Thứ duy nhất tồn tại trong cái phòng tắm chật chội kia là một cái vòi sen cố định dạng dĩa.
Không có bồn tắm, nước chứa trong cái bể trên cao được đun nóng bằng Fire・Rock rồi theo vòi sen chảy thẳng xuống.
Phân vân không biết nên xử lý Percibell còn đang bất tỉnh ra sao, cuối cùng Shouji quyết định cởi hết quần áo của nhỏ ra rồi tắm cho nhỏ. Vẫn chưa nói chuyện với nhau xong, và cậu thì không muốn tương tác với một đứa con gái bốc mùi nước tiểu nồng nặc một chút nào.
Bị ném bừa xuống sàn gạch, Percibell tỉnh dậy sau khi đầu mình bị va chạm mạnh. Nheo mắt lại vì đau, nhỏ gượng người ngồi dậy.
Sau đó tiếng rào rào vang lên, nước ấm chảy xuống từ cái vòi phía trên khiến nhỏ lắc lắc đầu theo phản xạ.
Chắc là cảm thấy khó chịu vị mấy lọn tóc thấm nước dính vào mặt, nhỏ dùng mấy ngón tay để di chúng sang hai bên.
Dù đôi mắt vẫn còn mơ màng, tâm trí nhỏ hiện đã quay trở về thực tại, thế nhưng chào đón nhỏ lại là một ác mộng khác.
Với hai bàn tay đặt lên đầu gối, hiện Shouji đang ngồi khom lưng và nhìn thẳng vào mặt Percibell.
Gần đến mức chóp mũi hai người suýt nữa đã chạm nhau. Tròng mắt đang bị nước chảy vào, thế nhưng cậu ta chẳng hề di chuyển lấy một li.
Ư-, sợ đến nín thở, Percibell lùi ra xa.
Cố gắng suy nghĩ để lý giải cho tình huống này, nhưng nhỏ chẳng hiểu được mô tê gì cả.
Sau đó, nhận thức được vẻ ngoài đáng thương của mình, nhỏ cố gắng cử động đôi môi đã tái xanh.
「À, ừm, cho hỏi~……tạ, tại, tại sao tôi lại khỏa thân vậy ạ?」
Nhanh chóng khép chân mình lại và đưa tay lên che ngực, Percibell ngẩng mặt lên nhìn Shouji.
Cảm thấy rằng sự trong trắng của mình đang bị đe dọa, nhỏ cố gắng lùi thật xa, thế nhưng căn phòng tắm này là quá chật chội và chẳng mấy chốc nhỏ đã bị dồn vào chân tường.
Shouji đứng dậy và khóa lại vòi nước.
「Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi. Chúng ta nên hợp tác với nhau.」
「Ha-, hảảả?」
Chuyện cần nói trước mắt là lý do cho việc trên người nhỏ không còn một mảnh vải mới đúng――thế rồi chủ đề về hợp tác bỗng chốc xuất hiện.
「Potion của cô quả là hàng thượng phẩm, cái đấy thì không phải bàn cãi. Hiệu lực của nó mạnh hơn cả những dược phẩm đắt tiền nhất mà hội giả kim cung cấp. Có nghĩa rằng đây là một món hàng còn trên cả tuyệt vời.」
「Cảm, cảm ơn anh rất nhiều. Với, với tư cách một giả kim thuật sư thì tôi rất lấy làm hân hạnh……」
「Để cho chắc thôi nhưng……có thật là chính cô đã làm ra nó không? Nếu bây giờ mà nói thật, thì tôi sẽ tha cho. Nhưng nếu sau này mà để tôi phát hiện ra, tên của cô chắc chắn sẽ xuất hiện trên trang nhất của mấy tờ báo đấy.」
Bị đe dọa bởi những lời kia, Percibell hoảng sợ và đảo mắt nhìn quanh như để tìm lối thoát, thế nhưng với cơ thể trần như nhộng thế này, dù nhỏ có muốn làm gì thì cũng đều vô ích cả.
Và đây lại còn là vấn đề liên quan đến danh dự của bản thân, nhỏ mím chặt môi mình.
Xốc lại tinh thần, Percibell dồn hết sức mạnh vào đôi mắt màu xanh da trời của nhỏ.
「Chúng, chúng tôi……những giả kim thuật sư kiêu hãnh……với khát khao cháy bỏng……biến đá thành sắt, sắt thành đồng, đồng thành bạc, bạc thành vàng. Chính vì thế――」
Dù khuôn ngực nhỏ nhắn kia đang run rẩy vì lo lắng, nhỏ vẫn hít lấy một hơi thật sâu.
「Nhân danh những thuật sư săn đuổi sự màu nhiệm của “Hồi phục”……công thức tuyệt mật để chế tạo Dược phẩm Tối thượng này, chỉ có một mình tôi là nắm rõ thôi ạ!」
Giọng nói vô cùng gan góc. Như thể đặt cược chính tính mạng của bản thân vào đó. Đây là một niềm kiêu hãnh không thể bị lung lay.
Shouji mỉm cười và gật đầu thật mạnh.
「Được rồi, thế thì thỏa thuận coi như hoàn tất.」
「Có, có cả thỏa thuận ạ?」
「Perfect potion của cô cứ để tôi lo liệu. Cô chỉ cần tạo ra thêm thôi. Chúng ta sẽ giàu to. Hãy cùng nhau khởi nghiệp và kiếm thật nhiều tiền nào.」
「Khởi, khởi nghiệp ấy ạ……nhưng, nhưng mà, loại potion này vẫn chỉ mới là hàng thử nghiệm thôi, vẫn còn chưa được cấp phép theo luật nữa……」
「Luật lệ đã làm được gì cho cô nào? Luật có mang thức ăn đến cho cô không? Cô muốn làm một công dân tốt để rồi chết đói, hay là làm người xấu để được ăn một bữa no nê?」
「Cái đó……」
「Cô muốn đặt niềm tin vào thiên đàng sao. Cũng được thôi. Sau khi tôi rời khỏi đây, tất cả những gì chờ đợi cô sẽ là cuộc sống của một ả gái điếm đứng đường. Không thể nào chạm tay vào cái bình thí nghiệm, để rồi mắc phải một căn bệnh tình dục nào đó, và cuối cùng là vừa nằm hấp hối trên giường bệnh vừa than trách cuộc đời này. Percibell tội nghiệp. Thật là một con cừu non đáng thương. Thần linh ơi, xin hãy cứu rỗi linh hồn nhỏ bé ấy! Vậy đó.」
Thiên đàng――một cõi tiên mà chưa có ai nhìn thấy.
Việc nó có tồn tại hay không vẫn là một bí ẩn chưa có lời giải đáp.
Nếu thần linh có mong muốn cứu rỗi loài người, tại sao lại không làm ngay lúc này mà phải đợi đến tận khi ta chết đi cơ chứ.
Cúi gằm mặt, Percibell chỉ còn biết lơ đãng nhìn theo từng giọt nước đang nhỏ xuống từ mái đầu của mình.
Chẳng mấy khó khăn, Shouji hoàn toàn có thể biết được cô gái này đang nghĩ gì.
Trong tình hình hậu chiến hiện tại, nền kinh tế của Errorknife vẫn còn bấp bênh và chưa hồi phục hoàn toàn.
Tỉ lệ thất nghiệp hiện đang rất cao, và dù là với những người đang có công việc ổn định đi chăng nữa, việc mất đi vị trí cũng chỉ là chuyện một sớm một chiều.
Chế tạo được cả Original Potion, nhỏ hẳn là rất tự tin vào kỹ năng tác nghiệp của bản thân.
Mặc dù sở hữu vẻ ngoài của một bé cừu non, bên trong tâm trí kia chắc chắn tràn ngập lòng kiêu hãnh.
Cúi đầu làm việc dưới trướng một thuật sư khác, là chuyện không thể nào chấp nhận được.
「Tôi-, tôi……tôi nghĩ……chắc là, nếu chỉ chế tạo thôi……thì cũng nên thử xem sao, kiểu vậy……」
「Tất nhiên. Việc của cô chỉ có chừng đó thôi. Từ nay về sau hãy giúp đỡ lẫn nhau nhé.」
Đúng như dự đoán, nhỏ đã đồng ý. Khi Shouji chìa tay ra để bắt lấy cơ hội này, Percibell cũng an tâm mà nắm lấy bàn tay to lớn của cậu.
Đặt bàn tay còn lại của mình lên ngực, nhỏ thở phào nhẹ nhõm.
Chắc là nhỏ đang rất vui vì mình vẫn chưa bị thất nghiệp.
Hoặc là vì cảm giác thoải mái khi vẫn được hành nghề giả kim, dù cho phải rơi xuống vực thẳm chăng.
Dù cho có là lý do nào, đối Shouji thì đây vẫn là một tin tốt.
「À-, vâ-……vâng, mong anh giúp đỡ. Nhắc mới nhớ, Onii-san là ai vậy ạ?」
「Đúng là tôi chưa tự giới thiệu tử tế nhỉ. Tôi là Shouji・Wick. Vì hay làm việc bất chính nên tôi là xã hội đen. Trước đây tôi từng là quân nhân ở thủ đô……Mà, bây giờ thì người ta gọi tôi là Dũng giả đường phố.」
「Ơ……anh đang nói đùa nhỉ?」
Danh hiệu Dũng giả không phải là thứ cứ muốn nói ra là được. Sự tồn tại của những người mang danh hiệu đó gần với cư dân quỷ giới hơn là người dân bình thường. Đúng là sức mạnh của anh ta thật bất thường, nhưng sau khi nghe được cái danh hiệu kia xong, Percibell chẳng còn biết làm gì khác ngoài nở một nụ cười khó hiểu.
「Và vì vậy, tôi với cô sẽ làm tình.」
「Vâng, được thôi ạ……khoan, cái gì cơ!? A-, anh, anh anh anh đang nói cái gì vậy hả-!?」
「Để kết nối cả cơ thể lẫn tinh thần. Thắt chặt thêm mối quan hệ.」
「Thắt chặt?」
「Là để cô không thể chạy trốn được.」
Những lời đó, thật sự quá phũ phàng.
.
.
.
※※
.
.
.
Mọi chuyện――đã không còn có thể giải quyết bằng lời nói được nữa.
Trông thấy Shouji đang chầm chậm tiến tới, Percibell rụt cằm mình lại và trừng mắt nhìn.
Ánh mắt kia hướng thẳng vào Shouji, như một con thú nhỏ đang cố gắng đe dọa kẻ săn mồi.
Lẽ dĩ nhiên, bất kì cô gái nào cũng sẽ đều kháng cự khi một kẻ lạ mặt muốn chạm tay vào cơ thể mình cả thôi.
Nhưng mà vẻ cảnh giác của nhỏ còn hơn cả thế.
Đây chắc đến mười mươi là phản ứng của một trinh nữ.
Phương án dễ thấy nhất là ra sức ép buộc――sau đó thì đối phương sẽ chịu nghe lời, thế nhưng để lại những dư vị khó chịu thì cũng thật phiền phức.
Phân vân không biết phải làm sao, thế rồi Shouji quyết định dùng đến cái lọ potion mà cậu vừa nếm thử kia.
Rút lọ dược phẩm ra từ chỗ thắt lưng quân dụng, cậu đung đưa nó trước mặt Percibell.
Chứa bên trong là dung dịch của Perfect Potion. Với thứ này, nhận thức về sự trong trắng sẽ dễ dàng bị xóa nhòa.
Khoái cảm cũng sẽ được cảm nhận dễ dàng hơn.
Do tác dụng hồi phục――cảm giác đau đớn cũng sẽ giảm đi phần nào.
「Cô chắc đã nếm thử rồi đúng chứ? Cơn đau sẽ không còn đâu.」
「Đa phần thì tôi chỉ thí nghiệm với động vật thôi……có lần tôi cũng đã dùng thử, nhưng sau đó lại gồng người đi làm ngân phiếu giả từ mấy tờ lịch. Cảm giác hưng phấn đến khó tả……」
「Nếu cô mà làm được thì hay quá rồi.」
「Ừm, đúng là thế thật.」
Hiểu được ý định của đối phương, ánh mắt Percibell trong một thoáng đã trưng ra vẻ khước từ.
Dù vậy nhưng chắc là nhỏ cũng đã hiểu ra và đành bỏ cuộc.
Do dự một chốc, nhỏ mở cái nắp đậy ra, cho thứ dung dịch kia vào miệng, sau đó nhỏ nhắm nghiền mắt và nuốt xuống.
Hiệu ứng của lọ potion ngay lập tức lan tỏa khắp cơ thể Percibell. Ánh sáng mờ ảo lấp lánh như đuôi đom đóm, cả cơ thể nhỏ giờ được bao bọc trong một màu trắng nhạt diệu kỳ.
Nguyên lý hoạt động của thuốc chính là kích thích các tế bào của cơ thể để tăng hiệu quả hồi phục.
Thứ sức mạnh ma thuật dạng lỏng kia đang cố gắng chữa trị những vết thương và khôi phục sức lực.
――nhưng.
Nếu cả cơ thể không có thương tật gì, thứ duy nhất còn sót lại chỉ là một cảm giác đê mê.
Tiềm thức sẽ được tiễn đưa đến tận thiên đàng, nhịp tim sẽ tăng đột biến, suy nghĩ sẽ bị thế chỗ bởi một trạng thái lâng lâng.
Đôi gò má của Percibell trở nên hồng hào hơn hẳn. Làn da trắng như sứ kia trở nên thật bóng bẩy.
Hơi thở nặng nhọc dần, từng nhịp thở đều mang theo cảm giác đắm say.
Ánh sáng tỏa ra từ đôi mắt mang màu sắc của bầu trời kia trở nên mờ nhạt hơn hẳn.
Cả cơ thể bỗng chốc trở nên đờ đẫn, thân trên của Percibell nghiêng ngả.
Đến khi đôi vai chạm được vào tường, toát ra từ đồng tử của nhỏ là những ham muốn nữ tính đơn thuần.
「Fuwaa-……phùー……đúng là, hiệu nghiệm thật ha……」
「Cô cảm thấy thế nào?」
「Tuyệt lắm đó……chứ anh nghĩ rằng ai là người đã làm ra thứ này?」
「Đã ướt chưa?」
「Sao lại hỏi bất ngờ như vậy hả……Ufufu, cơ mà nhé, nếu như Onii-san chịu xoa đầu tôi, có khi tôi sẽ ướt cũng không biết chừng……Ahaha~, mình, đang nói cái gì vậy trời……」
Cậu liền xoa xoa mái đầu của Percibell.
Mặc dù chỉ là một cử chỉ dỗ dành rất trẻ con, nhỏ lại ra vẻ ngoan ngoãn bất thường và sung sướng rên rỉ.
「Au-……vui quá đi. Hình như, tôi hứng lên rồi đó……」
「Để xem nào.」
Nắm lấy hai bên đầu gối của Percibell bằng cả hai tay. Cậu không do dự dang rộng chân của nhỏ ra.
Phần thầm kín và bí mật nhất của một người con gái, vẫn chưa ướt chút nào.
Sau khi quan sát kỹ lưỡng vị trí e thẹn ấy, cậu nhận định rằng nơi đó là đồi trọc.
Phần cánh hoa cũng mượt mà và đáng yêu đến bất ngờ.
「Yaaa~」
「Mà, thôi thì làm theo trình tự vậy.」
Shouji nhanh chóng trượt vào khe hở kia và cướp lấy đôi môi của của Percibell. Ép nhỏ phải mở miệng ra, cậu đưa lưỡi vào lục soát và tìm thấy được một chóp lưỡi hồng nhỏ xinh đang ẩn nấp.
Cậu nắm lấy đôi vai bé nhỏ kia để chiếm thế chủ động, nhưng rồi nhận ra việc đó là không cần thiết.
Không hề có một chút chống cự nào. Vẻ cứng nhắc đã không còn. Ngay cả các cơ bắp cũng đã đều thả lỏng.
Nhìn vào bên trong đôi mắt xanh biếc đang khép hờ kia, nơi đó không hề chứa đựng màu sắc của vẻ ghê tởm hay chống đối.
Perfect potion này chắc là còn công hiệu hơn cả thuốc kích dục loại mạnh.
「Ưn-, chụt-……chụt-……a, ưm-……lần đầu……chụt-」
Thân nhiệt có thể cảm nhận được qua từng vị trí tiếp xúc. Làn da của Percibell rất mềm mại và ấm áp.
Cậu vòng hai bàn tay ra đằng sau lưng và ôm lấy nhỏ.
Cơ thể ấy mỏng manh đến độ khiến cậu không dám dùng lực vì sợ nó sẽ vỡ tan.
「Chụtー……ừm, đúng là thấy thích thật đấy……Ufu~」
Khe háng giờ đây đã rộng mở, nhỏ vui vẻ thì thầm.
Nhỏ không hề lo lắng khi phần kín đáo của mình bị phơi bày trước một người đàn ông.
Perfect potion khiến nhỏ cảm thấy lâng lâng. Khóe mắt đã hoàn toàn rũ xuống, cảm giác xấu hổ của nhỏ giờ đây được thay thế bằng sự thăng hoa.
Khi cậu thử chạm vào khuôn ngực hình bát úp kia, nhỏ thấy nhột liền lên tiếng.
「A-……Ư……thật là, cảm giác kỳ lạ quá đi……Ahaha-……Ưn-」
Cảm giác quá đỗi mềm mịn. Ngoài ra chúng còn nảy theo từng cái chạm của ngón tay cậu.
Véo nhẹ phần nhũ hoa hồng nhạt và xoa xoa để nó cứng lên. Vừa đặt nụ hôn và liếm dọc theo phần cổ, cuối cùng chóp lưỡi đã vượt qua phần xương đòn và chạm đến bộ ngực kia.
Khi phần núm đã nằm gọn trong miệng cậu, Percibell thở ra một hơi nồng nàn.
「Aaa……wafuu~……ưư~……dâm quá đi……nè……ngực em ấy, anh có thích hông-?」
「Mặc dù có hơi nhỏ, theo tôi thì cả hình dạng và độ nhạy cảm đều rất tốt.」
「Haha-……khi anh mút ngực em……cảm giác như, cả lồng ngực đang siết lại vậy. Fufu~, có hơi sướng nữa……Ufufu~……Á~!」
Vậy ra phản ứng của cơ thể mình có thể thú vị đến mức này. Ôm lấy đầu của Shouji trong lúc cậu ta còn đang mải bận việc với bộ ngực của nhỏ, Percibell ra chiều ngẫm nghĩ. Như thể đang nghịch ngợm với một món đồ chơi, nhỏ luồn ngón tay vào trong mái tóc đen rối bù kia, hết xoa rồi vuốt, xong lại vò, tạo ra đủ kiểu hình thù khác nhau.
Mặc dù đúng thật vẫn còn là thiếu nữ, có lẽ là do tác dụng của potion nên nhỏ giờ đây còn giống một cô bé hơn cả mọi khi.
Quả là một thứ dược thủy đáng sợ.
「Aaa~! Không được đâu, thật tình……anh mút mạnh quá rồi đó……cảm giác lạ quá à……」
Phớt lờ lời nói của đối phương, Shouji càng ra sức mút mạnh hơn nữa, đồng thời cậu cũng tranh thủ luồng ngón tay xuyên vào phần đùi trong đang run rẩy của Percibell. Cảm giác mềm mại và mịn màng truyền thẳng đến bốn ngón tay của cậu.
Khi chạm được đến phần viền của môi dưới, một dòng mật nóng chảy ra. Đúng là nhỏ rất nhạy cảm. Cảm giác thật thú vị khi luôn được trông thấy phản ứng của đối phương mỗi lần tiếp xúc.
Phưư~, đó là hơi thở ngọt ngào của Percibell.
Cô bé của nhỏ co giật trông thật đáng yêu.
Cánh hoa kia liền siết chặt lại ngay sau khi ngón tay cậu trượt vào trong cửa mình.
Nhẹ nhàng và chậm rãi xoay đều theo hình vòng tròn. Những ngón tay thô ráp kia chuyển động dịu dàng đến bất ngờ.
Dòng dâm thủy bắn ra từ âm đạo và văng đi tứ tung. Một âm thanh ồn ào và tục tĩu vang lên. Tiếp tục xoa nhẹ vào nơi ấy, mùi hương phảng phất mang đầy dục vọng nữ tính giờ đây đã hòa lẫn vào trong không khí.
「aA……ưư~. Aha~……không được……aa~」
Bị sự kích thích đến từ ngón tay kia đánh gục. Nhỏ cựa quậy cơ thể mảnh khảnh của mình, nhưng không có vẻ gì là chống đối.
Percibell há miệng ra rồi ngậm lại hết lần này đến lần khác. Nhỏ nghiến chặt răng để chống lại cảm giác dục vọng trào dâng.
Trong lúc nhỏ còn đang cố gắng nín thở, Shouji đã dừng tay.
Được giải lao trong một chốc, hààーhààー, Percibell cố gắng hít thở thật sâu.
Như những đóa hoa anh đào nở rộ, khuôn mặt nhỏ giờ đây đã bị khoái cảm nhuộm màu.
「Thích thật đó……Onii-san, giỏi quá……thích hơn lúc tự làm, nhiều nhiều lắm……Aha~……Em, lại ướt nữa rồi……」
Nhỏ nhìn xuống phía thân dưới của mình rồi lẩm bẩm, nơi ấy giờ đã dính đầy dâm thủy. Nhỏ đành mỉm cười bất lực.
Dòng nước tiên nhầy nhụa chạm đến cả sàn gạch. Cả chất và lượng đều đã chín muồi để chuyển sang bước tiếp theo.
Shouji cởi cái quần bò của mình ra.
Shouji nhỏ giờ đã được tiếp xúc với khí trời.
Percibell thấy thế liền tò mò nghiêng đầu, như thể vừa được chứng kiến điều gì kỳ lạ lắm.
Đến khi đã hiểu ra, nhỏ hạ một bên nắm tay xuống bàn tay đánh bốp một cái.
「A-……nhớ rồi. Cái đó, là dương vật nhỉ……? To quá đi……không biết nó có vừa với bụng em không nữa……?」
「Thử là biết thôi.」
「Đúng rồi……đúng rồi ha. Phải thử thì mới biết chứ……Kya~!」
Đẩy hai vai nhỏ ngã xuống, cậu nắm lấy hai chân của Percibell mà nâng lên.
Phần hông nhỏ giờ đã hoàn toàn lộ ra, một bức tranh toàn cảnh đến độ ngay cả lỗ hậu nhỏ xinh cũng có thể được nhìn thấy. Nụ hoa bằng thịt và ngay cả cánh cổng dẫn vào bên trong cũng đều đã phơi bày.
Để ổn định tư thế hơn, hai cánh tay cậu giữ chặt lấy hai bên chân của nhỏ.
Đấy là tư thế hình chữ M vô cùng đáng xấu hổ.
Cùng với khu vườn nữ tính giờ đây đã rộng mở, khuôn mặt của Percibell chất chứa đầy vẻ mong chờ.
「Mình, sắp không còn là con gái nữa rồi……Ufufu~……vậy là mình sẽ trở thành phụ nữ nhỉ……」
「Chắc là vậy.」
Môi dưới của cô nàng hết khép chặt rồi lại mở ra, như thể đang đòi hỏi một điều gì đó.
Mùi hương hứng tình kích thích của phái nữ tỏa ra ngào ngạt từ cái hang động tối đen kia. Thứ hương thơm chua ngọt này khiến cho não cậu như bừng cháy.
Nhìn sơ qua vẻ dễ thương đến kỳ lạ này, nơi đây rõ ràng là vẫn chưa được ai khám phá, thân nhiệt cao đến độ thấy được cả làn nhiệt bốc lên.
Nếu để ý kỹ, cả cơ thể của Percibell đều đang tỏa ra hơi nước.
Ham muốn tình dục đang ngày càng tăng lên, ngay cả những giọt mồ hôi mới xuất hiện cũng đã bắt đầu bay hơi.
Cô bé mơn mởn của Percibell trông thật hứa hẹn. Cảm giác thôi thúc muốn được tận hưởng hương vị của trinh nữ quá ư là cám dỗ.
Bị dục vọng lấn át suy nghĩ. Cậu nhắm thật chuẩn rồi cắm thẳng cây gậy thịt của mình vào bên trong cái khe hẹp vô cùng nữ tính kia.
Cảm giác vẫn còn hơi vướng một chút, nhưng cậu vẫn có thể vào sâu bên trong nhờ màn bôi trơn khi nãy.
「Aaaaa……ư~! Ha, ha, ưư……vào trong bụng rồi~……nó, nó vẫn……đang vào kìììa!」
Chỉ cần dồn một chút lực vào phần hông, chỗ vướng kia liền biến mất.
Khi đã đi được nửa đường, phần thành âm đạo siết chặt lại khiến cho việc di chuyển trở nên khó khăn.
Vì cảm thấy chật chội nên cậu quyết định đẩy thật mạnh đến tận phần gốc. Ngay sau đó, cậu thấy thật thỏa mãn vì cuối cùng bản thân đã chinh phục được cái âm hộ ẩm ướt này.
「Haa~! Haa……Ưư~, aAA……vào hết rồi. Tuyệt thật đó~……cái thứ to lớn của……ư~, Onii-san……vào được tới tận đây luôn nè……nó còn đang giật giật nữa, đây là, cảm giác của con trai ha……Ư~」
Phía bên trong âm đạo rất nóng. Cứ như là nước sôi vậy. Nhiệt độ từ trong phần sâu nhất của cơ thể Percibell truyền thẳng đến chỗ cậu thông qua Shouji nhỏ.
Cậu với tay đến chỗ cái quần bò và lấy ra thêm một ống thuốc. Đưa Perfect Potion đến gần môi của Percibell, nhỏ liền nhận lấy và ngậm lấy miệng bình.
Cổ họng nhỏ nuốt ừng ực từng hồi. Cùng với một chút dược thủy tràn ra từ khóe môi, nhỏ giờ trông cực kỳ đắm đuối.
Cậu đã cho nhỏ uống hơi quá liều. Lý do là để mọi việc thêm phần thú vị.
Những giọt máu đào minh chứng cho sự trinh trắng đang chảy xuống, nhưng dường như là không đau đớn gì mấy.
「A~, a~, ưưư~! HaA……Ưm~, Aa! Thích quá~! Haaa~!」
Cậu bắt đầu di chuyển hông mình nhanh hơn để kiếm tìm sự thỏa mãn.
Cảm giác siết chặt đến từ thành âm đạo khiến cậu thấy đau, hẳn là hậu quả của việc kích cỡ dương vật không tương xứng với cơ thể bạn tình.
Là một trinh nữ với cơ thể mảnh mai, thật đáng ngạc nhiên khi nhỏ có thể nuốt trọn cậu nhỏ của cậu vào bên trong cái bụng dưới kia.
「AaA, sướng quá~……Ha~……Onii-san……tuyệt quá~……gì thế này……ưm~!」
Cảm nhận được nhiệt độ âm đạo trong lúc di chuyển. Vừa nhầy nhụa vừa nóng hổi.
Độ khít đến từ đóa hoa trinh nguyên kia quả thực là rất kinh khủng, nhưng độ trơn cũng đã giúp cho việc di chuyển hông dễ dàng hơn, mỗi lần hông của cả hai chạm nhau, thứ nước ái tình lại văng tung tóe từ nơi kết nối.
「Fuwa~……thích, thích quá đi……dùng potion để làm chuyện biến thái……thật là sướng quá đi mất……A, Ưư~! Dương vật của Onii-san, đúng là……sướng thật đó……a~, a~, a~……ưƯư!」
Rên rỉ theo từng cú nhấp của Shouji, Percibell giờ đây đã hoàn toàn đắm chìm trong khoái lạc.
Tiếng nhỏ vang vọng khắp phòng tắm mỗi lần cậu chạm đến nơi sâu thẳm nhất. Nhỏ quả là một cô gái vô cùng nhạy cảm.
Ngay cả Shouji, giờ cũng đã không còn kiềm chế được mà liên tục thúc hông tới lui.
Âm đạo của nhỏ quả là hàng tuyệt phẩm. Không thể nào có một cái khác nóng hơn thế này được.
Vẻ ngoài yểu điệu thục nữ của Percibell giờ đây đã không còn, thay vào đó là một cô gái cực kỳ dâm đãng.
Dùng cô bé của mình để siết chặt cậu bé của cậu, Percibell thở dốc, nhỏ há miệng ra.
「FuaAAAA……hiya~, A~, Aaa~!」
Sau một cú thúc thật mạnh thì Shouji dừng lại, Percibell khép chặt đôi bờ mi mà rên rỉ. Sau đó đôi mắt màu lam của nhỏ chuyển động không ngừng.
Với vẻ mặt trông chờ phản ứng của đối phương, Percibell van nài Shouji để bản thân có thể tiếp tục tận hưởng khoái cảm.
「Fuu~! A~, a~, a~……Oani-sannn, nữa đi……nữa đi mà, mạnh hơn nữa, cũng được luôn đó~……cảm, cảm giác sung sướng này……thêm nữa, cho em thêm nữa đi, có được không ạ~……」
「Được rồi.」
Lên tiếng cầu xin, nhỏ vươn người tới để hôn cậu, hai chiếc lưỡi lại hòa quyện vào nhau.
Được lưỡi của cậu mút lấy, Percibell nở một nụ cười mị hoặc.
Sau khi dòng nướt bọt của cả hai đã trộn lẫn vào nhau, đôi môi của họ tách rời, để lại một sợi dây trong suốt.
Cậu lại tiếp tục nhịp hông, cùng với tiếng thở của Percibell, khoái cảm lại tăng dần.
Nhấc hông của nhỏ lên và đẩy vào thật sâu, Shouji thì thầm vào tai của Percibell.
「Tôi sẽ ra hết bên trong cô đây.」
「Hả~, hafu~……Ể~, ểể~, bên, bên trong ấy ạ~……Á~! Không, không không không~, không được đâu~. Anh mà làm vậy, thì sẽ em có em bé mất~, như thế không được đâu~……!」
Cậu đã bị thứ ham muốn độc chiếm ấy cám dỗ.
Sau khi đã tận hưởng sự ấm áp của âm đạo, lý trí hay gì cũng đều lu mờ hết cả. Tầm nhìn của cậu hẹp hẳn đi.
Sau đó, cậu chẳng còn bận tâm gì nữa. Chuyển động hông bắt đầu mạnh dần.
Tất cả những gì còn lại, là một ham muốn được gieo mầm sống vào sâu bên trong cô gái xinh đẹp trước mặt mình.
「Hiyaaaa~! Ưm, a~! Không~, ư~, không được đâu-! Á~! Em sẽ có thai thật đó, đã bảo là không được~ mà~!」
Bị một lọn tóc vàng hoe thấm đẫm mồ hôi vướng trên trán, Percibell hét lên.
Vương tay vô định, đôi mắt giờ đây đã đẫm lệ.
Nhỏ muốn dùng đôi tay mảnh khảnh của mình để đẩy chàng trai kia ra, thế nhưng Percibell lại làm điều ngược lại. Trước khi kịp nhận ra, hai bắp chân của Percibell đã khóa chặt lấy eo Shouji, ngay cả hai gót chân nhỏ cũng dính lấy nhau.
Dùng lực để siết thật mạnh, cô nàng dâm đãng như đang cố gắng không để cho người bạn tình của mình có thể trốn thoát.
「A~, a~, a~, hiyau~, Aa~, ƯưƯ~, ra mất, ra mất thôi~! Không được~, em sắp~, raaaaaaaaa!」
Hét lên và trong vòng tay cậu, cơn cực khoái khiến Percibell cong người thành hình vòng cung.
Vùng bụng dưới nâng lên và cả cơ thể nhỏ co giật từng hồi. Vẫn đang bị vòng chân kia siết chặt, Shouji phóng tinh từ niệu đạo thẳng vào bên trong.
Cú nhấp cuối cùng đã khiến cho dương vật chạm vào đến tận nơi sâu nhất.
Bên trong tử cung, một dòng lũ lớn đang tràn về.
Dục vọng của chàng trai đã khiến cho cả một vùng niêm mạc của nàng trinh nữ bị ô uế.
Chắc là đã cảm nhận được quá trình thụ tinh, Percibell buồn bã rơi nước mắt, nhưng đồng thời, khuôn miệng nhỏ lại há ra vì khoái cảm khi phần thầm kín nhất của mình được lấp đầy.
「FuAa~, dương vật……sướng quá~……nó vẫn, còn, ra nữa……AA……a, Ưư~! Nhiều quá đi mất……… nó còn giật giật nữa kìa……a, ưƯư~……Á~, ưm!」
Không chỉ mỗi dâm thủy, giờ đây bàng quang của nhỏ cũng góp phần――Percibell vừa rên rỉ vừa tiễn chỗ nước thánh ra khỏi cơ thể mình.
Chẳng rõ là nhỏ có nhận thức được không. Cơ mà Shouji, người đang ở vị trí hạ lưu ngay bên dưới bụng nhỏ, thì không thể nào chạy trốn được.
Một tia nước bắn lên cao, tông thẳng vào mặt của Shouji.
「Ui」
Thứ hương thơm kích dục tràn ngập trong phòng tắm giờ đây đã biến mất, thế chỗ là một mùi amoniac nồng nặc.
Sau khi đã tiểu xong, cả phần thân dưới của Percibell hạ thấp dần, đến lúc lưng nhỏ đã chạm được sàn gạch, những hơi thở ngắt quãng vang lên.
Shouji rút cậu bé của mình ra sau khi cái còng khóa bằng chân kia đã không còn nữa.
Một dòng chất lỏng trắng đục chảy ra từ chỗ kín của Percibell, phủ lên cả lỗ hậu của nhỏ.
「A~……aa~……ư~……Onii-san, ra hết bên trong luôn, anh đúng là xấu tính thật đó……nhưng mà, công nhận là thấy thích ghê……vừa uống potion vừa làm tình đúng là nhất ha……sướng hơn thủ dâm nhiều, chắc là em bị nghiện mất thôi~」
「Được vậy thì tốt, nhưng cô nên kiếm tã hay gì đó mà mang vào đi.」
「A, em lại tè dầm nữa rồi……xin lỗi ạ……nhưng mà, Onii-san cũng đã bắn ra quá trời vào bụng em còn gì……như vậy thì coi như là ta hòa nhau rồi nhỉ?」
Nghe thế, cậu liền khó chịu ra mặt.
Siết chặt nắm tay, Shouji định sẽ cốc lên đầu Percibell một cú cho hả dạ, nhưng rồi cậu đã kiềm chế được.
Cả hai hiện đều đã bị phủ lên người bởi chất dịch từ cơ thể của nhau. Đây không chừng là dấu hiệu của một mối quan hệ dài lâu.
Cơ mà trước hết thì, phải đi tắm lại cái đã.