Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa đăng Weibo xong, Fans hâm mộ như bùng nổ.
“Hai vợ chồng này…Tôi sống lâu vậy giờ mới thấy [cười khóc]”
“[ngọn nến] Mông chủ hãy chịu đựng.”
“Có gan ngược cẩu, thì có gan dọn dẹp toàn bộ quá trình! [cười khóc]”
“Các người thật đen tối, ý của Kiều Đại nhất định là chỉ “thu thập” bình thường thôi [ha ha]”
“Em không sợ bị ngược, cứ thoải mái
em sẽ không cầu tần số xem, có thể in tranh không [ngại ngùng]”
“Trên bức tranh ,ít nhất thì chúng ta biết Mông Chủ còn sống [cười khóc[“
“Đã báo án, quy mô ngược cẩu lớn như vậy có khả năng sẽ bị xử vài năm? Cảnh sát đang online”
“Tôi bên trạm xăng dầu, khi nãy ai gọi đến đặt xăng thế? Đã chuẩn bị xong.”
“Không biết tại sao lại mặt đỏ tim đập nữa, hay là do Weibo này có độc [doge]”
“Cho hỏi tư thế đang thành xu thế sao? Và Mông chủ có khỏe không? (/w) “
Kiều Dĩ Thần vui vẻ đọc bình luận của Fans xong, định tắt điện thoại đi ngủ, nhưng vừa thoát Weibo một lát, thì phát hiện Cố Tín cũng đang phản hồi, còn viết hai chữ bình luận.
Cầm thú.
Bình luận đăng được khoảng phút, đã nhận được hơn ba nghìn lựơt like.
Kiều Dĩ Thần ngừng một hồi, nhìn chăm chú vào màn hình cười ha ha. Vậy mà là cầm thú? Anh còn có thể cầm thú hơn.
Lúc này Đinh Mông đang ngủ say, Kiều Dĩ Thần bước đến bên giường, anh sửa sang lại tóc trên mặt cô, sau đó tìm một góc đẹp, giơ tay lên, cúi đầu hôn nhẹ lên mặt cô một cái.
Bấm nút chụp, anh nhìn điện thoại, mặc dù lần đầu tự chụp, nhưng nhìn cũng không tệ lắm. Anh dùng ít phần mềm chỉnh cho đẹp hơn, rồi phát lên Weibo.
Kiều Dĩ Thần: Ngủ ngon [hình ảnh]
Fans: … . . .
Có lẽ lần này uy lực của Weibo quá lớn, những người muốn bóc mẽ cũng không biết mở miệng ra sao.
Sau một giây ăn ý yên lặng, bình luận như thủy triều ùn ùn kéo đến.
“Cặp đôi ngược cẩu quái dị Album của hai người tôi sẽ không mua, bởi vì tôi đang bế quan chữa thương. [cúi chào]”
“Chưa từng thấy người nào phát rồ như vậy, chỉ hy vọng công an có thể bắt họ về quy án. Cặp đôi ngược cẩu quái dị”
“Đây là giai điệu giết cẩu [cười khóc] hai người tự bạo xong rồi thì bọn tôi biết phải làm sao đây?
“ Cặp đôi ngược cẩu quái dị đừng có yêu đương thắm thiết như thế [cười cry] tôi ác độc vậy đấy, mong đợi đơn li hôn ngày mai của hai người [cúi chào]”
“Tôi là một con chó độc thân đang ngã trong vũng máu, xin mọi người liên hệ xe cứu thương giúp tôi, cảm ơn”
“[hoàn toàn] bi kịch bị ngược. cặp đôi ngược cẩu quái dị”
“Mọi người hãy nhìn kĩ, trên cổ Mông chủ có vết hôn [doge]đừng cảm ơn tôi, tôi chỉ là cơn gió thoảng qua.
“Cặp đôi ngược cẩu quái dị dựa vào bây giờ Mông chủ đang mơ một giấc mơ ngọt ngào có thể đoán được màn chỉnh đốn kịch liệt thế nào [tàn khốc]”
“Cặp đôi ngược cẩu quái dị tôi thật muốn biết tại sao Weibo này còn chưa bị report nhỉ?”
“Đinh Mông ngoại trừ lăng xê như thế ra, còn có gì khác không? Buồn nôn.”
“Có vài kẻ thật đê hèn, tự mình mò lên Weibo của Kiều Dĩ Thần, còn bảo người ta buồn nôn [cúi chào]”
“Lúc trước lộ tin hai người họ kết hôn sao không cảm thấy buồn nôn nhỉ? Bây giờ người ta đã không cần che giấu, mỗi ngày đều quang minh chính đại công khai hạnh phúc, thì lại chạy đến nói người ta buồn nôn [doge]”
“Cặp đôi ngược cẩu quái dị nói mau, khi nào mời tiệc rượu? Ta mời Tề huynh (Có ai không biết Tề huynh là ai không nhỉ? Vâng là Tề Thiên Đại Thánh đấy ạ) đến phá đám.”
“Kiều Đại ngủ ngon, tôi không tin hai người là cặp đôi ngược cẩu quái dị, đi đây!”
“Tiểu Chanh trên toàn quốc gửi lời chúc, chúc cặp đôi ngược cẩu quái dị sớm sinh quý tử. Á! Em không muốn gọi hai người là cặp đôi ngược cẩu quái dị đâu, xin lỗi! Em cũng không muốn gọi cặp đôi ngược cẩu quái dị, không biết tại sao lại gọi cặp đôi ngược cẩu quái dị, em tin tưởng hai người không phải cặp đôi ngược cẩu quái dị, người nói hai người là cặp đôi ngược cẩu quái dị mới thật sự là cặp đôi ngược cẩu quái dị trong những cặp đôi ngược cẩu quái dị!”
“Rất thích xem cặp đôi ngược cẩu quái dị mặn nồng, anti fans cứ nhẹ nhàng mà đi khỏi ha?”
Kiều Dĩ Thần phát xong Weibo thì đi ngủ, nên anh không nhìn thấy đề tài cặp đôi ngược cẩu quái dị đang lọt vào top search với tốc độ hỏa tiễn.
Hôm sau, Đinh Mông ngồi trong xe ngáp mấy cái, dùng điện thoại lướt Weibo. Vấn đề cặp đôi ngược cẩu quái dị vẫn đứng đầu trong bảng như cũ, như thể không ai có thể dao động được vị trí đó.
Đinh Mông tò mò nhìn vào, cặp đôi ngược cẩu quái dị là gì? Cô chỉ nghe nói qua Hắc Bạch Song Sát thôi.
Cô nhấp vào, bình luận ùn ùn kéo đến mém chút nhấn chìm cô.
Kiều Dĩ Thần phát bức ảnh chúc ngủ ngon, đã bị nhiều Fans lấy làm ảnh đại diện, thiếu chút nữa cô cho rằng đây là một phong cách mới.
Nhưng mà vẫn còn chuyện tiếp theo, mấu chốt là ở tấm ảnh kia __ cô ngủ say, ngọn đèn êm dịu, Kiều Dĩ Thần hôn môi cô một cách nồng nàn.
Góc độ này, dáng người hai người vô cùng đẹp, lông mi dài cong cong, gối đầu trắng và drap trải giường như làm nền cho màu tóc đen, kết hợp màu sắc trông thật hài hòa.
Quả thực là một hình ảnh “mặn nồng” đến hoàn mỹ.
..Tại sao Kiều Chó Con không biết xấu hổ như vậy!
Cô hung tợn nhìn Kiều Dĩ Thần đang lái xe: “Anh chụp tấm ảnh này khi nào? Lại còn không biết xấu hổ mà phát lên Weibo!”
Kiều Dĩ Thần nghiêng đầu nhìn cô, cong môi với cô: “Em cứ nhìn tiếp, trước đó anh có phát một cái rồi.”
Trong nội tâm Đinh Mông lộp bộp mấy cái, ngọa tào (khó vào đời, câu cửa miệng của dân đi làm khi gặp khủng hoảng kinh tế) chẳng lẽ Chó Con còn làm chuyện gì không biết xấu hổ sao? Cô nhanh chóng lướt sang Weibo của Kiều Dĩ Thần.
Kiều Dĩ Thần: Mọi người yên tâm, ta đã chỉnh đốn vợ mình xong, về sau cô ấy sẽ không làm loạn nữa
Đinh Mông: “…”
“Kiều Dĩ Thần, em muốn ly hôn với anh”bg-ssp-{height:px}
Đinh Mông tức giận đến mặt đỏ rần, anh phát Weibo thế này, về sau cô sao dám ra ngoài gặp người đây!
Tai Kiều Dĩ Thần bị âm lượng “khủng bố” của cô làm ù đi, trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười: “Anh thấy âm vực của em cao hơn rồi đấy, chắc đoạn âm thanh của cá heo trong bài” Cảm ơn” em cũng hát được đúng không?”
Đinh Mông: “…”
Ai nói về bài hát với anh chứ! Không nghe thấy chuyện ly hôn sao!
Lúc này trên ven đường có mấy bà chủ quán, đều nhìn nhau như muốn xác nhận: “Hình như tôi vừa nghe có người nói ‘Kiều Dĩ Thần, chúng ta ly hôn đi’ .”
“Ừ..tôi cũng nghe vậy, có phải là Kiều Dĩ Thần trong cặp đôi ngược cẩu quái dị không?
“Vậy chúng ta có cần báo động không?”
“Hình như bọn họ đi xa rồi”
“Tiếc thật, không biết chụp được họ thì được bao nhiêu tiền thưởng?”
“Chắc là rất nhiều, nghe con gái tôi nói, gần đây họ ngược cẩu kinh người, là một vụ án lớn khó gặp trong những năm gần đây.”
…
Sau khi đến công ty, Đinh Mông lấy áo lông che đầu, còn cố ý đeo thêm kính râm màu hạt dẻ mới mua nữa.
Kiều Dĩ Thần khóa xe, cùng cô bước vào thang máy: “Em cảm thấy như thế có ích không? Em và anh đi chung như này ai mà chẳng nhận ra em.”
Đinh Mông: “…”
Vậy sao anh không cút ra ngoài!
Thang máy dừng ở tầng có phòng nghỉ của Đinh Mông, vốn dĩ phòng làm việc của Kiều Dĩ Thần ở tầng trên, nhưng anh lại không biết xấu hổ mà cùng Đinh Mông đi ra.
Đinh Mông trừng anh, định mắng để anh quay về thang máy, đột nhiên đối diện có hai đồng nghiệp bước ra. Đinh Mông nhanh chóng vùi đầu xuống.
Lúc hai đồng nghiệp đi ngang hai người họ, còn nhìn Đinh Mông mấy lần, sau đó cười thấp giọng nói với nhau vài câu.
Đinh Mông: “…”
Tuy rằng không nghe họ nói gì, nhưng nhất định họ đang nói về cô!
Cô bước đến phòng nghỉ nhanh hơn, Kiều dĩ Thần vẫn như cũ không biết xấu hổ mà cũng theo vào.
Đinh Mông cởi áo khoác , tháo luôn kính râm ra đi tới sô pha ngồi xuống: “Đều do anh, bây giờ em đã thành đối tượng cho mọi người cười nhạo!”
Kiều Dĩ Thần tựa vào bàn, nhìn cô cười: “Em đăng bài thi hồi cấp hai của anh lên, em không nghĩ đến anh cũng trở thành đối tượng bị cười nhạo sao?”
Đinh Mông tức giận bất bình đứng lên: “Sao mà giống nhau được! Anh bị cười nhạo thì đáng đời anh, ai bảo anh thi chỉ được điểm! Thế nhưng em bị cười là do anh vô sỉ!”
Khóe mắt Kiều Dĩ Thật giật giật, bước đến ôm eo cô: “Em có tin rằng anh còn có thể vô sỉ hơn không?”
Đinh Mông: “…”
Cô tin.
Cô đẩy Kiều Dĩ Thần ở trước mặt ra, thở phì phì cầm điện thoại lên, lại ngồi vào ghế sa lông, soạn một tin Weibo cực ___ sắc.
Đinh Mông_ Mông chủ: Mới sáng ra đã thấy số lượng cảnh sát theo dõi Weibo của tôi tăng thêm. Tôi đâu có làm chuyện đó! Kiều Dĩ Thần ← đều do người này làm ra QAQ”
Phát xong Weibo này, nhận được đáp lại nhiệt tình của Fans.
“Ha ha ha ha ha ha ha ha cười chết tôi, hai người định tiếp tục ngược cẩu à!”
“Gửi lời khen đến chú cảnh sát ″
“Hai người đã bị theo dõi, sẽ có hành động thích hợp theo từng tình huống [tàn khốc]”
“Tại sao tôi vẫn cảm thấy họ đang ngược cẩu [cúi chào]”
“cặp đôi ngược cẩu quái dị ngang ngược không được mấy ngày ha ha ha ha ha!”
“Hôm nay Mông chủ vẫn còn dậy nổi [ngạc nhiên] xem ra tối qua Kiều Đại không chỉnh đốn đủ rồi ~”
“Mông chủ, chị lại dám đẩy hết trách nhiệm cho ông xã, cẩn thẩn buổi tối anh ấy sẽ ‘báo đáp’ chị :)”
Đinh Mông còn đang xem bình luận, cửa phòng nghỉ đã có người gõ. Kiều Dĩ Thần ra mở cửa, người bên ngoài thấy anh, theo bản năng hơi sửng sờ, sau đó lại cười: “Quản lí Giang tìm hai người đến phòng làm việc.”
ĐM lại mặc áo khoác và đeo kính râm một lần nữa rồi cùng Kiều Dĩ Thần ra ngoài.
Giang Mạn ngồi đối diện máy tính, gõ nhanh trên bàn phím gì đó. Thấy hai người họ đến thì dừng động tác trên tay lại.
Cô nhìn Đinh Mông, hỏi: “Em đang mặc thể loại quần áo gì đây?”
“À..” Đinh Mông gỡ kính râm trên mặt xuống, “Giữ ấm.”
Giang Mạn: “…”
Cô cong môi, tiếp tục trở lại với vấn đề này: “Weibo của hai người tôi đã xem rồi, tuy lúc trước có nói hai người có thể thoải mái ân ái mặn nồng, nhưng…” Hai người không cần “táo bạo” như thế chứ.
Cô ho nhẹ một tiếng, rồi nói: “Nhưng cứ như vậy sẽ khiến thẩm mỹ mọi người mệt mỏi, vì vậy bây giờ không cần thể hiện quá, có thể phát công việc hàng ngày, hay là ảnh selfie.”
Cô nhấn mạnh ba chữ “ảnh selfie” này.
Quả thực Đinh Mông cầu còn không được: “Em cũng cảm thấy chuyện mặn nồng này không tốt, đã có người bảo em dùng cách này lăng xê rồi. Nhưng mà em không phát, không có nghĩa là người khác không phát.”
Mắt cô liếc xéo Kiều Dĩ Thần đang đứng bên cạnh, Giang Mạn cũng thuận thế nhìn sang.
Kiều Dĩ Thần cười nói: “Chỉ cần cô ấy không phát những thứ lung tung, thì tôi sẽ không dùng Weibo thường xuyên .”
“Ok, cứ quyết định vậy đi.” Giang Mạn giải quyết dứt khoát, ngược lại Đinh Mông nói về công việc: “Mấy ngày nữa thì đến lễ tình nhân, lúc trước em đại diện phát ngôn cho một hãng chocolate, lễ tình nhân cũng có hoạt động, cần em đến, có thể sẽ hát một hai bài.”
Đinh Mông gật đầu: “Được, không thành vấn đề.”
“Thời gian và địa điểm sẽ gửi hai người sau, không còn việc gì thì hai người có thể ra ngoài.” Thật ra chỉ cần thấy hai người họ đứng chung một chỗ, không khí liền xuất hiện một tầng bong bóng hồng nhạt…
Không biết chuyên viên thu âm đứng bên cạnh nhìn bọn họ sao có thể kiên trì tới vậy.