Hắc Hoá Nam Thần Thô Bạo Hôn

chương 30: 30: thủ tịch satan đừng xằng bậy 30

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Vân Hinh Du

"Đừng nói là đánh người, dù em có giết người đi nữa, anh cũng đảm bảo em sẽ không có việc gì.

" Lăng Vân Tiêu hôn lên đỉnh đầu Hạ Tịch Nhan.

"! ! " Hạ Tịch Nhan, quả nhiên là quỷ súc.

Nữ chủ Lưu Hân tỉnh lại ở bệnh viện.

Hạ Tịch Nhan bảo Lăng Vân Tiêu bồi cô đi bệnh viện vấn an Lưu Hân một chút.

Hạ Tịch Nhan đẩy cửa phòng bệnh ra, bị tình cảnh trong phòng làm ngây ngẩn cả người.

Tra nam như thế nào lại ở đây?

"Chiếc xe thể thao đâm người hôm trước là nam của xứng á.

" Hệ thống giải thích.

Ngày đó Hạ Tịch Nhan mơ màng hồ đồ, đúng là không nhìn kỹ người lái xe là ai.

Thật không nghĩ tới thế giới nhỏ bé như vậy, đi đến đâu cũng đều có thể gặp.

Lăng Phi Phàm ngồi bên cạnh giường bệnh, ôn nhu đút cháo cho Lưu Hân, ánh mắt thâm tình chân thành nhìn nữ chủ chăm chú, trên mặt nữ chủ đều là thẹn thùng.

Nam xứng cùng nữ chủ đây là muốn ở bên nhau hả!

Lăng Phi Phàm thấy người đến là Hạ Tịch Nhan, hắn ta lập tức hoảng loạn đứng lên, buông chén cháo trong tay, ôn nhu nhìn Hạ Tịch Nhan, "Tịch Nhan, anh chỉ là thấy cô gái này đáng thương, anh và cô ấy không phải như em nghĩ đâu, trong lòng anh chỉ có em thôi.

"

"! ! " Hạ Tịch Nhan khóe miệng trừu trừu.

Tên tra nam này thật ghê tởm, ỷ vào khuôn mặt ưa nhìn, câu dẫn phụ nữ, lợi dụng tình cảm của người ta.

Khuôn mặt tuấn tú của Lăng Vân Tiêu trở nên âm trầm nhìn về phía Lăng Phi Phàm, trong mắt đều là sát ý.

Lưu Hân ngồi trên giường bệnh thấy mọi người làm lơ cô ta, không cam lòng, nhìn thoáng qua nam nhân tuấn mỹ đứng bên người Hạ Tịch Nhan, một bên rơi lệ, một bên nhu nhược đáng thương mở miệng, "Hạ tiểu thư, cô đuổi tôi khỏi công ty còn chưa đủ hay sao, hà cớ gì còn muốn đẩy tôi ra đường lớn, hại đến tính mạng của tôi.

"

Mục đích của nữ chủ quả nhiên giống như dự đoán của cô.

Lưu Hân cố ý ở trước mặt Lăng Vân Tiêu biểu hiện rằng cô đã đẩy cô ta ra ngoài làm cô ta bị xe đâm, khiến Lăng Vân Tiêu cảm thấy Hạ Tịch Nhan là nữ nhân ác độc, sau đó chán ghét cô.

Lưu Hân không hề đơn thuần, cốt truyện cô ta xuất hiện trước mặt Lăng Vân Tiêu chỉ sợ cũng là cố ý thiết kế!

Bất quá Hạ Tịch Nhan có chút bội phục dũng khí của nữ chủ, cô ta không sợ mình thật sự bị xe đâm chết?

Hạ Tịch Nhan quay đầu xem Lăng Vân Tiêu, hắn đang trưng ra bộ mặt lạnh băng không có tí cảm xúc.

Lăng Phi Phàm trở lại ngồi bên mép giường bệnh, tràn đầy thương tiếc nhìn Lưu Hân, nhẹ giọng an ủi, "Đừng sợ, đã không có việc gì.

"

Lưu Hân nghe được Lăng Phi Phàm nói, khóc đến càng thêm thương tâm.

Lăng Phi Phàm quay đầu nhìn về phía Hạ Tịch Nhan, ánh mắt lộ ra chán ghét, "Lăng Tịch Nhan, trước kia tôi chỉ cho rằng cô tính tình hư hỏng, không nghĩ tới cô lại ác độc như vậy, khiến một cô gái yếu đuối bị mất việc chưa tính, cô lại còn muốn hại đến mạng người ta, cô có còn nhân tính không?"

Cái tên tra nam này dựa vào cái gì mà dám chửi vào mặt người ta hả, chỉ bằng trước kia Lăng Tịch Nhan yêu hắn, hắn liền có thể tuỳ tiện tổn thương cô ấy sao!

"Ký chủ, này nam xứng thiếu đánh quá! ! " A.

Hệ thống nói còn chưa nói xong, Hạ Tịch Nhan liền tiến lên.

"Bang" một tiếng, một cái tát thật mạnh giáng xuống gương mặt trắng nõn của Lăng Phi Phàm, ngay lập tức trên mặt xuất hiện một dấu tay đỏ hồng.

"Tôi đã nói, về sau đừng xuất hiện ở trước mặt tôi nữa, nếu không tôi gặp anh một lần đánh anh một lần.

" Hạ Tịch Nhan lắc lắc tay có chút đau, thì ra tát người khác tay lại đau như vậy, sớm biết đã không dùng sức rồi.

"Đinh!

Nam chủ trước mắt độ hảo: %,

Giá trị hắc hóa: %,

Ký chủ lợi hại quá đê!"

Nghe được thanh âm nhắc nhở của hệ thống, Hạ Tịch Nhan hai mắt sáng ngời.

Tát tra nam một cái, chẳng những tăng hảo cảm, còn giảm nhiều giá trị hắc hoá như vậy.

Hay cô lại tát cho tra nam một cái nữa, để trên mặt hắn đủ một đôi luôn.

Ánh mắt Lăng Phi Phàm nhìn về phía Hạ Tịch Nhan đầu tiên là khiếp sợ, sau đó là phẫn nộ.

Tuy nói Lăng Phi Phàm là con riêng, nhưng hắn vẫn luôn là đối tượng được mọi người vây quanh, trước giờ chưa bao giờ bị người ngoài làm mất mặt, càng đừng nói bị vả mặt.

Sự thân sĩ của hắn chỉ là ngụy trang, kỳ thật nội tâm chỉ là một tên kiêu căng.

"Cô dám đánh tôi.

" Lăng Phi Phàm mặt đầy âm ngoan, giơ tay lên định đánh lại Hạ Tịch Nhan.

//

Min: tui đã bỏ truyện được tháng rồi ư ㅠㅠ tui cũng thấy có lỗi lắm nhưng thật sự bây giờ thời gian không cho phép tui edit thường xuyên nữa, có lẽ tui sắp phải rest rùi ㅠㅠ

Tui vẫn iu và nhớ các readers yêu dấu lắm, chúc các bạn một ngày tốt lành nhé~ mãi yêu moaz moaz.

Truyện Chữ Hay