“Nhẫn truy kích”.
Trái ngược với cái tên ngáo đá, thì đây là một món phụ kiện khá mạnh.
Hiệu ứng「Sau mỗi lần sử dụng đòn tấn công ma thuật, sẽ có 10% tỉ lệ tái kính hoạt ma thuật ấy」, dù nghe có vẻ đơn giản, nhưng hiệu ứng ấy mang lại lợi ích cực lớn.
Lấy ví dụ bạn đang trong trường hợp phải dùng Ma thuật để đánh bại con boss có chỉ số HP siêu khủng. Nếu bình thường cần bắn ma pháp tận 1100 lần để tiêu diệt nó, thì bây giờ bạn chỉ cần 1000 lần là đủ, cộng với 10% trong số đó sẽ được tái kích hoạt. Nói cách khác dễ hiểu hơn, bạn có thể đánh bại con boss ít hơn 100 đòn tấn công ma thuật so với ban đầu.
Một vài người sẽ nghĩ rằng “Tỉ lệ đó quá thấp” hoặc “Trường hợp đó hiếm khi xảy ra lắm”. Nhưng đấy không phải là tất cả.
Thực tế, phụ kiện này có thể gia tăng sức mạnh khi đạt Bậc 3 trở lên. Nếu sau này tôi có quen biết với người nào đấy sở hữu『Nghề Rèn』hạng cao, thì họ có thể dùng《Cường hoá hiệu suất》để biến chiếc Nhẫn Truy kích thành một thứ có sức mạnh phi thường.
Đặc biệt hơn, sau khi cường hoá lên Bậc 3, tỉ lệ tái kích hoạt đòn tấn công tăng từ 10% lên 25%. Có nghĩa là, cứ mỗi 4 đòn sẽ được tái kính hoạt 1 lần. Thay vì ban đầu cần 1000 đòn ma thuật để tiêu diệt con boss thì bây giờ đã giảm xuống còn 800. Hiệu ứng này quá phi lí. Nó làm tôi nổi hết cả da gà.
Nhưng, tại sao những item hiệu suất cao như vậy rất khan hiếm?
Bởi vì nó được bán với mức giá khổng lồ 1,5 tỉ CL. Nó thậm chí còn đi kèm với 3 chiếc gối memory-foam (?)
(Không hiểu câu này, Eng ghi sao dịch vậy)
Chưa kể đấy chỉ là giá bán từ thuở tôi còn chơi Mobius, tôi không rõ ở thế giới này giá của nó cao gấp bao nhiều lần nữa.
———————
………..Tôi muốn nó.
Tôi rất muốn sở hữu được nó.
Bằng bất cứ giá nào.
Với suy nghĩ như vậy trong đầu, tôi đăng kí tham dự Giải đấu Ma thuật..
May mắn thay, giải đấu diễn ra vào ngày cuối cùng tôi học ở đây. Tôi đã nói với mọi người rằng những quyển Grimoire khá hiểm ở đất nước Zipang, vậy nên họ sẽ nghi ngờ nếu thấy tôi sử dụng ma thuật tấn công thuộc Đệ nhị và Đệ tam Hình thái. Nhưng nếu điều đấy xảy ra, tôi phải sớm nghĩ cách gì đó.
Đúng hơn thì, dù có bị nghi ngờ đi chăng nữa, tôi vẫn muốn có được Nhẫn truy kích bằng mọi giá.
——————————-
“Maine, cậu có tham gia Giải đấu Ma thuật không?”
Vào ngày trước khi diễn ra giải đấu.
Biểu cảm Maine đông cứng khi nghe câu hỏi của tôi.
“……Cậu sẽ tham gia chứ, Second-san?”
“Yeah, dĩ nhiên rồi”
“Phuuuu!? “
Bên cạnh tôi, cô nàng Silvia ngạc nhiên và phun ngụm nước cô ấy vừa uống.
“Tại sao tôi không biết việc này?”
“Có nói đâu mà biết!”
Cô ấy vẫn như mọi khi. Biểu cảm lần này quả là tuyệt vời.
“Nói đi, Maine, cậu đã có biện pháp gì để đối phó với các thí sinh khác ở Giải đấu Ma thuật chưa?”
Tôi tò mò hỏi Maine. Cậu ấy trả lời khá mập mờ.
“Ngày mai…. Anh trai mình sẽ đến….”
“Đệ nhất Hoàng tử? Cậu không thích anh ấy à?”
“Không phải vậy, chỉ là mình với anh ấy không hợp nhau….”
Vậy là, cậu không thích anh trai mình.
“Anh ấy có tài năng áp đảo. Bởi vì mình chỉ có mỗi năng kiếu về Ma thuật, nên anh ấy, người rất giỏi kiếm thuật, đã nói rằng mình là tên yếu đuối và xem thường mình. Mặc dù mình không có ý định đó, nhưng anh ấy vẫn coi mình như kẻ thù trong cuộc chiến tranh giành ngai vàng. Anh ấy sẽ đến đây vào ngày mai với tư cách Đội trưởng Đội hiệp sĩ Đệ Nhất, nhưng mình nghĩ mục đích thật sự là để nhạo báng mình trước mặt nhiều người”.
Có vẻ nhân phẩm của hắn ta khá thấp.
Tuy nhiên, vậy ra Đệ nhất Hoàng tử là đội trưởng Đội hiệp sĩ Đệ nhất, huh?
“…………”
Tôi liếc sang Silvia, cô ấy có khuôn mặt như vừa cắn phải con bọ vậy.
Tôi hiểu rồi. Những tên từng gây không ít rắc rối cho Silvia là những tên “cấp trên” trong đội hiệp sĩ, và Đệ nhất Hoàng tử đứng đầu tất cả bọn chúng.
“Cậu chỉ việc bỏ qua giải đấu ma thuật là được mà?”
“Không được! Vì mình là Đệ nhị Hoàng tử”
“À, vậy còn giả vờ bệnh hay gì đó tương tự thì sao?”
“Anh ấy sẽ nói những câu như : Thằng em trai yếu đuối của ta là một đứa nhát gan, thậm chí không dám tham gia Giải đấu Ma thuật, mặc dù nó là học viên của Học viện Phép thuật!”
…..Nếu tin đồi Maine bị nghi ngờ dùng tiền và thân phận Đệ nhị Hoàng tử để đạt được điểm số và thứ hạng cao ở trường đến tai Đệ nhất Hoàng tử, và hắn mang chuyện đó ra bôi nhọ Maine, thì cậu ấy sẽ chẳng thể nào đến trường được nữa.
Nhưng nếu Maine đối đầu với anh trai, chắc chắn cậu ấy sẽ bị “ăn hành” trước cặp mắt chứng kiến của rất nhiều người. Làm hoàng tử có vẻ khó khăn nhỉ……
“Tôi không biết nói gì hơn……Xin lỗi cậu”
“…Ổn mà, Second-san. Việc này không thể giúp gì được đâu”.
Maine đã bỏ cuộc chăng? Cậu ấy có biểu cảm như thể đã chấp nhận thất bại vậy.
Không hề lo lắng một chút nào về câu chuyện nãy giờ, Eko ngồi bên cạnh tôi vẫn vui vẻ thưởng thức bữa ăn của em ấy. Sự hiện diện của cô bé khiến người khác cảm thấy dễ chịu.
“Nhân tiện thì, anh Second này!”
“Uh? Gì vậy?”
“Tôi đã học được Đệ tam Hình thái. Cách đây ba ngày”
“Thật ư? Ba ngày!? Sao tôi không biết!?”
“Có nói đâu mà biết!”
“…………”
Chết tiệt, cô nàng này dám chơi lại tôi…..
————————–
Ngày diễn ra Giải đấu Ma thuật.
Có rất nhiều khán giả.
Sau khi tách khỏi Silvia và Eko, tôi hiện đang ở trong phòng chờ của thí sinh tham gia giải đấu.
Một vài học viên cũng tham gia, họ đang trò chuyện khá sôi nổi, tầm khoảng 10 người.
“Nhưng chiếc nhẫn đấy là phần thưởng…..Nó là gì vậy? Tao chưa nghe bao giờ”.
“Dường như, do năm ngoái là kỉ niệm lần thứ 50, nên họ đã giảm giá trị phần thưởng năm nay”
“Số lượng thí sinh cũng giảm luôn, và họ còn thay đổi luật thi đấu. Nó chẳng phổ biến tí nào cả”.
Tỉ lệ cao là những học viên này có cấp độ kỹ năng thấp.
Nhưng mà, không hiểu được giá trị thực sự của Nhẫn truy kích, vậy mà cũng mơ ước trở thành ma thuật sư? Chắc chắn rằng tỉ lệ 10% ban đầu trông có vẻ không đáng kể, nhưng bọn chúng không biết rằng có thể cường hoá nó ư….?
“Nhưng lần này có tin đồn Klaus-same sẽ đến xem”
“Bởi vì một người ở lớp A”
“Ahh, tao nhớ rồi. Đệ nhị Hoàng tử”.
“Tao nghe đồn mối quan hệ của bọn họ khá xấu. Đó có phải là lí do?”
“Mày có nghĩ anh ấy muốn đánh bại cậu ấy trong một trận đấu công khai không?”
“Hahahaha! Sẽ tuyệt vời lắm đây”.
Sau đấy, bọn chúng bắt đầu hào hứng nói xấu Maine. Cậu ấy hiện không có mặt ở đây.
Hơn nữa, dù bất kì nơi nào trong học viện, mọi người đều có tư tưởng “Đệ nhất Hoàng tử > Đệ nhị Hoàng tử”. Chẳng tự nhiên chút nào cả. Thành thật mà nói, tôi không nghĩ rằng đây là lỗi của Maine, có khả năng cao ai đó bên phía Đệ nhất Hoàng tử đang thao túng cái tư tưởng đấy. Hắn ta ghét Maine đến vậy sao? Nhân tiện thì hắn tên là Klaus.
“Xin lỗi…..”
Maine “vô cảm” mở cửa phòng chờ và bước vào. Ngay lập tức, sự im lặng bao trùm lấy căn phòng. Chà, điều đó đúng như dự đoán. Bọn chúng chẳng thể nào tiếp tục nói xấu cậu ấy trong hoàn cảnh này.
“Oh, cậu là ‘hạt giống’?”
Khi nghe tôi gọi, Maine cười rạng rỡ và chạy đến chỗ tôi.
“Yeah. Mình sẽ tham gia ở trận tứ kết”.
“Nghiêm túc hả? Vậy thì, hãy gặp nhau ở chung kết nhé.”
“Hehe, yeah, hẹn gặp lại ở chung kết.”
Giải đấu Ma thuật được tổ chức tương tự như các giải đấu truyền thống khác. Số lượng thí sinh tham dự là 15. Maine ở nhánh trái còn tôi thì ngược lại. Sau đó, nếu Maine thắng 2 và tôi thắng 3 trận, chúng tôi sẽ gặp nhau ở trận chung kết.
Tôi hiểu rồi.
Mọi chuyện có vẻ thú vị rồi đây.
….Tuy nhiên, vẫn còn một việc tôi vẫn chưa hiểu.
Đó là——
“Nhân tiện, Maine ơi. Mọi người chiến đấu như thế nào trong giải đấu ma thuật?”
Với âm thanh ồn ào, những người ở trong phòng chờ đều bật ngửa.
“Cậu tham gia mà chẳng biết việc đấy ư!?”
“Xin lỗi nhé. Dùng ma thuật để lấy mạng đối phương?”
“Không phải!”
“Vậy thì, chỉ việc chém giết theo cách thông thường?”
“Ma thuật cậu bỏ ở đâu!?”
“Vậy ư? Tôi biết mà, giết lẫn nhau bằng ma thuật….”
“Không! Ở đây chúng tôi không làm thế! Trước tiên, hãy bỏ cái suy nghĩ giết người đi!”
“Cậu chẳng rõ ràng gì cả.”
“Cậu có ý gì khi nói mình không rõ ràng!?”
Bầu không khí băng giá từ nãy đến bây giờ trong phòng dần trở nên ấm áp hơn sau cuộc tranh luận của chúng tôi. Maine trông khá thư giãn.
“Nghiêm túc đó Second-san, cậu…..”
Sau đấy Maine giải thích.
“Giải đấu Ma thuật được tổ chức dưới hình thức ‘Game Crown’. Vì vậy, chẳng có liên quan gì đến tính mạng cả.”
Game Crown—— một hình thức PvP. Không như「Mất tất cả」của『Duel』, thì hình thức này dành cho những ‘con gà’ muốn đánh nhau mà không có bất kỳ rủi ro gì sau khi đặt ra luật lệ rằng hạn chế dùng item và kỹ năng.
Tại sao lại không có rủi ro? Bởi vì tất cả những『Game』dưới hình thức Game Crown đều là ảo. Thanh HP và MP, cũng như sát thương gây ra, tất cả đều là ảo. Hơn nữa, thậm chí nếu HP trở về 0, thì sau khi trận đấu kết thúc sẽ trở lại như ban đầu mà chẳng gặp trở ngại nào. Đó là lí do tại sao nó chỉ dành cho bọn gà. Vài người chơi yêu thích hình thức thi đấu này và đều áp dụng nó cho mọi trận đấu, và từ đấy nó đã phát triển thành『Game』, khác với『Duel』thông thường.
“Cậu phải dùng Ma thuật Tấn công. Đó là luật. Hiểu chưa?”
Tôi bị thuyết phục bởi những lời của Maine.
……rằng đây chỉ là trò chơi ngu ngốc vớ vẩn.
“Round 7! Năm nhất lớp A, Second, và Năm nhất lớp F, Dean.”
Tôi bước ra sau khi nghe đến tên mình và thấy Silvia và Eko đang ngồi quan sát phía sau tôi.
Tôi vẫy tay chào Eko, cô bé đang cười và hăng hái vẫy tay lại với tôi. Bỗng nhiên, cánh tay ấy vẫy trúng vào mũi Silvia, gần như khiến cô nàng ngất đi.
“Game Crown, khởi động!”
Cùng với tiếng kêu của trọng tài, một vòng tròn lớn với bán kính khoảng 50 mét xuất hiện, bao quanh tôi và Dean. Nếu ai rời khỏi vòng tròn thì sẽ thua cuộc.
“Các thí sinh, hãy sẵn sàng…… bắt đầu!”
Ngay lập tức, Dean bắt đầu niệm phép.
Xét theo màu và hình dạng của vòng tròn ma thuật dưới chân cậu ấy, thì đấy là ma thuật Phong thuộc tính của Đệ nhị Hình thái.
……..Thằng ngu.
Đệ nhất Hình thái là đòn tấn công thông thường. Đệ nhị Hình thái là đòn tấn công tầm xa. Đệ tam Hình thái là đòn đơn mục tiêu cực mạnh. Đệ tứ Hình thái là tấn công tầm xa nhưng mạnh hơn. Và cuối cùng là Đệ ngũ Hình thái, là đòn tấn công tầm xa diện rộng siêu siêu khủng.
Thời gian niệm phép theo thứ tự từ nhanh nhất đến chậm nhất là Đệ nhất→Đệ tam→Đệ nhị→Đệ tứ→Đệ ngũ.
Nếu bạn bị tấn công trong lúc đang niệm phép, thì ma thuật sẽ không được kích hoạt. Hơn nữa, trong suốt trận đấu, sử dụng ma thuật có thời gian niệm lâu như Đệ nhị Hình thái sẽ chẳng có ý nghĩa gì cả. Đó là những điều cơ bản cần phải biết.
…………
Thật đó hả, Dean? Đừng nói với tôi là cậu nghe đồn ở đâu đó rằng “Second không thể dùng ma thuật”?
Tôi đang khá bối rối.
……Tôi, người mạnh nhất thế giới, đang bị khinh thường bởi thằng trẻ trâu này!!!
Ma thuật của cậu ta hoàn thành trong 3 giây, nhưng tôi có thể đối phó ngay lập tức chỉ bằng cách dùng Đệ nhất Hình thái. Nhưng nếu như vậy thì chán lắm. Tôi phải dạy cho cậu ta một bài học không được xúc phạm những quy tắc của một trận đối kháng.
“Chuẩn bị tinh thần đi nhóc”
Tôi tiến 2 bước và bắn ma thuật《Phong thuộc tính・Đệ nhất Hình thái》 về phía trước. Cùng lúc đó, Dean cũng kích hoạt 《Phong thuộc tính・Đệ nhị Hình thái》.
Ma thuật cùng nguyên tố có tính “bất hoà” và đó là hệ thống phòng ngự cơ bản. Tôi nhận một ít sát thương, nhưng bởi vì thời gian niệm phép cách biệt gấp đôi giữa Đệ nhất Hình thái và Đệ nhị Hình thái, có thể bù đắp và dùng nó làm lợi thế.
“Eh!? “
Dean khá ngạc nhiên. ‘Đây không phải là những gì tôi nghe được’, ‘Thằng này có thể dùng được ma thuật’ , tôi đang tự hỏi liệu cậu ta có nghĩ như vậy không.
Tệ hơn nữa, cậu ta vẫn còn đang ‘mơ mộng’ về những chuyện vừa xảy ra, thậm chí còn chẳng thèm chuẩn bị cho đòn tấn công tiếp theo. Có thật là thằng này dám khinh thường tôi không? Thật ngạc nhiên vì cơn giận của tôi đã nguôi bớt.
“Mày có thể chọn cách chết như một người đàn ông, hoặc chết trong khi khóc lóc cầu xin tao tha mạng!!!”.
Khi bắt đầu nói câu đấy, tôi đồng thời niệm 《Hoả thuộc tính・Đệ tam Hình thái》và ngay khi nói xong, thì ma thuật đã sẵn sàng để kích hoạt.
Nó đã đạt Bậc 5. Thời gian niệm phép đã giảm xuống 2 cấp độ và chuyển hoá 300% chỉ số INT thành sát thương chuẩn. So với 600% của Cung thuật Phi Xa Bậc 9, thì sát thương ít hơn khá đáng kể. Nhưng có đến 20 loại kỹ năng Ma thuật nếu so với Cung thuật chỉ có 9, và đơn giản hơn là chỉ việc tăng chỉ số INT thì hoả lực cũng tăng theo.
“Tôi b-bỏ c——!”
“Ah! Bụi bay vào mắt tao rồi!”
Ngay khoảnh khắc Dean cố gắng rên rỉ đầu hàng, tôi giả vờ dụi mắt và kích hoạt Ma thuật Đệ tam Hình thái.
Hoả cầu, lớn đến nỗi cậu ta phải ngước mặt lên nhìn, chậm rãi bay về phía Dean trong khi phát ra âm thanh điếc tai. Và Dean chẳng có cách nào để đỡ hay tránh đòn đấy cả.
“Whaaaaaaa! “
Sau khi ăn trọn Hoả cầu, cậu ta hét lên và HP bị rút sạch ngay lập tức. Chết tiệt, hoả lực mạnh hơn tôi nghĩ. Tôi định trêu chọc cậu ta thêm chút nữa và chừa lại 10% HP nhưng……
“….Người chiến thắng, Second!”
Sau khi trận đấu kết thúc, mặt sàn trở lại như cũ. Có vẻ những đặc điểm của Mobius trước đây vẫn có ở thế giới này.
Khi tôi liếc nhìn Dean, đáy quần của cậu ta ướt sũng. Không quan trọng dù cho trận đấu có là ảo đi chăng nữa, thì hiện tượng sinh lý và bài tiết không thể nào ảo được. Hay cậu ta không nhịn nổi nữa?
“Oh. Tôi đã thắng”
Trên đường quay lại phòng chờ, tôi đi ngang qua Silvia và Eko, chúng tôi trao đổi vài lời với nhau.
“Second, anh giỏi quá!”
“Đương nhiên rồi, cô bé vui tính ạ.”
“Anh đi quá xa rồi đấy! Có ổn không đó?
“Đừng lo. Tôi trước sau gì cũng sẽ đứng đầu thế giới thôi. Dù sao, hôm nay là ngày cuối cùng chúng ta ở đây. Tôi sẽ quẩy hết mình để nắm chắc phần thưởng”
“Tôi h-hiểu rồi, nhưng làm ơn hãy kiềm chế lại. Làm ơn đấy!!!”
“Vâng, vâng! Cô là gì? Mẹ tôi sao?”
“Second, chúc anh may mắn!”
“Yeah.”
Tôi rời khỏi đấy trong khi cô nàng Silvia đang ‘mất hồn’ và liên tục lầm bẩm “M-mẹ…..?”, Eko đang giúp cô ấy lấy lại ý thức..
Sau đó, trận đấu thứ 2 đã kết thúc không chút khó khăn.
Tôi đã vào được bán kết, nhưng—— tại đây tôi bắt gặp một đối thủ kì lạ.