Đạo Thiên

chương 35: 35: tái tạo

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau khi tin tức Bá Đao Tông bị diệt truyền ra khắp Nam Cương, sau đó là toàn bộ đại lục Hồng Diễm, tin tức liền khiến cho bao thế lực trở nên oanh động.

Mà nguyên nhân lại càng khó tin hơn, chỉ bằng duy nhất một tên đệ tử, một người một đao chém giết tận tông chủ.

Nhưng cũng có tin truyền ra, thái thượng trưởng lão Bá Đao Tông vẫn còn một người sống sót đang bị Diêm Huyền truy đuổi.

Bên trong một dãy sơn mạch, thân ảnh lão giả bị thương đang hối hả chạy trốn, tay lão cầm thanh đao tử sắc, sau lưng có một vết chém sâu còn loang lổ máu kèm theo khí tức đen kịt dần dần ăn mòn vào trong.

Phía sau lão, thân ảnh Diêm Huyền như một cái bóng đen lao theo, thân pháp nhẹ nhàng không phát ra chút tiếng động, lại giống như được tự nhiên hỗ trợ, lao nhanh như gió.

Trên tay hắn bừng lên ngọn lửa xám xịt kèm theo khí tức tịch diệt, chính là do hắn tu luyện Tịch Diệt Đao Kinh, tái tạo Tịch Diệt Thánh Mạch siêu cấp thiên tư.

Cộng thêm với bản thân là cường giả chuyển thế, mang theo tâm đắc lĩnh ngộ cả một đời, lúc này so với tên thái thượng trưởng lão kia hoàn toàn là vô địch.

“Chết tiệt, tên nghiệt đồ! Kẻ ác như ngươi nhất định sẽ bị thiên đạo trừng phạt! Chết không chỗ chôn!” Tên trưởng lão này tên là Ngạc Thiên Đao, tu vi đạt tới Hợp Thể cảnh đỉnh phong nhưng vẫn bị Diêm Huyền đánh cho như súc vật.

Diêm Huyền đuổi theo hắn tới trước một khe rãnh sâu, mắt thấy Ngạc Thiên Đao chuẩn bị nhảy xuống, liền phóng ra Tịch Diệt chi hỏa.

Ngạc Thiên Đao có ý định nhảy xuống, muốn tìm một hi vọng sống trong chỗ chết thế nhưng không được.

Diêm Huyền phải đích thân giết hắn, trông thấy hắn chết thì mới có thể thỏa mãn.

“Aaaa… ta nguyền rủa ngươi, Diêm Huyền!” Ngạc Thiên Đạo bị Tịch Diệt hỏa đốt cháy đến không còn lại chút tro tàn, ngay cả Hồn Linh của hắn muốn thoát ra cũng không thể nào, mất đi cơ hội đoạt xá.

Rất nhanh, thời gian hai năm đã trôi qua, bên trên Thái Vân Tông, tại trước của thư viện nội môn vẫn luôn luôn có một hình bóng xinh đẹp đứng đó.

Nàng lúc nào cũng có biểu tình ảm đạm, gương mặt xinh đẹp thanh cao nhưng lại khiến cho người ta nhìn vào mà thấy buồn.

Lưu Giang Sở đã đứng đây chờ đợi hai năm rồi,

Ngày nào cũng vậy, cho dù có bất kỳ ai khuyên bảo thì nàng cũng chỉ lắc đầu.

Cũng không ai có thể ép được nàng bởi vì căn bản, thực lực của nàng cũng quá mạnh, tu vi thâm sâu không thể dò được.

Tu luyện Thần Phong Sinh Sát công càng khiến cho khí chất cùng tính cách trên người nàng thay đổi rõ rệt, dần dần giống như vô tình vô cảm.

Thế nhưng, nàng mãi vẫn không thể quên được hình dáng người đó.

Event

“Cũng có thể là do hắn mang ơn nghĩa sâu nặng với ta.

Hoặc cũng có thể vì hắn bỏ rơi ta, khiến cho tâm ta không thể chấp nhận nổi.

Hoặc cũng có thể, bản thân ta không quên nổi hắn sao?” Lưu Giang Sở lặng lẽ thở dài, nàng quyết định chờ ở đây ba năm.

Sau một năm nữa là nàng qua mười tám, đến lúc đó tự bản thân sẽ rời đi tìm hắn, muốn biết hắn tại sao nói là thu nhận nàng nhưng cuối cùng lại bỏ đi không nói trước như vậy.

Nhưng nàng lại không biết, bản thân Đế Đạo Thiên cũng không có tình làm vậy.

Chỉ là…hắn đang ở trong tình trạng cực kỳ khó khăn mà thôi.

Thời gian hai năm, Đế Đạo Thiên chìm trong Đạo Nhãn, chìm trong không gian ý chí vô biên của bản thân mà diễn hóa ra đủ loại ý chí khác nhau.

Hắn muốn xem cực hạn của mình ở đâu, muốn xem rốt cuộc bản thân mong muốn điều gì nhất.

Ngay cả Đế Hồn cùng với Ma Hồn cũng bị kéo theo mà chìm trong sự suy diễn này, bọn hắn đều có những thứ cần tìm rõ.

Mà lúc này, bên trong biển dung nham vẫn luôn hừng hực nóng chảy, cơ thể của Đế Đạo Thiên đã không còn.

Chỉ thấy được phía trên là một con mắt vạn sắc lấp lánh đang tỏa ra hào quang bao bọc lấy toàn bộ những thứ khác phía dưới.

Một là trái tim của Đế Đạo Thiên, hai nửa ám kim sắc phân biệt cùng với Thái Cực Đồ im lặng không động tĩnh bên trong.

Hai là Đế Ma song mạch lung linh huyền ảo, xếp xen kẽ vào nhau cũng tạo thành đồ án cân bằng.

Ba là hai đan điền cất chứa đế nguyên cùng ma nguyên, đồng thời bên trong có Độ Thế Ma Hỏa cùng Ngũ Sắc Thiên Lôi đang ngủ đông, phía trên là Đế Ma Đồ cùng với Đế Ma song Linh.

Trước mặt song Linh đang lơ lửng lấy hai đồ vật chính là Kim Sắc Tự cùng Tam Hắc Liên.

Cơ thể bên ngoài của hắn hoàn toàn bị dung nham thiêu đốt mất trong thời gian hai năm.

Dù thân thể hắn có mạnh đến mấy, vẫn chưa thể đạt đến độ bất hủ bất diệt, chỉ cần không có ý thức duy trì liền giống như một cái xác chết, dần dần hoại tử.

Nhưng Đạo Nhãn vẫn luôn luôn bảo vệ lấy toàn bộ những thứ quan trọng này, không cho chúng bị hư hại một chút nào, giống như đang chờ cơ hội được một lần nữa phục sinh.

Mà bản thân hắn thì vẫn đang mày mò từng chút một, đồng thời, hiểu biết của hắn về Đạo Nhãn cũng sâu thêm một tầng, khiến hắn nhận được một vài thông tin khá hữu ích.

“Thánh cấp Đế gia? Cổ tộc Vũ gia? Thì ra đó là nơi ta sinh ra sao? Nhưng mảnh ký ức quá mơ hồ, ngay đến giọng nói cũng chỉ có thể phân biệt được nam hay nữ.

Biết đi đâu tìm đến hai gia tộc đó bây giờ?” Trong đầu hắn hiện ra vào hình ảnh mơ hồ không thấy rõ, chỉ có giọng nói là còn nghe được vài câu lúc ban đầu khiến cho hắn càng thêm hiếu kỳ, cuối cùng cũng biết được chút manh mối.

Sau đó, ngồi bên cạnh hắn là Đế Hồn cùng Ma Hồn cũng đồng thời mở mắt, cả ba nhìn nhau hồi lâu sau đó đồng thời gật đầu.

Lực lượng ý chí từ trong ba bóng sáng một đen, một vàng, một trắng đồng thời bộc phát ra bên ngoài, tác động đến toàn bộ các thể loại ý chí mà bọn hắn diễn hóa ra trong này.

Sau đó từng luồng từng luồng bị cả ba bóng sáng thôn phệ lấy.

Đế Hồn thu lấy tất cả những thứ ý chí mang theo hạo nhiên chính khí, các loại ý chí tiến tới, quyết âm đều được hòa làm một, trở thành một phần trong Đế ý.

Event

Ma Hồn lại thu nhận mọi loại ý chí tà ác tiêu cực, những ý chí độc đoán, ích kỷ hay xấu xa đều được trở thành một phần trong Ma ý.

Còn chân thân linh hồn của Đế Đạo Thiên, gọi là Nguyên Hồn, hắn hấp thu lấy tất cả những thứ còn lại, những ý chí dù là nhỏ bé hay bình phàm nhất, nhưng ngược lại khó đoán và độc nhất, những gì mà không phải ai cũng có thể có được đều trở thành Nguyên ý của hắn, loại ý chí bao dung hết thảy, chất chứa vô tận loại ý chí với mục đích tự cường chính bản thân.

Ngay sau khi không gian trước mắt toàn bộ bị ba hồn linh thu lại, Đạo Nhãn bắt đầu phát sinh biến hóa.

Một con mắt hóa thành hai, là một đôi mắt hoàn chỉnh hiện ra bên trong biển dung nham, nó xuất hiện khiến cho nơi này thêm một lần nữa cuộn trào.

Cùng lúc, ba hồn linh của Đế Đạo Thiên đồng thời xuất hiện bên ngoài, trông thấy thân thể của minh đã mất đi khiến hắn có cảm giác tiếc nuối khó hiểu.

Thế nhưng cũng nhanh chóng biến mất bởi vì thông qua cảm ứng với Đạo Nhãn, hắn biết được mình nên làm gì tiếp theo.

Tam hồn đồng thời đứng ngang bằng nhau, bọn hắn chỉ là ba cái bóng cầu nhỏ bé nhưng lại chất chứa năng lượng kinh người.

“Thân thể đã mất, linh hồn cũng quay về hình dạng sơ khai.

Bây giờ chỉ có thể ngưng tụ ra thân thể mới.

Nhưng trước đó, chúng ta cần đưa ra quyết định, chắc hẳn hai ngươi cũng hiểu mà!” Nguyên Hồn Đế Đạo Thiên mở miệng, dù bọn hắn tâm linh tương thông nhưng dù sao cũng là linh hồn riêng biệt, nói ra sẽ khiến dễ chịu hơn nhiều.

“Đành phải vậy thôi! Tuy có thể sẽ khiến cho thực lực đại giảm nhưng cũng không có cách nào, trừ khi hai chúng ta biến mất!” Đế Hồn thở dài, chuyện này vốn dĩ không có cần để ý tới vậy.

Nhưng từ khi có ba linh hồn, Đế Đạo Thiên cũng khó mà suy nghĩ như người thường được nữa, mỗi linh hồn đều giống như một sinh mạng của hắn vậy.

“Được, ta không tin thực lực còn có thể yếu được bao nhiêu.

Nhưng có điều bọn ta thì không sao, còn Nguyên Hồn sẽ rất bất tiện!” Ma Hồn gật đầu nhưng bỗng lo lắng.

“Ha, các ngươi quên ta có Đạo Nhãn sao? Cộng thêm Kim Sắc Tự cùng với Tam Hắc Liên, sợ gì không mạnh lên nổi? Chưa nói đến ta cũng có thể trùng tu lại Đế Ma song mạch!” Nguyên Hồn cười, hắn nói đúng là thật, Đạo Nhãn là nguyên nhân chính khiến hắn có thể tự khai linh mạch cho bản thân.

“Nhưng ta thấy không nên! Mất công trùng tu, đã có chúng ta mang theo Đế Ma hai loại, ngươi tốt hơn nên chọn một con đường khác.

Từ đó, nếu có cơ hội hợp nhất một lần nữa, thực lực khó mà đoán được!” Đế Hồn lại nói.

“Vấn đề này ta sẽ suy nghĩ sau! Trước tiên hãy cứ tu phục thân thể đã!” Nguyên Hồn gật đầu, sau đó cùng với hai “bản thân” khác bắt đầu chọn lấy thứ thuộc về mình, dựa vào lực lượng Đạo Nhãn khôi phục thân thể mới.

“Để xem, còn kẻ nào dám nói ta mập mạp xấu xí? Ta lấy nhan sắc giết người, hắc hắc!” Nguyên Hồn Đế Đạo Thiên thầm cười, đã mất công ngưng tụ thân thể mới, tội gì mà không làm cho nó hoàn hảo hơn?

Nhưng để hắn thất vọng là, Đạo Nhãn tự động làm chuyện này mà không theo ý muốn của hắn.

Cũng không phải là nó không nghe lời, mà là Đế Đạo Thiên không thể điều khiển được nó như ý muốn, rất dễ xảy ra sai sót.

Hơn nữa, Đạo Nhãn cũng là một phần cơ thể, nó đây cũng giống như là bật lên khả năng tự chữa lành chính mình mà thôi.

Còn Đế Ma song hồn, mỗi người lựa chọn thứ thuộc về bản thân, định ngưng tụ nhưng phát hiện ra mọi chuyện lại không có như ý nguyện.

Đạo Nhãn cũng không cho phép bọn hắn tự ý hành động, thay vào đó là nó chủ động thực hiện chuyện này.

Event

Bất ngờ chính là, thân thể mà Đế Hồn ngưng tụ lại chứa Ma Linh cùng với Ma mạch cộng thêm đan điền là ma nguyên và Độ Thế Ma Hỏa.

Bản thân Ma Hồn thì nhận những thứ còn lại, có cả Ngũ Sắc Thiên Lôi.

Riêng Đế Ma tâm thì tách ra làm hai, sau đó tự động hóa thành Đế Tâm cùng Ma Tâm lần lượt tiến vào đúng chỗ đối ứng Đế Hồn cùng Ma Hồn.

“Sao lại như vậy? Tại sao Đạo Nhãn lại tự ý làm như thế?” Cả Đế Hồn cùng với Ma Hồn đều không hiểu, lại quay sang nhìn Nguyên Hồn đang nắm giữ Đạo Nhãn.

Nguyên Hồn thở dài, lúc này hắn đã hoàn toàn dung hợp được với Đạo Nhãn, hóa thành hai con mắt bạc trắng giống như ban đầu của hắn.

Thân thể cũng quay lại mập mạp như trước kia, chỉ thấy hắn nhìn thân thể mình khẽ thở dài, sau đó nói: “Các ngươi hẳn là phải biết m Dương cân bằng thì mới có thể duy trì ổn định mọi thứ.

Đế Hồn cùng Đế Tâm quá mức chính trực cùng cần Ma mạch cùng Ma nguyên tới duy trì.

Ngược lại, Ma Hồn cùng Ma Tâm quá mức tà ác, cũng cần Đế mạch cùng Đế nguyên giúp kiềm chế lại.”

Đế Đạo Thiên dừng một chút, hắn dường như suy tư lại chuyện trước kia, sau đó nói: “Cũng giống như ban đầu khi ta chỉ tu luyện Đế Kinh, nếu cứ thế mà tu luyện đến tầng cao hơn chắc chắn sẽ bị tích tụ, dẫn đến bản thân lúc nào cũng ngây thơ chính nghĩa, không phân biệt được tốt xấu.

Đó cũng là do một phần Đạo Nhãn gây ra.

Nó chuyển hóa lực lượng thành hai loại công pháp quá mức tinh thuần, dẫn đến ta tu luyện mới không lẫn chút tạp chất nào như vậy!”

Đến đây thì bọn hắn cũng hiểu, rốt cuộc là do Đế Kinh cùng Ma Điển khi tu luyện sẽ dẫn đến lực lượng quá tinh thuần mà khiến bản thân bị nó đồng hóa.

Vậy nên hai thứ luôn luôn phải giữ cần bằng với nhau, thế là có tình trạng như lúc này.

Nhưng thay vào đó, thân thể mới của Đế Hồn cùng Ma Hồn lại vô cùng như ý nguyện.

Dáng dấp tương tự nhau, chỉ có khí chất là khác biệt rõ rệt.

Thân thể Đế Hồn vô cùng tinh xảo, gương mặt vẫn có nét giống Đế Đạo Thiên ban đầu nhưng lại đẹp đến mức khó tả.

Cơ thể thanh mảnh mà rắn chắc, da trắng như tuyết, mắt sáng long lanh cộng thêm khí chất phát ra từ linh hồn vô cùng đoan chính.

Bất cứ ai nhìn vào hắn cũng nghĩ là một vị tiên thần hiền lành, bao dung hạ xuống từ trên thiên giới hư vô kia, độ hóa chúng sinh.

Thân thể Ma Hồn cũng vậy, nét mặt lạnh lùng sắc xảo, đẹp đến mê người, thân thể cũng thon gọn khỏe khoắn, bên trong tích súc lực lượng lại không thể lường được.

Khí chất lãnh khốc và tà dị phát ra từ linh hồn khiến ai trông thấy cũng cảm giác vừa yêu vừa sợ.

“Các ngươi…ây! Thật không hiểu sao, ta mới là chủ đạo cơ mà!” Nguyên Hồn Đế Đạo Thiên trông thấy cảnh này lập tức thở dài không thôi, nhưng hắn đành phải chấp nhận.

Dù sao cũng là một, không quan trọng ra sao.

Truyện Chữ Hay