Bị Bắt Buộc Trở Thành Con Mồi Của Kẻ Cuồng Sát ᗷiếи Ŧɦái

chương 4

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lại mặc cả thất bại với hệ thống, Lương Chấp đành nhắm mắt bước qua, vừa đến gần đã ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc, làm cậu phải quay người huệ mấy tiếng.

Thẩm Quang Minh liếc cậu, không nói gì, chỉ vỗ lưng cậu một cái rồi tiếp tục nói chuyện với pháp y.

Nhân viên pháp y cau mày, hai tay đeo găng dính đầy máu tươi và thịt vụn, cho dù anh đã thấy vô số hiện trường người chết, nhưng trường hợp này lại cho anh ám ảnh rất lớn: "Hung thủ dùng rìu, chém ba nhát vào cổ, dưới ngực và bắp chân, lực chém gần như chém đứt thân thể nạn nhân, xem ra có thù hận rất sâu với người chết."

Thẩm Quang Minh nhìn chăm chú tử trạng bi thảm của thi thể, anh nói: "Chưa chắc là gϊếŧ vì thù oán, tôi có thể cảm thấy lúc hung thủ ra tay cũng không tức giận gì nhiều, mặc dù thủ pháp của hắn tàn nhẫn, nhưng mỗi một vết chém đều rất tinh vi, giống như có tính toán trước vậy."

Lương Chấp vừa nghe, hai mắt liền phát sáng, nói với hệ thống: "Mày nghe kìa! Phân tích quá độc đáo, chuẩn nhân vật chính luôn."

Hệ thống không đáp lại Lương Chấp, thật ra Lương Chấp đã đi tìm nhân vật chính của quyển truyện này suốt mấy năm nay, mỗi lần cảm thấy ai đó là nhân vật chính, cậu liền dò hỏi hệ thống, đáng tiếc là không có kết quả gì.

Muốn tìm nhân vật chính trong một cuốn tiểu thuyết trinh thám là việc tương đối khó khăn, những nhân vật chính trong truyện cậu đọc có tính cách, tướng mạo khác nhau, có nhân vật phá án với phong cách hoa lệ, cũng có nhân vật chọn phong cách tàng hình, giả bộ khiêm tốn.

Điều này cũng đưa đến việc có nhân vật chính sở hữu nhan sắc đẹp trai ngút trời, và cũng có nhân vật chính có bộ mặt như người qua đường.

Mà hung thủ cũng có thiết lập y như vậy, nên Lương Chấp dù có tìm được mục tiêu phù hợp, cậu cũng không dám đến quá gần, đỡ phải sơ ý một chút liền lĩnh cơm hộp.

Cho đến lúc Thẩm Quang Minh trở thành cảnh sát, Lương Chấp mới cảm thấy đối phương phù hợp với thiết lập của một nhân vật chính, dáng đẹp trai, năng lực mạnh, tính cách chính nghĩa, nhất là quan hệ giữa hai người là bạn tốt, nhìn thế nào cũng thấy an toàn hơn là đến gần người lạ.

Lương Chấp hoàn toàn không biết Thẩm Quang Minh dùng cách nào để nhìn ra trạng thái cảm xúc của hung thủ lúc ra tay, nhưng loại lời thoại đầy bí ẩn thế này chính là để làm nổi bật trí tuệ của nhân vật chính cao hơn người thường.

Không hiểu là đúng rồi! Quỳ lạy! Phải li3m!

"Có lý." Lương Chấp âm thầm bật ngón cái cho Thẩm Quang Minh, do huệ đủ rồi nên cậu không còn phản ứng dữ dội với thi thể như lần nhìn đầu tiên, cậu nói: "Xem ra tôi không chụp hình được rồi, có đăng lên báo cũng thành một đống gạch men đo đỏ thôi."

Thẩm Quang Minh hiểu rõ công việc của phóng viên, anh nói: "Đợi lát nữa tôi sẽ nói chuyện với ông, xong ông về bàn giao với chú Lục."

"Ừ." Lương Chấp gật đầu, vì mối quan hệ với Thẩm Quang Minh, nên không có viên cảnh sát nào bất mãn việc cậu vẫn còn ở đây, xung quanh không có chuyện gì, cậu bèn đứng tại chỗ nghe Thẩm Quang Minh chỉ huy những viên cảnh sát khác làm việc.

Thẩm Quang Minh làm việc thành thục chững chạc, khuôn mặt đẹp trai nghiêm túc làm kẻ xấu có xung động muốn đầu thú chịu xét xử.

"Đội trưởng Thẩm, chúng tôi phát hiện vật này trên người nạn nhân." Viên cảnh sát nhấc một chiếc túi zip lên, bên trong là một chiếc nhẫn bạc.

Lương Chấp quan sát tỉ mỉ, xong nói: "Hình khắc trên nhẫn hình như là hoa bách hợp."

Lúc Thẩm Quang Minh nhìn thấy chiếc nhẫn, ánh mắt mơ hồ nổi lên tức giận, nhưng tính cách của anh sẽ không để mình cáu đến mức đạp tường, anh nhận túi, nhìn chằm chằm chiếc nhẫn bên trong: "Lại là bọn chúng!"

Lương Chấp vừa nghe đã cảm thấy đây là chi tiết mấu chốt của cốt truyện, quanh năm đọc tiểu thuyết trinh thám nên cậu không nén nổi tò mò: "Chuyện gì vậy? Vụ này là gϊếŧ người hàng loạt à?"

Thẩm Quang Minh đại khái cũng tin tưởng Lương Chấp, nên không giấu giếm cậu: "Chiếc nhẫn này đã xuất hiện trong mấy vụ án trước, nhưng thủ pháp gϊếŧ người lại khác nhau, bọn tôi suy đoán đây là một nhóm tội phạm cực kỳ hung ác."

Lương Chấp nói: "Mỗi lần gϊếŧ người đều để lại nhẫn khắc hoa bách hợp bên cạnh người chết?"

Thẩm Quang Minh gật đầu: "Đúng thế."

Lương Chấp ngay lập tức tìm tòi điên cuồng trong những cuốn truyện đã đọc qua, theo lý thuyết thì chi tiết này đặc biệt rõ ràng, nhưng cậu nghĩ mãi vẫn không có kết quả.

Cậu lại lần nữa hận mình lúc trước không đọc truyện nghiêm túc, thậm chí còn có một danh sách đặt là "Đọc xong liền quên".

Truyện Chữ Hay