Mở Đầu:
Hắn Tên Là TuânAnh.Sinh Ra Và Lớn Lên Trong Một Gia Đình Tầm Thường. Hắn Là Con Út Và Hay Bệnh. Nên Được Gia Đình Yêu Thương. Và Được Bao Bọc. Nên Cho Tới Khi Tuổi Vẫn Không Phải Sống Riêng Và Kiếm Công Ăn Việc Làm. Chỉ Cần Sống Cùng Cha Mẹ. Thích Làm Thì Làm. Không Thì Ở Nhà Đi Chơi. Cha Của Hắn Đã Từng La Một Quân Nhân Hàng Hiệu. Tuy Không Còn Phục Vụ Trong Quân Đội nữa. Nhưng Vẫn Không Mất Đi Sự Sắc Bén Của Một Lưỡi Dao. Khi Bị Cắm Ở Trong Vỏ. Còn Mẹ Của Hắn Là Một Nữ Nhân Bình Thường Trong Một Gia Đình Có Truyền Thống Làm Thuốc. Nếu Tính Theo Gia Thế Lúc Bấy Giờ Thì Cũng Tính Là Ngang Bằng Với Gia Đinh Của Cha Hắn Bấy Giờ. Ông Đi Nghĩa Vụ Hoàn Thành Kháng Chiến Chống Mỹ. Rồi Campuchia. Rồi Xuất Ngũ Về Nhà Rồi Có Anh Em Chúng Tôi. Hẳn Là Con Thứ Trong Gia Đinh. Những Anh Chị Hắn Kết Hôn Và Có Công Việc Tử Tế. Còn Hắn Thì Là Con Út Trong Gia Đình. Còn Bệnh Từ Bé. Nên Mọi Người Trong Gia Đình Cũng Chẳng Đòi Hỏi Gì Từ Hắn Cả. Hắn Thấy Vậy Nên Tạo Ra Tính Ỷ Lại. Cha Nói Mẹ Khuyên Bảo. Hắn Cũng Chẳng Để Trong Lòng. Dù Có Nghe Tai Này. Rồi Cũng Rớt Ra Tai Kia À.Tuy Cha Hắn Nghiêm Nghị. Hay Uống Rượu Rượu và Hay Kể Chuyện Thời Lính Cho Hắn Nghe. Có Đôi Lần Hắn Hỏi Cha Đi Lính Như Vậy Cha Có Giết Được Nhiều Giặc Không. Có Thì Cha Kể Đi. Cha Hắn Nghe Thấy Thế. Thì Chỉ Trầm Lặng Một Hồi Lâu. Trong Ánh Mắt Hiện Ra Tang Thương. Cùng Sự Thống Khổ. Mọi Lần Hắn Hỏi Thì Cha Hắn Đều Như Thế. Và Rồi Thời Gian Cũng Trôi Qua. Hắn Cứ Nghĩ Mọi Chuyện Êm Đềm. Thì Cái Tivi Mà Nhà Vẫn Dùng Để Xem Thời Sự Hiện Lên Thông Tin Phát Sinh.Về Một Cuộc Giao Tranh Biên Giới Cua Vietnam. Thế Là Hắn Ăn Một Vé Đi Nghĩa Vụ Miễn Phí. Nhờ Có Sự Giảo Hoạt Của Hắn. Và Từ Bé Được Người Cha Là Lính Đặc Nhiệm. Huấn luyện Từ Bé. Tuy Sức Khỏe Không Được Bền Vững. Nhưng Cũng Không Thua Gì Một Người Khoẻ Mạnh. Ngoại Trừ Việc Phải Thường Xuyên Uống Thuốc. Với Cái Lý Lịch Của Cha Hắn Được Lưu Trong Quân. Mà Hắn Không Được Biết. Dù Không có Trình Độ Bao Nhiêu. Dù Vậy Hắn Vẫn Được Ưu Tiên Vô Đội Đặc Nhiệm Như Của Cha Hắn Ngày Xưa. Với Sự Giáo Dục Từ Bé Của Cha Hắn. Nên Hắn Hoàn Toàn Làm Tốt Mọi Nhiệm Vụ Mà Cấp Trên Giao Phó. Và Dần Dần Hắn Cũng Trưởng Thành. Hắn Gom Góp Những Đồng Lương Lính Của Mình. Hắn muốn Giúp Đỡ Cha Mẹ Của Mình Để Có Cuộc Sống Tốt Hơn Trước Đây Nên Hắn Tận Lực Kiếm Tiền Trong Quân Đội. Để Bù Bù Đắp Những Tháng Ngày Ngày Càn Quấy Của Mình. Làm Đủ Mọi Việc. Rồi Một Ngày Hắn Nhận Được Tin Báo Gia Đình Của Hắn Đi Thăm Bà Con. BỊ Tại Nạn. Tất Cả Mọi Đều...Sau Khi Nhận Được Tin Hắn. Mới Cảm Nhận Được Gia Đình Đối Với Hắn Quan Trong Như Thế Nào. Tâm Của Hắn Nguội Lạnh. Chán Gét Súng Ống Và Huân Chương. Hắn Chỉ Muốn Một Bữa Cơm Đaṃ Bạc Bên Gia Đình.Hắn Muốn Cưới Vợ Sinh Con. Kiếm Cháu Cho Bố Mẹ Hắn Bế.Và Hắn Cũng Quên Luôn Mối Tinh̀ Đầu Đâỳ ắp Sự Dối Trá. Quên Luôn Người Baṇ mà hắn xem là Anh Em Ruột Thịt. Đã lừa Hắn hết Tiền Bạc Rồi Cướp Luôn Người Nữ Nhân Mà Hắn Yêu Nhât. Nàng Nói Yêu Hắn. Không Cho Hắn Hôn Vì Để Dành Tới Ngày...Sẽ Làm Nữ Nhân Của Hắn. Sống Chết Vì Hắn Nhưng Lại Lên Dường Với Thằng Khác. Lai Còn Lừa Sạch Tiền Của Hắn. Hắn Xin Nhập Ngũ Để Quên Đi Tất Cả. Bây Giờ Hắn Xin Làm Nhiệm Vụ Cuối Cùng Rồi. Viết Đơn Xuất Ngũ. Ai Ngờ Được Nhiệm Vụ Cuối Cùng Của Hắn Lại Tiêu Giệt. Một băng đảng Buôn Người Và Ma Tuý. Trong Lúc Hoàn Toàn Chuẩn Bị Xong Thì Một Cơn Đau Đầu Xuất Hiện. Làm Hắn Choáng Váng. Hắn Đã Gục Ngã. Và Không Thể Đứng Giậy.Lần Đầu Tiên Trong Đời. Và Khi Hắn Tỉnh Lại. Hắn Nhìn Thấy Xung Quanh Mình Toàn Là Màu Trắng. Trên Người Đầy những Ống Nước Truyền Dịch. Hắn Không Phải Hỏi Cũng Biết Đây Là Đâu. Phải Đó Là Bệnh Viện Quân Y. Khi Khám Rõ Bệnh Tình Hắn Biết Mình Bị U não. Nhưng Cơn Đau Đầu Trước Đây. Thì Hắn Nghĩ Đây Là Áp Lực Quá Nên Cứ (PANADOL EXTRA) Mà Tiến Thôi. Nên cũng Chẳng Để Tâm Làm Gì. Giờ Thì Khi Biết Được Hắn Đau Đớn. Không Phải Thể Xác Mà Là Linh Hồn Bao Nhiêu Dự Định. Tan Biến Thành Bọt Biển. Hắn Biết Mình Không Còn Bao Nhiêu Thời Gian Nữa. Hắn quyết Định Dữ Im Lặng Với Gia Đình. Quyết Sống Thoải mái Với Những Ngày Còn Lại. Hắn Xin Quân Khu Che Dấu mang Danh Nghỉ Phép về Nhà. Và Nguyện Vọng Cuối Cùng Của Hắn Là Hiến Các Bộ Phận Cơ Thể Có Thể Dùng Được Cho Người Cần Nó. Hắn Tiếp Tục Sống Vui Vẻ Với Gia Đình. Mà Không Ai Biết Về Bệnh Tình Của Hắn Cả. Hắn Khiến Tắt Cả Mọi Người Xung Quanh Vui Ve.Giúp Đỡ Những Người Xung Quanh. Và Rồi Vào Một Buổi Sáng Ánh Sáng Tinh Mơ Le Lói Vào Căn Phòng. Hắn dơ tay Lên Như Muốn Năm Vào Bàn Tay Bằng Ánh Nắng Mặt trời. Mà hắn Tưởng Tuợng..Řồi Bỗng Xuất Hiện Những Hình ảnh Vui Buồn. Từ Bé Được Cha Ôm Vào Lòng. Được mẹ nắm Tay đắt Đến Trường. Được Anh Trai Cõng Trên Lưng Đi Mua Bánh. Sau Khi Bị Cha đánh Đòn. Řồi hình ảnh Chị Gái ôn Nhu Tắm Cho Mình. Řồi Từng Khoảnh Khắc Vui Buôn Bên Người Con Gái Duy Nhất Mình Yêu Trên thế giới này. Rồi người Bạn Mà Hắn Xem Như Anh Em Ruột Thịt. Řồi Từng Hình Ảnh Vui Buồn Của Hắn. Đồng Loạt Xuất Hiện.Thoi Gian Như Ngừng Trôi. Hắn Biết Đây Là Giờ Khắc Của Mình. Rồi Hắn Chợt Nhớ Tới Một Bộ Phim.Nhớ Tới Một Câu. Cái Chết Mới Chỉ Là Sự Khởi Đầu.. Hắn mỉm cười. Và tự nói với mình. Bằng một chất giọng mà chẳng ai có thể Nghe Được.
-Nếu Có Sự Khởi Đầu
-Vậy Thì Ta Sẽ Làm Lại
-Nếu Được Làm Lại từ đầu
-Ta Sẽ Trở Lại Nơi Này
-Và Làm Lại Tất Cả
Và Vào Lúc Hắn Nói Xong Câu Đó. Ánh Mắt Hắn Tối Dần Cơ Thể Bắt Đầu Cứng Lại. Nhiệt Độ Lạnh Dần. Hắn Để Lại Trên Môi Một Nụ Cười mãn nguyện. Và Hắn Đã Trút Hơi Thở Cuối Cùng Trên Thế giới Này.
-
-
- HẾT CHƯƠNG