Ở Diệp gia, đan dược có thể làm dịu bệnh tình của Diệp Mạnh Lăng cũng chỉ có Khai Dương đan.
Mà lúc Diệp Thanh ở phòng đan dược đã lấy đi toàn bộ mười viên Khai Dương đan còn lại.
Trên người hắn bây giờ chỉ còn một viên.
Càng chí mạng hơn chính là Khai Dương đan đã không còn nhiều tác dụng trong việc làm giảm bớt bệnh tình của muội muội hắn nữa!
Diệp Thanh được biết ở vùng ngoại ô thành Cát Châu có một dãy núi Tử Dương.
Và ở dãy núi Tử Dương đó có một con Thú Vương.
Tử Dương Dực Hỏa Hổ!
Yêu thú thuộc tính hỏa!
Nếu Diệp Thanh có thể có được tinh huyết của Tử Dương Dực Hỏa Hổ thì sẽ có thể làm giảm bớt bệnh tình của muội muội hắn.
Có lẽ không thể chữa khỏi hoàn toàn cho muội muội nhưng ít ra vẫn có thể kéo dài sinh mệnh.
Giờ phút này, Diệp Thanh cõng muội muội trên lưng, tông cửa xông ra ngoài.
Diệp Thanh tìm được một con ngựa bên trong chuồng ngựa.
Cưỡi ngựa lao nhanh ra khỏi cổng Diệp gia.
Gần chuồng ngựa có đệ tử của Diệp gia.
Nhưng dù bọn hắn có nhìn thấy Diệp Thanh thì cũng không dám tiến lên chặn đường.
Hôm qua khi Diệp Thanh g iết chết thất trưởng lão Diệp gia đã thể hiện ra thực lực cực kì kinh người!
Có lẽ trong số đệ tử Diệp gia thì ngoại trừ Diệp Ngôn ra không còn người nào dám đấu với Diệp Thanh nữa.
Sau khi lao ra khỏi cổng, Diệp Thanh nhanh chóng thúc ngựa phi thẳng về hướng dãy núi Tử Dương.
…
Sáng sớm. Mặt trời mới mọc.
Trên đường lớn thành Cát Châu.
Một đội ngũ đưa dâu đang nâng kiệu hoa đi trên phố với tiếng cồng chiêng và tiếng trống vang dội. Đây là đội ngũ rước dâu của vương phủ, uớc chừng có hơn một trăm người.
Nghi trượng xa hoa, khí thế tráng lệ!
Trên không trung, trưởng lão của vương phủ đang cưỡi một con Ngân Dực đại điêu bay phía trên.
Phóng ra khí tức kinh người, nhìn xuống đám đông bên dưới.
Đoàn hộ tống tiểu thư vương phủ đi về phía trước!
Trong đội ngũ đưa dâu có một chiếc kiệu hoa được khảm vàng bạc đá quý, thể hiện rõ sự xa hoa cao quý của chủ nhân nó.
Người khiêng kiệu đều là cường giả của vương phủ, mỗi người đều cường tráng mạnh mẽ.
Bên trong kiệu hoa có một người phụ nữ xinh đẹp.
Chính là tiểu thư của vương phủ - Hạ Vũ Mẫn!
Gia chủ Diệp gia và công tử Diệp gia là Diệp Ngôn cũng có mặt trong đám người, đích thân đến đây đón dâu.
Hôm nay thành Cát Châu cực kì náo nhiệt.
Công tử Diệp gia Diệp Ngôn thành hôn với tiểu thư Hạ Vũ Mẫn của vương phủ!
Ở thành Cát Châu, vương phủ là đứng đầu.
Ngoài ra còn có những gia tộc lớn lớn nhỏ nhỏ.
Diệp gia là đại gia tộc ở thành Cát Châu, thực lực không hề yếu.
Tuy nhiên nếu so với vương phủ thì vẫn kém xa.
Diệp Ngôn có thể cưới được tiểu thư vương phủ có thể coi như là đã trèo lên cành cao.
Kỳ thật, nếu Diệp Ngôn vẫn còn huyết mạch bốn sao như trước thì hoàn toàn không có cách nào lấy được sự ưu ái của tiểu thư vương phủ.
Nhưng sau khi Diệp Ngôn cướp đi huyết mạch của Diệp Thanh, đã tiến hành thôn phệ.
Huyết mạch Thanh Viêm Hỏa Tước đã đạt đến cấp bậc năm sao.
Là một bước lên trời!
Ở thành Cát Châu này có thể xưng là thiên tài tuyệt thế!
Dù là nhìn khắp đế quốc Đại Chu thì đây cũng là một sự tồn tại cực kỳ nổi bật.
Vương phủ đương nhiên muốn lôi kéo nhân tài như vậy.
Mà Diệp Ngôn cũng rất vui vẻ được kết thân cùng vương phủ.
Từ giờ trở đi, Diệp Ngôn chính là rể hiền của Cát Châu Vương.
Tất nhiên có thể phát triển mạnh mẽ tại thành Cát Châu này.
Diệp gia cũng sẽ được nhờ!
Bám được lên cây đại thụ vương phủ Cát Châu này sẽ nhận được rất nhiều chỗ tốt.
Hôn sự giữa Diệp Ngôn và Hạ Vũ Mẫn được gia chủ Diệp gia dốc hết sức thúc đẩy!
Đêm qua, Diệp Ngôn cũng đã đột phá đến cảnh giới Ngưng Nguyên.
Với thiên phú như vậy, Cát Châu Vương đương nhiên càng thêm đánh giá cao Diệp Ngôn!
Ngày hôm nay.
Đội ngũ đưa dâu của vương phủ Cát Châu gióng trống khua chiêng mà đến, trên đường đi rất phô trương.
Trưởng lão của vương phủ là Hạ Hùng tự mình hộ tống tiểu thư Hạ Vũ Mẫn đến phủ đệ Diệp gia!
Hôn lễ được tiến hành.
Gia chủ Diệp gia thu xếp tốt cho người của vương phủ.
Trong một mật thất ở Diệp gia, Lục trưởng lão và Ngũ trưởng lão được gọi tới.
"Lão Ngũ, lão Lục, ta nghe nói lúc sáng sớm Diệp Thanh đã vội vã đi ra ngoài!" Gia chủ Diệp gia cười gằn nói.
"Gia chủ, ý của ngươi là, muốn…?"
Trong lúc ngũ trưởng lão nói, lão làm ra một động tác xoẹt qua cổ.
"Ừm."
Gia chủ gật đầu, sát khí toàn thân b ắn ra bốn phía.
"Nhưng Diệp Thanh đi đâu?" Lục trưởng lão hỏi.
"Diệp Thanh nhất định là đi đến dãy núi Tử Dương để cứu muội muội nó!" Gia chủ u ám nói . truyện ngôn tình
"Chỉ còn hai ngày nữa là Ngôn nhi sẽ cùng Diệp Thanh đấu sinh tử chiến! Bây giờ chúng ta ra tay có phải có chút dư thừa không?"
Ngũ trưởng lão đi đi lại lại trong phòng, có chút trầm ngâm.
"Không dư thừa!"
"Mặc dù con ta đã đột phá đến cảnh giới Ngưng Nguyên, có thể nắm chắc thắng lợi ở trận sinh tử chiến hai ngày sau."
"Nhưng mà, thằng nhãi Diệp Thanh kia rất tà môn!"
"Để an toàn, các ngươi mang một nhóm tử sĩ đến dãy núi Tử Dương giết nó đi!"
Gia chủ Diệp gia nghiêm nghị nói, trong đôi mắt lão hiện lên một tia lạnh lùng.
“Nhưng mà, gia chủ, chúng ta lấy đâu ra tử sĩ?" Lục trưởng lão nghi ngờ hỏi.
Diệp gia không nuôi tử sĩ.
Tài nguyên của gia tộc có hạn, để bồi dưỡng đệ tử trực hệ của Diệp gia đã hao phí rất nhiều tài nguyên rồi. Nào còn dư thừa tài nguyên đi bồi dưỡng tử sĩ?
"Không phải tử sĩ của Diệp gia ta, mà là của vương phủ!"
"Diệp Thanh xông ra khỏi ngục giam, còn gi ết chết chấp sự của vương phủ!"
"Lần này, Hạ Hùng trưởng lão của vương phủ ngoại trừ hộ tống Hạ Vũ Mẫn tới đây thì còn có một nhiệm vụ khác, chính là giết Diệp Thanh!"
Gia chủ Diệp gia nói xong, sát ý trong mắt lão càng đậm.
Hôm qua, lão đã thấy được thực lực kiếm đạo cường đại của Diệp Thanh.
Diệp Thanh đã trở thành họa lớn trong lòng lão.