*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Ramsessivy
Cổ Dư - Mộ Dạ Triệt
Bên trong xe, Mộ Dạ Triệt vạch tìm áo của Cổ Dư, lộ ra da thịt tuyết trắng nhẵn nhụi không hề tỳ vết nào của cô, cùng với nội y màu hồng nhạt.
Sau đó chậm rãi ngẩng đầu, khóe miệng mang chút cười lạnh, tầm mắt sắc bén mà đầy lửa nóng đang chậm rãi đánh giá toàn thân cao thấp của cô.
Thật rõ ràng, dáng người của Cổ Dư không tính là đặc biệt đầy đặn, một đôi bánh bao mềm mại cao ngất trước ngực thật đúng là chết tiệt khiến người ta muốn lặn ngụp, khiến cổ họng hắn khô khốc một trận!
Cô gái này tuy rằng tính tình thô bạo, không có chút ôn nhu dịu dàng nào, nhưng giờ phút này mái tóc cô xõa dài, quần áo lộ một nửa, mái tóc đen dài càng làm nổi bật đôi mắt long lanh như nước của cô, khiến cho sự xinh đẹp của cô xen lẫn một cỗ linh khí.
Còn da thịt tuyết trắng nhẵn nhụi là kiệt tác của thượng đế, trắng nõn mềm mịn tựa, gợi cảm mê hồn, dáng người lại có hứng thú, eo thon chân dài......Ánh mắt lửa nóng của hắn lại chuyển xuống hai chân của cô, bàn tay đang cưỡng chế cởϊ qυầи bò của cô ra, đôi mắt nóng rực lại sáng lên thật mạnh!
Hắn chú trọng nhất là đôi chân của phụ nữ, nhất định phải thon dài không tỳ vết, mà đôi chân này của Cổ Dư lại là vạn đôi chân mới có một, thẳng tắp thon dài, khiến hắn hoàn toàn không thể dời mắt!
Thì ra Cổ Dư thật sự đẹp như vậy! Dung nhan tuyết trắng quyến rũ, dáng người thướt tha, cùng với đôi chân thon dài cùng cặp đùi đẹp không hề tỳ vết, khi bị ngăn cản bởi bộ quần áo váy công sở, thật ra thời khắc nào cũng khiến đàn ông tham lam mơ ước, điên cuồng mà nhìn chăm chú! Trước kia sao hắn lại không cảm thấy Cổ Dư có đủ tiêu chuẩn của một người đẹp?!
Không chỉ có dáng người cao gầy thon thả, ngũ quan lại xinh đẹp xuất chúng, cho du khi làm việc bận rộn không có trang điểm, khuôn mặt tuyết trắng cũng lộ ra chút ửng đỏ tự nhiên, tinh xảo vô cùng!
Xem ra ngày thường quả thật hắn bị hành vi của cô che mờ hai mắt, nhìn không ra sự xinh đẹp của cô, chỉ thấy một ít thói quen của cô! Quả thật cô gái này nên phải sửa lại!
Cổ Dư bị hắn vạch tìm áo cùng quần bò, dưới tình huống hắn lớn mật đầy lửa nóng mà nhìn chằm chằm cô, cô càng cảm thấy toàn thân nóng lên hơn nữa còn sợ hãi, "Anh......anh có thể buông ra không?" Lưng của cô bị đè lên cánh cửa xe, vừa rồi giãy dụa khiến tóc dài buông xõa, đôi tay lại nắm chặt áo sơ mi của Mộ Dạ Triệt, miệng thở thật mạnh, "Tôi nói, tôi không phải con mồi của anh!"
Chết tiệt! Sớm đã nói cô không phải đồ ăn của hắn, vừa rồi hắn còn chuyển từ môi xuống ngực của cô, khiến cho cô đang ra sức giãy dụa cùng phản kháng cảm thấy khủng hoảng cực độ, cảm giác chính mình thiếu chút nữa bị hắn ăn vào miệng, thiếu chút nữa bị hắn lột sạch nội y, cái loại bị hắn cởi kéo quần áo, sau đó thân hình nam tính không ngừng ma sát, đè ép cô thật mạnh cảm giấc thật sự là...... rất quỷ dị!
Cô không thể bị hắn đặt dưới thân, phải một cước đá văng hắn, sau đó đi ra ngoài!
Mộ Dạ Triệt thấy cô phản kháng, trên khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười tà khó dò một chút, đột nhiên bàn tay to duỗi ra, một lần nữa kéo cô vào trong lòng mình, "Cô gái làm sai chuyện phải biết sai để sửa! Em, còn chưa đủ nghe lời!"
"Nghe lời cái rắm nha, rốt cuộc tôi làm sai chuyện gì?!" Cổ Dư một lần nữa bị kéo vào lòng hắn hoàn toàn phẫn nộ rồi, nghiêng đầu nói lớn tiếng, lấy tay nắm chặt tay vịn an toàn, chính là không được, dùng ánh mắt phẫn nộ mà hung hăng trừng ánh mắt tà ác của hắn, "Chính anh nói qua, trong lúc thực hiện hợp đồng không can thiệp chuyện kết bạn của đối phương, đây là tự do của tôi......Hơn nữa, cho dù vừa rồi tôi có ngồi lên đùi của Daniel thì làm sao, vừa rồi là tôi tự cứu mình, không liên quan đến người Mộ gia anh......""Em không được phép ngồi lên đùi của đàn ông!" Mộ Dạ Triệt nhìn chằm chằm cô mà nhẹ nhàng cười, đột nhiên hai đầu gối gắt gao kẹp lại một cái, lấy hai đầu gối trói chặt nửa người dưới của cô, để cho cô đang lớn tiếng ngã vào lòng mình hình thành một tư thế ái muội giữa hai người, đôi mắt mang theo ý cười lại có một chút âm trầm, "Trong hợp đồng trừ người chồng của em ra, em không được phép có tiếp xúc với bất kì người đàn ông nào, nhất là trước mặt công chúng! Vừa rồi thế nhưng em lại ngồi lên đùi đàn ông ở trên thuyền du lịch, nên bị phạt!"
"Cái gì ~ tôi ngồi trên đùi ~ thì thế nào." Cổ Dư đang cãi lại sốt ruột kêu một tiếng, bị chặn trái chặn phải ngã vào trong lòng hắn, dùng nắm đấm mà đấm vào người hắn, "Mộ Dạ Triệt anh hoàn toàn không phải chồng của tôi!" Thật đúng là xen vào chuyện của người khác!
Đôi chân dài này kẹp khóa cô lại như vậy, sức lực mạnh như thế! Vừa rồi cô bị đè không trốn được, hiện tại lại bị kẹp đẩy không ra, Mộ Dạ Triệt có bề ngoài tao nhã nho nhã có sức lực lớn như vậy sao?! Hiện tại bọn họ đúng là thân dính sát thân, da kề da, cô cũng không tin chuyện này! Vì thế phẫn nộ cùng bối rỗi, cô lại nắm chặt tay đánh đấm Mộ Dạ Triệt, đánh tan sự tà ác trên mặt của hắn, "Đừng có lấy hợp đồng ngụy trang để sàm sỡ tôi...... A! ~"
Cổ Dư đang rống to đột nhiên trừng lớn ánh mắt, bắt đầu nhanh chóng vặn vẹo thân thể, "Dừng lại! Dừng tay! Không!" Bởi vì giờ phút này cô áo rách quần manh, sớm đã bị Mộ Dạ Triệt xé áo, cởϊ qυầи bò, hiện tại Mộ Dạ Triệt đang dùng đầu ngón tay đầy lửa nóng mà vuốt ve cô, ái muội khiêu khích cô!
Bàn tay nóng lên của hắn như đang theo ma lực thần kỳ, đầu tiên là nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của cô, rồi sau đó chậm rãi lướt xuống cần cổ trắng khêu gợi của cô, xương quai xanh, vai, nhu tình như nước, khiến cho cô dần dần mềm nhũn...... Cuối cùng đột nhiên cởi bỏ nút thắt nội y của cô, làm cho nội y của cô từ đầu vai đột nhiên tuột xuống......
"Không!" Đầu tiên là Cổ Dư muốn cướp nội y, nhưng nội y đã bị hắn dùng một tay vứt ra, cô cả kinh vội vàng dùng hai cánh tay khoanh lại trước ngực, xấu hổ cùng giận dữ che khuất hai cái bánh bao trước mặt cô, mặt ửng hồng trừng mắt người đàn ông trước mặt, "Anh......đồ háo sắc! Đừng có xâm phạm một cô gái mà anh không thích! Đây là cưỡиɠ ɠiαи!" Truyện được update tại truyenwiki1.com, editor Ramsessivy.
Cô cũng không nói là sẽ lấy thân để ở chung với hắn, vậy hắn nên tôn trọng cô một chút!
"A." Đồng tử của Mộ Dạ Triệt toát ra lửa nóng kíƈɦ ŧìиɦ, con ngươi đen sâu thẳm nhìn thẳng mà đánh giá cô, "Anh đang làm chuyện vợ chồng với vợ của mình, đều hợp pháp hợp lý. Vợ à em không cần gấp, chồng sẽ lập tức thõa mãn em." Hai chân dài của hắn vẫn kẹp chặt cô như cũ, đôi mắt mang ý cười, khóe mắt nheo lại, rồi đột nhiên ôm lấy cô để cô lấy tư thế ngồi khóa trên đùi cùng thắt lưng của hắn mà đối mặt với hắn, khiến cho cô rõ ràng cảm nhận được vật nam tính cứng rắn giữa hai chân của hắn có phản ứng cảm xúc với cô, "Sau này em chỉ có thể ngồi như vậy ở trên người anh, nghe chưa?"
Tiếng nói của hắn khàn khàn, lấy tay nắm chặt cánh tay của cô, khiến cho hai thân thể càng dinh chặt vào nhau! A, hiện tại quả thật hắn có phản ứng mãnh liệt đối với thân thể của cô, khi nhìn đến cặp chân dài trắng nõn của cô, hắn liền cảm thấy cô khiến cho hắn có một sự kinh diễm thật to! Bởi vậy, cô gái này trốn không thoát!
Oành --
Cái ót nổ tung ầm ầm, Cổ Dư cảm thấy mình như một con thỏ rảnh tay, tại một ngày này, cô lại lần thứ hai ngồi khóa trên đùi đàn ông, nhưng......Nhưng vừa rồi bị ác ma chán ghét mình đụng chạm vào thân thể, bị bàn tay đầy lửa nóng của hắn trêu chọc, đúng là khiến cho cơ thể của cô không khống chế nổi mà nóng lên, vẫn nóng lên....... Lòng của cô thậm chí kinh hoàng đến mức cô khó có thể chấp nhận!
Bởi vậy trong tình huống vừa thẹn lại khó xử này, cô phải dùng phương thức rống to để chính mình thả lỏng, để hắn dừng tay, bởi vì đây là lần đầu tiên cô bị đàn ông cởϊ qυầи áo, lần đầu tiên bị đàn ông vuốt ve thân thể...... Cô rất bối rối, sợ hãi thân thể của mình sẽ mềm yếu khi bàn tay của hắn luôn luôn di chuyển xuống dưới! Truyện được update tại truyenwiki1.com, editor Ramsessivy.
"Buông tay của anh ra! Tôi không vội!" Vật cứng rắn đang nhô đỉnh lên dưới thân này, cô biết là cái gì! Tuy rằng vô dụng quá, nhưng nếu Mộ Dạ Triệt có thể nổi lên phản ứng với thân thể của cô, vậy cô càng thêm muốn dưới tình huống ái muội này mà dùng hết sức lực đẩy hắn ra! Nếu không cô không thể nghi ngờ gì, sau này cô mang theo thân thể bị tàn phá này liền không gả được cho ai!
"Mộ Dạ Triệt......" Anh là đồ khốn nạn! Cô đang muốn mở miệng mắng to, áp dụng đối sách đào thoát, nhưng ác ma đói khát cũng đã triển khai hành động của hắn.
Hắn dùng một tay giữ lấy cô, bằng tốc độ nhanh nhất mà kéo cô lại gần thân thể của hắn, khiến cho cô cũng mở ra nửa người trên trần như nhộng của mình, lấy ra đôi bàn tay đang vướng bận che chắn, đem toàn bộ gương mặt nam tính của hắn lặn ngụp thật sâu giữa bộ ngực của mình.
"......" Cổ Dư đang phản kháng nhất thời xấu hổ muốn kêu to, ngẩng đầu đỏ bừng mặt mà nhìn trần xe, sửa lại thành cắn môi. Rốt cuộc đây là một cảm giác gì? Vì sao cô muốn kêu lên thật to, lại ngại bên ngoài có người đi qua, không thể không điên cuồng đè nén âm thanh của chính mình! Ông trời! Rốt cuộc bọn họ đang làm cái gì ở trong này? Hắn còn không sợ có người khác nhìn thấy sao? Cô thì xấu hổ đến muốn ngất xỉu.
"Ưʍ......" Cái eo nhỏ của cô ngồi thẳng, ngẩng cao gương mặt đỏ mặt đỏ bừng, hoàn toàn hôn mê, say! "A......" Cô hoàn toàn không thể kháng bàn tay của hắn, càng bất lực không nhìn nổi tình cảnh âu yếm như vậy.
Thân thể của hắn rất nóng, quả thật như nồi nước sôi. Khi hắn đem bầu ngực của cô hoàn toàn hàm giữ trong miệng mình cùng cắn hút thật sâu, cũng là lúc sự mãnh liệt vui thích khó tưởng tượng được trong cơ thể cô bộc phát!
Cô cảm giác chính mình bị loại cảm giác xa lạ này kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến điên rồi! Đây là lần đầu tiên cô bị loại vui thích thân thể đến ngập đầu này, hơn nữa lại là người đàn ông cô từng thích thật sâu đang đùa giỡn cô!
Mộ Dạ Triệt mê muội hơn bình thường lại lần nữa hôn liếm nửa người trên của cô, tuy rằng bộ ngực không lớn, nhưng lại đúng là mật đào hồng nhạt mà hắn yêu thích, điều này khiến cho hắn giống như một ngọn lửa đang bừng bừng phấn chấn, bờ môi lửa nóng đang lưu lại dấu hôn ngấn thật sâu trên cơ thể cô, đùa cô, thân thể nam tính của chính mình lại càng ngày càng nóng và căng cứng, xúc động muốn làm càn giữ lấy cô! Càng muốn đem cô cột vào trên giường, hoàn toàn mây mưa thất thường cùng cô, liên tục ba ngày ba đêm khiến cô không xuống giường được! Truyện được update tại truyenwiki1.com, editor Ramsessivy.
Hắn thích mỗi một tấc trên thân thể của cô, càng thích nghe cô sau khi rống to, lại bị áp lực mà ngượng ngùng yêu kiều. Chưa từng có một cô gái nào lại dùng âm thanh của riêng mình có thể khiến hắn có được kɦoáı ƈảʍ, càng không xong là, hắn thích hương vị ngây ngô trên người cô, mê luyến hơi thở gấp của cô, cùng nhiệt độ cơ thể...... Hắn cảm thấy cậu bé dưới đũng quần của mình ngày càng căng cứng biểu tình, nếu còn hôn cô như vậy, có khả năng hắn hoàn toàn đâm đầu biến thành một dã thú, điên cuồng giữ lấy cô!
Nhưng lấy sức bật kinh người của hắn, cũng có khả năng khiến cho toàn bộ du khách đang ngồi trên thuyền đánh cá đều nghe rõ mồn một tiếng hét yêu kiều của cô! Bởi vậy thật chết tiệt, địa điểm không đúng, hắn không thể ở trong xe mà muốn cô qua loa, càng không thể để người ta nhìn thấy thân thể trần như nhộng của cô, nghe thấy hơi thở gấp yêu kiều của cô...... Hiện tại tất cả của cô, chỉ có một mình hắn mới có thể có được, cùng giữ lấy!
Nhân dịp hắn còn có một tia lý trí cuối cùng, hắn dùng lực buông cô ở trong lòng ra, nhanh chóng ngồi dậy dùng bàn tay vuốt mặt để chính mình khôi phục lý trí, sau đó chậm rãi mặc lại áo sơ mi đã bị cô túm loạn, cố gắng điều hòa hơi thở gấp, không dám nhìn cô mà chỉ ra lệnh, "Mặc lại quần áo của mình đi, chúng ta về nhà trước!"
Cổ Dư không rõ rốt cuộc vì sao hắn chịu buông tha cô, vội vàng dùng tốc độ nhanh nhất mà bò lên, mặc lại nội y cùng áo của mình. Nhưng hai bàn tay cài nút của cô luôn luôn run, khó xử mà theo dõi hắn, thân thể lặng lẽ hướng dựa vào cánh cửa xe bên kia. Hắn xác định vừa rồi khách lui tới nơi này không có nhìn thấy bọn họ vừa làm cái gì sao?
Vì sao cô cảm thấy xấu hổ túng quẫn, không có mặt mũi gặp người khác!
Thật lâu sau, xác định nhiệt độ trong xe đã rơi chậm xuống dưới, thế này Mộ Dạ Triệt mới rốt cuộc nghiêng người qua nhìn Cổ Dư mặc quần áo, con ngươi tối tăm lại khôi phục sự ôn nhuận của mình, lại vẫn như trước không thể dập tắt dục hỏa trong phút chốc, cùng với lửa giận đang hừng hực thiêu đốt trong ngực --
"Nghe đây, lập tức chia tay với tình nhân của em! Đừng để anh lại nhìn thấy hai người hẹn hò chốn công cộng!"
Cổ Dư nhíu mày, khó hiểu nhìn gương mặt tuấn tú đang trầm xuống của hắn qua gương xe.
Thì ra hắn còn đang nghĩ rằng cô có gian tình với Daniel, hèn gì vừa rồi phát hỏa dữ như vậy! Nhưng cô đã muốn giải thích trăm ngàn lần với hắn, hắn vẫn không tin, thế thì cô phải chia tay với "Tình nhân" này như thế nào? Vậy để cho hắn tiếp tục tức giận đi, dù sao cô giải thích cũng không rõ ràng lắm!
Tiếp theo, hai người quay lại Mộ gia ở đại viện thị ủy, xem như đã "Hưởng tuần trăng mật" trở về, hai vợ chồng dường như không có việc gì mà bước vào phòng khách, Mộ Dạ Triệt hướng về bác sĩ hỏi tình hình bệnh tình của ba mình, Mộ thái thái thì đưa Cổ Dư đến phòng gặp Mộ bí thư, nói là Mộ bí thư muốn gặp cô.
Cổ Dư vội vàng che che lại dấu hôn ngấn trên cổ của mình, theo Mộ thái thái đi vào phòng.
"Là......Cổ Dư......đến đây sao?" Mộ bí thư bệnh nặng trên giường hừ một tiếng, gian nan nâng tay, ý bảo cô lại đây, "Cùng ...... Dạ Triệt......nhanh chóng....... Có một đứa con." Ông đang run rẩy nói qua máy thở, đôi mắt già mở một nửa vui mừng nhìn Cổ Dư, "Có...... đứa con, gia đình......liền yên ổn."
Thật ra nỗi lòng của Cổ Dư còn chưa ổn định sau đoạn kíƈɦ ŧìиɦ kia cùng Mộ Dạ Triệt, không rõ tình cảm của hắn đi hướng nào, không biết rốt cuộc hắn thích ai, bởi vậy không dám dễ dàng hứa hẹn với bác Mộ, chỉ có thể nói trấn an: "Tụi con sẽ cố gắng hết sức, tụi con cần ở chung trước, sau đó mới sinh con."
"Ừ." Mộ bí thư tóc trắng xóa suy yếu gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu được, "Chờ ta......bình phục, liền...... chủ hôn cho hai người."
---
"Ba, ba cần nghỉ ngơi." Cổ Dư biết hiện tại Mộ bí thư vì để cho cô cùng Dạ Triệt lén kết hôn, cảm thấy ủy khuất cho cô, nên cô thật vui mừng bị Mộ bá bá có lòng suy nghĩ cho cô, cười nói: "Ba nhất định phải khỏe lên, hôn lễ của con cùng Dạ Triệt sẽ chờ ba chủ trì. Nếu không có ba, có khả năng Cổ Dư không có hôn lễ."
"Ừ......" Hơi thở của Mộ bí thư mong manh qua máy thở, nhưng ông đang cố gắng để mình chống đỡ, cố gắng đấu tranh cùng căn bệnh, "Chờ ta......khỏe lên, ta...... còn có thể......sống......"
Cổ Dư cười gật gật đầu, nói cho Mộ bí thư, rằng cô cũng có lòng tin như vậy.
"Khụ, khụ." Ngoài cửa, Mộ Thanh Nhàn vội vàng trở về cố ý phát ra âm thanh ho khan ở cửa, nhắc nhở nơi này có người, lạnh lùng cười cười: "Em dâu đã về rồi sao? Vừa rồi không đánh nhau với Mộ Dạ Triệt ở trong xe! May mà xe Phantom chắc chắn, nếu không đã sớm lật xe ở Trống Da Cá Lâu, sao có thể bị hai người ép buộc như vậy! Cũng không sợ du khách bên cạnh nhìn đến chê cười sao! Hừ!" Khinh miệt liếc mắt về bên này một cái, đi vào.
Bên cạnh bà là Lãnh Đông Húc bị bà dùng "Vũ lực" áp giải mà đến, Lãnh Đông Húc vẫn mặc đồ âu như cũ, ngũ quan thâm thúy lạnh lùng, nhưng rõ ràng là hắn tự nguyện trở về nơi này thăm ông ngoại, gương mặt tuấn mỹ mang theo chút lo lắng, "Lần này, cháu giúp ông ngoại liên hệ một bác sĩ nổi tiếng thế giới, ông ấy là bậc thầy trong chuyên ngành não khoa......"
Đôi mắt thản nhiên liếc nhìn Cổ Dư một cái rất nhanh, cười rất nhỏ, xem như chào hỏi, đem chuyện ôm nhau vừa rồi bỏ quên không còn một mảnh. Nhưng đôi mắt ưng này vẫn mê người như thường, vẫn lóe ra chút ma mị đối với Cổ Dư, tựa như vừa rồi ở Trống Da Cá Lâu, nhìn thấy kíƈɦ ŧìиɦ ở trong xe. Điều này khiến Cổ Dư có chút xấu hổ cùng quẫn bách.
"Không cần con mời bác sĩ! Nếu mời, Dạ Triệt đã mời rồi, không tới lượt con!" Mộ Thanh Nhàn ở bên cạnh lạnh lùng bàn ra, rõ ràng vẫn còn oán khí chưa giải với người cha bệnh nặng nằm trên giường, chậm rãi đi đến bên cạnh ông, "Đời này, Dạ Triệt mới là người con mà ông yêu thương nhất, làm sao đến lượt Đông Húc được? Cho dù hiện tại cưới con dâu, cũng là tự ông sắp xếp ý trung nhân đưa đến bên cạnh Dạ Triệt, toàn quyền xử lý! Mẹ nói nếu đã như vậy, còn còn mời bác sĩ chuyên khoa não về cho ông làm gì? Trong lòng ông ấy căn bản không có con, tâm cùng não hoàn toàn bị hỏng rồi, không cần cứu, lãng phí công sức cùng tiền của!"
Mộ bí thư trên giường bệnh bị nhất thời tức đến run một trận.
"Chị/Mẹ!" Trong phòng, Lãnh Đông Húc cùng Mộ Dạ Triệt đang đi về hướng này cùng phát ra tiếng gầm giận dữ, nhắc nhở bà câm miệng! Nhất là Mộ Dạ Triệt vừa nói chuyện với bác sĩ xong, gương mặt xanh mét một mảnh, chân dài sải bước, thân hình cao lớn lập tức đi đến trước mặt chị Hai, đôi mắt hung ác nham hiểm trực tiếp ra lệnh tiễn khách, "Trước khi chọc tức ba đến chết, rời khỏi phòng này!"
Bà cười đến ngửa tới ngửa lui, không chọc tức chết ba ở trên giường bệnh thì không bỏ qua, "Mọi người cũng không phải con nít, đương nhiên biết xe dao tới dao lui là đã xảy ra chuyện gì! Ha ha, rất buồn cười, lúc tôi nhìn thấy cũng hết hồn. Con nói ba nghe, rốt cuộc ba cưới cô con dâu gì vậy! Lẳng lơ dâʍ đãиɠ......"
Đầu tiên là thân thiết cùng Đông Húc ở trên thuyền, ngay sau đó lại mây mưa cùng Dạ Triệt ở trong xe!
Mọi người thấy bà đang cắt câu lấy nghĩa, ba của bà ở trên giường bệnh tức giận đến hai tay phát run, giật giật nhìn bà! Bao gồm cả con trai Lãnh Đông Húc, đương sự Cổ Dư, cùng với Mộ Dạ Triệt mặt đầy băng sương! Lãnh Đông Húc không đợi Mộ Dạ Triệt mở miệng, mày kiếm giương lên, lên cười nói: "Tân hôn của Dạ Triệt cùng Cổ tiểu thư, ở trên xe ôm một chút cũng là chuyện bình thường. Mẹ lấy khí thế bức người, ngược lại nói năng có phần lỗ mãng với Cổ tiểu thư. Trước hết mời mẹ ra khỏi phòng, nơi này hình như không chào đón mẹ."
Mộ Thanh Nhàn trừng mắt, thế này mới phát hiện Mộ thái thái cùng Mộ bí thư sau khi nghe xong những lời này của mình, trên nét mặt già nua không phải lộ ra sự phẫn nộ vì bị hao tổn thanh danh, mà là vui sướng, phút chốc chân đứng không vững, "Hai người......Hai người không tức giận sao? Đây là hao tổn danh dự của Mộ gia! Đường đường là con cháu của Mộ gia, sao có thể làm ra loại chuyện này!"
Nét mặt tiều tụy của Mộ thái thái liếc nhìn Cổ Dư một cái, lại liếc nhìn con trai anh tuấn xuất chúng một cái, đã sớm phát hiện trên cơ thể của hai người có dấu hôn ngấn, có chút không thích hợp, cười nói dịu dàng: "Mẹ và ba không sợ bọn họ hưởng tuần trăng mật ở bên ngoài, chỉ sợ bọn cái không làm cái gì. Thanh Nhàn, con mệt mỏi rồi, về phòng nghỉ ngơi đi. Mộ gia chúng ta chuẩn bị chào đón cháu nội bụ bẫm, là chuyện vui, không phải chuyện gì xấu."
"Cái này......" Thế này Mộ Thanh Nhàn mới hiểu được tân hôn của bọn họ là bằng mặt mà không bằng lòng, căn bản là cần người ngoài kíƈɦ ŧɦíƈɦ thì bọn họ mới có thể đi cùng một chỗ, vẫn luôn chia năm xẻ bảy! Vừa rồi liền lợi dụng Đông Húc để kíƈɦ ŧɦíƈɦ Dạ Triệt, khiến cho Dạ Triệt cùng Cổ Dư càng gần từng bước! Vì thế hung hăng trừng mắt liếc nhìn mọi người một cái, đi ra ngoài.