Chương 123:
Buổi tiệc trà của Grace-sama cứ thế tiếp diễn với một loạt câu hỏi về đồ ngọt từ đầu chí cuối. Grace-sama hỏi nhiều nhất. Aurora-sama cũng có hỏi một vài câu.
Hai người họ có vẻ rất thích đồ ngọt tôi lấy ra. Hai người họ đều có hứng thú về phương pháp làm ra loại đồ ngọt cùng với những loại đồ ngọt khác…
Mà, cũng không phải là công chúa và hoàng hậu sẽ "tự tay làm" đâu.
"Bánh nướng chảo!" (Google đi)
"Bánh mì nướng Pháp!"
"Ôi trời, bánh nướng chảo và bánh mì pháp? Đó là loại đồ ngọt gì vậy?
""Ngon lắm!!""
"Chà, chà, cười tươi chưa kìa. Vậy thì chắc hẳn chúng rất ngon nhỉ?"
""Yea!""
Và, về câu hỏi thì…. Thật lạ, Allen và Elena không cho thấy sự ngại ngùng với người lại khi trả lời Grace-sama. Bà ấy tạo ra một bầu không khí cực kì thân thiện.
Không, mà. Tôi cảm thấy rất vui khi mà thấy rằng hai đứa đang "trưởng thành" hơn, điển hình là việc sợ người lạ đã được giảm bớt.
Ah, nhưng mà, việc sợ người lạ này, nói cho chính xác là chúng chưa có kinh nghiệm giao tiếp ngoài xã hội. Nên chắc chúng đã quen khi gần đây gặp rất nhiều người.
Mà, khi Allen và Elena chưa hiểu về địa vị xã hội của chúng, chúng sẽ gần gũi với mọi người nếu như không có vấn đề gì với tính cách của họ. Hơn nữa, bản thân Allen và Elena là con của Thủy Thần, là cao hơn hết thảy, không, tôi là tùy tùng của Phong Thần-Syl, nên địa vị của tôi ở thế giới này là hàng top. Tuy nhiên, bạn biết đấy… tôi có xuất thân là dân thường mà. Nếu được bảo rằng bên kia là hoàng hậu hay hoàng tử gì đó, nhún nhường một tí là điều hiển nhiên mà, phải không
"Takumi-san, ta có thể hiểu từ tâm trạng của lũ trẻ là những đồ ngọt này rất ngon, nhưng…. Chúng rốt cuộc là gì vậy?"
"Nếu phải nói thì, chúng giống bánh mì hơn là đồ ngọt. Erm… tôi sẽ chuẩn bị chúng nếu có dịp vào lần tới."
"Ta hiểu rồi ~ Ta cũng sẽ không ăn được thêm vào hôm nay đâu. Vậy, ta sẽ mời cậu uống trà vào lần tới, thời gian phụ thuộc vào cậu nhé, okay?"
"…Vâng."
Ách, tôi phạm phải sai lầm rồi ~ Vừa rồi, không phải là tôi vừa xúi Grace-sama mời tôi uống trà vào lần tới sao?
Không phải là tôi ghét gặp lại Grace-sama, nhưng… tôi mệt mỏi quá, nên tôi sẽ cố gắng né nếu có thể, ~ Mà, tôi đã hứa rồi nên hết cách. Tôi phải chắc chắn không quên chuẩn bị bánh nướng chảo và bánh mỳ nướng pháp vào lần tới!
"Takumi-dono, tí nữa cậu rảnh chứ?"
"Vâng? Err, tôi không có kế hoạch cụ thể, nên…"
Trong khi sắp xếp việc trong đầu, Austin-sama đột nhiên hỏi kế hoạch của tôi, nên tôi nghiêng đầu bối rối.
"Vậy sao? Nếu thế thì, cậu có thể đi với tôi một lát được không?"
"Vâng, tôi không phiền đâu, nhưng…"
"Chà, chuyện gì vậy, Austin?"
"Con muốn giới thiệu Takumi-dono với Đội Hiệp Sĩ ít nhất một lần và con nghĩ sẽ hay hơn nếu giới thiệu cậu ta với Felix."
Đội Hiệp Sĩ? Felix? Ớ, ai vậy?
"…Umm?"
"Felix là con trai ta. Nó đang phục vụ với tư cách là chỉ huy hiệp sĩ."
"Vị trí chỉ huy hiệp sĩ ở đất nước này đã được truyền qua nhiều thế hệ hoàng tộc, và em trai tôi hiện tại đang phục vụ với tư cách là chỉ huy hiệp sĩ."
Em trai, tức là nhị hoàng tử á?
"Về em trai của tôi, nó đã rất quan tâm về chuyện xảy ra ở rừng Gaya nơi cậu cứu các hiệp sĩ, nhưng đáp lại cậu là sự giận dữ thay vì biết ơn. Việc này để cho cái tôi của nó thôi, nhưng cậu có thể đi cùng với tôi để nhận lời xin lỗi của nó không?"
Ehh! Xin lỗi à? Từ một hoàng tử?
Uh, vậy sao, phải rồi? Khi mà một cậu trẻ tên Sajesh yêu Wald-sama điên cuồng và thù hằn với tôi vì một lý do nào đó.
"Không, không! Nó chỉ là chuyện cá nhân thôi, đây không phải là thứ mà Felix-sama nên xin lỗi đâu!"
Sajesh đã nhận được hình phạt của mình về chuyện đó. Và chưa hết đâu, còn nhận được hình phạt từ hoàng tộc…kiểu trừng phạt gì thế này! Nếu chuyện kiểu này cứ thế diễn ra, con tim mong manh của tôi không chịu nổi vào lần tới đâu.
"Nhưng cậu thấy đó, Takumi-san. Bỏ lời xin lỗi của Felix qua một bên, không phải sẽ tốt hơn cho mấy cậu khi nắm được vị trí trụ sở của Hội Hiệp Sĩ và bãi tập sao?"
"Eh?"
"Cậu hình như có quen biết với một vài hiệp sĩ, nhưng… chỉ là một vài thôi, đúng chứ? Vậy thì, tham quan với ý nghĩ là tăng số lượng người quen lên thì sao, dù chỉ là biết mặt thôi? Cậu sẽ quen biết Felix nữa, nhưng nếu cậu đi cùng với Austin, cậu sẽ có được sự công nhận của các hiệp sĩ. Sẽ có khả năng họ trở nên có ích khi cần đấy, cậu biết không?"
"…"
Grace-sama nói có lý, tôi cũng không muốn nghĩ nhiều, nhưng…nếu chúng tôi vướng vào một số rắc rối mà tôi không thể tự tay giải quyết được vào thời điểm đó, có được sự giúp đỡ của Felix-sama là một lợi thế siêu to khổng lồ. Dù tôi có bạn trong Hội Hiệp Sĩ như Wald-sama và Isaac-san, sẽ có vài lúc họ không thể giúp tôi được.
"Takumi-san trông có vẻ là dạng người hay gặp rắc rối, nên cẩn thận là không thừa, phải không?"
"Ehh!?"
Không thể kìm được tiếng hét khi Grace-sama nói vậy.
Eh. Trông tôi giống như người hay gặp rắc rối lắm à? …Không, yeah, có thể đấy.
Bắt đầu với việc nhận được sức mạnh của Syl, vụ việc rừng Gaya, vụ việc với nam tước Gilbert, với người cá… và gần đây nhất, trận tay đôi với Raizel… khi tôi nhìn lại thì, khá nhiều đấy nhỉ…
Tôi hiểu rồi, tôi là dạng người hay gặp rắc rối, huh…
…! Vậy thì, tôi phải thay đổi hướng nghĩ và cố gắng thiết lập nhiều mối quan hệ nhất có thể!
--Nếu vậy thì, trụ sở Hội Hiệp Sĩ ơi, anh tới đây!
Hướng dẫn viên của tôi là, dĩ nhiên, hoàng tử! Tôi cảm thấy tiếc, nhưng được hướng dẫn bởi Austin-sama rất quan trọng, nên tôi không lùi bước đâu.
Được dẫn đi bởi Austin-sama thật sự có hiệu quả khi mà chúng tôi thu hút sự chú ý của những hiệp sĩ mà chúng tôi đi ngang qua.
"Mà, tôi không thấy thoải mái tí nào.
"Felix, em có đó không?"
"Anh hai?"
Khi chúng tôi đến văn phòng, Austin-sama gõ cửa và gọi. Sau đó, một giọng nói mang âm điệu sợ hãi và tiếng của một ai đó đang chạy vang lên từ bên trong.
"Anh hai, có chuyện gì mà anh phải đích thân đến trụ sở Hội Hiệp Sĩ này vậy?"
Khi cửa mở ra, một chàng trai giống y hệt như Grace-sama xuất hiện.
Không nghi ngờ gì là đàn ông, nhưng thân hình mảnh mai như thế này cho ta một ấn tượng kiểu như "đẹp cả hai phái". Vậy người này là nhị hoàng tử, Felix-sama…
"Felix, em rảnh chứ?"
"V, vâng, mời vào."
Tôi được dẫn vào bên trong văn phòng và ngồi xuống---
"Vậy, anh hai, mấy người này là ai ạ?"
"Họ là người mà em muốn gặp. Sao em không nhìn họ kỹ hơn một tí đi."
Felix-sama hỏi về chúng tôi.
Khi Austin trả lời, Felix-sama bắt đầu cẩn thận nhìn chúng tôi… có vẻ hôm nay là ngày tốt để nhìn chằm chằm, có vẻ thế.
"Một người tóc đen… và một đôi tóc xanh biển?....!!—Anh hai! Những người này là-!!"
"Đúng rồi, như em nghĩ đó."
Felix-sama hình như đã đoán ra chúng tôi là ai.
"Là Takumi-dono, phải không!"
"Vâng, hân hạnh được gặp."
Um, anh ta đúng rối.
"Người của tôi đã bất lịch sự vào thời điểm đó. Tôi thật sự xin lỗi!"
Và khi anh ta đoán ra được tôi là ai, Felix-sama cúi đầu xuống.
"Felix-sama, xin hãy ngẩng đầu lên đi."
…Rốt cuộc là, được xin lỗi bởi một hoàng tử.
Hơn nữa, liệu có ổn không khi hoàng tộc cứ dễ dàng cúi đầu như thế này?
"Sự phân biệt phải trái rất quan trọng kể cả là hoàng tộc đi chăng nữa. Nếu không, sự kiêu ngạo sẽ mất kiểm soát, cậu không nghĩ vậy sao?"
"…."
Lần này lại là Austin-sama!! Tôi nói rồi, đừng có đọc vị tôi nữa!!