“Nguy rồi Công tước William, tiểu thư Ellisa đào tẩu trốn thoát khỏi căn cứ rồi!”
Một anh lính hộ vệ hớt hải chạy tới trước mặt ngài Công tước.
“Cái gì? Các ngươi làm ăn cái kiểu gì vậy hả? Sao lại để cho con bé trốn thoát?”
Lão công tước hốt hoảng mắng anh lính.
“Thưa ngài, tiểu đội 20 lính đặc chủng hoàng gia cấp S đã bị tiểu thư đánh gục chỉ sau một đêm! Sáng sớm tiểu nhân đi tuần tra qua phòng tiểu thư thì phát hiện ra cô ấy đã trốn thoát bằng cách sử dụng tất cả những bộ quần áo của lính gác thắt lại thành dây thừng và trèo ra khỏi tường thành rồi ạ!”
“Một lũ ăn hại!”
Lão đá bay anh lính hộ vệ ra xa rồi ra lệnh
“Nghe đây! Mau huy động lực lượng truy bắt con bé về đây cho ta! Dù có phải sử dụng đến biện pháp mạnh cũng phải mang con bé về nhà! Rõ chưa!”
“Xin tuân lệnh!”Anh lính loạng choạng đứng dậy và chạy đi huy động lực lượng
“Ellisa! Có vẻ như con định cắt khẩu khỏi gia tộc ta nhỉ! Đồ con gái bướng bỉnh, con có biết là con vừa châm ngòi chiến tranh giữa tất cả các gia tộc trong thế giới ngầm không? Con định làm gì đây?”
****************
Tôi là Ellisa Moranilia, cô con gái rượu độc nhất của công tước William thuộc gia tộc Moranilia có tiếng trong thế giới ngầm. Vì một vài lí do mà tôi đã bất bình với cha cùng gia tộc, sau đó trốn thoát khỏi gia tộc nhằm xây dựng lực lượng lật đồ chế độ cổ hủ của cha và gia tộc. Có thể coi như là tôi đã tạo phản. Nhưng sự cổ hủ của ông già và chế độ tàn độc của gia tộc ấy có lẽ Boss đời trước không hài lòng về điều đó một chút nào. Cũng đã được 1 năm kể từ khi tôi đào tẩu, tôi đã đi khắp nơi trên thế giới nhưng chưa tìm được bất cứ manh mối nào về người thừa kế đời tiếp theo của gia tộc. Tôi tin người đó vẫn còn sống, chí ít ra người ngồi lên cái ghế Boss thay thế làm bù nhìn cho cha không phải là tôi. Và hiện tại, tôi đang ở thành phố Tokyo, Nhật Bản để gặp một nhận vật vô cùng quan trọng…
“Kính coong!”
“Xin chào quý khách! Chào mừng quý khách đã ghé tới quầy bar của chúng tôi! Quý khách cần gì ạ?”
“Này! Tôi vẫn còn là trẻ vị thành niên đấy! Ông tính đầu độc tôi hả, *Át Bích?”
(“*”: Đây là mật danh của một điệp viên chìm)
Ellisa đập tay xuống bàn và lườm vào mắt bartender với nụ cười mỉa mai.
“Chà! Quả nhiên là con gái rượu của William! Có vẻ như phi vụ đào tẩu khỏi gia tộc của cô đang rất trót lọt nhỉ!”
Át Bích đang pha chế đồ uống.
“Tai của ông thính đấy! Không ngờ tin tức lại lan ra nhanh đến như vậy, tới nỗi một lão già nghỉ hưu như ông cũng biết!”
“Cô quá khen! Tôi cũng từng là đối thủ truyền kiếp của cha cô còn gì!”
”Cũng ra gì đấy! Thế mà vẫn phải làm thuê cho một nơi như này suốt nửa đời còn lại sao!”
Ellisa nhếch mép khinh bỉ
“Cô vui tính y hệt như hắn nhỉ! Đúng là cha nào con nấy!”
“Cho tôi xin! Không dám nhận ông già đâu!”
“Hahaha! Nhưng tôi là chủ của quán bar này đó, cô bé à!”
“Ồ! Ngạc nhiên quá ha! Hoá ra ông cũng không đến nỗi thảm hại!”
Át Bích quay người lại và đặt ly soda xuống bàn
“Soda của cô đây! Khách vip đến quán mà lại không có gì đối đãi thật là ngại quá!”
“Cảm ơn nha! Từ bao giờ mà tôi trở thành khách vip của cái nơi khỉ ho cò gáy này vậy?”
Át Bích nhếch mép vểnh râu cười
“Vậy cô tới đây có việc gì nào?”
ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ