l----$----Trans & Edit: Skuen----$-----l
##
Trans:
-Tuần này tính cày Lost ark và đậu xanh buổi tối lag quá méo chơi được với lại vào được game thì toàn hàng chờ 10k :'(.
-Mà thôi vì thế mà rảnh lấy truyện ra dịch, tối này mình sẽ up 6 chap nhé.
-Have a nice day :3.
##
Chapter 24 – Phát triển sức mạnh
**
2 tuần đã trôi qua kể từ khi Seo Tae-hyuk nhận đình chỉ 1 tháng bởi vì nỗ lực của Park Sung-kwang. Dù sao thì, thế tốt hơn là khi cậu phải tới trường mỗi ngày.
Buổi sáng, cậu làm bài tập và giúp Ha-ran làm công việc nhà. Sau đó, cậu ăn trưa và tới làm việc ở tiệm Big Mama. Cậu hoàn thành công việc nhà theo yêu cầu của bà ta cho tới chiều muộn. Buổi tối, cậu tới nhà An Eun-young làm bài tập.
Cậu bận tới nỗi mà cảm giác như là có 36 tiếng một ngày.
Khả năng nhận thức của cậu tăng lên đáng kể.
‘Mình có nên kiểm tra nó không?’
Trong khi Tae-hyuk dọn dẹp tiệm của Big Mama, cậu lấy ra Quỷ Gương Tiết Lộ để kiểm tra chỉ số của cậu.
Chỉ số: Stamina(61), Intelligence(25), Agility(24). Dexterity(34).
‘Intelligence tăng 11. Dexterity tăng 3.’
Kỉ năng Studying rõ rằng là sự trợ lực rất lớn, và Intelligence là chỉ số tăng nhanh nhất. An Eun-young cũng rất bất ngờ trước sự tiến bộ của cậu.
‘…..Dù sao thì, Stamina lại giảm rồi.’
Stamina giảm dần đều so với những chỉ số khác của cậu. Chỉ số của cậu cần đạt 50 điểm để có thể nâng xếp loại của cậu thành “Quý tộc”.
‘Mình nên tập thể dục.’[note11254]
Học hành cũng cần thể lực. Sự thật là vậy.
Cậu có thể thấy chỉ số của cậu sau khi có được kĩ năng Spying. Cậu biết được những con số chính xác, vậy nên cậu rèn luyện cơ thể cậu sẽ hiệu quả hơn.
“Tae-hyuk. Làm ơn dọn chỗ này cái.”
“Aye, aye, Sir!”
Tae-hyuk dọn sạch bụi bẩm trong của tiệm thông qua mệnh lệnh của Big Mama.
Bà ta không dạy cậu kĩ năng nào cả kể từ khi cậu trở thành đệ tử của bả. Big Mama cho Tae-hyuk một công việc trong khi bà ta bắt đầu việc làm giả tác phẩm nghệ thuật.
‘Chỉ nhìn bà ta cũng tăng độ thông thạo kĩ năng của mình.’
[Bạn đã quan sát một bậc thầy thủ công làm việc.]
[Độ thông thạo sẽ tăng nhanh chóng.]
[Kĩ năng Forgery 17%]
Kĩ năng cậu nhận được có thể cải thiện nhờ vào tăng độ thông thạo.
‘Mặc dù mình không thể học được kĩ năng nào khác khi chỉ có một thanh kĩ năng tạm thời, điều này không đến nỗi quá tệ.’
Cậu có thể năng chỉ số dexterity của cậu. Mặc dù hiện tại nó thấp hơn stamina, tốc độ của nó không phải là tệ.
‘Điều quan trọng nhất trong nghệ thuật làm giả là vẻ ngoài của nó.’
Có những loại tác phẩm ít nhất hàng trăm năm tuổi. Cũng có rất nhiều tác phẩm khác dưới 100 năm tuổi. Để làm làm giả được những thứ đó, độ hoàn hảo của công việc là thứ cơ bản. Điều quan trọng là sản phẩm phải trông cũ hệt như nguyên bản. Nếu một bức tranh 300 năm tuổi mượt cứt như mới vẽ hôm qua thì đến một đứa trẻ cũng không thể bị lừa.
‘Sử dụng một biện pháp đặc biệt lên bề mặt của bức tranh sẽ làm giảm tuổi thọ của nó! Chẳng phải điều này thực sự hay sao? Uh, wah! Từ vết ố cho tới dấu vết côn trùng!’
Mất một khoảng thời gian dài mới có thể tạo ra đồ giả của một tác phẩm nghệ thuật. Một người có thể mất từ một tuần cho tới một tháng. Tuy nhiên, Big Mama hoàn thành một sản phẩm hoàn hảo chỉ trong 3 ngày.
Cậu không biết nói gì ngoài sự ngưỡng mộ.
‘Uh, độ thông thạo mình tăng lên 1 rồi.’
Một khi độ thông thạo của cậu tăng đến một mức nào đó, cậu có thể hiểu được hành động của Big Mama đang làm.
Đôi mắt của Tae-hyuk sáng lên.
Cậu quyết định sẽ làm đồ giả của riêng mình một khi độ thông thạo của cậu tăng thêm một chút nữa.
Vẫn còn 2 tuần cho tới khi cậu phải quay lại trường. Dựa trên tốc độ tăng trưởng của chỉ số intelligence của cậu, cậu sẽ có thể đạt được điểm số mà cậu mong muốn.
Cậu trước tiên quyết định tập trung vào việc lấy được kĩ năng Forgery.
**
“Điên rồ…”
Cho Kang-syuk tặc lưỡi.
Anh là một điều tra viên những vụ sát nhân, và mất 10 năm kinh nghiệm trước khi đạt tới cấp bậc này. Anh đã quen với việc nhìn thấy những thứ này.
Kể cả thế, anh cau mày khi nhìn vào thi thể trước mặt anh.
Thi thể trông thật kì lạ.
Anh không thể nói được điều gì.
Cho Kang-suk khéo léo ra lệnh cho người của mình phong tỏa tòa nhà. Bảng hiệu cấm vào được đặt và hiện trường bị phong tỏa.
Thanh tra Kim Do-shik, người đã tới sau, hỏi anh. Ông ta sẽ là người chịu trách nhiệm vụ này.
“Điều tra viên Cho! Anh gọi người xét nghiệm tử thi chưa!”
“Oh, thanh tra-nim tới rồi sao? Cậu ta vài phút nữa sẽ tới.”
Kim Do-shik kéo tấm bạt che thi thể ra.
Ông không biết nói gi ngoài rên rỉ.
“Cái gì thế này….?”
Ông ta đưa một ngón tay và ấn nó lên da của thi thể.
“Tôi không nghĩ cô ta bị chết đuối.”
Thi thể trong như vẫn còn sống.
“Phải…người xét nghiệm chỉ có thể biết được sau khi khám nghiệm tử thi. Có vẻ như cô ta bị chết ngạt.”
“Hrmm. Còn dấu vệt bị bóp nghẹt thì sao?”
“không có dấu vệt bóp nghẹt nào được tìm thấy trên cổ.”
Kim Do-shik lặng lẽ che thi thể lại bằng tấm bạt.
“Một người phụ nữ. Cô ấy đang ở đầu độ tuổi 20, và quần áo cô ta vẫn chưa được tìm thấy. Tôi đã lấy dấu vân tay để kiểm tra danh tính. Người phát hiện là một học sinh sống gần đây, và tôi đã cho người chăm sóc họ. Sau khi họ đã bĩnh tĩnh khỏi cơn sốc. Tôi sẽ kiểm tra chính xác hoàn cảnh phát hiện.”
“Nhưng Điều tra viên Cho, có hơi sớm để nói. Cậu bao giờ thấy một thi thể như thế này chưa?”
Cho Kang-suk lắc đầu.
“Dạ dày….Có phải dạ dày cô ta bị đầy không?”
“…..Phải. Có vẻ là cô ta đang có thai.”
Khuôn mặt 2 người tối sầm lại.
Cho dù họ đã làm việc này bao lâu, họ vẫn không thể quen với điều này.
“Ah! Người xét nghiệm tới rồi!”
“Phải. Trước tiên, hãy xem anh ta nói gì. Nhưng thực sự đấy…Cái thi thể này thật kì lạ.”
“Phải….”
Cho Kang-suk không thể trả lời đàng hoàng. Anh ta giỏi mấy vụ đập mấy tên côn đồ hơn là mấy thứ này.
Kim Do-shik lại thở dài.
“Thế này này thực sự phát điên rồi.”
Việc khám nghiệm tiến hành nhanh chóng. Danh tính của thi thể đã được tìm ra và dấu hiệu cũng chính xác. Tuy nhiên, câu hỏi của họ vẫn chưa được trả lời.
Điều tra viên Cho Kang-suk hỏi thanh tra.
“Min-soo. Cô ta chết bằng cách nào?”
Park Min-soo cùng tuổi với Kang-suk. Thêm nữa, họ thường làm việc cùng nhau nên họ giống những người bạn thân thiết.
Park Min-soo chạm vào cặp kính đang đeo và nói.
“Có 2 dấu hiệu. Trước tiên, ruột cô ta bị vỡ do uống quá nhiều nước mà bụng có thể chịu được, từ đó gây tắc ruột. Cô ấy đã bị chết ngạt.”
“……Cô ta bị dìm bằng nước.”
Park Min-soo lắc đầu.
“Nó không giống như vậy. Cậu có biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu một người bị dìm bằng nước không? Ban đầu, họ hít vài hơi. Thực tế, khi não không nhận đủ oxy thì họ sẽ bị mất ý thức. Sau đó chuyện gì sẽ xảy ra? Cơ thể con người sẽ có gắng tìm cách thở để sống sót. Họ sẽ cố hít thật sâu. Tuy nhiên, thực tế không có không khí và nước sẽ đi vào phổi. Hít thở là kết thúc…Nghĩa là hết. Các tế bào phổi sẽ bị hủy hoại. Cơ thể sẽ chết và hô hấp nhân tạo là vô nghĩa.”[note11255]
Park Min-soo nói một cách bình tĩnh. Tuy nhiên, nội dung thì kinh hãi vãi lều.
Cho Kang-suk hỏi.
“Thế tại sao không phải là dìm bằng nước?”
“Nếu có ai đó bị dìm bằng nước, thì bình thường họ sẽ để nước vào phổi. Tuy nhiên, không có chút nước nào trong phổi cô ta cả. Do đó, điều này nghĩa ra cô ta đã uống rất nhiều nước, bằng chính ý chí của cổ. Và….Cơ thể không hề mất ý thức cho tới phút cuối cùng.”
Nó thật tàn nhẫn.
Cô ta uống nước cho tới khi dạ dày nổ tung và chết.
Nhưng cô ta không bị mất ý thức ư? Kể cả cho tới giây phút mà cô ta chết ngạt?
Cho Kang-suk cắn môi. Anh ấy cắn mạnh tới nỗi máu chảy ra.
Park Min-soo tiến tới Cho Kang-suk và nói thầm.
“Ah phải rồi. không có dấu hiệu bị hiếp dâm. Nó không phải là một vụ hiếp rồi giết.”[note11258]
“…..”
Khuôn mặt của Kang-suk méo mó.
“Làm ơn, tôi mòng rằng thi thể này sẽ là đầu tiên và cuối cùng.”
Park Min-soo cũng gật đầu.
“Phải, tôi cũng mong là vậy. Kang-suk. Hãy để tôi nhìn vào mặt thằng khốn đó. Làm ơn hãy bắt thủ phạm.”
Kang-suk đáp lại với đôi mặt lạnh lẽo.
“Tôi sẽ bắt chúng….Tôi phải làm thế!”
**
Sau khi nghe về thi thể, Kim Do-shik gọi đây là vụ “hà mã tưới nước(watering hippo)”.(Trans: chap trước main có đề cập vụ tên hippo mà giờ mới để ý hippo là hà mã. Lúc đầu tui tưởng là ám chỉ mấy thằng hippy :3)
Ngày đó, một trụ sở điều tra đặc biệt đã được tạo ra.
Trong những thành viên của đội đó, có bao gồm cả Cho Kang-suk.