Ngày hôm sau…
“Ư ư…? Ủa, đã sáng rồi à?”
Tôi thức dậy bởi ánh mặt trời hắt qua rèm cửa.
Nay không bị tê người nữa nên chắc tôi sẽ không đi học muộn.
Hôm qua đúng là một ngày tồi tệ.
Bói toán hôm nay nói cung Nhân Mã xếp thứ ba, đủ tốt để tôi an tâm.
Trước mắt, cứ vứt cái quần lót cầu vồng nguyền rủa lấy từ túi may mắn kia đã.
Tất cả đều bắt nguồn từ cái quần này.
Hôm qua, trong lúc chuyển chỗ tôi bị xếp vào giữa bộ ba mỹ nhân nổi tiếng nhất lớp. Sau đó còn biết được quá khứ của Miyama Airi ngực to. Chung quy là một ngày rắc rối.
Cứ tưởng Miyama đơn thuần chỉ là một đứa xinh xắn dú bự… ai dè lại phải trải qua những khó khăn như thế.
Đúng là không nên đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.
“Kìa Ryouta, ăn sáng nhanh lên không chị ăn nốt phần em bây giờ!”
“Vâng vâng”
Bị chị hối thúc nên tôi chạy đi ăn sáng.
☆☆
Thong thả thưởng thức bữa sáng xong, tôi tới trường ngồi vào bàn học rồi lấy trong cặp sách cuốn tiểu thuyết mà mình từng mong đợi bấy lâu, chính là cuốn “Bú ngực…” có được nhờ sự giúp đỡ của Miyama hôm qua.
Sẽ có bao nhiêu cảnh nóng ở trong bản sách này ta.
“Sao lại có một thằng otaku như vậy chứ...”
“Phải đấy, đổi chỗ đúng kiểu vớ vẩn”
“Thằng đó chỉ mê mấy thứ 2D thôi đúng không? Mong nó chịu thay đổi”
Vừa mới định đọc tiểu thuyết một mình, tôi đã nghe thấy đâu đây tiếng rì rầm ghen tị rồi. Hình như là mấy thằng con trai trong lớp cố tình nói thành tiếng để tôi nghe thấy.
Biết ngay ngồi gần ba mỹ nhân kia chỉ tổ phiền phức mà.
Được ngồi cạnh gái xinh ngực to, gyaru lạnh lùng, thiếu nữ tóc đen bí ẩn, đúng là có thể khiến nhiều thằng thèm khát.
Nhưng như đã nói, otaku tôi coi đây là vị trí xấu nhất chưa từng có.
Thừa nhận là tôi hơi thô lỗ khi nhìn lén thân hình nóng bỏng của Miyama, nhưng chưa bao giờ tôi muốn lại gần ba cô nàng này. Chen vào giữa họ sẽ phá hủy những năm tháng yên bình ở cấp ba.
Được đọc tiểu thuyết như vầy là tốt lắm rồi.
Bỏ đi, coi như điếc rồi tập trung đọc vậy.
Hừmm... Cái cảnh nam chính bú ngực nữ mạo hiểm giả để đánh cắp kỹ năng gian lận đỉnh thật đấy. 100 điểm cho tình tiết gợi cảm, cộng 100 điểm nữa cho sự thú vị. Được, mình duyệt truyện này.
Đang duỗi mũi nghĩ ngợi, tôi chợt thấy bóng dáng ai đó đứng trước mặt...
“...là Izumiya đúng không?”
Khi còn mải mê với cuốn tiểu thuyết, Ichinose Yuria thình lình xuất hiện.
...Khoan? Ichinose Yuria!?
Cô nàng gyaru vẫn như thường lệ, khoác áo ngoài ngoài xộc xệch, sơ mi bên trong thì để lộ vai phải, đeo túi xách chéo. Bờ môi hồng hào quyến rũ, móng tay sơn bóng loáng, tóc sáng màu hạt dẻ.
“Nghe nói tên cậu là Izumiya hả?”
“A, a, ừ, đúng rồi”
“.......Tsk”
“Có gì không, Ichinose...?”
Ichinose ngó xuống cuốn tiểu thuyết tôi cầm trên tay, rồi bắt đầu cau mày.
Là sao? Không hiểu?
“....nhớ rồi”
Lẩm bẩm xong Ichinose ngồi vào ghế bên trái tôi.
Nhớ rồi.... là nhớ cái gì!?
Kiểu như mấy đứa gyaru hay nói “Tao nhớ mặt mày rồi” ấy hả?
Bỏ mẹ... Hình như tôi rơi vào sổ đen của Ichinose rồi. Đúng kiểu gyaru đời nào chịu có thiện chí với otaku.
Chắc chỉ có Miyama là ngoại lệ... Mà cậu ta giống kiểu “dú to tốt bụng” thân thiện với tất cả mọi người đúng hơn là với mỗi mình otaku.
À mà nhắc tới Miyama... Cảm giác quên cái gì đó thì phải...
Đúng rồi, ăn trưa với Miyama...
“Chào buổi sáng Yuria? Ô”
Chào Ichinose xong Miyama liếc sang nhìn tôi, chẳng nói gì thêm tự dưng nháy mắt phải một cái.
“Này Airi, nháy mắt gì thế?”
“Đâu, bình thường mà? Chắc là vì Airi hôm nay dễ thương đó?”
Miyama vội chối này chối nọ.
Làm gì đó má!
Gì mà như cặp tình nhân hẹn hò vụng trộm thế hả!?
Mình mà như mấy đứa otaku nhút nhát hay ảo tưởng là đổ đứ đừ rồi... May quá, tim hơi loạn nhịp một chút thôi.
Cứ đà này lúc ăn trưa còn khốn khổ nữa.