Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

chương 3: điện thoại gọi đến? rít gào của tiểu cô!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Reng reng reng. . .” Tiếng chuông điện thoại di động vang lên, cũng làm bừng tỉnh Tiêu Tử Lăng đang trong suy tưởng, hóa ra là tiểu cô đi công tác gọi điện thoại về.

“Tiểu cô, chào buổi sáng a ~” Tiêu Tử Lăng mới mở miệng, chợt nghe thấy một trận rít gào xông ra từ trong điện thoại di động.

“Thằng nhóc chết bằm, tối hôm qua điện thoại cho cháu thế nào không nhận a? Cháu đã chạy đi đâu?” Khẩu khí của tiểu cô khá là bại hoại.

Tiêu Tử Lăng nghe thấy thanh âm của tiểu cô, viền mắt nóng lên, tất cả tâm tình nảy lên trong lòng, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời thế nào. Tiểu cô là thân nhân duy nhất của cậu, lão ba nhà mình là con trai độc nhất, do ở vào niên đại hỗn loạn trước kia, tuy rằng ông nội bà nội đã chịu qua được đoạn năm tháng chiến đấu đó, nhưng thân thể sớm đã bị kéo sụp, vừa mới hòa bình lại không bao lâu thì ly thế. Chỉ để lại ba người lão ba lão mẹ với tiểu cô.

Lão mẹ với tiểu cô kỳ thực là nhi đồng bị lừa bán do ông nội bà nội cứu. Trên một lần xe đò đường dài, được ông nội bà nội phát hiện vấn đề đã giải cứu được hai cô bé, tuy rằng lão mẹ đã có , tuổi, nhưng cũng không cách nào nhớ địa phương ban sơ với thân nhân, mà tiểu cô càng nhỏ hơn, chưa được một tuổi, căn bản không rõ đến từ nơi nào. Sau khi cảnh sát tra tìm không có kết quả, quả quyết được ông nội bà nội thu nuôi.

Cha mẹ cũng bởi vì từ nhỏ thanh mai trúc mã, tình cảm ngầm sinh, sau cùng nước chảy thành sông biến thành vợ chồng, cũng liền có thằng nhóc Tiêu Tử Lăng này.

Kỳ thực Tiêu Tử Lăng lớn lên thiên hướng mẹ, bởi vì mẹ cũng là một khuôn mặt búp bê, theo lão ba nói, lão mẹ từ nhỏ đã manh đáng yêu, lúc đó liền cảm thấy em gái là phải như vậy. Bất quá cũng bởi vì bộ dáng lão mẹ rất manh, bình thường sẽ vô tình khiến các bé trai khác lại chọc bà, lão ba vì thế không biết đã đánh bao nhiêu trận, mỗi lần đều đầu rơi máu chảy, về nhà còn phải chịu ông nội hành hung một trận. Ông nội đánh lão ba ngược lại không phải bởi vì lão ba đánh nhau, mà là không bảo vệ tốt em gái nhà mình, bởi vì những thời điểm đó lão mẹ đều sẽ treo hai giọt nước mắt, bộ dáng dường như rơi mà không phải rơi, khiến cho ông nội bà nội thấy thực sự là quấn quýt vạn phần yêu thương vô cùng, vì vậy lão ba đành phải lại bị giáo dục một lần nữa. Bất quá lão ba ngược lại không có ý kiến gì, theo lão ba nói, lúc đó nhìn bộ dáng của lão mẹ đều cảm thấy bản thân quá thiếu sót, không có làm tốt nhiệm vụ của anh trai, là cam tâm tình nguyện bị phạt. Nghĩ đến thân thủ vượt trội về sau của lão ba hẳn là luyện được từ khi đó.

Về sau lão mẹ vào lúc lão ba không có mặt lặng lẽ nói với Tiêu Tử Lăng, kỳ thực là bà cố ý, bởi vì mới được ông nội bà nội thu nuôi, tuy rằng lão ba đánh thắng mấy tên nhóc xấu, nhưng bộ dáng bản nhân ông cũng rất thảm, tạo thành sự thực này lại bởi vì bà, vì vậy lão mẹ có chút sợ hãi sẽ bị ông nội bà nội chán ghét vứt bỏ, đành phải bán manh một phen. Chẳng qua không ngờ tới ông nội sẽ bởi vậy mà hung hăng giáo huấn lão ba một lần, cũng chính là lần đó bà mới buông xuống cảnh giác ẩn sâu trong tâm, thật tình xem ông nội bà nội là cha mẹ của mình. Về phần về sau, đó là đùa dai, bởi vì lão ba luôn thích niết mặt của bà, vì vậy lão mẹ trả thù nho nhỏ một chút. Lão ba đáng thương, đến chết cũng không biết bà xã của ổng là một nữ phúc hắc siêu cấp, bị lão mẹ ‘ăn’ mấy thập niên.

Mà tiểu cô căn bản không rõ chuyện gì, cô vẫn luôn xem ông nội bà nội là cha mẹ ruột của bản thân, lão ba lão mẹ là thủ túc ruột của cô, vì vậy khi lão ba lão mẹ nói cho tiểu cô chuẩn bị kết hôn, cô thiếu chút nữa sụp đổ, cho rằng hai người lão ba lão mẹ điên rồi. Đoạn thời gian đó cô rất quấn quýt, đến tột cùng cần chúc phúc đây hay là phải khuyên can đây, nếu không phải trong lúc vô tình lão mẹ nghe thấy lời nói của tiểu cô ở trước linh vị của ông nội bà nội, phỏng đoán tiểu cô sẽ quấn quýt tới cùng. Cũng chính vào khi đó tiểu cô mới biết được thân thế của bản thân, nhưng thời điểm đó tiểu cô đã thấy không có gì đáng lưu ý nữa, bởi vì tiểu cô vẫn luôn luôn lớn lên trong tình yêu tràn đầy của ông nội bà nội, tiểu cô không có tiếc nuối.

Bây giờ tiểu cô còn chưa có kết hôn, nghe nói đã có một đối tượng gặp gỡ sâu, có lẽ thời cơ thành thục không lâu sau đó sẽ kết hôn, đáng tiếc mạt thế đã gần tới, tuyệt không cho tiểu cô quá nhiều thời giờ, mà tiểu cô trước khi mạt thế giáng lâm đi công tác ở đất khách, điện thoại vẫn luôn không có người nhận nghe, về sau thì vẫn luôn không liên hệ được, không biết có phải đã chống qua được đoạn năm tháng hắc ám nhất đó hay không.

“Thằng nhóc chết bằm, cháu nghe thấy không? Sống thì chi một tiếng cho cô.” Tiểu cô không nghe thấy đáp lại, lần nữa rít gào.

“Chi. . . Ha ha!” Tiêu Tử Lăng bị sư tử rống Hà Đông gọi lại hồn về, thu liễm tâm tình kích động của bản thân, cười dí dỏm chi một tiếng, liền nghe thấy trong điện thoại di động lần nữa truyền đến tiếng cười mắng.

“Đừng cợt nhả với cô, ngày hôm qua xảy ra chuyện gì? Vì sao không nhận điện thoại?”

“Uống chút rượu, ngủ như chết, mới tỉnh lại đây, tiểu cô, cháu không sao, yên tâm đi.”

Tiểu cô nghe xong lời nói của ta thở dài một tiếng mới nói: “Tử Lăng, anh hai chị hai sẽ không hy vọng cháu say rượu, cháu cũng đừng làm cho bọn họ thất vọng a.”

“Tiểu cô, cháu biết, về sau cháu sẽ không uống nữa.” Ngày diệt vong sắp tới, thời đại nguy cơ tứ phía đó, say rượu không thể nghi ngờ là hành vi tự sát.

“Vậy thì tốt, cháu nói chuyện phải giữ lời a, bằng không cô không buông tha cho cháu.” Khẩu khí của tiểu cô khá tàn bạo, nhưng sự quan tâm trong lời nói lại không cách nào che giấu. Tiêu Tử Lăng không muốn giống như trước khi trọng sinh, lần nữa mất đi tin tức của tiểu cô, cậu quyết định lần này nhất định phải để cho tiểu cô ở lại bên cạnh cậu, để trông nom.

“Tiểu cô, cháu có một chuyện quan trọng muốn gặp mặt nói chuyện với cô. Tốt nhất là cô có thể lập tức quay về.” Khẩu khí Tiêu Tử Lăng thoáng cái nghiêm túc lên, tiểu cô cũng nghe ra được sự dị thường, vội vàng hỏi: “Chuyện gì? Không thuận tiện nói trong điện thoại sao?”

“Rất khó nói rõ trong một câu hai câu, cô vẫn nên nhanh chóng quay về đi.”

“Được, cô xử lý xong chuyện nơi đây sẽ quay về.” Tiểu cô rất rõ cháu trai nhà mình sẽ không đơn giản nói ra loại lời nói nghiêm túc này, khẳng định trong nhà có chuyện, lập tức cũng không còn tâm tư nói chuyện phiếm nữa, trực tiếp gác điện thoại xử lý chuyện của bản thân.

Sở dĩ Tiêu Tử Lăng kêu tiểu cô trở về, một nguyên nhân là mạt thế sắp tới, phải nhanh chóng thông báo cho tiểu cô chuẩn bị sẵn sàng, còn có một nguyên nhân là cậu chuẩn bị bán đi nhà ở mà cha mẹ để lại cho cậu, kèm thêm cũng xử lý luôn căn hộ của ông nội bà nội cậu.

Chuyện lớn quan hệ đến bán nhà hẳn nên thương lượng với tiểu cô một chút, tuy rằng bất kể tiểu cô đồng ý hay không cậu cũng sẽ không thay đổi quyết định, nhưng hiệp thương tất yếu vẫn phải cần thiết, mà Tiêu Tử Lăng cũng rất tự tin có thể thuyết phục được tiểu cô tán thành quyết định của cậu.

Dù sao sau khi mạt thế giáng lâm, mọi người nhao nhao trốn khỏi thành thị đi đến mỗi một căn cứ, mà địa phương Tiêu Tử Lăng cư trú là địa phương bị từ bỏ, nói cách khác, về sau nơi đây sẽ là thế giới của tang thi, giữ lại nhà ở cũng không có bất kỳ tác dụng gì, còn không bằng đúng lúc bán đi, có vốn có thể tận khả năng thu thập vật tư trước mạt thế, đặc biệt là các loại thức ăn cùng nước uống, đây là vấn đề mà đến mạt thế mười năm sau cũng không có biện pháp giải quyết, thuộc về vật tư cực độ khan hiếm.

Vì vậy trắc trở duy nhất Tiêu Tử Lăng phải đối mặt chính là thuyết phục tiểu cô tin tưởng mạt thế sắp tới như thế nào, việc ngốc như thẳng thắn thành khẩn bản thân là trọng sinh Tiêu Tử Lăng tuyệt đối sẽ không làm, chuyện không gian cũng sẽ không tiết lộ với tiểu cô, không phải không tín nhiệm tiểu cô, chỉ sợ cẩn thận mấy cũng có sơ sót.

Tiêu Tử Lăng không hy vọng trước khi mình còn chưa đạt được sự tín nhiệm của chỗ dựa vững chắc đã bị người xem là có vấn đề mà trực tiếp tiêu diệt, càng không hi vọng mình bị mổ xẻ ra nghiên cứu, cơ khí khổng lồ như quốc gia ở trước ngày diệt vong là căn bản không ai có thể chống lại, cho dù sau ngày diệt vong, lực lượng đại biểu quốc gia vẫn luôn bao phủ trên đầu mọi người, chỉ có vào trung hậu kỳ, sự xuất hiện của các vị cường giả tiến hóa, đặc biệt là Sở Chích Thiên mới đập tan được sự cường thế của quốc gia, ngược lại biến thành quần hùng cắt cứ.

Truyện Chữ Hay