Khoảng sau chương 24
——————————
Sau khi đêm Bắc cực đã kết thúc, chúng tôi bắt đầu săn bắn lại.
Vì chúng tôi đã dùng khá nhiều thứ trong kho, sẽ tốt hơn nếu chúng tôi có thể bắt được con thú lớn nào đó.
“Tôi muốn săn hươu hay là heo rừng cơ.”
“Thì cậu đừng có cố quá.”
Sieg nói vậy, nhưng tôi cảm thấy khó chịu, rất muốn săn bắn.
Nhưng cô ấy nói rằng, mọi chuyện thường thất bại khi làm quá mức nên tôi cần phải bình tĩnh lại.
Hôm nay bầu trời rất là quang đãng.
Ánh mặt trới chiếu xuống mặt đất và làm mặt đất sáng lên.
“Đẹp thật đấy, nhưng nó vẫn làm tôi muốn có một cặp kính mát quá đi.”
“Hể, có một thứ như vậy à.”
“Đó là một vật dụng từ quân đội, nên tôi không biết có nơi nào bán nữa không.”
Khi nói vậy, Sieg nheo mắt lại, có lẽ là vì ánh sáng phản chiếu lại từ lớp tuyết sáng quá hay sao ấy.
Vẻ mặt ấy rất là điển trai luôn ấy, đến mức mà tôi nhìn mặt cô ấy mà không lo nghĩ gì cả.
“Có gì không?”
“K-Không gì cả~”
Sieg nhanh chóng nhận ra là tôi đang cư xử một cách kì lạ. Tôi vẫy tay để đánh lừa cô ấy và tiếp tục đi.
“Ritz này!”
“Nn?
Khoảnh khác mà tên tôi được gọi, thứ gì đó rơi từ trên cành cây xuống và rớt một cái bụp.
“!”
Mắt tôi lập tức khoá lại với một cặp mắt tròn mới xuất hiện.
Thứ mà rơi xuống là một con chim lớn cao tới đầu gối tôi.
“Chạy mau!”
Nghe tiếng hét của Sieg, con chim đập cánh và rống lên.
“Kueee——!
“Uwa!”
Con chim nhảy lên một cách duyên dáng với các móng sắt của nó cắm vào tôi. Cùng với một tiếng rống nữa.
Tôi có thể né được cú tấn công đầu tiên, nhưng rốt cuộc thì tôi lại té lăn trên sàn đất.
Với cú tấn công đầu tiên thất bại, con chim vỗ cánh trong khi lườm tôi.
Tôi nhanh chóng đứng lên, nhưng chân của tôi sập xuống lớp tuyết và tôi mất thăng bằng.
“Ritz!”
Trước khi con chim kịp tấn công tôi thêm lần nữa, Sieg chạy tới va che chở tôi.
Sieg vung báng súng cao lên và đập nó xuống.
Bị đập trúng, con chim lăn trên mặt đất.
“Sieglinde, nằm xuống.”
Sieg nhảy lùi về như lời tôi bảo.
Tôi kiểm tra xem có gì quanh tôi không, và bóp cò.
Một tiếng vỡ phát ra và tuyết rơi từ trên cây xuống.
Viên đạn đã trúng con chim.
“Cậu ổn chứ?”
“À, ừ tôi ổn.”
Tôi mở băng đạn ra và lấy băng cũ ra. Sau khi xác nhận ra nó đã lạnh đi nhờ tuyết rồi, tôi đặt băng đạn vào trong túi áo.
“Đây là con gì vậy?”
“Gà gô.”
Đa số các con chim họ nhà này thường sẽ có lông trắng, nhưng gà gô lại có lông đen. Nó cũng rất lớn nữa.
“Nó là một loài chim hung dữ à?”
“A~ Có lẽ là đang trong mùa động dục~”
Đây chỉ là suy đoán thôi, nhưng tôi nghĩ rằng lũ gà gô trở nên hung dữ hơn khi có người đi qua khi chúng đang động dục, nên nó tấn công chúng tôi.
Dù rằng tôi cũng có lỗi một phần vì tội bất cẩn.
“Sieg, cảm ơn cô vì đã cứu tôi.”
“May là cậu không bị thương.”
“Đó là nhờ cô đấy.”
Nếu như Sieg không có ở đây, có lẽ là tôi sẽ bị thương mất rồi.
Thật sự là một việc tốt mà.
Sau khi trở về nhà, chúng tôi rút máu và vặt lông con gà.
Chúng tôi cắt con gà từ cổ xuống bụng, rút ruột nó. Sau đó chúng tôi đặt nó vào một túi vải và ủ nó khoảng mười ngày.
—Mười ngày sau.
“Vậy thì, tại sao bây giờ chúng ta không thử thị gà gô mà chúng ta bắt được không lâ về trước nhỉ.”
Hôm nay, Ruruporon đang nghỉ ngơi, nên chúng tôi phải tự nấu ăn.
Chúng tôi mua nguyên liệu từ một thương nhân và bất đầu nấu ăn trước khi trời tối.
“Sieg, cô có thể làm khoai tây chiên với khoai tây luộc được không.”
“Được rồi.”
“Chúng ta sẽ cắt khoai tây thành từng cây nhỏ. Để nấu chúng, gọt vỏ chúng và đun chúng trong nước sôi.”
“Đã hiểu.”
Tôi hướng dẫn Sieg cách làm và tôi cũng bắt đầu nấu ăn nữa.
Món đầu tiên tôi làm là một món sa-lát ‘Tổ của gà gô’. Đó là một loại sa-lát đặc biệt mang hình tỗ chim.
Trong khi Sieg đang làm những thứ cần thiết cho cái tổ và trứng, tôi làm những thứ ở bên trong.
Đầu tiên, tôi phết thảo dược lên phần ức gà và luộc nó trong nước sôi.
Khi tôi luộc thịt, tôi cẩn thận cắt lát nhiều loại rau củ khác nhau.
Tôi cũng làm phần sốt ăn cùng với rau củ và thịt.
Thảo dược, rượu giấm, muối, nước cốt chanh. Tôi trộn chúng lại với nhau và rưới chúng lên phần rau củ.
Tôi xé các phần thịt thành các phần vừa ăn và trộn chúng với rau củ.
Sau đó tôi chất rau củ và thịt gà thành một đống.
“Chúng ta làm gì với phần khoai tây nghiền đây?”
“Chúng ta sẽ làm nó thành những quả trứng.”
Tiêu và thảo dược được rắc lên phần khoai tây, sau đó chúng được nặn thành các khối hình trứng, với phô mai ở bên trong. Sau đó chúng được luộc trong nước.
Một khi các quả trứng nổi lên mặt nước, thì nó đã chín. Chúng được lấy ra khỏi nước và đặt sang một cái dĩa khác để nguội lại.
Một khi mọi thứ đã chín hết rồi, việc còn lại mà chúng tôi cần phải làm là hoàn thành món ăn.
Trên đống rau củ và thịt, các miếng khoai tây chiên cắt lát được đặt quanh nó.
Cuối cùng, món ăn được hoàn thành bằng cách đặt các quả trứng khoai tây vào bên trong nó.
“Nó rất giống một tổ chim nhỉ.”
“Phải không?”
Đó là một thứ mà mẹ tôi làm từ rất lâu về trước. Tôi nhớ rằng hôm đó ông ngoại bắt được một con gà gô lớn.
Ngoại trừ việc đó, tôi nướng thịt gà xiên que. Tôi đặt những món ăn mà Miruporon làm hôm qua, nấm và súp tuần lộc, cùng với bánh mì ăn kèm để có một bữa ăn ngon.
“Uwa, nhìn tuyệt vời quá đi.”
“Thế thì tại sao chúng ta không ăn nhỉ.”
Sieg đổ rượu vào ly của mình còn tôi thì uống nước quả.
Sieg lấy cho tôi một ít sa-lát.
“Cảm ơn!”
Tôi cảm ơn cô ấy và nhận dĩa của mình.
Vị tươi mát của giấm và thảo dược làm tôi đói.
Thịt thì rất là ngon, và nhờ vào vị tươi mát mà nó có, nó ăn rất hợp với rau củ.
Nó cũng có môt vị rất khác khi ăn cùng nó với khoai tây chiên.
Tôi cũng thử những quả trứng làm từ khoai tây nghiền.
“Uwa, nó dai và ngon quá!”
Cái mà mẹ làm có phô mai bên trong.
Lần này, tôi thử làm một món trứng dựa trên những gì mà Sieg nói.
Dai dai, với phô mai kéo gĩan được từ bên trong. Có thảo dược ở bên trong, nên ăn không thôi cũng rất là ngon rồi, nhưng ăn cùng với khoai tây còn ngon hơn nữa.
“Sieg này, nó như thế nào?”
“Ngon lắm. Giống mấy món tôi ăn ở nhà.”
“Thế à? Đáng mừng thật đấy~”
Tôi mừng vì tôi được Sieg khen.
Về phần thịt xiên que, tôi nhúng thịt vào trong sốt vang đỏ.
Thịt gà gô rất là lạ, rất là giòn. Nó cũng khá là cứng nữa.
“Thịt gà gô có vị mạnh hơn các loài chim khác, nó như thế nào?”
“Thế à? Tôi khá là thích nó.”
Sau khi ăn một miếng vừa phải, Sieg nói như vậy.
Sau khi ăn xong, cô ấy còn nói cái gi nữa.
“Ngon lắm.”
Thịt gà gô có vẻ như rất hợp với khẩu vị của Sieg, nên tôi thấy thoải mái hơn.
Sau khi chúng tôi đã ăn xong, đã tới lúc nói chuyện.
“Có một loài chim thuộc loại gà gô, được gọi là riekko tại đây.”
“Nghe dễ thương nhỉ.”
“Thế à?”
Tôi đã quá quen với nó rồi cho nên tôi không có chắc cho lắm.
Có vẻ như các nước đều khác hay sao ấy, tôi nghĩ.
“À này, Ritz, chúng ta nên làm gì với thứ này?”
“Ah, tôi quên mất điều đó.”
Ở góc bàn là một quả trứng chiên.
Đó là một quả trứng mà tôi nhận được từ thương nhân như một thứ tặng kèm.
“Sieg, cô có thể ăn nó.”
“Không, hãy chia nó ra làm đôi.”
Sau khi nói vậy, Sieg cắt quả trứng và đặt nó lên một miếng bánh mì trước khi lòng đào chảy ra.
Lòng đào ngấm vào bánh mì trước khi nó kịp chảy xuống bàn, nên tôi thở phào hẹ nhõm.
“Bánh mì với trứng ăn hợp lắm~. Ngon quá~”
“Cậu không biết à?”
“Ừ. Tôi chỉ dùng mứt và pa-tê với bánh mì mà thôi.”
Có vẻ như Sieg rất thường hay ăn bánh mì với trứng chiên khi cô ấy sống một mình.
“Tôi ăn chúng khi tôi bận vào buổi sáng. Chẳng có gì đáng khen cả đâu”
“Thật à?”
Tôi nhớ tới bữa ăn sang trọng mà tôi ăn tại nhà ông nội.
Thật vậy, không thể nào ăn như vậy nếu ở một mình được.
“Trứng rất ngon luôn đó. Hay là chúng ta nuôi gà đi~”
“Họ có bán gà à?”
“Ừ. Cô có thể mua nó vào mùa xuân.”
Gà mái có thể đẻ một trứng một ngày, nên tôi đinh mua hai con, tôi và Sieg mỗi người một con.
Trong khi chúng tôi lên kế hoạch cho mùa xuân, buổi tối của chúng tôi cứ thế mà kết thúc.