Hồng Anh Ký

chương 10: nhiệm vụ môn phái

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch giả: Tà Dương

"Đại sư huynh phái Ma Sơn?", A Phi nhảy bắn lên. Phong Y Linh này lai lịch không nhỏ nha,, mở miệng là đại sư huynh, lẽ nào phúc duyên của mình trong trò chơi lại tốt vậy, gặp được toàn là cao nhân?

Phong Y Linh một bên chạy một bên cười nói: "Không phải phái Ma Sơn, mà đại sư huynh của Trường Thương Môn chúng ta. Ma Sơn Môn khác các môn phái khác, là ở dưới nó có tám môn phái, như Trường Thương Môn, Ngũ Hổ Môn, mỗi một môn đều có một đại sư huynh, đại sư huynh Trường Thương Môn là ca ca của ta, hắn gọi Tứ Nhĩ Nhất Thương."

A Phi à một tiếng, bây giờ mới hiểu. Những việc mà trò chơi đặt ra không phải một người mới như hắn có thể biết được. Chẳng qua hắn nghĩ, như vậy chẳng phải phái Ma Sơn có tám đại sư huynh, so với môn phái khác mà nói thì chiếm ưu thế a, dù sao là đại sư huynh thì võ công bổn môn được tăng thêm.

A Phi hỏi như vậy, Phong Y Linh cười nói: "Nào có việc tốt đó? Chân chính đại sư huynh của phái Ma Sơn chỉ có một, là từ tám đại sư huynh của tám môn phái chọn ra. Chỉ có đại sư huynh phái Ma Sơn mới được võ công tăng thêm %, các môn phái khác, như đại sư huynh Trường Thương Môn chúng ta, võ công cũng không được tăng thêm, chẳng qua trừ chuyện này, những chuyện khác thì cũng không khác các đại sư huynh khác là mấy. Hiểu biết của ngươi đối với trò chơi qua ít, không biết tại sao ngươi lại phản bội phái Hoa Sơn?"

Câu hỏi làm A Phi thương tâm, hắn chỉ có thể cười hè hè im lặng không nói.

Võ công của Phong Y Linh hiển nhiên là cao hơn nhiều so với A Phi, chẳng qua A Phi có chút ngoài ý muốn đó là, nàng không có thi triển khinh công, mà nhẹ nhàng kéo từ trong túi ra, vậy mà kéo ra một con ngựa lớn. Con ngựa toàn thân màu trắng rất xinh đẹp, dưới ánh mặt trời dưới lộ dáng ngựa khỏe đẹp, thân hình thon dài. A Phi nhìn đến ngây người, chỉ thấy nó hí một tiếng, lắc lắc cái đuôi, đi vòng quanh Phong Y Linh một vòng, nhẹ nhàng cúi đầu.

A Phi trừng mắt há miệng, hắn biết trong trò chơi có thể cưỡi ngựa, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy quá trình cưỡi ngựa. Phong Y Linh lấy ra một phần thực vật giống như cây đậu đút cho thớt ngựa trắng, rồi nhẹ nhàng nhảy lên trên lưng ngựa. Con ngựa trắng chợt chuyển động, nhảy về phía trước.

Ngay lúc này, A Phi cảm thấy mình bị nhấc lên, cả người như cưỡi mây đạp gió, nhẹ nhàng dừng sau lưng ngựa. Hắn chỉ cảm thấy lưng ngựa xóc kinh khủng, vội vàng ôm lấy lưng ngựa trắng, cả người cứ như vậy bị mang đi. Hắn cũng định điều chỉnh thân mình để ngồi cho thoải mái, mỗi tội nằm sấp trên lưng ngựa, điểm tựa lại là cái bụng yếu ớt cho nên thử nửa ngày mà cũng không lật được thân lại.

Mà định há mồm kêu lên thì miệng đầy gió. A Phi không nhịn được mà rơi lệ đầy mặt, cuối cùng cũng xem như là biết có miệng mà không thể kể khổ. Đẳng cấp của hắn bây giờ thấp, nội công cũng thấp, trong tay nữ hài tử người ta cũng chỉ như là trẻ em, ném lên lưng ngựa như một cái bao tải, khó chịu nói không ra lời.

"Đại tỷ, mau dừng lại a!"

A Phi la lên trong nội tâm. Hắn đã nhìn ra, Phong Y Linh là một nữ tử thần kinh có chút lớn. Lúc trước lỗ mãng rút ám khí ra, thiếu chút nữa làm mình rụng, sau đó vậy mà lại còn định cắm lại, thật là có phong cách của Châu Tinh Tinh. Bây giờ thì không thèm nói hai lời, đem mình ném lên lưng ngựa mang đi, cho dù là cưỡi ngựa, cũng muốn kiếm một cái tư thế thoải mái chứ, ai, thế này là như thế nào... Cứ như thế được một lúc thì nghe được tiếng Hi.. i... i vang lên, Phong Y Linh đang cưỡi ngựa bỗng nhiên ngừng lại, cứ như là nghe được tiếng lòng của A Phi.

"Đã tới sao?", A Phi uể oải nói.

"Không phải, ta vừa nhắn tin cho đại ca, hắn đang đi làm nhiệm vụ. Ai, chỉ có thể chờ lần sau... A Phi, làm sao ngươi lại trở thành bộ dạng này?"

"Ta bị ngươi kéo lên sau lưng ngựa, nhanh như ăn cướp, như vậy được không?", A Phi không còn gì để nói.

"A nha, sao ngươi không bảo ta?"

"Ta nói không nên lời, há miệng toàn là gió!"

"Choáng, thì ngươi nhắn tin, đây là trò chơi chứ không phải hiện thực "

"...", A Phi thầm tát cho mình một cái, chỉ số thông minh của mình từ khi vào trò chơi có khí đã tụt xuống dưới .

Đại sư huynh đã không gặp được, đánh quái cũng không được. Phong Y Linh một lại điều chỉnh phương hướng, xuất phát về phía Trường Thương Môn. Không còn cách nào khác, A Phi bây giờ cần phải làm nhiệm vụ môn phái. Đây là con đường mà mỗi người mới đều phải quá, chỉ có A Phi cái người này đối với trò chơi một chút cũng không biết, mới có thể làm kiếp cu li đánh quái thăng cấp mà sống. Thân là "Tiền bối" sư tỷ Trường Thương Môn, Phong Y Linh cảm thấy mình có nghĩa vụ chỉ đạo ngôi sao mới của Trường Thương Môn.

Vì sao gọi là ngôi sao mới? Tại thời điểm tân thủ mà đều nổi tiếng ở hai môn phái thì cũng chẳng có nhiều người được như vậy, Số Khổ A Phi này cũng coi là một trong số đó. Phong Y Linh vì bản thân mình có thể nhận thức danh nhân như vậy cũng có chút tự hào, chỉ là tiểu sư đệ ngôi sao mới này có chút suy nghĩ không dùng được...

Hiển nhiên Phong Y Linh này ở Trường Thương Môn có quan hệ rất tốt, mà phải nói là phi thường tốt. Nơi nơi đều có người kêu "Đại sư tỷ" "Phong sư tỷ", cũng không biết là bởi Phong Y Linh có một ca ca làm đại sư huynh, hay là bởi Phong Y Linh có lòng giúp đỡ người khác. Thậm chí có vài tỷ muội đồng môn thúc ngựa chạy qua, song hành với Phong Y Linh, nói cười vui vẻ. Tất nhiên các nàng cũng không bỏ qua cái bao tải sau lưng ngựa của Phong Y Linh.

"Hóa ra hắn là Số Khổ A Phi a!"

"Nhìn bộ dạng cũng bình thường thôi "

"Tại sao hắn lại phản phái Hoa Sơn a, lẽ nào là vì tỷ muội Trường Thương Môn sao?"

"Hay là hắn vì Phong sư tỷ?"

"A nha, hóa ra A Phi là người ngưỡng mộ Phong sư tỷ, lúc này mới phản bội Hoa Sơn "

"Không đúng a, vậy vừa bắt đầu hắn liền gia nhập Trường Thương Môn, không phải xong rồi sao."

"Đại sư huynh Vân Trung Long của Hoa Sơn cũng có ý tứ với ngươi, có phải hắn kêu A Phi cố ý rời Hoa Sơn nằm vùng?..."

.....

Cuối cùng Số Khổ A Phi cũng xem như là biết cái gì gọi là ảnh hưởng của dư luận, cái gì gọi là đàn bà nhút nhát. Tâm hồn bát quái cháy hừng hực của các nàng không vì trò chơi hay hiện thực mà thay đổi, suy nghĩ phong phú cùng tư tưởng nhảy vọt khiến A Phi chỉ biết nhìn mà than thở. Sự chú ý của các nàng rất nhanh từ trên người A Phi rời đến Hoa Sơn, sau đó là đến đại sư huynh Vân Trung Long của phái Hoa Sơn, tiếp đó là Hoa Sơn tứ quân tử, tiếp theo nữa là Nhạc Bất Quần, sau đó lại nhảy đến Lệnh Hồ Xung cùng Độc Cô Cửu Kiếm, tiếp đó là chuyện Đông Phương Bất Bại rơi xuống hồ nước cùng y phục đỏ tươi của "Nàng "...

Đợi đến khi các nàng nói đến y phục của Nhạc Linh San cùng với khăn che mặt của Tiểu Long Nữ, thì Phong Y Linh đã bỏ A Phi xuống ngựa, mà trước mắt A Phi là điểm nhận nhiệm vụ môn phái. Chỉ là thời điểm này, nàng đã bị các tỷ muội gợi lên một ý nghĩ khác, chuẩn bị đi làm một việc trọng yếu, đó là đi của hàng mua một cái khăn che mặt. Vì thế A Phi chỉ có thể tự mình đi nhận nhiệm vụ môn phái, nói thật đây là điểu hắn mong không còn không được.

"Mau chóng làm nhiệm vụ đi, đợi ta trở về lại tìm ngươi, ca ca của ta nói nhất định phải gặp ngươi", Phong Y Linh đi rồi còn để lại lời nói.

A Phi im lặng nửa ngày, thò tay kéo NPC trước mặt.

"Ta muốn nhận nhiệm vụ môn phái..."

"Thiếu hiệp sau đó... Ơ, danh vọng ngươi thấp như vậy, khen thưởng khi làm nhiệm vụ môn phái sẽ giảm phân nửa."

A Phi cố nén xúc động, chảy lệ mà nhận nhiệm vụ. Nhiệm vụ đầu tiên của môn phái là nhận thức các của hàng trong Trường Thương Môn, phần thưởng là kim tiền, kinh nghiệm hoặc là trang bị vũ khi. Việc này không khó, A Phi một mặt cảm khái làm người xấu là không tốt, một mặt chạy qua chạy lại trong môn phái.

Quả nhiên khen thưởng của nhiệm vụ phong phú, mặc dù A Phi bị hế thống cắt một nữa, thì sau khi hắn làm hai cái nhiệm vụ sơ cấp cũng tăng cấp cùng với cơ bản thương thuật cùng cơ bản nội công cũng tăng một cấp. Chờ hắn làm hết toàn bộ nhiệm vụ thì cũng mất nửa ngày. Dường như Phong Y Linh dạo phố vui vẻ lắm, cũng quên mất A Phi, còn A Phi thì làm một hơi đem cấp mình tăng hơn cấp. Trừ đẳng cấp, hắn còn học được sơ cấp khinh công, sơ cấp ám khí, sơ cấp quyền cước, thuật cỡi ngựa linh tinh.

Nguyên lai các kỹ năng này đều thông qua nhiệm vụ môn phái để nhận được. Mục đích làm như vậy là để người chơi quen thuộc từng môn phái, sau đó cũng có thế làm cho đẳng cấp của mình nhanh chóng tăng lên. Thông thường mà nói, người mới ở Trường Thương Môn, chỉ cần ngày thời gian, là có thể đem đẳng cấp của mình lên trên , thoát ly khỏi tân thủ, tiến vào hàng ngũ trung đẳng. Người chơi trung đẳng là cấp , võ công cũng đều là học được trung cấp võ học, như trung cấp thương thuật, trung cấp nội lực các loại, người chơi trung đẳng muốn học võ học cao cấp, cần nhờ năng lực, nỗ lực cùng vận khí. Bởi vậy trò chơi đã vận hành một năm, có sáu thành người chơi đều ở vào cái giai đoạn này, còn lại hơn ba thành người chơi luyện một ít võ học cao cấp, xem như cũng có căn cơ. Một số ít học võ học cao cấp như là Đoạt Mệnh Tam Tiên Kiếm của Lạc Nhật, có uy lực có thể sánh được với tuyệt học, thì bước chân vào hàng ngũ cao thủ nhất lưu.

Cao thủ nhất lưu chân chính, là những người chơi nắm giữ tuyệt học. Giang hồ đồn đãi, cái gọi là tuyệt học, không phải là những kỹ năng muốn học là được. Cho nên người đã ít lại càng ít, bất kỳ người nào cũng đều là người nổi tiếng. Đại sư huynh các phái phần lớn thuộc về hệ này.

Đợi cho A Phi làm xong một cái nhiệm vụ, hắn cuối cùng cũng gặp một NPC là Chưởng môn Trường Thương Môn. Chưởng môn vóc người cao lớn, hình dáng thẳng tắp như một cây trường thương, nguyên tắc là để người chơi cố gắng gặp Chưởng môn một lần, lấy làm cổ vũ. Chẳng qua sau khi hắn nhìn thấy A Phi, vẻ mặt khẽ biến, bật thốt lên nói: "Ngươi là đệ tử của Mặc sư thúc?"

Truyện Chữ Hay