Kaette Kita Motoyuusha

chương 85: cựu anh hùng • đặt chân lên thành phố biển

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 85: Cựu anh hùng • đặt chân lên thành phố biển

-------------------------------------

Dịch: Nhật Nguyên

-------------------------------------

Thành phố biển Angel.

Thành phố ấy nằm trọn trên một hòn đảo cách đất liền không xa.

Nhờ cây cầu lớn kết nối giữa đất liền và hải đảo, chúng tôi có thể ra đó bằng đường bộ mà không cần đi thuyền.

Thành phố này nằm ngay cạnh vương quốc Milis, thuộc lãnh thổ của vương quốc Elise. Vì nằm trên trục giao thông hằng hải chính nên rất nhiều tàu buôn cập bến, ngoài ra đây còn là nơi giới thợ thủ công khắp nơi tụ tập về, rồi còn có những đặc sản được đánh bắt từ biển lên nữa. Nhờ vậy nên đây là một thành phố rất nổi tiếng.

“Ôi chao…”

Và hiện tại, tôi đang đứng trước bàn tiếp tân trong Guild Thám Hiểm ở Angel và choáng váng cả người.

Hôm nay, trước khi trời tối thì chúng tôi kịp đến Angel. Sau khi chia thành các nhóm nhỏ, chúng tôi tách chuẩn bị ở lại qua đêm.

Rithina, Mina và Laurier sẽ đến gặp mấy ông tai to mặt lớn.

Celes với Tanya sẽ đến đặt bàn ở quán ăn và đặt phòng ở nhà trọ.

Và cuối cùng, tôi với Sharon sẽ tới guild thám hiểm để tìm nhiệm vụ.

Sharon không phải loại con gái thích phung phí tiền bạc nên thực ra chúng tôi cũng không cần vội kiếm tiền làm gì. Sở dĩ đến tận Angel rồi mà em ấy vẫn muốn đến guild nhận nhiệm vụ vì em ấy là một tu sĩ thuộc Shura (???)

Còn với tôi, vì cái ví đã phơi thây lại Malt nên tôi buộc phải tới đây để làm nhiệm vụ kiếm tiền.

Đúng là tôi phải khùng lắm mới vác cây kiếm mithril ra để đánh với con golem.

Đáng ra tôi phải kiếm món vũ khí nào rẻ tiền hơn mới đúng.

Dù không thể không thấy đau lòng, nhưng bát nước đã đổ đi rồi thì không thể nào hốt lại được.

Biết là không nên xài tiền phung phí, vậy mà tôi lại vung cả đống tiền để mua đồ hóa trang cho bọn con gái mới ghê. Đã vậy còn không thấy tiếc nữa chứ.

Vậy nên hai đứa tôi mới phi thẳng đến guild thám hiểm. Nhưng tiếp viên ở quầy tiếp tân trả lời tôi một câu duy nhất.

“Chúng tôi không nhận thêm thám hiểm gia mới nữa.”

Rồi chụy tiếp tân tóc ngắn giải thích bằng giọng điệu không màn thế sự.

Ở Angel này có rất nhiều thương nhân và công xưởng, người bên ngoài đến và đi nhiều vô số kể, vậy nên ở đây cũng có rất nhiều công việc cần người làm. Tuy nhiên số lượng người và thám hiểm gia đến đây tìm việc cũng không phải nhỏ, và vì có quá nhiều người mới đến guild đăng ký nên guilkd không tìm đủ nhiệm vụ cho họ. Từ đó dẫn đến mất cân bằng giữa cung và cầu.

Và giờ thì chỉ những thám hiểm gia nổi tiếng mới được quyền đăng ký vào guild thôi.

“Uầy… nếu không đăng ký được thì khỏi nhận nhiệm vụ thôi….”

Sharon thản nhiên kết thuật đằng sau lưng tôi.

Chắc con nhỏ nghĩ trong đầu rằng nếu không được làm nhiệm vụ thì quá lắm cũng chỉ không tập chiến đấu được mà thôi.

Vậy nên ẻm vẫn vô tư như thường lệ.

Nhưng tôi thì không.

Vì tôi không còn lại xu nào dính túi nữa rồi.

Tuy có quỹ chi dùng chung nên tôi không cần lo chuyện mướn nhà trọ, nhưng nếu không có quỹ riêng thì cũng không hay ho gì cho lắm.

Lần nào cũng vậy, tôi cũng muốn mượn tiền bọn con gái để xài lắm, nhưng kiểu gì thì kiểu, tôi vẫn muốn tận hưởng trong một nhà trọ đàng hoàng hơn.

Không thể cứ xài tới hết tiền rồi phịch nhau ngoài trời được.

Uầy… làm sao bây giờ?

Nhờ Rithina sắp xếp giùm mình được không ta?

Không được, đây có còn là lãnh thổ của vương quốc Milis nữa đâu.

Không nên gây gáp lực lên guild thám hiểm của nước khác.

“Ưm... rất xin lỗi, thực ra tôi đang rất cần tiền, nếu không thể đăng ký vào guild được thì còn cách nào khác để kiếm tiền không?”

Tự nhiên tôi thấy mình làm khó chụy tiếp tân quá.

“Nếu vậy thì đây.”

Nhưng hóa ra hoàn toàn không phải vậy. Chị ấy không lưỡng lự một tí nào, rồi lấy từ bàn làm việc phía sau ra một tờ giấy và đưa tôi xem.

Tôi liền phóng mắt vào đọc.

Trong tờ giấy có vẽ thành phố Angel, biển xanh và phần phác thảo của rìa xung quanh hòn đảo.

Kèm theo đó là một câu ghi bằng mấy con chữ to đùng.

【Angel chủ trì・Vòng đua vòng quanh quần đảo lần thứ 24】

Không đọc nổi phần văn bản.

Dù tôi đọc được cái tựa nhưng mấy câu sau thì…

À không, tôi hiểu phần còn lại rồi.

Phần đó nói về nội dung cuộc đua… thì phải.

“....Sha...Sharon, lại đây tí”

Vì không hiểu nổi nên tôi đưa cho Sharon đọc.

“Để coi… Cuộc đua vòng quanh quần đảo lần thứ 24 do Angel tài trợ.”

“Cám ơn em.”

Cuộc đua vòng quanh quần đảo à?

Đọc vậy nghĩa là đua nhau qua cả quần đảo phải không?

“Ơ, là cái gì vậy?”

Tôi hỏi thẳng chụy tiếp tân để khỏi lộn tùng phèo.

“Cuộc đua được quảng bá rộng rãi vậy mà không biết à? Có phải cậu từ vương quốc Milis sang không? Coi bộ người ta chưa quảng bá tới bên đó rồi.”

Nhìn gương mặt ngơ ngáo của tôi, chụy tiếp tân khổ sở than thở.

Hai chuyện đó không liên quan gì nhau đâu chụy.

Tại thằng em này không hứng thú mấy vụ đó thôi.

“Hở…..?”

“À xin lỗi, tại tôi phụ trách bộ phận quan hệ công chúng của guild nên tôi lỡ lời.”

Chụy ấy lấy lại bình tĩnh rồi giải thích vụ cuộc đua cho tôi nghe.

Cuộc đua xuyên quần đảo là một hoạt động truyền thống vòng quanh những hòn đảo quanh Angel. Vì là đua nên tất nhiên người ta thi với nhau xem ai nhanh hơn.

Thêm cái nữa, năm nào người ta cũng tổ chức cuộc đua này cả.

Người chiến thắng sẽ nhận được rất nhiều tiền bạc và danh tiếng.

Đây cũng là cơ hội tốt để được đề cử nữa.

Tóm lại, nếu muốn kiếm tiền thì hãy đăng ký vào cuộc thi này để giành giải thưởng.

Chẳng những vậy, những người đứng đầu bảng xếp hạng còn được đăng ký vào guild nữa.

Có vậy thôi.

Hiểu rồi.

Ra vậy.

Có lẽ vì đã qua quen với việc giải thích kiểu này nên sau khi đưa tờ giấy cho tôi, chụy ấy giải thích một cách rất trôi chảy, và cũng không nghĩ tôi khác gì với những người bình thường khác.

“Một tháng nữa cuộc đụa sẽ được khai mạc. Nếu muốn đăng ký tham gia thì phải đến đây. Tài liệu khi nãy tôi đưa cũng ghi rõ yêu cầu đăng ký là gì rồi đó.”

Một tháng nữa mới bắt đầu.

Dù có giành được giải thưởng của cuộc đua thì tôi vẫn phải tự kiến tiền để sống thêm một tháng nữa.

Uầy… khổ quá đi thôi.

Trong lúc tôi đang nghĩ tới chuyện tương lai, chụy tiếp tân liếc nhanh qua tôi.

Đằng sau tôi và Sharon, hai gã đàn ông trung niêm mặt mày quạu quọ đang xếp hàng chờ tới lượt.

Mấy tay này cũng tới đăng ký làm thám hiểm gia à?

Hay là những thám hiểm gia đã đăng ký vào guild và đến nhận nhiệm vụ?

Sao cũng được.

Đằng nào thì chụy tiếp tân cũng đã giải thích rõ ràng cho tôi rồi. Chẳng những vậy hai tay bặm trợn đằng sau còn đang sắp nổi xung lên nữa. Thôi kiếm đường tẩu cho nó lành.

Tôi chỉ còn biết lầm bầm rủa chứ không làm gì khác được, nếu không thì sinh sự ngay trong guild mất.

“Tôi hiểu rồi. Cảm ơn.”

“Cảm ơn.”

Tôi cám ơn chụy tiếp tân rồi rời khỏi đó.

Sharon cũng tươi cười chào chụy ấy rồi theo sau tôi.

“Vâng. Nhớ đăng ký tham gia nhé.”

Chụy ấy cười nhìn đáng yêu dễ sợ. Sau khi chụy ấy mời tham gia, gã đàn ông trung niên khi nãy đăng ký liền luôn.

Và khi hiểu ra thế nào là cười xã giao để làm ăn, tôi bỗng thấy sốc quá thể.

“Nè nè Haruto! Anh có định tham gia cuộc đua đó không?”

Sau khi ra khỏi guild, Sharon hào hứng hỏi.

Ánh mắt lấp lánh cực kỳ đáng yêu ấy làm tôi muốn hôn em ấy luôn quá.

Không, không phải chuyện đó.

Tiện nói luôn, Sharon thích mấy sự kiện lễ hội này lắm.

Đã gặp là em ấy phải tham gia cho bằng được.

“Ừm. Nghe có vẻ cũng vui nên ta thử tham gia tranh giải coi sao.”

“Vâng! Nghe vui ghê á! Hóng quá!”

Sharon hào hứng đáp lại câu trả lời mơ hồ của tôi.

Ngoài ra, em ấy còn giải thích thềm về mấy mục ghi trong tờ giấy khi nãy cho tôi nữa.

Phải có một nhóm hai người à?

“Chà, vậy luôn à? Vậy Sharon có muốn cặp với anh….”

“Em! Em cặp với Lauriel-chan!”

Hả?

Tôi chưa kịp mời mọc xong thì con bé đã quyết định cặp với Lauriel rồi.

ỐI trời.

Em phải cặp với người em yêu mới đúng chứ?

Sau khi làm tôi tổn thương nặng nề xong, Sharon phi thẳng về nhà trọ luôn.

Grừ.

K-không sao…

Chút nữa về rũ Celes hoặc Tanya cũng được.

Vậy là tôi lấy lại tinh thần rồi theo Sharon quay về.

Cơ mà đua vòng quanh quần đảo cơ à.

Chút về tôi phải coi lại phần giải thích kĩ hơn mới được. Có vẻ vui đây.

Dù sao đi nữa, tôi vẫn là một cựu anh hùng.

Nhưng tôi lại không tự tin là mình sẽ thắng và giành được giải thưởng.

Không, tôi nhất định phải luyện tập để thắng.

Nhất định phải về nhất để giành lấy phần thưởng.

Rồi tôi sẽ làm cho mọi người đổ mình.

Phần thưởng dành cho người chiến thắng cuộc thi là một bộ đồ hóa trang Nữ Hoàng đua.

Hi.

Hi hi.

Hị hị hị.

Truyện Chữ Hay