Sáng sớm, Tân Phong nhìn thấy đôi mắt của mẹ thâm quầng, gần như biến thành màu đen, tinh thần cũng không tốt thì hỏi: “Mẹ, mẹ bị sao vậy?”
“Hả? À không sao hết, chắc là sau khi uống thuốc mà con đưa cho thì mẹ bị mất ngủ, ngủ không ngon.”
Vương Tuyết Mai nói.
Bà đã không ngủ được trong hai đêm nay, sự thay đổi đột ngột của Tần Phong khiến cho bà vô cùng lo lắng.
“Để con xem!”
Tân Phong vội đến bắt mạch cho bà, sợ có chuyện gì đó.
“Cơ thể không có vấn đề gì, nhưng mà thuốc con kê cho mẹ là thuốc đặc trị để điều hòa sức khỏe. Theo lý mà nói sẽ không dẫn đến mất ngủ, có phải mẹ có tâm sự gì hay không?”
Tân Phong biết vấn đề không phải do thuốc.Thấy không thể giấu được con trai nên Vương Tuyết Mai cười nói: “Mẹ là đang lo lắng chuyện con mở phòng khám thôi. Mẹ sợ con lần đầu khởi nghiệp, lỡ
như bị thua lỗ thì chúng ta không thể trả số tiền mà hàng xóm đã cho vay.”
“Mẹ không tin con trai của mẹ sao, mẹ cứ chờ mà xem đi, con đảm bảo với mẹ là từ giờ sẽ cho mẹ sống một cuộc sống tốt đẹp nhất.”
Nghe thấy mẹ nói vậy, Tân Phong hứa với mẹ. Vương Tuyết Mai gật đầu, cũng không nói tiếp nữa.
Bây giờ tâm trạng bà đang vô cùng rối loạn, giờ Tân Phong đã đi lên con đường này, khiến cho bà rất sợ hãi.
Sợ hãi chuyện giống như năm đó sẽ xảy ra một lần nữa, nhưng bà lại bất lực. không thể ngăn cản. Hơn nữa bà cũng không dám trực tiếp đi tìm nhà họ Tân ở đế đô, lỡ như bị phát hiện thì hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Giờ phút này, nhà họ Du ở tỉnh thành nhận được tin tức, gia chủ nhà họ Du sững sờ đứng ngây cả người, trong óc vang lên những tiếng ù ù.
Cao thủ Hồng Vạn Lâm mà bọn họ phái đi đã mất liên lạc, lão ta biết đối phương rất có thể đã chết.
“Tên Tân Phong này... Rốt cuộc là ai?”
Giọng nói của gia chủ nhà họ Du run run, Hồng Vạn Lâm có thân thủ cường đại như thế, làm sao lại chết được?
“Gia chủ, làm sao bây giờ? Hồng tiên sinh đã chết, chúng ta biết giải thích thế nào với nhà họ Hồng đây, đến lúc đó bọn họ trách tội thì nhà họ Du chúng ta chẳng phải sẽ...”
Các thành viên quan trọng trong nhà họ Du đều mang vẻ mặt hoảng sợ.
Bây giờ bọn họ không chỉ lo lắng về chuyện Tần Phong mà còn phải lo lắng nhà họ Hồng sau lưng Hồng Vạn Lâm.
Suy cho cùng thì nhà họ Du bọn họ chẳng qua cũng chỉ là được nhà họ Hồng nâng đỡ lên mà thôi. Mà nhà họ Hồng này là một gia tộc võ đạo, bình thường rất hiếm khi ra mặt, mọi tài nguyên đều được vận chuyển từ nhà họ Du.
Cho nên, nói trắng ra thì nhà họ Du như người làm công cho nhà họ Hồng vậy, đây cũng là nguyên nhân vì sao Hồng Vạn Lâm lại tọa trấn ở nhà họ Du, mà Du gia chủ phải đối đãi cung kính với ông ta như thế.
Hiện giờ Hồng Vạn Lâm đã chết, nhà họ Du thật đúng là không biết phải giải thích sao đây.
“Anh cả, em có một cách.” Người em trai thứ ba của gia chủ nhà họ Du đột nhiên mở miệng nói. “Cách gì?”
Đôi mắt của gia chủ nhà họ Du sáng ngời, lão ta biết thằng em ba này của mình tuy rằng chẳng làm nên việc lớn gì, nhưng trong đầu toàn chứa những ý nghĩ xấu xa.
Khóe miệng em trai thứ ba của gia chủ nhà họ Du hơi nhếch lên, nói: “Chúng †a đừng nói thật với nhà họ Hồng là chúng ta đã nhờ Hồng Vạn Lâm đi báo thù giùm cho Tiểu Minh, cứ nói là Tân Phong tham lam tài nguyên của nhà họ Du chúng ta, muốn đến cướp đoạt, sau đó Hồng Vạn Lâm ra tay ngăn cản nên mới bị Tần Phong giết.”
“Hay lắm thằng ba, cứ làm thế đi.”
Vừa nghe được ý kiến này, gia chủ nhà họ Du phải dựng ngón cái lên khen, chỉ cần đẩy hết trách nhiệm lên đầu Tần Phong thì đến lúc nhà họ Hồng mà trách tội cũng sẽ đi tìm Tần Phong để trả thù. Như thế thì nhà họ Du bọn họ chẳng những không bị khiển trách mà còn có thể mượn tay nhà họ Hồng để tiêu diệt Tân Phong, một công đôi việc.
Dù cho Tần Phong hăn có ba đầu sáu tay đi chăng nữa thì cũng không thể nào đánh bại được một gia tộc võ đạo chân chính.