vô miệng vừa nhai chóp chép vừa nói.

Nghe vậy cả Mị Hồ lẫn Mị Hồng cũng chấn kinh,đứa nhỏ này mới có 5 tuổi mà suy luận đáng sợ quá a.

"Ài... đúng là như vậy đấy!!".Mị Hồ vỗ ngực tự hào nói.

"Nhưng có quen như nào ít ra hộ vệ cũng phải chặn lại rồi hỏi chứ,muội thấy khi vào đây ai cũng phải đưa ra một tấm vé gì đó!?".Thảo Tuyết lại thắc mắc đầu đầy dấu hỏi.

Thực sự cho dù khách có quen như nào thì ai khi nhìn cũng biết,bao nhiêu người đến thường xuyên cũng phải đưa tờ giấy kiểm tra vậy mà cả ba đi vào như không đương nhiên một đứa trẻ như Thảo Tuyết cũng nhận ra được điểm bất thường.

Mị Hồ cứng họng không dám nói thêm gì nữa,sợ rằng cái này muội muội sẽ đoán đến nàng là người của Ma Tình Tông thì toi cả cái kế hoạch a.

Vả lại nàng cũng rất muốn có thêm một cái nữa muội muội như Thảo Tuyết để đi với mình nữa.

"A...a...thì....thôi hay là chúng ta chơi cờ nhé!!?".Mị Hồ bối rối.

Nghe vậy Thảo Tuyết liền hai mắt long lanh vô cùng thích thú gật đầu lia lịa.

Thế là Mị Hồng lấy ra trong túi trữ vật một bộ bàn cờ mà những quân cờ chính là một cái quả cầu như vũ trụ vậy.

Trên thực tế nó đúng là một cái vũ trụ đang tồn tại do một vị Hạ Hoàng làm cho Mị Hồ chơi.

Cả ba cứ thế chơi cho đến khi được tiểu nhị bưng lên món ăn rồi đến trưa đã gặp lại Thảo Linh.

Thảo Linh nàng vô cùng bất ngờ khi thấy nữ nhi nhà mình ở đây nhưng khi nhìn qua cái kia hai hài nữ liền cũng an tâm một dạng.

Nghe quản lý nói rằng cái kia Mị Hồ là chủ của cái Tửu Lâu này a.

Thảo Tuyết ôm trầm lấy mẫu thân của mình không khỏi tham lam hít lấy hít để mùi hương của mẫu thân mình.

Nàng thật nhớ rất rất là nhớ mẫu thân mình a.

Thảo Linh liền ôm trầm lấy Thảo Tuyết mỉm cười cảm thấy nữ nhi nhà mình rất hiếu thảo,nàng không nghĩ nữ nhi mình vậy mà tới tận đây muốn gặp mình mà.

"Hài nữ ngoan của mẫu thân,tối nay về sẽ ôm nữ nhi vào lòng nhé!!".Thảo Tuyết cười toe nói.

Nghe vậy Thảo Linh hai mắt rưng rưng xúc động vô cùng.

Các gia nhân dọn dẹp xung quanh thấy một màn mẫu tử này cũng không khỏi sụt sịt thấy thật ghen tị vì bản thân không có cái hài nữ ngoan tới như vậy a.

Truyện Chữ Hay