Sân khấu đánh giá mới là nội dung chính của tập đầu, trường quay rất rộng lớn và lộng lẫy, 88 chỗ ngồi được sắp xếp theo thứ tự hình tam giác đều, phía trên là vị trí số một, sắp xếp theo thứ tự.
[Sân khấu thật đặc biệt! Very good! Nhà tài trợ baba giàu quá! ]
[ Ai dám ngồi ở vị trí cao nhất? Để tôi nhắm mắt đoán túm vương Lục Vũ Kỳ!]
Tất cả các thực tập sinh đều mặc đồng phục, các thực tập sinh của mỗi công ty lần lượt xuất hiện, một nửa số thí sinh đã bước ra, nhưng vị trí đầu tiên vẫn còn trống cho đến khi các thực tập sinh của Nghệ Hoa Entertainment bước ra.
Nghệ Hoa Entertainment lần này gửi đến bốn thực tập sinh, ngoài Lục Vũ Kỳ và Lâm Thanh Yến, còn có Lưu Dương và Lê Xuyên.
Quan hệ giữa Lưu Dương và An Nam Ý rất tốt, không thích Lục Vũ Kỳ và Lâm Thanh Yến, còn Lê Xuyên thì lại tương đối hướng nội, bình thường không nói chuyện nhiều, nhưng cả hai đều có năng lực.
Các thực tập sinh tại Nghệ Hoa đều khá giỏi.
[ Ah, điều tôi mong chờ nhất chính là thực tập sinh của Nghệ Hoa và Thần Tinh!] Thần Tinh giống như Nghệ Hoa, cũng là một công ty giải trí nổi tiếng trong ngành, và An Nam Ý là nghệ sĩ của Thần Tinh.
[Tuyệt vời túm vương và mỹ nhân ngốc nghếch đứng chung, hahaha! ]
Lâm Thanh Yến lặng lẽ hỏi Lục Vũ Kỳ, "Chúng ta nên ngồi ở đâu?"
"Tất nhiên là vị trí cao nhất." Lục Vũ Kỳ nói xong, tay đút túi đi thẳng lên cầu thang. Khí thế của y khiến người ta không thể nào ngăn cản, vì vậy Lâm Thanh Yến đành phải đi theo sau y, trước sự chứng kiến của mọi người bước lên cầu thang.
Có một thực tập sinh nhỏ giọng thảo luận:
"Bọn họ định ngồi ở phía trên à?"
"80% là thế."
An Nam Ý và đồng đội chỉ ngồi ở giữa, nhìn hai người từng bước đi lên, nghĩ thầm Lục Vũ Kỳ thì không nói, Lâm Thanh Yến đúng là không biết tự lượng sức mình, chỉ bằng thực lực đó cũng dám lên trên đó ngồi?
Cuối cùng, Lục Vũ Kỳ dừng lại ở hàng thứ ba, không đi lên nữa, y kéo Lâm Thanh Yến ngồi ở ghế thứ tư và thứ năm, cho đến khi đã ngồi xuống Lâm Thanh Yến vẫn tỏ ra bối rối.
"Không phải cậu muốn ngồi ở trên cùng sao?" Với thực lực của Lục Vũ Kỳ, nhất định y có thể ngồi ở vị trí đó. Cậu nhớ kiếp trước khi xem chương trình này, Lục Vũ Kỳ trực tiếp ngồi ở phía trên cùng, hơn nữa chưa bao giờ bị tụt khỏi vị trí cao nhất này.
Lục Vũ Kỳ nói: “Phía trên chỉ đủ một người ngồi, còn hai vị trí này liền cạnh nhau.”
Lâm Thanh Yến: “…”
Giọng của Lục Vũ Kỳ cũng không nhỏ lắm, những người khác nghe được đều bất ngờ. Bọn họ vốn tưởng rằng người này không ngồi lên là vì sợ không đủ năng lực, không ngờ...
[ ha ha ha ha, túm vương quả nhiên là túm vương]
[Lâm Thanh Yến: Bị suy nghĩ của Lục Vũ Kỳ làm cho sợ hãi.]
[Aaaaaaooooo Yến Yến được sắp xếp rõ ràng, haha hha, tôi gặm cp này rồi đó! ]
[ Ngoại hình này hợp vl! Giáo bá vừa túm vừa kiêu ngạo X giáo thảo mỹ nhân ngốc nghếch thanh lãnh.]
Mà lúc này, người đàn ông ngồi trước màn hình—— mày Cố Phi hơi nhíu lại Sau khi tất cả các thực tập sinh bước ra, các huấn luyện viên cũng lên sân khấu, các huấn luyện viên vừa bước ra đã nhận được những tràng pháo tay và tiếng la hét nồng nhiệt, mà làn đạn cũng vô cùng nhốn nháo.
[A a a a a An Cảnh!! Chồng tôi đẹp trai quá! ]
[A Cynthia!! Vợ tôi đẹp quá! ]
[ Tống Kỳ, Tống Kỳ!! Tống Tống hãy dũng cảm bay đi, vợ anh sẽ luôn ở bên anh!! ]
...
Tổng cộng có bốn huấn luyện viên, người đứng giữa là đại diện nhà sản xuất quốc dân An Cảnh, ba người còn lại là huấn luyện viên vũ đạo Cynthia. Cô là con lai giữa Trung Quốc và nước ngoài lớn lên rất xinh đẹp, là thành viên của nhóm nhạc nữ nước ngoài nổi tiếng.
Ngoài ra còn có huấn luyện viên thanh nhạc Tống Kỳ, một ca sĩ thần tượng phái thực lực rất nổi tiếng trong những năm gần đây, cuối cùng là huấn luyện viên rap u Dương Phàm, một rapper tài năng, thực lực mạnh, rất nổi tiếng trong giới.
Mỗi huấn luyện viên đều mang đến màn trình diễn của riêng mình, đặc biệt là màn trình diễn của An Cảnh khiến mọi người đều thích thú, bất kể là vũ đạo hay bài hát đều rất cuốn hút và sôi động.
[A a a, chồng tôi đẹp trai quá!! ]
[ Thực lực của An Cảnh vẫn mạnh mẽ như ngày nào, anh ấy có thể hát nhảy, còn có thể diễn xuất còn giành được Ảnh đế, sao trên đời lại có một người đàn ông hoàn hảo như vậy! ]
[Không biết thực lực em trai An Nam Ý của anh ấy mạnh đến mức nào? ]
[Thực lực của Nam Nam cũng rất tuyệt, mọi người có thể mong đợi! ]
"Nam Nam, anh của cậu thật tuyệt vời!"
"Ước gì tôi có một người anh trai tuyệt vời như vậy. Ghen tị quá..."
Có lẽ vì mối quan hệ với An Cảnh nên có rất nhiều thực tập sinh dù cố ý hay vô thức đều muốn kết bạn với An Nam Ý. Từ lâu cậu ta đã quen với cuộc sống được mọi người coi trọng, đối mặt với đủ loại giọng điệu khen ngợi và ánh mắt ghen tị, chỉ cười.
"Thật ra thì cũng thường thôi. Không có gì đáng ghen tị cả. Bình thường anh tôi rất bận rộn thường xuyên vắng nhà. Thời gian ở chung với nhau cũng rất ít."
Ánh mắt cậu vô tình liếc về hướng Lâm Thanh Yến, người vô cùng chăm chú xem phần biểu diễn trên sân khấu, mặt mũi thanh tú tinh xảo lại ôn hòa, dù chỉ ngồi im lặng ở đó cũng không thể bỏ qua.
Nụ cười trên mặt An Nam Ý hơi nhạt đi, trong lòng có chút hoảng loạn, nếu như Lâm Thanh Yến có thể biến mất thì tốt quá rồi. Người này không nên xuất hiện ở đây. Cậu ta, An Nam Ý, mới là thiếu gia nhà An gia, mãi mãi là như vậy.
"Thầy An nhảy giỏi quá đi, nếu em có thể được như anh ấy thì tốt quá." Lâm Thanh Yến nhìn An Cảnh trên sân khấu, thấp giọng thở dài, Lục Vũ Kỳ bên cạnh nhìn mặt cậu, đột nhiên nói: "Cậu giống anh ta thật đó."
Lâm Thanh Yến, "Hả?"
Lục Vũ Kỳ, " Trên mạng có rất nhiều người nói hai người lớn lên có nét giống nhau."
Lâm Thanh Yến không để ý lắm mỉm cười, "Chỉ là trùng hợp thôi."
Sau khi huấn luyện viên kết thúc phần trình diễn của mình, tiếp theo là sân khấu đánh giá, họ lần lượt biểu diễn theo công ty và người hướng dẫn sẽ thông qua thể hiện của từng người mà đánh giá theo bốn cấp độ ABCD.
Màn trình diễn của một số thực tập sinh đầu tiên đều thuộc mức thường thường, cấp độ cao nhất chỉ là cấp B, nhiều người trong số đó là cấp C và cấp D. Làn đạn dần xuất hiện những bình luận thể hiện sự nghi ngờ.
[Không thể nào, không thể nào, không phải tất cả thực tập sinh đều như vậy phải không? ]
[Cảm giác khác với những gì tôi mong đợi, hơi thất vọng]
[Không có thực tập sinh nào có năng lực sao? ]
[ các chị em đừng lo lắng, còn rất nhiều thí sinh có năng lực còn chưa xuất hiện, chê trước khen sau, đây là kịch bản chung của mấy chương trình tuyển tú rồi. ]
[ Tiếp theo là Nghệ Hoa Entertainment, thực lực của Lục Vũ Kỳ là thứ không thể bàn cãi, Lưu Dương và Lê Xuyên cũng giỏi, còn Lâm Thanh Yến thì tui không biết, tui chưa từng gặp cậu ấy cho nên mọi người có thể mong đợi!! ]
"Các thực tập sinh của Nghệ Hoa Entertainment sẽ biểu diễn tiếp theo. Bài hát họ sắp biểu diễn là "Trap".
Khúc dạo đầu của bài hát này là một đoạn piano.
Trên sân khấu đặt một cây đàn piano màu đen, Lâm Thanh Yến mặc bộ vest đen thiết kế riêng ngồi trước đàn, ánh đèn sân khấu chiếu vào chàng trai trẻ, đôi mày sạch sẽ mềm mại thanh tú.
Lúc này được quay cận cảnh, thiếu niên cụp mắt xuống, lông mi dài dày, hai tay đặt trên phím đàn piano đen trắng, dáng người mảnh khảnh. Những ngón tay cân đối linh hoạt lướt trên phím đàn, trong trẻo và ngọt ngào, tiếng piano vang lên trên sân khấu.
Lúc này, thiếu niên ngồi trước đàn tựa như một vị hoàng tử cao quý nhưng không tự phụ, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào cậu.
[A a a a a a tôi chết mất thôi!!! ]
[Ahhh, viên đạn này bắn vào tim tui rồi! ]
[ Chết tiệt, em trai này đẹp trai quá, lại chơi piano giỏi như vậy! Cực kỳ giống người tình trong mộng của tôi, yêu yêu em rất nhiều!!]
[A a a a a, vợ ơi!! ]
[ Dáng vẻ Lâm Thanh Yến chơi piano quá tuyệt vời rồi! Cho hỏi đây là thiên thần không?]
Lúc này, trong văn phòng của chủ tịch Cố thị, người đàn ông đang ngồi ở bàn làm việc, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, tất cả nhân viên đều nghĩ rằng chủ tịch của họ đang chăm chỉ tăng ca, nhưng không ai ngờ rằng Cố tổng đang ngồi trong văn phòng và chăm chú theo dõi chương trình tuyển tú.
Mà dáng vẻ thiếu nên chơi piano trên màn hình là thứ mà Cố Phi chưa từng thấy trước đây.
Ánh mắt của người đàn ông rất nghiêm túc và tập trung, bóng dáng của chàng trai trẻ phản chiếu trong con ngươi sâu thẳm, cảm xúc trong mắt dần dần dịu đi.
...
Màn dạo đầu kết thúc, Lâm Thanh Yến đứng lên, một bộ vest làm từ vải tốt tạo cảm giác trưởng thành cho người mặc, đôi chân dài bước đi không nhanh không chậm tiến vào vào đội hình của ba người còn lại.
"Giống như con mèo bị nhốt,
trong chiếc lồng kiên cố không thể thoát ra,
giống như đang kẹt xe trên đường không thể di chuyển,
Không thể di chuyển..."
Đây là một bài hát tương đối nổi tiếng và vũ đạo cũng rất tuyệt vời, kỹ năng ca hát của bốn người đều rất tốt, động tác vũ đạo của mỗi người đều giống nhau nhưng phong cách khác nhau, đặc biệt là khi Lâm Thanh Yến cất giọng, khán giả trước màn hình lại lần nữa kích động.
[A, giọng của Lâm Thanh Yến nghe hay quá!! Tôi chưa bao giờ nghĩ cậu ấy có thể hát hay đến vậy! Tôi không thể rời mắt khỏi cậu ấy! ]
[ Lục Vũ Kỳ và Lâm Thanh Yến thực sự quá tuyệt vời rồi! ]
[Cậu ấy đẹp trai, có thể chơi piano, hát và nhảy. Ôi trời ơi, đây đúng là một bảo bối! Tại sao bây giờ tôi mới phát hiện ra! ]
[Nhưng mà... tôi phát hiện hình như có một động tác cậu ấy nhảy sai.]
Không chỉ khán giả bên ngoài màn hình cũng cảm thấy kinh ngạc, mà tất cả những huấn luyện viên và thực tập sinh có mặt, bao gồm cả An Cảnh, đều theo dõi cẩn thận, thậm chí có người còn mở to mắt nhìn, lúc màn trình diễn kết thúc, có người hưng phấn đến mức đứng dậy reo hò, vỗ tay.
An Cảnh cũng vỗ tay tán thưởng, ánh mắt dừng lại ở Lâm Thanh Yến đứng ở rìa, khuôn mặt trắng nõn hơi đỏ lên, phủ một lớp mồ hôi mỏng, thở hổn hển.
"Các bạn tự giới thiệu bản thân đi."
Lục Vũ Kỳ: “Xin chào mọi người, em là Lục Vũ Kỳ.”
Lâm Thanh Yến: “Xin chào mọi người, em là Lâm Thanh Yến.”
Lê Xuyên vốn là người hướng nội cũng đi theo nhóm: “Xin chào mọi người, em là Lê Xuyên."
Lúc này, Lưu Dương yên lặng nuốt lại một đống lời thoại đã chuẩn bị từ trước, "...Xin chào mọi người, em là Lưu Dương."
Ba người này có nói trước sau lưng không??
Cậu ta có thể làm gì được nữa?
Cậu ta cũng không thể làm cái gì đặc biệt được!
[Hahaha, đây có phải là sự ăn ý không? Cuối cùng cũng không phải là những lời tự giới thiệu hoa mỹ.]
[23333* túm vương đã lây nhiễm cho ba người còn lại.]
*Hahahaha
Huấn luyện viên vũ đạo Cynthia với đôi mắt sáng ngời nhìn Lâm Thanh Yến, "Ồ... Lâm Thanh Yến, phải không? Tôi rất thích cậu, cách cậu chơi piano vừa rồi rất quyến rũ."
Lâm Thanh Yến có chút thụ sủng nhược kinh, chóp tai hơi đỏ lên, vô cùng ngoan ngoãn ngại ngùng nói lời cảm ơn.
[Hahahaha Cynthia chính là tôi! ]
[ Yến Yến dễ ngại quá, tai cậu ấy đỏ bừng rồi kìa! ]