Chương 04 : Lãnh địa hiệp sĩ Baumeister
"Lãnh địa hiệp sĩ Baumeister của chúng tôi, nếu so về diện tích lãnh thổ thì không hề kém cạnh với một đại công quốc."
[đại công quốc: là quốc gia do một đại công tước hoặc nữ đại công tước đứng đầu ]
Sau bữa sáng, tôi được anh trai ruột Erich-niisan giải thích rõ ràng về tình hình thực tế về lãnh địa hiệp sĩ Baumeister mà mình được nhận.
Đột nhiên bị một đứa trẻ 6 tuổi hỏi vấn đề khó khăn như vậy khó tránh khỏi sẽ khiến người khác lo lắng. Bao gồm cả cha mẹ lẫn những anh em khác và các người hầu cũng sẽ cảm thấy hơi khác biệt.
Đối với tôi, anh trai đứng hàng thứ 5 Erich là một người khá dễ tính và hiểu biết trong khi lớn hơn tôi đến 10 tuổi. Đứa con trai thứ 8 còn bị đối xử như một đứa nhóc tì vắt mũi chưa sạch nhưng những việc tôi làm hiện giờ không bị mọi người chú ý nhiều cho lắm.
Ít nhất là khi bị đối xử như một đứa nhóc tì vắt mũi chưa sạch vẫn có thể giúp tôi đạt được những thứ gì đó mới mẻ.
"Vậy thì, nếu chúng ta có thể phát triển vùng đất này thì đối với cha chính là..."
"Nếu chúng ta có thể phát triển. Vậy thì... Bá Tước vùng biên giới sẽ gặp khó khăn."
Erich-niisan nói với giọng hơi buồn tẻ khi chúng tôi bàn luận về chuyện phát triển.
Ngôi nhà mới của tôi là lãnh địa hiệp sĩ Baumeister có phần Đông - Nam giáp với biển.
Thế nhưng trong khi chúng tôi vất vả phát triển lãnh thổ thì lại có vùng đất hoang sơ rộng lớn và cánh rừng.
Mọi người trong vương quốc gọi cánh rừng này là 'Khu Rừng Thần Bí' khi trong đó có đa dạng các loại dược liệu lẫn thực phẩm tự nhiên và cũng có nhiều mỏ khoáng sản với đá quý. Nếu có thể phát triển vùng đất này thì sẽ mang đến một lượng tài nguyên khổng lồ.Thế nhưng cánh rừng này cũng là ổ của ma vật.
Cơ chế sinh ra ma vật vẫn là một ẩn số và chúng cũng có thể trở nên cực kỳ 'khổng lồ - hung bạo' giống như động vật hoang dã thông thường. Có thể nhận thấy rất rõ ràng ràng những sinh vật này trở thành như vậy là do chịu ảnh hưởng từ hệ sinh thái tự nhiên ở đây.
Bọn chúng sinh sôi mạnh mẽ, ngay cả một con yếu nhất cũng có thể khiến người bình thường khốn đốn.
Đổi lại, chúng ta có thể thu được nguyên liệu thô đắt tiền như sừng, răng, da,... và thực phẩm cao cấp như thịt sau khi đánh bại ma vật.
Chính vì lý do như vậy nên mới có những mạo hiểm gia chuyên đi thảo phạt bọn chúng và các công hội mạo hiểm giả được thành lập để quản lý - hỗ trợ cho họ. Nhưng vấn đề ở đây là việc mở một chi nhánh nhỏ của công hội mạo hiểm giả tại nơi này bị từ chối vì vùng đất vì vậy vùng đất biên giới là lãnh địa hiệp sĩ Baumeister mới cần phải xử lý như vậy.
"Quả thật là những mạo hiểm giả mạnh có thể thu thập được rất nhiều thứ trong Khu Rừng Thần Bí nhưng hang ổ của ma vật cũng có rất nhiều giống như ở nhiều nơi trên lục địa..."
Ở trên lục địa Lingaia có hơn ngàn cái của ma vật tương tự như thế với quy mô lớn nhỏ khác nhau.
Ví dụ như ở vùng đất hoang sơ, đồng cỏ, sông suối hay hồ. Vả lại, cánh rừng của chúng tôi cũng giống như vậy.
Nói tóm lại, nó trở thành khu vực bị ma vật chiếm đóng và nếu phát hiện con người hay động vật xâm phạm thì sẽ bị chúng loại bỏ.
Ban nãy, cha Artur từng nói rằng quân Bá Tước Brethilde vùng biên giới gặp phải kết cục bi thảm. Do xem thường địa bàn ma vật mà dẫn tới kết quả như vậy.
"Về đội quân của ngài Bá Tước Brethilde về sau, cha và Bá Tước Brethilde đời trước lúc đó cũng hơi quá nóng nảy... Chắc hẳn họ đã nhận sự trừng phạt tại hoàng cung ở thủ đô rồi."
Ngoài ra, cũng có một vài mạo hiểm giả có khả năng bí mật xâm nhập vào vùng lãnh thổ của ma vật và săn chúng chỉ với một vài người hay một mình.
Dĩ nhiên là trong cuộc đi săn có rất nhiều người mất mạng. Bước vào cuộc đi săn với rủi ro và nguy hiểm rất lớn nhưng lại có thể giàu trong một đêm nhờ số lượng vật phẩm thu được từ đám ma vật. Thậm chí nếu trở nên nổi tiếng có thể được phục vụ cho quý tộc và hoàng gia, ai mà không hứng thú chứ? Nhân vật trong câu chuyện của Erich-niisan là một ví dụ điển hình.
"Nhưng mà Erich-niisan. Thế tại sao việc thành lập một chi nhánh của công hội mạo hiểm giả bị từ chối?"
"Bởi vì họ không có thời gian cho việc đó."
Nói cũng đúng, cũng có khá nhiều hang ổ của ma vật ở khu vực lân cận vương đô mà.
Chẳng biết tại sao mà chúng chẳng hề bước chân ra khỏi lãnh thổ của mình và không hề có chút 'khoan dung' đối với những kẻ dám cả gan xâm phạm là quân đội với mạo hiểm giả.
Trận chiến sinh tử giữa kẻ xâm phạm lãnh thổ ma vật để tìm kiếm vận may đổi đời và những ma vật cố gắng loại bỏ kẻ xâm phạm.
Vì vậy, cho dù bao nhiêu người trở thành mạo hiểm giả đi chăng nữa thì số lượng ma vật vẫn rất nhiều cho nên vẫn còn rất nhiều hang ổ ma vật ở khắp mọi nơi trên lục địa Lingaia chưa được triệt phá.
Đó là lý do tại sao mà việc phát triển vùng đất này là khó có thể thực hiện được. Đến ngay cả Vương Quốc Helmut và Đế Chế Thần Thánh Urquhart cũng cảm thấy phiền não mà gọi khu vực mà đám ma vật sinh sống là 'Vết chàm của lục địa'
"Suy nghĩ cẩn thận thì mặc dù nơi này là vùng đất sát biên giới nhưng chưa từng có người với danh hiệu Hiệp Sĩ sở hữu vùng lãnh địa rộng lớn như lãnh địa hiệp sĩ Baumeister của chúng tôi."
Lãnh địa hiệp sĩ Baumeister được một hiệp sĩ nghèo khổ và không có một cấp bậc nào gây dựng lên. Ông đã dẫn dắt mấy chục người từ khu ổ chuột đến đây và bắt đầu xây dựng thành một ngôi làng trên vùng đất hoang này.
"Phía hoàng gia chưa từng nghĩ rằng một người có thể xây dựng nên bất cứ cái làng nào ở trên vùng đất này. Bởi vì tổ tiên chúng ta đã thành công trong việc xây dựng nên một ngôi làng ở đó nên lãnh địa hiệp sĩ Baumeister mới được công nhận."
Mặc là như vậy nhưng lãnh địa hiệp sĩ Baumeister gần khu vực biên giới lại quá đáng sợ và giao thương với bên ngoài cũng bị hạn chế.
"Có ba ngồi làng mọc lên tại phía Tây Bắc ở chân một dãy núi lớn chạy dọc qua vùng biên giới lãnh địa. Dân số khoảng 800 người. Chủ yếu là làm nông nghiệp và săn bắn với khai thác mà thôi. Thỉnh thoảng, đào được một ít sắt và đồng để kiếm thêm."
Người hàng xóm của chúng tôi, Bá Tước Brethilde vùng biên giới đã thử qua một trải nghiệm đau đớn ở vùng phía Tây và nghe nói đã liên hợp với liên minh những lãnh chúa có thế lực nhỏ ở phía Bắc.
Chỉ là mấy năm gần đây, bầy Wyvern thường hay bay ở dãy núi và số lượng ma vật tụ tập ở đó cũng không ít. Vì vậy mà thương đội chỉ đến một lần một tháng để trao đổi hàng hóa.
"Nếu có các vệ sĩ đi theo thì bọn họ hầu như sẽ không bao giờ đi qua những con đường núi đó. Chỉ là, nếu thuê các mạo hiểm giả theo hộ tống thì giá cả hàng hóa nhập vào sẽ cao chót vót."
Hơn nữa, tại khu vực hoang vu như vậy thì việc đám Wyvern có thể tập kích bất cứ lúc nào và khiến cho những mạo hiểm giả làm nhiệm vụ hộ tống thương đội cũng cảm thấy phát bực.
Đương nhiên là không thể khiến phần thưởng nhiệm vụ hộ tống tăng lên khiến giá cả hàng hóa tăng lên theo được, cho nên cha Artur đã sử dụng quyền của lãnh chúa mà miễn thuế xuất nhập khẩu.
"Cho dù không có thuế quan thì các thương đội đặt chân đến nơi này cũng rất ít."
Erich-niisan tiếp tục giải thích trong khi cười khổ. Nói tóm lại, xung quanh lãnh địa bị ma vật bao vây. Vùng lãnh thổ được hoàng gia công nhận bao gồm khu vực chúng tôi sống và cả những vùng đất hoang rộng lớn xung quanh. Thế nhưng lãnh chúa muốn phát triển một vùng nông thôn nhỏ bé và đang gặp khó khăn như thế này gần như là không thể thực hiện được
Đây chính là tình hình hiện tại nhà mới của tôi: lãnh địa hiệp sĩ Baumeister.