「Nee-san! Tên Hohlfahrt đó――nee-san?」
Khi quay trở lại căn chòi, Mary trông thấy cảnh tượng Ann đang giàn giụa nước mắt.
Thường chỉ trông thấy bộ mặt mạnh mẽ của người chị, nét mặt yếu đuối kia của Ann khiến Mary sững sờ.
Biết được Mary đang đứng phía sau mình, Ann nức nở.
「――Liia chết rồi. A-Anh ấy, sẽ không quay trở về nữa.」
「N-Nee-san.」
「Liia――Liia của chị-」
――nghe những lời đó, một cảm giác đắng cay dâng trào trong Mary.
(Của chị, ấy hả? Chị đã có tất cả mọi thứ từ hồi bé, vậy mà giờ đây lại còn chiếm lấy cả người mà tôi quý trọng nhất, như là điều tất nhiên vậy sao――đúng là đồ trơ trẽn.)
Mặc dù bản thân đã quyết định từ bỏ Liia, thế nhưng trái tim của Mary thì có những suy nghĩ hoàn toàn khác.
Cơn giận sục sôi trộn lẫn căm thù khiến cô không thể giữ bình tĩnh nổi.
(Mình nhất định sẽ không tha thứ. Tên Hohlfahrt đó――và cả ả đàn bà này――không bao giờ.)