[Dạo gần đây, mỗi thứ tư Yuria lại tới khu arcade ở thành phố bên cạnh để chơi. Cứ thứ tư là cậu ấy lại thấy chán nản như vậy đấy!]
Nghe được từ Miyama về nơi Ichinose sẽ ở một mình. Sau khi tan trường, tôi đã đi tàu điện tới ga của thành phố lân cận.
Mặc dù tôi cũng chẳng tha thiết muốn biết ý nghĩa câu nói của Ichinose tới mức đó, một phần tại Miyama không muốn hai bọn tôi bất hòa.
Phần còn lại do tôi cảm thấy bứt rứt nếu bị người ta căm ghét trong khi ngồi cạnh, thành ra cũng muốn làm rõ mọi chuyện.
[Yuria lúc nào cũng muốn đi chơi với ai đó, giờ cậu ấy lại đi chơi một mình. Chẳng biết cậu ấy tới đó làm gì nữa, nên Airi cũng hơi lo lắng]
Miyama nghĩ thế chứ, đối với mình nó chẳng quan trọng.....
Có khi nào cậu ta nói mấy lời có cánh để dụ tôi đi thám thính xem Ichinose làm gì một mình không?
Hay là do mình nghĩ nhiều quá?
Mang tâm trạng bán tín bán nghi, tôi bước vào khu thương mại lớn ở nhà ga thành phố bên cạnh.
Khu Arcade này, hoài niệm thật đấy.
Thời tiểu học tôi hay tới đây chơi lắm.
Hồi ấy, tuần nào mẹ tôi cũng đi đá cầu mây ở thành phố bên này, nên lúc nào có cơ hội là tôi toàn tới đây chơi “Mushiking”
Một nơi tràn đầy kỷ niệm, cơ mà nếu Ichinose ở đây thật thì nhanh chóng làm cho xong việc cần làm thôi.
Chắc gyaru tới trung tâm Arcade chỉ để chụp ảnh sticker chứ gì?
Đinh ninh trong đầu cái quan niệm phổ biến đó, tôi tới khu vực tập trung những cái máy chụp ảnh sticker để tìm.
Chỗ này... là khu chụp ảnh sticker à?
Hình như dạo gần đây nữ sinh Nhật Bản đang chuộng chụp ảnh cosplay. Nên chỗ này không chỉ có những cái máy chụp ảnh tự động, mà còn có cả khu vực cho thuê đồ cosplay nữa.
Tôi chỉ hay đến mấy khu arcade ở quanh nơi sống thôi, nên không biết có một góc thế này ở arcade của thành phố lớn hơn.
“Oa! Cái mặt này trông buồn cười ghê”
“Lần sau tụi mình thuê đồ chụp nhé”
“Oke Oke”
Chỗ chụp ảnh sticker toàn nữ sinh gyaru tóc nhuộm sặc sỡ.
U ám như mình vào đây như bò lạc ấy.
Cơ mà đáng số Ichinose phải ở đây chứ...
Kể từ lúc đó, tôi cứ lang thang quanh khu vực chụp ảnh cùng cặp mắt sáng rực của một tên biến thái.
.......Mỗi tội.
“Không thấy đâu... cả”
Quanh quẩn ở chỗ này một lúc rồi nhưng vẫn không thấy người đâu.
Nghĩ cũng hơi vô lí, Làm gì có ai thích đi chụp ảnh sticker một mình.
Nếu muốn chụp ảnh sao không rủ Miyama với Kuroki?
Kể cả Ichinose có là người hay cảm thấy cô đơn, thì càng thêm lý do để cậu ta rủ hai người kia đi cùng.
Nghĩ kĩ thì, Phải chăng Ichinose tới đây một mình là vì có gì đó muốn giấu hai người bạn thân?
“Hầy... Chả biết nữa”
Tại sao tôi phải nghĩ nhiều như thế?
Bỏ đi, cảm giác thật vô nghĩa.
Mai cứ nói với Miyama rằng cậu ta không có ở đây cho xong.
Lỡ mất 160 yên tiền vé tàu rồi, hay cứ ở lại chơi đã rồi về.
Quyết định thế, tôi rời khỏi chỗ chụp ảnh rồi tới khu gắp thú nhồi bông.
“Nhớ không nhầm trên mạng xã hội vừa lan truyền tin có figure mới của Uma JK [note59249] thì phải.”
Được, tranh thủ hốt em mô hình đó rồi về vậy... Hả?
Khi tôi đang định vào khu gắp thú, thì chợt nhận ra bóng dáng quen thuộc của ai đó phía đối diện.
Mái tóc nâu sáng được chăm chút cẩn thận.
Khoảnh khắc nhìn thấy bộ ngực một chín một mười với Miyama và cặp đùi lộ ra từ chiếc váy ngắn ấy, tôi đã biết ngay đó là ai.
Tìm thấy rồi! Bộ ngực với cặp đùi đó. Nhất định là Ichinose Yuria.
Hình như Ichinose đang chơi gắp thú.
Một mình đến khu Arcade chơi gắp thú... Khác gì mấy đứa tự kỉ không.
Tôi núp ra sau một cái máy gắp thú gần đó để xem xét tình hình.
“....Chậc, Sao thế nhờ”
Hình như cậu ta đang gặp khó thì phải.
Một lúc sau, Ichinose rút ra tờ 1000 yên rồi đi tới máy đổi tiền.
Ít cũng phải gần 10 lần gắp rồi. Rốt cuộc là thứ gì mà cậu ta quyết tâm thế?
Lúc Ichinose tới chỗ đổi tiền, tôi mới tận mắt nhìn thấy được món quà trong máy gắp thú cậu ta chơi.........???
“.....Hả? Thật đấy à....”