Chương 39: Thảo Tuyết hồi ức (3)
"Mẫu thân đi làm rồi a!!".Thảo Tuyết nằm ườn trên giường khẽ nói.
Không được ở bên mẫu thân khiến nàng không quen một chút nào cả.
Để vơi đi nỗi nhớ mẫu thân của mình,Thảo Tuyết liền lấy cái túi trữ vật mà Nhạc Phi đưa cho xem bên trong có cái gì,phải hay không sẽ có đồ ăn ngon a.
Nàng nhìn ngó cái túi trữ vật đẹp mắt này,nó dường như đang toả sáng lấp lánh,đã thế tưởng như còn có đính đã quý nữa.
Trên thực tế đúng là như vậy, nhưng Thảo Tuyết cái này hài nữ năm tuổi căn bản không có biết cái đá quý trông như nào nên khi thấy rồi lại tưởng là cái ngọc bình thường vật trang trí.
Nàng lắc lắc cái túi sau đó liền kiếm cách mở ra.Khi mở được cái túi nhỏ này Thảo Tuyết liền dốc nó xuống xem có hay không thứ gì rơi xuống.
Quả nhiên là một đống màn thầu nhân thịt heo cùng với những cây hồ lô kẹo đường nhìn rất rất là ngon nữa.
Lại tới bên trong đổ ra khá nhiều cái lồng đèn sáng trưng với kha khá đồ chơi khiến Thảo Tuyết vui mừng như điên.
"Haha,Thảo Tuyết có đồ chơi rồi a!!".Thảo Tuyết cười lớn nói.
Nàng sau đó liền cất hết đồ ăn vào lại cái túi chờ mẫu thân của mình về sẽ cùng nhau ăn.Lúc này nàng muốn cầm cái đồ chơi lồng đèn đi dạo a.
Thế rồi Thảo Tuyết cầm chiếc lồng đèn chạy ra khỏi nhà rồi đi tới một cái khu mà đám trẻ con hay chơi.
Ở đó có kha khá các hài đồng đang chơi trò gì đó rượt nhau chí choé.
Chẳng là Thảo Tuyết rất muốn chơi cùng bọn họ,rất muốn bản thân có thể có được bạn bè cùng nhau chơi đùa một dạng.
"Mọi....mọi người..cho Thảo Tuyết chơi với!!".Thảo Tuyết giọng nói run run lên tiếng.
Nghe vậy đám nhóc đang chơi liền liếc qua nhìn Thảo Tuyết với vẻ không mấy dễ chịu.
Lúc này một nam hài tử đi tới với vẻ mặt vô cùng nhăn nhó.Con nhỏ dơ dáy bẩn thỉu này suốt ngày tới đây làm phiền chúng nó chơi đùa a.
"Này,ai cho nhà ngươi đến đây hả!?".Nam hài tử lên tiếng quát.
"À...muội... Thảo Tuyết muốn chơi với mọi người!!".Thảo Tuyết cúi người xuống khẽ nói.
Lời này vừa ra thì nam hài tử kia đã đẩy ngã Thảo Tuyết khiến nàng ngã nhào ra sau kêu lên một tiếng, nước mắt rưng rưng.
Đám trẻ thấy vậy liền cười phá lên nhìn cái kia ngốc hài nữ tử bộ dáng thật là thảm hại a.
"Cút đi,ai cho nhà ngươi chơi với bọn ta chứ thứ dơ dáy hạ đẳng!!".Nam hài tử cười lạnh nói.
Thảo Tuyết liền sau đó lại lủi thủi đi về.Nàng cứ ngỡ có đồ chơi đẹp là họ sẽ cho chơi cùng nhưng thật vẫn không được a.
"Mẫu thân..".Vừa đi Thảo Tuyết vừa khóc ấm ức gọi mẫu thân của mình.
Tại trong bóng tối hư không bên trên bóng hình nữ tử dần hiện ra.Nàng nhìn thấy Thảo Tuyết kia như vậy liền hơi có chút cảm thán.
Vì tránh cho cái Ma Tâm kia kích phát giải phong nên nàng đã nghĩ ra một phương án đặc biệt cùng tối ưu nhất và đã thực hiện nó rồi.
Cứ như vậy,Thảo Tuyết khóc nức nở đi về nhà.
Vừa về đến nhà nàng hơi bất ngờ vì có hai cái hài đồng nữ tử cũng tại bên trong sân nhà nhà mình.
Thảo Tuyết liền lo mấy người đó là tu sĩ nên không có mấy thiện cảm bọn họ.
Mà phía trong sân,hai cái hài đồng nữ tử kia khi thấy Thảo Tuyết về liền có chút ngạc nhiên.
Cái hài đồng nữ tử lớn nhất kia nghĩ tới điều sư tôn của nàng đã dặn dò,đó là hãy kết thân với Thảo Tuyết một dạng.
Thế là hài đồng nữ tử này đi tới trước Thảo Tuyết cùng với cái hài đồng nữ tử phía sau rụt rè đi tới.
Thảo Tuyết thấy bọn họ đi tới liền muốn chạy đi nhưng rồi bị thứ sức mạnh vô hình giữ lại rồi nâng bổng lên.
"Aaaa....tha cho muội đi!!".Thảo Tuyết hét lớn.
Hài đồng nữ tử kia điều động chút linh lực liền đem cái này Thảo Tuyết đặt xuống ngồi xuống trước nàng.
"Ngươi là Thảo Tuyết đúng chứ!?".Hài đồng nữ tử lên tiếng.
"Ư...ừm..muội là Thảo Tuyết!!".Thảo Tuyết rụt rè sợ sệt nói.
Thấy bộ dáng mà nhóc con này khi nhìn mình khiến hài đồng nữ tử không khỏi cảm thấy khó chịu.Như kiểu con bé này đang nhìn thấy là quỷ chứ không phải thiếu nữ xinh đẹp là nàng.
"Ta tên Mị Hồ, người bên cạnh đây tên là Mị Hồng!!".Hài đồng nữ tử --- Mị Hồ lên tiếng giới thiệu.
Nghe vậy Thảo Tuyết liền ngây người cảm thấy đây rốt cuộc là sao cùng hai người này lại là ai chứ.
"Hai ...hai người sao lại xuất hiện trong nhà của muội!!".Thảo Tuyết run run đôi tay khẽ nói, nước mắt rưng rưng.
"Nào,ta có bắt nạt ngươi đâu mà phải khóc lóc thế kia,hai bọn ta tới đây tìm bạn để chơi ấy mà!!".Mị Hồ lên tiếng.
Nghe vậy Thảo Tuyết lại đứng ngây người nhìn hai cái này người một dạng.
Nàng không thể tin được là lại có hai người cùng tuổi với nàng tới tận đây muốn chơi với nàng một chuyện lạ.
Bao lâu nay Thảo Tuyết luôn cố gắng đi kết bạn nhưng thật không có ai đồng ý a.
"Sao ngươi có vẻ nghi hoặc thế,ta bảo kết bạn là kết bạn hiểu chưa!!".Mị Hồ khẽ quát.
Thấy vậy Thảo Tuyết liền gật đầu đồng ý ngay.
"Vậy ..vậy muội...tên..là ..Thảo Tuyết!!".Nàng ấp úng nói.
"Đừng có nói chuyện ấp úng như vậy,hiện tại chúng ta đã là bạn nên tỷ sẽ bảo vệ muội,kẻ nào dám bắt nạt muội thì muội cứ mách ta!!".Mị Hồ tự tin vỗ ngực lên tiếng.
Nhìn sơ qua liền thấy Mị Hồ tu vi chính là Võ Giả đỉnh phong một dạng,đây là thiên kiêu có triển vọng nhất tại Ma Tình Tông ngàn năm đổ lại.
Nàng thực lực chân chính đủ để trảm sát một tên Linh Sư cảnh trung kỳ.
Và điều này đủ để khiến Mị Hồ vô cùng tự tin hứa với Thảo Tuyết.
"Ư...".Thảo Tuyết lại rưng rưng nước mắt khóc nức nở.
"Muội sao thế,có phải mấy hôm nay có ai bắt nạt muội phải không,mau nói cho tỷ để tỷ đi xử lý bọn chúng!!".Mị Hồ nhìn Thảo Tuyết rồi lấy tay lau đi nước mắt của nàng ta.
Thảo Tuyết thấy vậy liền sụt sịt không nói nên lời.Hôm nay nàng đã có một người tỷ tỷ bằng hữu rồi a.
Chưa bao giờ Thảo Tuyết được một người nào khác ngoài mẫu thân mình nói với nàng rằng sẽ bảo vệ mình, nhưng hôm nay đã có vị tỷ tỷ Mị Hồ rồi.
Điều này không khỏi làm Thảo Tuyết vui mừng khôn xiết,có bằng hữu thật là tốt a.
"Vâng, nhưng đám người đó mạnh lắm!!".Thảo Tuyết lau lau nước mắt ấm ức nói.
Cứ nghĩ đến chuyện mẫu thân mình bị đánh đến thương thế nặng như kia là y như rằng Thảo Tuyết tức đến không thở nổi,nghẹn ngào vô cùng.
Nhưng nàng bên cạnh ngoại trừ mẫu thân ra không có ai cả nên chỉ có thể nuốt tại trong lòng không dám nói ra,sợ mẫu thân nàng sẽ buồn.
"Ra là vậy,muội mau nói cho ta bọn chúng là ai đi,ta sẽ xử đẹp bọn chúng cho muội!!".Mị Hồ cười tươi bá đạo lên tiếng.
Mị Hồng một bên đi tới bên cạnh Thảo Tuyết rồi ngượng ngùng gật đầu tỏ ý cứ nói hết ra đi.
Thấy vậy Thảo Tuyết liền nhìn lấy Mị Hồng rồi quay lại nhìn Mị Hồ bắt đầu kể hết mọi chuyện trải qua suốt bao nhiêu lâu nay.
Sau khi nghe hết câu chuyện thì Mị Hồ vô cùng tức giận cái đám tu sĩ kia,không nghĩ ban ngày ban mặt lại dám cướp bóc trắng trợn như vậy.
"Trong khu vực cái thành trì này chỉ có Hiên gia là có cái tu sĩ lảng vảng cùng gia chủ bọn chúng tu vi cũng chỉ có Linh Sư cảnh sơ kỳ thôi ạ!!".Mị Hồng khẽ nói rụt rè.
Không thể không nói Mị Hồng tính cách giống hệt như Thảo Tuyết,thậm chí có phần còn rụt rè hơn cả lúc Thảo Tuyết đang khóc nữa.
"Được lắm,Hiên gia.Dám bắt nạt muội muội ta thì phải trả giá,đi nào!!".Mị Hồ lên tiếng.
Nói rồi nàng dắt theo hai cái hài nữ đi phía sau xem mình thể hiện.
Thảo Tuyết thì không hiểu gì cả chỉ có thể đi theo xem vị tỷ tỷ này phải hay không có thể bắt đám người kia đền cho cái khu vườn như cũ a.
Nhưng nét mặt của Mị Hồ không như Thảo Tuyết nghĩ,đây rõ ràng là muốn dần cho cả cái gia tộc này ra bã.
Thế là ba tỷ muội mới quen chưa được bao lâu liền dắt nhau tung tăng trên đường phố tiến đến Hiên gia một dạng.
Trên đường đi,Mị Hồ mua cho cả Mị Hồng lẫn Thảo Tuyết rất là nhiều đồ chơi một dạng ôm chật kín người.
Mị Hồng lẫn Thảo Tuyết mỗi người còn được thêm cả rất nhiều bánh ngon ăn nữa khiến Thảo Tuyết tạm thời quên mất mục đích mình đang đi đâu và làm gì.
Rốt cuộc đi mãi cuối cùng cũng tới trước cửa vào sơn trang Hiên gia.
"Muội mệt quá tỷ tỷ!!".Thảo Tuyết mệt thở hổn hển lên tiếng.
"Muội cố chịu đựng đi,khi về ta sẽ cõng muội.Bây giờ chuẩn bị xem ta tẩn cho bọn người kia một trận đây này!!".Mị Hồ mỉm cười nói.
Thế rồi toàn thân của nàng bước đi,quang mang ánh hồng rực rỡ,rất nhiều con Ngài lấp lánh hồng nhuận lượn lờ xung quanh nàng một dạng.
Khí tức của Mị Hồ phát tán khiến đám lính canh hai bên cửa Hiên gia choáng váng.
"Ngươi là.....
Oanh!!!!
Hai kẻ này chưa kịp dứt câu liền bị đánh xuyên thủng qua cánh cửa đang khép chặt một cách khủng khiếp.
Lối vào cánh cửa nguy nga giờ lại đổ nát như một đống gỗ vụn bụi mù mịt.
Ngay lập tức,Hiên gia vang lên thanh âm báo động ing ỏi.
Thảo Tuyết thì ngẩn người nhìn Mị Hồ vị tỷ tỷ kia, không hổ là Tiên người a,thật là mạnh quá.
"Tỷ tỷ, chúng ta hình như làm hỏng cửa nhà người ta rồi,sẽ phải đền tiền đấy!!".Thảo Tuyết bối rối vội vàng nói.
"Không sao đâu Thảo Tuyết,đám người Hiên gia hôm nay sẽ biến mất nên không phải lo đâu!!".Mị Hồng nắm tay của Thảo Tuyết khẽ an ủi.
Thế rồi cả ba nữ hài tử bước vào Hiên gia.Mị Hồ vô cùng phấn khích ôm quyền,thật muốn dụng sức phá nát cái Sơn Trang này.