Chương 128: Trang sức ngọc trai
“Thứ lỗi--- .....huh?”
“Takumi-kun, chào mừng quay lại. Allen-kun, Elena-san chào mừng các cháu trở lại.”
“Ah, chúng tôi quay lại rồi đây.”
““Quay lại rồi~””
Khi chúng tôi quay lại nhà Ruven, tôi lập tức thấy Matthias-san. Tôi muốn gặp ông ấy để được phép để lũ Pastel Rabbit này ở trong nhà cho đến khi tìm được người muốn nuôi chúng.
Khi tôi gõ cửa văn phòng của Matthias-san để có thể gặp ông ngay lập tức. Nhưng khi nhìn vào trong, tôi thấy hơi hoang mang khi có hai người đàn ông đang ngồi trên Sofa đối diện với Matthias-sab.
“Vậy, có chuyện gì thế?”
“Tôi xin lỗi. Không biết là ngài đang có khách.”
“Họ là người trong công ti được ta gọi là tổ chức riêng tư, nên không sao hết. Được rồi, Takumi-san. Cậu sẽ nhìn qua thứ này chứ?”
“Err.... vâng, xin phép ạ.”
Matthias-san đưa ra một vài tờ giấy, nên tôi lại gần, nhận lấy tờ giấy và đọc nội dung. Chúng hình như là thiết kế cho một chiếc vòng cổ.
Những người mà Matthias-san đang gặp có vẻ là thương nhân trang sức hoặc là người thiết kế?
“Allen nữa~”
“Elena nữa~”
“Ah, được, được.”
Trong khi đang kiểm tra thiết kế, Allen và Elena sáp lại gần tôi, nên tôi khuỵu xuống cho chúng xem và hai đứa nhìn bản thiết kế từ hai bên
“Nó cho nữ giới phải không? Vậy có lẽ là cho Rebecca-san?”
“Yeah, gần tới sinh nhật của Rebecca rồi, nên đó sẽ là quà. Cậu nghĩ sao?”
“Chúng khá đơn giản, nhưng tôi nghĩ thiết kế thật tốt.”
“Vậy sau cùng vẫn là đơn giản....”
“....?”
Có ba bản vẽ thiết kế, nhưng chúng đều là tấm mề đay được gắn viên ngọc trai. Những thiết kế đều cố tôn vinh ngọc trai. Nhưng, đơn giản hình như là không ổn với Matthias-san.
“Sẽ không có vấn đề gì khi đeo hàng ngày, nhưng mang chúng đến tiệc tối thì có hơi....”
“Ahh......”
Dĩ nhiên, thế thì hơi đơn điệu quá rồi....
Trang phục tiệc tối của quý tộc có vẻ ngoài rực rỡ, nên chiếc vòng cổ kiểu đí sẽ hơi bị lép vế khi so sánh.
“Trang sức này đáng lẽ phải là ngọc trai ạ?”
“Vâng, chính xác. Đeo ngọc trai hiện đang là xu thế, nên ta đã yêu cầu làm một thiết kế có ngọc trai....”
Không ổn khi nhà nam tước theo đuổi xu thế đâu, tôi nghĩ vậy? Đây là thứ khá phiền toái khi trở thành nột quý tộc.
“Cậu sẽ đung một trong số viên ngọc trai này à? Tôi xin lỗi nếu có thô lỗ, nhưng chúng không thực sự tốt...”
Một vài viên ngọc được xếp dọc trên bàn Matthias-san, nhưng không có viên nào nhìn được cả. Hình dáng của chúng không cân đối, và có vài vết trầy trên mặt chúng.
“Đây đáng lẽ là những viên tốt nhất ở cửa tiệm của chúng tôi....”
Hình như chúng là những viên ngọc tốt nhất.
Nhận ra rằng tôi đang nhăn mày, một trong những thương nhân lên tiếng.
“Ngọc trai rất hiếm vài chỉ có số ít trong chúng ra tới chợ đen, nên người ta thích mang chúng đến tiệc tối để khoe khoang. Họ trở nên ồn ào và nói những thứ như ‘Chưa có nó à?’. Mặc dù Rebecca cứ giữ họ bận rộn trong khi chối.....”
Uwa~ Có phải là các phụ nữ bị cuốn vào trận chiến của những người vợ không!?
Tôi hiểu rồi. Matthias-san muốn tặng một chiếc vòng cổ cho Rebecca-san để bà ấy không phải lép vế trước mấy bà cô lắm mồm khác. Nếu vậy thì---
“Matthias-san, nếu là ngọc trai thì ngài có thể dùng một vài viên tôi giữ được chứ? Chúng có chất lượng tốt hơn nhiều so với những viên ở đây.”
“Thật sao? Tôi có thể nhìn qua không?”
“Vâng, cứ tự nhiên.”
Tôi lấy ra vài viên ngọc trai từ Kho Chứa Vô Hạn.
“Mấy viên này đỉnh vậy!”
“Cái, cái gì!?.”
“Cái này là!!”
Cả ba đều phát lên giọng ngạc nhiên.
“Tôi có vài viên, nên hay là thử nối các viên ngọc trai có cùng kích thước lại với nhau xem nào? Tôi nghĩ rằng chúng sẽ nổi bật bất kể màu vây.”
Trước tiên, tôi lấy ra vài viên ngọc cùng cỡ và xếp chúng thành một vòng cổ ngọc trai. Đúng như dự đoán, khi nói về vòng cổ ngọc trai thì phải như này mới đúng.
Màu trắng tinh khiết. Rebecca-san có đôi mắt đỏ và tóc đỏ, nên tôi nghĩ rằng ngọc trai trắng sẽ hợp với bà ấy nhất~
“Cậu muốn dùng ngọc trai xa hoa đến vậy luôn à?”
“Tôi có vài hạt, nên nó sẽ ổn thôi, ông biết đấy? Phải rồi! Hay là làm khuyên tai trùng màu hoặc là vật trang trí tóc nữa?”
Tôi đã từng thấy một bộ trang sức ngọc trai trên một chương trình mua sắm trực tuyến.
Huh? Nếu là một bộ ba món thì, nó sẽ không phải là trâm cài tóc mà là nhẫn nhỉ?
Mà, cũng không cần phải làm loạn việc này phải không?
“Không..... Takumi-kun?”
Matthias-san có hơi đơ ra một tí, nhưng tôi không thể lùi bước khi đã nó vậy được... cho nên, tôi quyết định chơi tới luôn và lấy ra một viên ngọc trai lớn hơn.
“Tôi có những thứ như vầy.”
“””Whaaa!?”””
Ba người kia lập tức cứng đờ. Ớ, tôi đi xa quá à?
Tuy nhiên, viên ngọc tôi lấy ra chỉ cỡ ngón cái mà thôi. Nó chỉ lớn hơn một cỡ so với ngọc trai vòng cổ. Mới chỉ mức này đã sốc~..... Nếu tôi lấy viên cỡ trái banh đánh golf ra, không biết họ sẽ làm biểu cảm gì? Tôi cảm giác là muốn thấy biểu cảm của họ, nhưng.... thôi, kiềm chế nào.
“Takumi-kun thật sự rất điên rồ.... nghĩ đến việc cậu mang thứ này bên mình.....
Trong khi Matthias-san thở dài, hai người kia bắt đầu kiểm tra viên ngọc trai.
“Mọi người thấy sao?
“Quả là một vẻ đẹp hiếm có. Một viên ngọc trai cỡ này chưa từng xuất hiện trên thị trường bao giờ.”
“Vâng, đúng vậy. Hơn nữa, không nghi ngờ gì khi thiết kế của hai quý ông ngồi đây rất hợp với vợ của ngài.”
“Nhưng.....”
Thương nhân khen ngợi, nhưng Matthas-san nhướn mày.
“....Điều đó không tốt à?”
“Không phải vậy, nhưng kể cả hoàng gia chắc chắn cũng không thể sở hữu một viên ngọc quý như vậy. Không đời nào tôi để Rebecca đi đến tiệc tối nếu biết điều đó, phải không?”
“....”
Hóa ra đó là lý do mà Matthias-san nhướn mày, huh. Quý tộc quả là phiền phức mà~.....
Tuy nhiên, tôi có một giải pháp đơn giản cho việc đó.
“Trong trường hợp này, hãy yêu cầu làm một số sản phẩm làm từ ngọc trai cỡ lớn và gửi đến cho Grace-sama và Aurora-sama. Và khi đó, chúng ta có thể làm vòng cổ cho Rebecca-san với mấy viên ngọc cỡ này. Sao nào?”
“Eh!? Đợi chút, Takumi-san. Từ cách cậu nói, thật sự là cậu có nhiều viên ngọc trai cỡ lớn như vậy sao?”
“Có mà.”
“Cái gì!?”
“Cậu nói cái gì!?”
Tôi lấy ra chì một viên ngọc cỡ lớn, nên chắc hẳn ba người nghĩ tôi chỉ có một viên.
Nếu đã vậy thì, nó sẽ y chang thôi nếu tôi lấy ra một viên khác nữa... đó là tôi nghĩ thế, nhưng xem ra trái ngược hoàn toàn.
Tôi tự hỏi họ sẽ làm gì nếu nghe tôi nói được rằng tôi có nhiều hơn? Thôi, tôi không định show thêm hàng nữa đâu~
Trước tiên, hãy lấy ra một viên cùng cỡ nào. Phải rồi~ lấy viên màu hồng nào.
“”Nó có màu!?!?”””
“N?”
Huh? Họ bất ngờ vì tôi lấy viên màu hồng à?
Eh? Cho họ xem ngọc trai có màu là không tốt à?
“Tôi xin lỗi. Ngọc trai có màu hiếm thế cơ à?”
“Hơn cả hiếm... lần đầu tiên tôi thấy đấy.”
“Tôi cũng chưa từng thấy.”
“Tôi cũng vậy. Dạo trước đó, tôi không ngờ rằng lại có viên ngọc trai khác màu tồn tại....”
“.....”
Có vẻ như tôi lại làm nó rồi.