Hôm sau trời vừa sáng, điện thoại vang lên thì Khoa Luân Y đang chiên trứng, cũng từ tủ lạnh lấy ra trái cam chuẩn bị ép lấy nước.
Ấu Niên Thú nghe được tiếng điện thoại, ở trên đầu Khoa Luân Y túm xuống tóc hai cái, lại ngủ.
Trước tiên tắt lò lửa, Khoa Luân Y một tay cầm trái cam, một tay nhận điện thoại: "Xin chào, tôi là Khoa Luân Y•Á Tu Bố."
""Á Tu Bố tiên sinh chào ngài, tôi là luật sư của Lý Tư Đức•Đa Lôi Đạt tiên sinh, tôi tên là Đại Vệ•Tu Tư, ngài có thể gọi tôi là Đại Vệ."
"Chào buổi sáng Tu Tư tiên sinh, cậu có phải điện thoại nhầm? Tôi không quen biết Lý Tư Đức•Đa Lôi Đạt tiên sinh."
"Tôi cũng không có gọi sai, ngài hôm qua có tới phòng trẻ sơ sinh ở bệnh viện St. Paul kỷ niệm, ôm đi con trai của Lý Tư Đức•Đa Lôi Đạt tiên sinh, không sai chứ?"
Ý nói muốn đến đón đứa nhỏ, Khoa Luân Y phán định luật sư đầu dây cũng không phải là nhân loại.
Tuy rằng hiện tại nhân loại cùng thú nhân đã sống chung hòa bình, sẽ không lại xuất hiện hoảng sợ hoặc tàn sát nhau, nhưng nhân loại có thói hư tật xấu, vì tính biểu hiện ưu việt, sẽ không dùng [ hài tử ] vân... vân sẽ đem nhân loại cùng thú nhân nói chuyện đàm phán.
Đương nhiên, điều này cũng cũng không phải nói thú nhân liền thích cúi đầu mình xuống, nhất định phải dùng lời giải thích nhân loại để hình dung chính mình, chỉ là lời nói người muốn hòa giải liền chọn nghe những lời hòa giải lịch sự, cũng coi như là phối hợp với nhân loại, cho nhân loại một chút mặt mũi.
"Ơ, hóa ra cha đứa bé này gọi là Lý Tư Đức•Đa Lôi Đạt a." Hóa ra hắn còn biết đứa nhỏ bị người ta ôm đi, hừ hừ.
"Đúng, Lý Tư Đức•Đa Lôi Đạt tiên sinh phái tôi cùng ngài bàn bạc về chuyện của đứa nhỏ. Xin hỏi mười giờ có tiện đi bàn bạc không?"
Hiển nhiên vị luật sư này đối với tập tính Dực Hổ Thú vô cùng hiểu rõ, biết được trước tiên gọi điện thoại đến hỏ có thể hay không đến nơi ở của Khoa Luân Y.
Dực Hổ Thú đều có bản tính rất mạnh đối với địa bàn, đặc biệt là thú giống cái có ấu thú, bản tính địa bàn công kích càng so với thú giống đực mạnh hơn mấy chục lần.
"Hoan nghênh. Đi đường đại lộ Chris Đa Đức sẽ không kẹt xe."
Tuy rằng Dực Hổ Thú có cánh, nhưng cũng sẽ không bay xuống mặt đất, vừa đến sẽ sợ doạ đến nhân loại, vấn đề thứ hai là biến thành người thì thay y phục, ba người đến loại thành phố lớn không gian quá hẹp, không có thể cho Dực Hổ Thú giương cánh bay lượn dư.
"Cảm ơn ngài."
"Không khách khí."
Cúp điện thoại, Khoa Luân Y bật bếp, tiếp tục làm bữa sáng.
Đúng giờ, luật sư Đại Vệ ấn chuông cửa nhà Khoa Luân Y. Khoa Luân Y chính đang cho Ấu Niên Thú uống sữa, không có cách nào đi mở cửa, vì lẽ đó Y Liên Na còn mặc áo ngủ đi mở cửa.
Đại Vệ hiển nhiên không nghĩ tới, ngay ở trong nhà Dực Hổ Thú sẽ nhìn thấy Vũ Cầm Tộc, vì lẽ đó sửng sốt.
Mà Y Liên Na cũng không nghĩ tới sẽ thấy người Xà Tộc, kêu to một tiếng sắc bén, đóng sầm cửa.
Y Liên Na vọt vào phòng ngủ Khoa Luân Y, có chút cuồng loạn kêu to: "Khoa Y! Trời ạ! Tôi thật không thể tin được! Tôi thấy một Xà Tộc a! Sáng sớm! Ngày hôm nay nhất định là ngày đen đủi!"
Xà Tộc cùng Vũ Cầm Tộc quan hệ phi thường ác liệt, ở quá khứ không phải thời đại hòa bình, Xà Tộc cùng đi săn Ấu Cầm của Vũ Cầm Tộc được so sánh là chủng loại yếu đuối, mà Vũ Cầm Tộc thì lại cũng đi săn Xà Tộc được cho là chủng loại hung hãn.
Cho đến hôm nay, hòa bình lâu dài, Xà Tộc cùng Vũ Cầm Tộc mối quan hệ vẫn là hết sức gay go.
Đương nhiên, rất nhiều tộc thú nhân trong lúc đó quan hệ đều là phi thường gay go, liền ngay cả cùng tộc trong lúc đó cũng có chút vấn đề tồn tại.
"Bình tĩnh ~ Y Liên Na, hiện tại là thời đại hòa bình~ hắn chắc chắn sẽ không làm cái gì đối với cậu."
Khoa Luân Y run run đuôi cọp to dài, ra hiệu cho Y Liên Na thả lỏng.
"Tôi biết! Nhưng là, nhưng là, trời ạ! Lông trên lưng đều dựng thẳng lên đến rồi..."
Thật vất vả trấn an được Y Liên Na, Khoa Luân Y biến trở về hình người mặc quần áo vào ôm Ấu Niên Thú đi mở cửa.
Mở cửa, ngoài cửa Xà Tộc luật sư Đại Vệ, đang ngồi xổm ở hành lang cách xa cửa một chút, đang dùng một loại kem nào đó màu nhũ bạch bôi ở toàn thân trên phần da bộc lộ ra bên ngoài.
Chỉ nghe mùi Khoa Luân Y có thể đoán ra, cái kia là kem kháng dị ứng thuốc mỡ hẵn là chuyên dụng cho Xà Tộc.
Xà Tộc chuyển đổi thành con người, nguyên bản vảy sẽ ẩn vào dưới lớp da, da cũng không có chức năng giống nhân loại, hơn nữa rất nhiều Xà Tộc da rất đặc biệt dễ bị dị ứng
"Ngài có khỏe không?"
Khoa Luân Y hết sức dậm chân một cái, ra hiệu chính mình mở cửa đi ra.
Dực Hổ Thú bước đi không có âm thanh, coi như là con người mang giày tử cũng như thế, đương nhiên, chỉ là loại giày phổ thông, tỷ như như nói dưới chân Khoa Luân Y đang mang dép lông.
Khoa Luân Y không có đến gần, con người đang ngồi chồm hổm chính là Xà Tộc nổi danh có tư thế phòng vệ cùng công kích, bản năng mô phỏng thân rắn đang dùng tư thế xoay quanh.
Đại Vệ đẩy đẩy trên mũi gọng kiến màu vàng, run lên hai lần xong đứng dậy: "Ác, rất tốt, tôi rất khỏe, cảm ơn sự quan tâm của ngài, tôi chỉ là đối với Vũ Cầm Tộc hơi có chút dị ứng."
"... Có muốn hay không đi vào tôi cho mượn phòng vệ sinh? Tôi cũng có mấy người bạn Xà Tộc cũng bị dị ứng, toàn thân sẽ để lại hậu nếu như không xoa thuốc đúng lúc."
Xà Tộc nếu như bắt đầu dị ứng, không kịp thời xoa thuốc toàn thân trong khoảng thời gian từ một đến ba tháng, hậu quả khi trở lại hình người làn da sẽ không che hết vảy.
"Vậy thì thật là quá cảm kích ngài." Đại Vệ không có chối từ, theo Khoa Luân Y vào nhà, mang theo cặp làm việc đi vào phòng vệ sinh xoa thuốc.
Đại Vệ xoa xong thuốc đi ra đúng lúc gặp phải Y Liên Na đang thay quần áo, một giẫm lên máy làm trà nhỏ, co rụt lại ngồi xổm góc tường, cả hai bắt đầu mắng nhau.
Đương nhiên, không phải là tiếng người, mà là lấy tiếng cao vút kêu to cùng tiếng thè lưỡi khè khè.
Bỏ mặc hai người đang ồn ào, Khoa Luân Y mang theo Ấu Niên Thú đến sân thượng tắm nắng.
Hiện tại lag niên đại hòa bình, vấn đề lớn hơn nữa không phải bọn nhân loại nói nhao nhao sẽ thế là xong, sinh mệnh cực kỳ quý giá, đặc biệt là ở các tộc hiện tại nhân khẩu cũng không nhiều.
Sau khi cùng Y Liên Na ồn ào xong Đại Vệ vẫn chưa quên ý đồ mình đến đây, nhưng rất hiển nhiên đã mất bình tĩnh, Y Liên Na đang không ngừng hừ khí bên trong, Đại Vệ không muốn ở thêm, trực tiếp giải thích ý đồ đến.
"Khách hàng của tôi, phụ thân của đứa trẻ, Lý Tư Đức•Đa Lôi Đạt tiên sinh, hy vọng có thể cùng ngài kết hôn."
Khoa Luân Y cuối đầu nhìn Ấu Niên Thú đang ngủ say trong lòng, khuôn mặt tràn đầy ôn nhu ý cười xoa xoa cổ trên lưng ngăn ngắn lông tơ của Ấu Niên Thú, không đáp lại.
Ngược lại ở một bên Y Liên Na không nhịn được lại bắt đầu cùng Đại Vệ bạo phát cải nhau.
Khoa Luân Y để hai người ồn ào thì tự mình đi tới phòng sách một chuyến, khi trở lại còn cầm trong tay thêm phong thư có dấu hiệu Á Tu Bố bằng sáp đèn cầy tinh xảo.
"Phong thư này làm phiền Tu Tư tiên sinh chuyển giao cho Lý Tư Đức•Đa Lôi Đạt tiên sinh." Khoa Luân Y đem phong the giao cho Đại Vệ: "Đối với với hôn nhân tôi là giống cái khá là truyền thống. Ngài nói với Lý Tư Đức•Đa Lôi Đạt tiên sinh nói như vậy anh ta có thể rõ ràng."
"Tôi biết rồi, tôi sẽ thành thực chuyển giao phong thư cũng chuyển đạt ý của ngài." Đại Vệ thận trọng nhận lấy phong thư.
"Cảm ơn ngài."
Đại Vệ trừng Y Liên Na một chút rồi rời đi.
Y Liên Na thở phì phì ăn xong cơm Trung Quốc do Khoa Luân Y làm, cười híp mắt rời đi, trước khi rời đi ở trên má phải Khoa Luân Y cùng chóp mũi Ấu Niên Thú như chuồn chuồn lướt nước mỗi người hôn một cái, Khoa Luân Y cười cười ở trên gương mặt bạn tốt cũng hôn đáp lại một cái, Ấu Niên Thú không nể mặt mũi hắt xì lớn một hơi xong oa oa khóc lớn lên.