Một khi mùa hè tới, ngay cả ở ngôi làng xa xôi này, ánh mặt trời vẫn cứ thế mà chiếu sáng.
Khu rừng bây giờ đã được nhuộm trong một sắc xanh.
Hôm nay tôi sẽ đi hái nấm cùng với Sieg.
Từ buổi sáng sớm thì tôi đã tràn trề năng lượng, làm bữa trưa để mang vào trong rừng.
Bữa trưa hôm nay là ‘bánh cá hồi sốt kem’.
Đầu tiên thì phải làm phần vỏ bánh.
Trong một cái tô, trộn muối, bột mì với bơ bằng một cái muỗng gỗ. Rắc một ít bột lên hỗn hợp để hỗn hợp không dính.
Vào mùa này, các sản phẩm làm từ sữa được bán với giá rẻ trong các cửa tiệm, cho nên tôi không có kiềm chế bản thân mình trong việc mua bơ.
Một khi phần bơ đã hoàn thành, tôi rửa tay mình với nước lạnh.
Sau đó, phần bột sẽ được bỏ vào một túi vải và sẽ được để trong kho lạnh khoảng một giờ.
Trong khi chờ lớp bột đang ủ, tôi làm phần nhân sốt cá hồi kem.
Tôi dùng một con cá hồi nhập khẩu mà tôi mua từ cửa hàng. Tôi chỉ dùng phần trên của con cá và chừa phần còn lại cho nhà Rango.
Phần cá hồi được nêm muối và để trong kho lạnh được lấy ra và nhúng trong sữa để khử mùi.
Sau đó thì, nấm, hành tây, cà rốt, và khoai tây được chiên cho tới khi chúng mềm ra.
Trong một cái nồi khác, bơ được thả vào, vào sau đó thêm bột vào. Một lúc sau đó, sữa được thêm vào và khuấy đều. Một khi hỗn hợp không còn vón cục vì bột nữa và trở nên mịn hơn, nhấc nồi ra khỏi bếp lửa.
Phần rau cũ vừa mới được nấu xong và phần sốt kem được trộn vào cùng với phần súp vào hôm qua và gia vị được thêm vào để điều chỉnh hương vị.
Cuối cùng thì, phần cá hồi sẽ được thêm vào và nấu cho tới khi hết ẩm.
Một khi phần sốt kem đã hoàn thành, phần vỏ bánh đang được ủ trong nhà băng sẽ được lấy ra.
Công đoạn nhào bột ẩm đấy bằng cách dùng một que gỗ dài được lặp đi lặp lại nhiều lần.
**
Phần bột được đặt trên một tấm khăn.
Ở một đầu của phần bánh hình vuông, các nguyên liệu được xếp thành các hình tam giác. Về đầu còn lại. nó được thắt chặt lại để sốt kem không rỉ ra. Sau đó, trứng đánh được dùng để phủ lên bề mặt để làm vỏ bánh sáng lên.
Dầu ăn được phủ lên một khay sắt và các bánh hoàn thiện sẽ được nướng khoảng mấy phút. Bánh cá hồi sốt kem, hoàn thành.
Nếu bây giờ đang là mùa đông thì lớp bánh ấm và giòn giòn sẽ rất là ngon, nhưng đang trong mùa hè cho nên không ai muốn ăn các bánh mới làm cả.
Sau khi bánh nguội bớt, nó sẽ được bỏ vào một cái giỏ. Bữa trưa đã hoàn thành.
Sau đó, tôi ăn sáng cùng với Sieg và chúng tôi đi vào trong rừng.
“Hôm nay cậu dậy sớm thật đấy. Việc này không thường xảy ra lắm.”
“Tôi làm bữa trưa.”
“Thế à?”
Bữa trưa hôm nay được đặt trong một cái giỏ.
Tôi tự hỏi rằng Sieg sẽ vui hay không. Trong khi nghĩ về việc đó, tôi tiếp tục trên đường mòn.
“A, nó kìa!”
Hôm nay chúng tôi sẽ hái các cây nấm màu vàng với tên gọi là nấm mồng gà.
“Nghe như thể chúng có độc vậy.”
“Chúng có độc mà.”
“……”
“Miễn sao cô đừng ăn qúa nhiều là được.
Nấm mồng gà là một trong những loài nấm được yêu thích nhất ngoại trừ các loại nấm có thể nuôi trồng.
Về phần độc tố, thì, nó sẽ ổn thôi. Chắc vậy.
“Nghe khả nghi quá.”
“Nó ổn mà, ổn mà! Cha nói
như vậy nên tôi chắc là nó sẽ ổn thôi.”
Nấm mồng gà có mùi như mơ vậy. Tôi kéo Sieg gần hơn để cô ấy có thể ngửi mùi thơm cùa nấm.
“Nó đúng là có một mùi như vậy.”
“Phải không? Nó ngon lắm, như cô thấy đấy.”
Sieg dường như đã chịu thua và bắt đầu hái nấm.
Khoảng một tiếng sau, chúng tôi hái được khá nhiều nên chúng tôi dừng hái lại.
Trong khu vực này, cũng có quả việt quất cho nên chúng tôi định hái một ít.
“Sieg, sao chúng ta không nghỉ một chút nhỉ?”
Cô có mệt không? Ngay cả khi tôi hỏi cô ấy như vậy, Sieglinde vẫn nói rằng cô ấy ổn với một khuôn mặt vô tư.
Có một chiếc lá trên đầu cô ấy nên tôi lấy nó xuống.
Vì cô một con sông gần bên, chúng tôi đinh là sẽ ăn trưa tại đó.
Tôi nhúng một chiếc khăn tôi mang theo xuống sông. Tôi đưa một cái cho Sieg.
Khu rừng thì rất là mát, nhưng vì chúng tôi cặm cụi hái quả dại nên mồ hôi vẫn cứ thế mà đọng lại trên lông mày tôi. Cảm thấy thật sảng khoái khi có thể lau mặt với một chiếc khăn lạnh.
Khi tôi nhìn sang Sieg, cô ấy đang lau cổ của mình với chiếc khăn lạnh.
Bộ đồ mà chúng tôi đang mặt có cổ áo thắt lại cho nên cô ấy đổ mồ hôi liên tục.
Tôi có thể nhìn được một phần cổ trắng ngần của cô ấy, và vì lý do nào đó cách mà cô ấy lau mồ hôi nhìn rất là gợi cảm cho nên tôi ồ lên một cách vô thức.
Đó là một thứ mà tôi không có cơ hội thấy nếu như tôi kế cô ấy. Tôi cảm ơn trời vì việc này.
“Ritz.”
“V-Vâng!?”
“Có gì không?”
“Không, không gì cả.”
“?”
Sieg gọi tên tôi mà không quay người lại nên tôi rất là bất ngờ.
Cô ấy chỉ muốn nói rằng, “Hôm nay nóng thật,” không còn gì khác nữa.
Vì tôi nhìn rất là khả nghi, nên cô ấy lườm tôi với ánh mắt không tin tưởng.
“Cậu làm cái gì à?”
“À, ừ, không.”
Cuối cùng thì, tôi đành phải thú nhận.
“Erm, tôi đã nhìn cô lau mồ hôi từ phía sau.”
“Việc đó có gì vui chứ.”
“Nó không có vui, nhưng nó rất là khó cưỡng~ hay có thể nói như thế.”
“……”
Tôi nhận những ánh mắt giận hờn từ cô ấy.
Ngay cả như vậy, tôi vẫn thích khi Sieg nhìn tôi như thế nên tôi trở nên hưng phấn.
Tuy vậy, tôi không hề muốn làm Sieg giận.
“X-Xin lỗi, SIeglinde-san……”
Sau đó, tôi quyết tâm là sẽ không nhìn lén Sieg nữa.
◇◇◇
Bữa trưa hôm nay là phần bánh cá hồi sốt kem mà tôi làm từ buổi sáng!
Tôi muốn được Sieg khen, cho nên tôi nói rằng tôi đã dậy thật sớm và dành hết công sức để làm nó.
“Nhìn này, Sieg! Tôi làm việc hết sức từ sáng sớm ấy.”
“Tuyệt vời thật.
Tôi tự hỏi rằng Sieg sẽ xoa đầu tôi hay không, nên tôi đặt tay lên đầu gối và quỳ xuống, nhưng Sieg chỉ vỗ vai tôi mà thôi.
Tôi rất là đói, nên tôi chuẩn bị trước.
Các cái bánh hình tam giác to hơn lòng bàn tay chúng tôi một chút xíu. Tôi lấy một cái và cắn vào một đầu của bánh.
Vỏ bánh thì giòn, trong khi phần nhân bánh thì mềm nhờ sốt kem.
Cá hồi thì có vì mằn mặn cho nên nó còn ngon hơn nữa. Sốt kem thì đặc, và rau củ được nấu cho tới khi chúng mềm đi cũng làm cho lưỡi của tôi hân hoan ăn mừng.
Khi tôi cắn một miếng nấm mà chúng tôi mới hái, vị nấm áp đảo những thứ còn lại.
Các cái bánh mà tôi làm sử dụng các món quà của mùa hè rất là ngon.
“Ritz, nó ngon lắm. Cảm ơn cậu.”
“Không có sao cả~”
Sieg cũng thích nó nữa. Tuyệy vời. Dậy sớm vào hôm nay thật là đáng mà.
“Nghĩ về nó thì, cậu nấu các cây nấm độc sao vậy.”
“Nấm mồng gà à.”
Các cây nấm độc, ý tôi là nấm mồng gà, rất là giòn, có vị giống như tiêu và rất là thơm.
Chiên chúng trong bơ và ăn chúng cùng với bánh mì sẽ rất là ngon, và cho chúng vào súp nấm cũng rất ngon nữa. Chúng có thể dùng như nguyên liệu của bánh, và chúng có thể được nấu cùng với thịt viên, và chúng rất hợp với các loại sốt cho cá nướng.
“Thì, cách nấu của nó thì giống cách nấu những cây nấm bình thường thôi mả.”
“Tôi hiểu rồi.”
“Chúng ăn rất hợp với rượu nữa.”
“Tôi sẽ mong chờ chúng.”
Tôi quyết định là sẽ tự kiểm điểm bản thân vì đã nhìn lén Sieg vào hôm nay, và dành sức rót rượu cho Sieg.
……Thì, tôi làm việc này vì tôi thích rót rượu cho Sieg mà.
Sau khi trở về nhà, tôi đưa một nữa cho Ruruporon và phần còn lại sẽ được rửa cho sạch vào để ráo trong rổ. Nấm phơi khô là một món ăn không thể thiếu vào mùa đông.
“Sieg, chúng ta nên làm gì với lượng việt quất này?”
Tôi đã làm hơi bị nhiều mứt rồi, sốt và nước ép thì đủ cho hai mười người uống. Tôi cũng mới làm bánh vào hôm qua rồi.
Có nhiều quả chín quá cho nên tôi lấy quá nhiều, nên tôi đang đau đầu vì không biết tôi nên làm gì với chúng.
“Lassi thì sao?”
“Nó là cái gì vậy!?”
“Một thức uống làm từ sữa chua.”
“Hể, nghe ngon thật đấy!”
Có vẻ như Sieg uống chúng khi cô ấy còn ở trong quân đội, lúc mà cô ấy không thấy đói cho lắm.
Dường như nó là một thức uống từ một đất nước khác.
Nguyên liệu thì có sẵn ở nhà, và Sieg nói rằng cô ấy sẽ làm chúng.
Tôi muốn giúp cô ấy.
Để không làm phiền Ruruporon khi cô ấy nấu ăn, chúng tôi làm chúng trên bàn.
“Ritz, cậu có thể đập dập mấy quả việt quất được không.”
“Được.”
Khi tôi đang dập việt quất, Sieg làm việc khác.
Trong một cái tô, cô ấy trộn, si-rô với chanh và sữa.
Sau khi được đập dập thì việt quất sẽ được vắt với một tấm vải để lấy phần nước ra.
“Sau đó thì, thêm nước ép thì chúng ta có nước ép việt quất.”
“Hể~”
Tôi uống thứ đó.
“A, nó lạnh và rất ngon luôn đấy.”
Vị ngọt của việt quất và vị chua của sữa chua ăn rất hợp với nhau. Nó rất là dễ uống, cho nên tôi có thể tưởng tượng rằng tôi sẽ uống thứ này khi tôi không có muốn ăn cái gì cả.
Sau khi chúng tôi làm nó xong, giờ ăn tối đã tới.
Ban đêm thì trời rất lạnh, cho nên tôi đóng cửa
Các dấu hiệu thông báo mùa thu sắp tới dần xuất hiện vào mùa hè