Bạn Trai Của Tôi Là Vương Tuấn Khải

chương 2: hàng xóm mới

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cô choàng tỉnh, mở mắt ra thấy Tuấn Khải đang rướn người qua người cô, cô đẩy anh rất mạnh ra.

" Anh lại định giở trò gì nữa đây hả đồ biến thái?" Linh trừng mắt hỏi Tuấn Khải.

"Cô đừng có nghĩ linh tinh. Máy bay sắp hạ cánh tôi chỉ thắt dây an toàn giúp cô thôi. Đúng là làm ơn mắc oán mà!! " Không cần nói chắc cũng biết Khải uất ức như thế nào.

" Anh có lẽ chưa bao giờ nói dối nhỉ? Sao không gọi tôi dậy để tôi tự thắt."

" Tôi có gọi rồi cô chả ngủ say như chết tôi đành phải giúp cô thắt. Thôi thắt vào đi máy bay sắp hạ cánh rồi đó."

" Không cần anh nhắc." Linh nói rồi thắt dây an toàn vào.

" Tôi thề khi máy bay hạ cánh, đây là lần cuối chúng ta gặp nhau." Cô quay ra nói với Khải.

" Cô nghĩ tôi muốn gặp cô lắm sao. Tôi có lẽ sẽ không nhìn thấy cô nữa nhưng còn cô sẽ nhìn thấy tôi nhiều đấy"

"Tại sao chứ?"

"Cô không biết tôi ra ai à?"

" Tôi không quan tâm và cũng không muốn biết." Nói một cách lạnh lùng, Linh quay đi.

........................................

Khi máy bay hạ cánh, Linh kéo vali và xách hành lí đi xuống, bỗng nhiên Nguyên chạy đến.

" Cảm ơn em đã cho tôi mượn dây sạc." Nguyên nói và đưa dây sạc cho Linh.

"Dạ, không có gì đâu." Linh mỉm cười rồi đi xuống.

Vì hành lí cồng kềnh nên cô va phải một người phụ nữ, làm đổ cốc cà phê trên tay người phụ nữ. Tuấn Khải đứng ngay sau bị cốc cà phê đổ hết lên áo. Linh quay ra nhìn thấy vậy liền xin lỗi người phụ nữ và định quay đi thì bị Tuấn Khải kéo lại.

" Này cô, cô làm đổ hết cà phê lên áo của tôi rồi, cô phải trả tiền giặt đồ chứ." Khải tức giận nhìn Linh.

" Tôi cố ý làm đổ lên người anh á?? Ai mượn anh đứng sau tôi làm gì. Đi mà tự giặt đi đồ biến thái. Bỏ tôi ra mau !!." Linh cố giãy giụa khỏi cánh tay bị nắm chặt.

" Nếu không tôi không cho cô đi đâu." Khải dọa cô.

Linh tức giận giẫm lên chân của Khải rồi vùng ra khỏi tay Khải bỏ chạy.

" AAAAAAAAAAAAAAAAAAA..... cô kia đứng lại cho tôi!!! " Khải đau đớn chạy theo Linh nhưng chạy xuống dưới máy bay thì bị một đám fans chặn lại xin chữ kí và xin chụp ảnh nên Khải đã mất dấu Linh.

" Sao mặt anh nhăn nhó từ lúc xuống máy bay đến giờ vậy? Mà áo anh bị sao vậy?" Khi ngồi trên ô tô riêng, Nguyên thắc mắc.

" Đúng đấy, sao mặt anh trông tức giận vậy? Có chuyện gì à?" Thiên Tỉ hỏi.

" À không có gì đâu. Vừa xuống máy bay có người làm đổ cà phê lên áo ý mà. Tí về anh thay." Khải gượng cười nói.

" Hừ, cô cứ đợi đấy. Tôi mà gặp lại cô lần nữa xem, tôi không tha cho cô đâu. Tuy chưa nhìn thấy rõ mặt cô nhưng tôi nhớ như in giọng nói của cô. Chắc xấu quá nên đeo kính với đeo khẩu trang ý gì." Khải nghĩ.

............................................................................................................................................................

phút trước.

Sau khi xuống máy bay, Linh bắt taxi đi đến Trường đại học Trùng Khánh. Vừa lên xe, cô đã nhận được điện thoại từ mẹ của cô.

" A lô mẹ à!! Con đến nơi rồi ạ." Linh nghe máy.

"Con đến trường tham quan rồi đi quanh khu vực gần trường tự thuê nhà nhé! Mẹ chuyển cho con triệu VNĐ vào tài khoản riêng của con rồi đó, khi nào cần ra ngân hàng rút và đổi ra nhân dân tệ. Thôi mẹ phải đi có việc đây, con nhớ giữ gìn sức khỏe nhé! Khi nào thuê được nhà gọi mẹ. Yêu con nhiều !!"

" Vâng, con cũng yêu mẹ!! Chụttttttttttttt."

Đến trường cô đi tham quan quanh trường một vòng. Ngôi trường rất rộng lớn và đẹp khiến cô rất háo hức được học ở đây tuy cô không thích TQ.

Cuối cùng sau nhiều lần đi quanh khu vực gần trường cô thì cô cũng đã thuê được một ngôi nhà rộng lớn, màu chủ đạo là màu hồng, có thể thừa cho một gia đình ở và rất đẹp ( nhà đại gia có khác thuê vậy ở với ma chắc -_- ).

Sau khi nhận chìa khóa, Linh uể oải xách hành lí vào nhà. Vừa vào đến nhà cô đã ngồi ngay xuống ghế sopha. Linh rất mệt mỏi sau một ngày dài, cô ngó đồng hồ bây giờ là giờ. Cô liền bật dậy xách đồ lên phòng. Phòng của cô ở ngay chỗ hướng cầu thang đi xuống, căn phòng được trang trí toàn bằng những đồ vật màu hồng kể cả nhà vệ sinh( Linh rất thích màu hồng). Cô đi quanh phòng nhìn ngắm một lúc rồi cô bắt đầu dọn đồ ra. Cô dọn xong liền gọi điện cho mẹ.

" A lô mẹ à! Con thuê được nhà rồi."

" Thuê được rồi à. Con ăn tối chưa?"

" Bây giờ con đi mua đồ để nấu ạ."

" Ăn uống đầy đủ để có sức mà học nha con. Mẹ cúp máy đây, mẹ đang chuẩn bị cơm tối."

" Vâng. Con chào mẹ."

Cô khóa cổng ngoài lại, bước đi trên con đường nhộn nhịp, người qua người lại nườm nượp. Cô vào một cửa hàng tiện ích gần đó mua ít thịt, rau, củ, quả và một số đồ ăn nhanh và nước ngọt có ga.

Cô là một người hiền lành, không kiêu căng và đặc biệt là rất đảm đang khác với các tiểu thư con nhà giàu khác nên mẹ cô rất yên tâm khi để cô một mình vì biết cô cũng có thể tự nấu ăn được mà lại ngon nữa. Tuy vậy mẹ cô vẫn thuê vệ sĩ âm thầm theo dõi để bảo vệ cô trong trường hợp nguy cấp. Tất nhiên bà sẽ không nói với cô, vì bà hiểu tính con gái bà, cô sẽ không bao giờ muốn có người luôn đi theo mình, kè kè bên mình, như vậy sẽ rất không thoải mái.

Về đến nhà cô xắn tay vào bếp nấu bữa tối. Chỉ tiếng sau cô đã có một bữa tối ngon lành để ăn.

Đang rửa bát cô bỗng nghĩ đến lời mẹ cô dặn.

"Sang bên đấy con nhớ hòa đồng với mọi người. Mẹ biết con không thích du học ở TQ nhưng ở đó không tệ đâu con. Nhớ học hành chăm chỉ đấy. Chuyện yêu đương thì khi nào đỗ đại học rồi tính. Mà sang đấy nếu thuê được nhà thì nhớ đi chào hỏi hàng xóm nữa. Mình thân thiện với người ta thì người ta sẽ thân thiện lại với mình."

Cô bỗng nhớ nhà rất nhiều dù chỉ mới xa có mấy tiếng. Sang đây cái gì với cô rất lạ lẫm,cô mong có người dẫn cô đi đây đi đó, chỉ cho cô biết nhiều điều về TQ. Thế là cô nhớ ra lời mẹ dặn là thân thiện với hàng xóm, cô quyết định mai sẽ đi chào hỏi họ nhỡ đâu có người gần gần tuổi cô để kết bạn với cô.

Bây giờ cũng đã muộn rồi, Linh cất bát xong mệt mỏi về phòng ngủ. Thật là một ngày mệt mỏi với cô.

" Nay thật là ngày đen nhất của mình.Phải xa nhà, đã thế gặp phải tên biến thái khiến mình tức muốn chết." Linh nghĩ rồi dần dần chìm vào giấc ngủ sâu.Cô may mắn thế còn gì, được gặp thần tượng của bao nhau thiếu nữ, được ngồi chung và được anh cho mượn vai để ngủ mà không chỉ gặp riêng mình anh cô còn được gặp cả Vương Nguyên và Thiên Tỉ bắt chuyện với họ. ( May mắn thật. Ghen tị quá >.

Truyện Chữ Hay